Chương 5 Mỹ nhân cùng tiểu thiếu gia 3p (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Hữu Trạch vừa dứt lời đã ôm Thiệu Huân mở cửa hướng về phòng mình. Canh giờ đã khuya, đại sảnh không còn ai, ngay cả tiểu nhị cũng đã về phòng. Lâm Hữu Trạch thong thả ôm tiểu thiếu gia vừa đi vừa chịch. Thiệu Huân hoảng sợ không chịu nổi, y cắn chặt răng, chỉ sợ mình phát ra âm thanh mọi người đều có thẻ nghe thấy.

"Lão gia, lão gia..."

"Tiểu dâm phụ ngoan nào, đợi về phòng lão gia chịch ngươi thỏa thích!"

Lâm Hữu Trạch muốn đưa y về phòng một phần cũng do hắn muốn Kỳ Lam nhận người. Hắn đã làm ra chuyện này không thể không chịu trách nhiệm. Kỳ Lam là người bên gối của hắn, sau này hai người cùng hầu hạ cho nên hắn không muốn để cho y phải buồn tủi.

Vừa vào phòng Lâm Hữu Trạch đã nghe được tiếng hít thở đều đều của Kỳ Lam, hắn cũng không e ngại, đặt Thiệu Huân nằm ngay bên cạnh mạnh mẽ cắm vào. Thiệu Huân giống như sợ hãi người bên cạnh sẽ nghe thấy tiêng chỉ có thể cắn chặt môi, nhưng nào có thể ngăn được tiếng rên rỉ.

"Nhanh chút... Huân nhi sắp tới..."

Lâm Hữu Trạch lại đánh vào bờ mông đã sưng đỏ của y, chửi mắng.

"Tiểu dâm phụ, đại phu nhân đang ngủ mà ngươi cũng dám rên rỉ làm phiền, mau xin lỗi đại phu nhân!"

Thiệu Huân ủy khuất rơi nước mắt, cắn răng không nói. Lâm Hữu Trạch thấy thế giả bộ giận, vỗ thêm mấy phát nữa, dương vật cũng dừng lại.

"Ngươi mà không xin lỗi đại phu nhân ta liền đánh mông ngươi cho tới khi ngươi tiểu ra lần nữa!"

Thiệu Huân nghe thế lòng khó chịu khóc nấc lên, nghẹn giọng.

"Tiểu dâm phụ xin lỗi đại phu nhân!"

Lâm Hữu Trạch cười trêu y, dưới hông cũng không mạnh không nhẹ đâm chọc.

"Tiểu dâm phụ xin lỗi vì gì hửm?"

Thiệu Huân rất nhanh lại chìm vào khoái cảm, rên rỉ nói: "Xin lỗi đại phu nhân... ưm... a... sướng... lão gia mạnh nữa... vì ồn ào... ưm... Huân nhi chịu không nổi... tiểu... Huân nhi muốn tiểu..."

Tiểu gì đó là vừa rồi Lâm Hữu Trạch trêu chọc y, giờ y mới có cảm giác triều xuy giống như tiểu ra vậy. Lâm Hữu Trạch bật cười.

"Ôi, tiểu dâm phụ của lão gia tiểu bằng hoa huyệt luôn đấy à. Vậy sau này lão gia ta chỉ cho phép tiểu dâm phụ tiểu bằng hoa huyệt."

"Nghe lão gia... Huân nhi sau này tiểu bằng hoa huyệt cho lão gia xem... ư... nhanh lên lão gia đâm vào tử cung, Huân nhi muốn sinh con cho lão gia..."

Kỳ Lam bên cạnh đã tỉnh từ lúc Lâm Hữu Trạch lên giọng bắt Thiệu Huân xin lỗi y, vừa mở mắt đã thấy lão gia đặt một người khác dưới thân đụ làm y có chút thất lạc, nhưng tiếng rên rỉ vỡ vụn bên tai rất nhanh đã làm y nóng lên. Ban nãy làm xong cũng chưa kịp mặc đồ, bây giờ đầu vú y cọ vào chăn khiến y càng thêm khát vọng. Hoa huyệt dưới thân chưa kịp khép cũng nước chảy lênh láng.

"Lão gia... Huân nhi sắp chết... đại phu nhân cứu Huân nhi... Huân nhi sắp bị lão gia chịch chết..."

"Lão gia..."

Kỳ Lam thình lình lên tiếng gọi khiến cho Thiệu Huân đang trong cơn dục vọng bừng tỉnh, hoa huyệt phun nước kẹp chặt lấy dương vật của lão gia. Lâm Hữu Trạch cũng đã nhẫn nhịn hơn một canh giờ rốt cuộc đâm thêm chục cái nữa rồi bắn tất cả vào bên trong mật huyệt của Thiệu Huân.

Từng luồn tinh dịch nóng bỏng khiến Thiêu Huận giật giật thân thể cao trào thêm lần nữa, nhưng tinh khí cũng không thể bắn thêm, chỉ có hoa huyệt một lần nữa phun nước.

"Lão gia..."

Kỳ Lam ở bên cạnh đã bò dậy, tiến đến hôn lên khóe môi Lâm Hữu Trạch. Hắn cũng hé miệng để tiểu mỹ nhân thỏa thích liếm mút, tay lại mò xuống dưới miệng huyệt mấp máy.

Môi lưỡi va chạm, Thiệu Huân sau cơn cao trào thấy vậy hoa huyệt co rút cắn chặt lấy dương vật bán cương của Lâm Hữu Trạch khiến nó lập tức thức tính lân nữa.

Lâm Hữu Trạch kết thúc nụ hôn, cúi xuống nhìn Thiệu Huân đang nằm ở dưới thân, khuôn mặt vẫn mang theo dư vị tình dục, kéo y lên ôm vào lòng.

"Huân nhi, đây là đại phu nhân. Sau này Huân nhi theo đại phu nhân hầu hạ lão gia được không?"

Thiệu Huân xấu hổ vùi đầu vào ngực hắn, lý nhí.

"Đại phu nhân..."

Kỳ Lam nghe được danh xưng này còn xấu hổ hơn cả y, khuôn mặt cũng đỏ bừng cả lên, ngay cả cổ cũng đỏ.

"Lão gia..."

"Sao vậy? Kỳ nhi muốn? Đêm nay lão gia ta đút no hai ngươi."

Vừa dứt lời, hắn đặt Thiệu Huân nằm xuống rồi lại để Kỳ Lam nằm úp xấp lên người y, mông vểnh cao. Dương vật vừa rút ra khỏi hoa huyệt Thiệu Huân lập tức cắm vào Kỳ Lam. Cả ba đồng thời rên rỉ ra tiếng.

"Lão gia... a... Kỳ nhi muốn hỏng... lão gia chậm chút..."

Thiệu Huân nằm ở bên dưới bị đôi ngực căng mọng của Kỳ Lam ma sát tâm tư nhộn nhạo, y chỉ cảm thấy dưới thân trống rỗng. Thiệu Huân đưa một ngón tay cắm vào miệng huyệt.

"Lão gia, lão gia, Huân nhi muốn... lão gia cắm tới!"

Lâm Hữu Trạch rút ra dương vật lại đâm vào bên trong Thiệu Huân. Trong huyệt tươi xốp, khiến cho Lâm Hữu Trạch càng thêm điên cuồng cắm rút.

"Ưm... sâu quá... sâu quá... lão gia cắm tiểu dâm phụ thích chết..."

"Lão gia chịch Kỳ nhi sướng quá..."

Lâm Hữu Trạch thay phiên cắm hai người khiến cho cả hai thở gấp không ngừng, rên rỉ xin tha. Mãi đến gần một canh giờ sau hắn mới thỏa mãn bắn tất cả vào bên trong Thiệu Huân.

Kỳ Lam thở hổn hển nằm gục xuống, ở một tư thế quá lâu khiến cho y cảm thấy đùi hơi mỏi. Thậm chí đầu vú ma sát với Thiệu Huân cũng có chút đau xót. Lâm Hữu Trạch nằm ở giữa hai người ôm bọn họ chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm Thiệu Huân vừa tỉnh dậy đã nghe thấy bên cạnh vang lên tiếng rên rỉ.

"A... Lão gia nhanh nữa lên... Kỳ nhi sắp bắn..."

"Đừng sâu nữa... Kỳ nhi sắp hỏng... A... Huân nhi tỉnh lại mất..."

Lâm Hữu Trạch một bên cắm một bên cắn mút ngực lớn của y trêu chọc.

"Đợi tiểu dâm phụ dậy rồi để hai người hầu hạ lão gia."

"Ưm... đợi Huân nhi tỉnh rồi... a... rồi cùng Kỳ nhi ngậm dương vật lão gia..."

Kỳ Lam run rẩy bắn ra bạch trọc, bên dưới cũng triều xuy. Lâm Hữu Trạch rút dương vật ra, nghiêng đầu nhìn Thiệu Huân đang ngại ngùng giả vờ ngủ.

"Tiểu dâm phụ tỉnh rồi thì mau giúp lão gia liếm dương vật. Ai liếm tốt ta bắn cho người đó!"

Thiệu Huân biết mình không thể giả vờ ngủ nữa chỉ có thể bò tới gần, dùng mũi ngửi ngửi mùi vị trên dương vậy. Có mùi dâm đãng từ hoa huyệt của Kỳ Lam lại có thêm mùi nồng vốn dĩ. Thiệu Huân đưa lưỡi ra kính cẩn liếm lên từng tấc của dương vật.

Kỳ Lam cũng không chịu thua kém, y ngậm lấy hai trứng dái bên dưới, chăm chỉ phục vụ. Hai người một trên một dưới, thỉnh thoảng đầu lưỡi chạm vào nhau khiến cả hai giật mình, bên dưới cũng chảy ra nước dâm. Tiếng thở dốc nặng nề của Lâm Hữu Trạch giống như cổ vũ cả hai càng ra sức.

Thiệu Huân mở lớn miệng ngậm dương vật vào trong cổ họng làm cho nó càng vào thêm sâu. Y cẩn thận không để cho răng chạm vào dương vật, đẩy nhanh tốc độ đâm rút. Khi dương vật bắt đầu giật giật có giấu hiệu muốn bắn tinh, Lâm Hữu Trạch mới rút ra bắn toàn bộ lên mặt của hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro