Chương 5 : Bồi bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Việc ghi hình ca khúc chủ đề diễn ra thuận lợi, tuy rằng hạng xếp lớp của Tống Hân Nhiễm không cao nhưng cũng được đứng ở trên sân khấu tiến hành ghi hình, xem như thở phào nhẹ nhõm. Lần này ghi hình là lần đầu tiên trong năm mới, kế tiếp bởi vì tình hình dịch bệnh mà tạm dừng ghi hình. Ê-kíp trong chương trình không thông báo về nhiệm vụ tiếp theo, đại khái nghỉ dưỡng trong khách sạn chính là loại cảm giác này. Thời điểm kết thúc ghi hình ca khúc chủ đề, PD liền nói tiếp theo chính là vòng loại trừ. Cũng không ai biết vận mệnh của mình giờ phút này sẽ như thế nào nhưng may mắn có thể tiếp tục ở chung một đoạn thời gian.

Đới Yến Ni cùng Tống Hân Nhiễm trong lòng vì chuyện loại trừ mà cũng phi thường thấp thỏm, con đường phía trước còn quá nhiều điều chưa biết. Đới Yến Ni quay đầu nhìn Tống Hân Nhiễm đang trang điểm, sau ngày Lễ Tình Nhân, đứa trẻ này vẫn luôn giống như trước kia, cái gì cũng không có dấu hiệu thông suốt. Như vậy rõ ràng ám chỉ, nếu đối phương vẫn không có cảm nhận được thì thật là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình đi. Đới Yến Ni trong lòng mất mát còn hơn cả việc lo lắng không biết mình có bị loại hay không.

Tham gia tuyển tú, Tống Hân Nhiễm đối chính mình nói tới cũng không phải lần đầu tiên, đã trải qua quá nhiều. Rất nhiều kết quả đều có thể tiếp thu, chỉ có cảm giác và cảm nhận là khác nhau, mỗi cái đều là độc nhất và trân quý. Liền sẽ không có lần thứ hai bỏ lỡ, đây cũng là Đới Yến Ni tranh thủ ở Lễ Tình Nhân nguyện ý một chút. Nếu tiểu hài tử không thể đột nhiên thông suốt, vậy chỉ có thể một mình nàng tiếp tục yêu thầm, Đới Yến Ni nhìn tới bóng dáng Tống Hân Nhiễm tự cỗ vũ chính mình cố lên. Kiên trì thì sẽ thành công!

Tống Hân Nhiễm đang tự tay vẽ mắt cho chính mình, đột nhiên từ trong gương nhìn đến Đới Yến Ni đang xoay người nhìn mình. Tống Hân Nhiễm chậm lại tốc độ vẽ, chờ Đới Yến Ni nói chuyện. Kỳ quái chính là không có, nàng chỉ là như vậy nhìn đến mà thôi. Mặt Tống Hân Nhiễm có chút nóng lên, cũng không biết vì cái gì mà tỷ tỷ lại muốn nhìn mình như vậy.

Gần đây chỉ cần nhớ đến Đới Yến Ni là Tống Hân Nhiễm liền nghĩ ngay đến ly "Người tình tuyết trắng" kia, Tống Hân Nhiễm thật sự không nghĩ ra ý tứ của Đới Yến Ni, cũng không dám suy đoán. Rốt cuộc tỷ tỷ xinh đẹp ôn nhu lại mạnh mẽ, thực lực lại cường đạo này là ai? Ai cũng đều sẽ thích Đới Yến Ni đi, nàng đối với người khác tốt như vậy. Tống Hân Nhiễm sao có thể có cái suy nghĩ khác đâu. Cho nên mỗi lần nhớ đến Đới Yến Ni, thân thể Tống Hân Nhiễm mau chóng có những phản ứng chân thật nhất, đại não sẽ khéo léo mà tránh đi loại tình cảm đó. Còn sâu trong tiềm thức của Tống Hân Nhiễm cũng không dám khám phá, rốt cuộc tỷ tỷ như vậy có nhiều người thích, nàng cũng như vậy thích nhiều người. Mà chính là Tống Hân Nhiễm chỉ có nàng, duy nhất mỗi nàng. Nếu suy nghĩ nhiều mà tưởng sai rồi, mất đi rồi thì nên làm gì bây giờ?

"Chú ý chú ý, vừa rồi nhân viên công tác nói sẽ có thông báo phát sóng cho nên hãy nghe nó" Đang lúc hai người trong lòng đang đắm chìm suy nghĩ không nói nên lời của chính mình, Mạc Hàn chạy vào kêu lên sẽ có nhiệm vụ mới. Hai người lập tức lấy lại tinh thần, sẵn sàng tiếp thu nhiệm vụ mới.

"108 thực tập sinh xin hãy chú ý" Quả nhiên, trước khi Mạc Hàn có thể ngồi xuống đất, đài phát thanh bắt đầu vang lên :

"Hội học sinh Thanh xuân có bạn 2 chính thức thành lập ngày hôm nay. Và nhóm đầu tiên được thành lập chính là nhóm Thời trang. Hiện tại lấy phòng ký túc làm đơn vị, để chọn ra phòng đứng nhất. Phần đánh giá được làm hai vòng, vòng một là công viên trò chơi vòng hai là party. Các bạn hãy nhanh chóng chuẩn bị và tập trung tại sân trong một tiếng nữa"

"Thời trang, đó không phải là được thiết kế riêng cho mình sao?" Nghe được từ thời trang, Đới Yến Ni lập tức đứng lên tạo dáng

"Ngốc tỷ tỷ" Tống Hân Nhiễm rốt cuộc cũng nắm lấy cơ hội có thể thoáng cười sự ngốc nghếch của Đới Yến Ni, cơ hội cho việc này không có nhiều

"Như thế nào, chẳng là ngày thường chị ăn mặc không đẹp sao?"

"Không đúng không đúng, chị ăn mặc nhìn đẹp nhất. Kia, chị tới giúp em phối đồ đi" Tống Hân Nhiễm lập tức tiến đến bên cạnh Đới Yến Ni, dù sao chính là để nàng tuỳ ý chọn đi.

"Chị sẽ tìm một số phụ kiện trước. Nếu chúng ta theo phong cách công viên giải trí, liền ăn mặc đáng yêu, trẻ trung thì thế nào?"

"Được a, đều nghe theo chị"

"Chị không hỏi em a, chị hỏi chính là Mạc Hàn tỷ tỷ"

"Thật xấu tính" Tống Hân Nhiễm nhảy lên tay để lên đầu Đới Yến Ni "Chị khi dễ em"

Tiểu hài tử giống như trưởng thành một chút, học được cách phản kháng. Đới Yến Ni vừa nghĩ một bên sủng nịch quay đầu lại

"Được rồi được rồi, tiểu hài tử trưởng thành, chị sẽ không tuỳ tiện khi dễ em. Chị trước giúp em chọn trang phục thì sao?" Đới Yến Ni xoa đầu Tống Hân Nhiễm, mở tủ đồ của em ra, hầu hết đều là phong cách đáng yêu.

"Em mặc cái gì nha, em mặc cái gì nha" Tống Hân Nhiễm đem cằm dựa trên vai Đới Yến Ni, lắc nhẹ đầu rồi lẩm bẩm trong miệng.

"Em mặc gì cũng đều dễ thương" Đới Yến Ni lấy ra mấy bộ quần áo từ tủ đồ, Tống Hân Nhiễm ở trước mặt không ngừng khoa tay múa chân

"Mạc Hàn tỷ tỷ bên chị có quần áo màu xanh không? Em nghĩ hiện tại là mùa xuân, mặc màu xanh nhạt có thể sẽ rất tươi mới?" Đới Yến Ni thấy Mạc Hàn cũng rối răm đứng trước ở tủ quần áo rồi nhìn lại màu sắc trong tủ đồ của Tống Hân Nhiễm, không tự giác nhớ đến mình cũng có vài bộ quần áo màu xanh

"Tốt, chị có, chị phối cái áo xanh lục này thêm váy trắng, em thấy như thế nào?" Mạc Hàn lấy đồ mình đã chọn ra, tới trên người Đới Yến Ni so sánh

"Ân ân, lại đáng yêu lại tự nhiên. Quá tuyệt vời"

"Chị vào bên trong thay đồ" Mạc Hàn tiến vào toilet

Đới Yến Ni lấy hai kiện áo từ tủ quần áo của Tống Hân Nhiễm

"Cái này em mặc được không? Còn cái này chị mượn nhé, có thể chứ?"

"Chị là không có quần áo đáng yêu như này sao?"

Đới Yến Ni không có đáp lại Tống Hân Nhiễm, lập tức tìm vị trí của mình, mở ra tủ quần áo tìm đồ phần dưới thân phù hợp. Nhân tiện, đem vài bộ quần áo đáng yêu của mình nhét sâu vào trong tủ

"Mặc váy đồng phục đi, vừa rồi kiểu dáng kia của Mạc Hàn tỷ tỷ cũng không sai biệt lắm. Chị ấy màu trắng, hai chúng ta màu xám, trông rất đẹp" Đới Yến Ni nhìn kiểu dáng quần áo của chính mình rồi nhìn đến trang phục của Tống Hân Nhiễm, giống như cũng chỉ có váy đồng phục của đoàn tương đối xứng đôi

"Có thể có thể" Tống Hân Nhiễm lấy váy ra, chiếu trong gương cảm giác thực vừa lòng

"Chị xong rồi, hai tụi em cùng nhau vào thay đồ đi, mau, không có thời gian nhiều" Mạc Hàn ra tới nhìn thời gian, đã có chút không còn kịp rồi.

"Hai tụi em cùng nhau thay đồ?" Đới Yến Ni cùng Tống Hân Nhiễm trong nháy mắt đỏ mặt, này sao lại có thể cùng nhau thay đồ chứ. Tuy rằng nói không cần kéo nội y nhưng là cảm giác thực cảm thấy thẹn a.

"Hai đứa tụi em còn xấu hổ cái gì" Mạc Hàn thấy cả hai vẫn không nhúc nhích, dứt khoát trực tiếp đem cả hai đẩy vào trong

Hai người ở trong toilet nhìn nhau, Mạc Hàn ở ngoài cửa còn điên cuồng đếm ngược. Đới Yến Ni nghiêng thân bắt đầu cởi áo sơ mi của mình ra, Tống Hân Nhiễm nhìn chằm chằm ngón tay của nàng, từ cúc áo đầu tiên ở cổ, chậm rãi đi xuống, từng cúc áo mà cởi bỏ, thời điểm cúc áo trước ngực được cởi bỏ. Tống Hân Nhiễm cơ hồ nín thở. Nhìn đầu ngón tay Đới Yến Ni nhẹ nhàng cởi bỏ cúc áo kia, loáng thoáng có thể nhìn đến màu nội y bên trong. Tống Hân Nhiễm không tự giác vươn cổ, đưa mắt chuyển động theo ngón tay của nàng. Đới Yến Ni cảm giác được ánh mắt của Tống Hân Nhiễm như thiêu đốt khe hở ở giữa ngón tay, nàng giảm tốc độ mở cúc áo, đầu ngón tay cùng cúc áo cọ xát. Tiếng hít thở của hai người càng ngày càng nặng, mỗi một thanh âm cúc áo được cởi bỏ đều như tăng thêm một chút động lực cho mối quan hệ ái muội giữa hai người họ.

Khi cúc áo cuối cùng được cởi bỏ, phần bụng cùng cơ bụng của Đới Yến Ni đều lọt vào tầm mắt của Tống Hân Nhiễm. Đới Yến Ni quay lại, đối diện trực tiếp với ánh mắt của Tống Hân Nhiễm. Ánh mắt Tống Hân Nhiễm giờ phút này đang tập trung vào làn da trần mịn màng của Đới Yến Ni, còn tưởng rằng ánh mắt đó là ngón tay của chính mình, có thể ở trên người đối phương vuốt ve lui tới. Lúc này Tống Hân Nhiễm rốt cuộc ý thức được mình đối với thân thể Đới Yến Ni là ham muốn. Khả năng từ thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy nàng, Tống Hân Nhiễm đã chú ý vào hình dáng cơ thể của nàng. Kể cả sân khấu sau đó, Tống Hân Nhiễm hiện tại có nhớ lại rằng khi nhìn chằm chằm vào cơ thể của Đới Yến, tâm trí Tống Hân Nhiễm cũng đang gợn sóng?

Đới Yến Ni đang chờ đợi, nàng tin tưởng ánh mắt Tống Hân Nhiễm nóng bỏng như vật nhất định là xuất phát từ cảm xúc tình cảm em ấy dành cho mình. Nàng liền chờ, nàng như thế chủ động, đối phương không thể đáp lại một chút sao? Đới Yến Ni nhìn vào mắt Tống Hân Nhiễm, từ trong ánh mắt nàng nhìn ra được khát vọng, dù chỉ là thể xác, đó cũng  xem như là một loại an ủi.

Thân mình Tống Hân Nhiễm đã không còn bị đại não khống chế, vươn một bàn tay chậm rãi duỗi hướng Đới Yến Ni, nhẹ nhàng giữ chặt góc áo sơ mi của nàng. Đới Yến Ni phía trước đến gần một bước, lòng bàn tay Tống Hân Nhiễm đã bắt đầu đổ mồ hôi, trên người Đới Yến Ni truyền đến mùi hương làm Tống Hân Nhiễm càng lúc càng không thể suy nghĩ được gì. Cuối cùng Tống Hân Nhiễm hít một hơi thật sâu, đem áo sơ mi của Đới Yến Ni từ đầu vai kéo xuống, giúp Tống Hân Nhiễm có thể nhìn rõ cơ thể của nàng.

Tiểu hài tử rốt cuộc đã thông suốt sao? Đới Yến Ni trong lòng cảm thấy phi thường bất ngờ, như cũ mỉm cười nhìn Tống Hân Nhiễm.

/Mình đang làm cái gì vậy? Mình như thế nào đem áo chị ấy cởi ra? Trời ạ, làn da của chị ấy thật tốt, dáng người cũng đẹp a, sao lại có thể nhìn đẹp thế này? Thật muốn nói cho chị ấy biết mình thích cơ thể của chị ấy đến dường nào?/

Đại não Tống Hân Nhiễm lại bắt đầu lâm vào vở hài kịch tự mình biên diễn, biểu tình phát ngốc. Đới Yến Ni bất đắc dĩ mà vươn tay giúp Tống Hân Nhiễm cởi ra áo trên.

"Tỷ tỷ" Tống Hân Nhiễm cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, đôi mắt từ cơ thể Đới Yến Ni hướng lên trên nhìn về đôi mắt đối phương. Bốn mắt nhìn nhau như có tia lửa khơi dậy tình cảm mãnh liệt. Nhưng là Tống Hân Nhiễm lại bị loại sóng nhiệt này doạ sợ rồi, em không biết chính mình nên làm cái gì bây giờ. Cũng không xác định Đới Yến Ni có thể hay không tiếp nhận bản thân em. Tống Hân Nhiễm không hiểu vì sao mình đối với Đới Yến Ni sinh loại cảm giác xấu hổ này, liền không khỏi lùi sau một bước.

"Làm sao vậy?" Đới Yến Ni nhíu mày, như thế nào dũng khí của tiểu hài tử nhanh như vậy liền biến mất, vì cái gì muốn lùi bước?

/Quả nhiên, chị ấy nhíu mày. Nhất định chị ấy không thích mình như thế này, khẳng định mình đem chị ấy doạ tới rồi/

Tống Hân Nhiễm đỏ mặt thay quần áo rồi nhanh chạy ra ngoài. Đới Yến Ni thở dài, tiểu hài tử sao lại thế này, nói biến sắc mặt liền biến sắc mặt nhanh vậy?

May mà hoạt động kế tiếp rất thú vị, mọi người chơi đùa đến quên mất tâm trạng khó chịu vừa xảy ra. Tống Hân Nhiễm còn cầm lấy một tờ giấy trắng vẽ đại đại tình cầm ở trong tay, bộ dáng ngây ngốc làm Đới Yến Ni phải chịu trách nhiệm về sự lặp lại vừa rồi?

Sau lần này, hai người tựa hồ so với trước kia càng thêm thân thiết, tuy rằng không ai nhắc đến chuyện hôm đó nhưng dừng như có một thế lực vô hình khiến hai người có một loại ăn ý khác. Rất nhiều thời điểm, sự tương tác không cần dùng ngôn ngữ biểu đạt, chỉ cần nhìn ánh mắt đối phương là người còn lại đã hiểu hoặc là đối phương nói những điều mình muốn nói. Ví dụ như tại cuộc họp báo, Đới Yến Ni nói muốn "Mở lòng hơn", Tống Hân Nhiễm liền thêm một câu "+1", có vẻ như hai người đồng thời nghĩ đến từ này cùng lúc và dường như Tống Hân Nhiễm biết được Đới Yến Ni sẽ nói từ này. Ví dụ khác, sự tiếp xúc cơ thể giữa hai người sẽ càng thêm thường xuyên, tựa hồ muốn lúc nào cũng cùng đối phương dính liền ở bên nhau. Hai người đối với đối phương không dám biểu lộ ra ham muốn về cơ thể rồi lại không có lúc nào là không thể hiện. Chẳng hạn như mua một thứ gì đó ở cửa hàng tiện lợi , hai người nhất định phải kề vai quàng tay ôm eo và đôi khi còn trộm đánh một cái vào mông đối phương. Mà hết thảy động tác tự nhiên này khiến người khác cảm thấy cả hai thật là một đôi tình lữ.

Loại này tình yêu cùng tình thân xen vào quan hệ hết sức thân mật. Đới Yến Ni đem Tống Hân Nhiễm định nghĩa là quan hệ tình bạn, ai cũng không rời đi ai nhưng là ai cũng dám tiến tới mối quan hệ này. Chỉ cần người bồi bên nàng là Tống Hân Nhiễm, nàng đã rất hài lòng. Lúc trước gieo hạt giống tình yêu vào trong lòng hai người, kỳ thật nó đã lặng lẽ nảy mầm. Chỉ là trên mặt bùn đất bao trùm thoáng dày chút, còn không có làm đối phương nhìn đến. Nhưng cây non từ dưới đất mà xuất hiện là điều không thể tránh khỏi, kia làm chúng khi sinh ra một chút một chút tạo ra lực lượng hướng lên trên phá tan lực cản để không ngừng lớn lên.

---------- Hết chương 5------

Đủ 30 bình chọn tôi up chương tiếp theo nhé :">

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro