Chương 7.1 : Cùng nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tỷ tỷ, chị muốn chọn bài hát nào nha ?"

Lần công diễn thứ hai, khi các ca khúc vừa mới công bố. Tống Hân Nhiễm đã cúi đầu đến bên Đới Yến Ni, muốn thăm dò tâm tư của đối phương.

"Bài này chị rất thích, bất quá chị hy vọng mình có thể vào 《R&B All Night》"

"Còn em thì sao ? Để chị đoán thử a, bài hát em muốn chọn là..."

" 《R&B All Night》"

Không chờ Đới Yến Ni nói xong, Tống Hân Nhiễm đã vội trả lời làm nàng hoảng sợ.

"Vì sao a ?" Đới Yến Ni lo lắng Tống Hân Nhiễm lại giở tính tình của tiểu hài tử, chỉ nghĩ đến việc em chọn giống nàng lại không thèm nghĩ rốt cuộc bài hát đó có thích hợp với chính mình không.

"Em cảm thấy bài này thực thích hợp với em, em thích nó. Phong cách này em cũng có thể kiểm soát."

Tống Hân Nhiễm kiên định gật đầu, em cảm thấy chính mình không thể lãng phí mỗi một sân khấu ở chỗ này, không thể lãng phí mỗi một cơ hội trưởng thành. Tống Hân Nhiễm luôn là hậu tri hậu giác, nhưng là em thật sự luôn nghĩ đến lời nói của Đới Yến Ni ở vòng loại trừ.

Tống Hân Nhiễm tự so sánh một vài bài hát, nghĩ về sở trường cũng như khuyết điểm của bản thân. Sau khi cân nhắc toàn diện , quyết định lựa chọn《R&B All Night》 . Tình cờ là thời điểm nghe được bài hát mà Đới Yến Ni muốn chọn, Tống Hân Nhiễm thực kích động cũng nói ra với nàng bài hát mà mình chọn.

"Tiểu hài tử của chúng ta càng ngày càng có ý nghĩ của chính mình, hy vọng cả hai chúng ta đều có thể được chọn." Đới Yến Ni ôm Tống Hân Nhiễm một cách thoải mái, Tống Hân Nhiễm dần dần trưởng thành hơn khiến nàng thật muốn hôn em, muốn khen thưởng em.

Bắt đầu chọn thành viên, Đới Yến Ni thật may mắn. Thời điểm chọn thành viên cho 《R&B All Night》nhóm B  , nàng lập tức được chọn. Vui vẻ bước về phòng đợi và nhìn chằm chằm Tống Hân Nhiễm trong màn hình, suy nghĩ nên làm thế nào để Tống Hân Nhiễm cũng có thể vào nhóm này.

"Thừa Tuyển, em còn mấy cơ hội chọn thành viên ?" Nhìn đến bộ dáng nỗ lực giơ tay của Tống Hân Nhiễm, Đới Yến Ni nhịn không được xếp bằng ngồi dưới đất hỏi Vương Thừa Tuyển.

"Ba lần" Vương Thừa Tuyển cũng thực khẩn trương, cơ hội chọn thành viên không còn nhiều.

"Chỉ có ba lần, chị đề cử Tống Hân Nhiễm. Em ấy nhảy tốt, hát cũng rất hay hơn nữa còn học nhanh. Chị cảm thấy rất thích hợp" Kỳ thật Đới Yến Ni nói lời này thoáng có chút chột dạ nhưng vì làm Tống Hân Nhiễm có thể đến nhóm này, đồng thời cũng vì bảo đảm nhóm tuyển thành viên phù hợp vẫn là nên đề cử Tống Hân Nhiễm.

"Ân, có thể" Nếu Đới Yến Ni đề cử, Vương Thừa Tuyển tự nhiên chọn Tống Hân Nhiễm ở lần tiếp theo. Tống Hân Nhiễm không thể tưởng tượng được đứng lên, không nghĩ tới chính mình được chọn cho bài hát này.

"A a a a, thật vui quá" Tống Hân Nhiễm nhanh chóng đến phòng chờ, chạy đến trong vòng tay đang nghênh đón mình của Đới Yến Ni, ngồi trên đùi nàng. Đới Yến Ni ôm chặt Tống Hân Nhiễm, tuỳ ý để Tống Hân Nhiễm ở trong lòng mình làm nũng, bộ dáng mềm mại giống như một cục bông nhỏ. Đới Yến Ni vô thức duỗi tay vuốt đùi Tống Hân Nhiễm. Cả người Tống Hân Nhiễm như bị điện giật thẹn thùng đem đầu vùi vào hõm cổ Đới Yến Ni. Đột nhiên nghĩ đến đang ghi hình, Tống Hân Nhiễm liền vươn tay mặt khác chào hỏi đồng đội mà Đới Yến Ni không biết rằng tay mình lại không thành thật ở trước màn ảnh.

"Được rồi, hiện tại chúng ta đã có đủ thành viên. Bước tiếp theo là chọn vị trí trung tâm. Ai muốn chọn C vị thì giơ tay."

Vương Thừa Tuyển bắt đầu nói về cuộc bình chọn C vị, Đới Yến Ni giơ tay rồi nhìn sang bên cạnh... Tống Hân Nhiễm muốn giơ tay nhưng lại rụt rè, giơ lên một chút rồi lại ngập ngừng người bỏ xuống. Đới Yến Ni bắt lấy tay Tống Hân Nhiễm giúp em giơ lên, Tống Hân có ý muốn làm C vị làm nàng thật sự thực vui vẻ. Nàng xác thật Tống Hân Nhiễm không phải bởi vì chọn bài hát tuỳ hứng, mà em thật là có nghĩ tới, thậm chí đều có ý muốn đảm đương vị trí trung tâm. Thật sự tiến bộ rất nhiều. Cuối cùng, Đới Yến Ni là người có số phiếu cao nhất và giành được C vị. Tống Hân Nhiễm vui mừng hướng đến trên người Đới Yến Ni mà cọ loạn, giống như so với chính mình thắng đều vui vẻ.

"Tỷ tỷ, chúng ta thật sự đều vào 《R&B All Night》"

Tuy rằng đã luyện tập khá lâu sau khi ghi hình, nhưng là nghĩ đến việc vào được nhóm mình thích và được biểu diễn chung sân khấu với Đới Yến Ni, Tống Hân Nhiễm đều lộ ra hưng phấn. Vui vẻ mà vòng tay qua cổ Đới Yến Ni, hận cả người không thể dán trên người nàng. Đới Yến Ni ôm eo Tống Hân Nhiễm một phen, làm cơ thể cả hai có thể dính sát lại.

Quảng Châu tháng tư nói là mùa xuân, kỳ thật nhiệt độ đã bắt đầu có hương vị như mùa hè cho nên thân thể hai người truyền lại độ ấm lẫn nhau đều có chút ra mồ hôi. Đới Yến Ni nhìn Tống Hân Nhiễm, khẳng định em ấy lại muốn khen thưởng. Một tay vừa muốn xoa đầu nàng, đột nhiên nghe được bên lỗ tai truyền đến một tiếng ho khan rất nhỏ:

"Lần sau ở trước màn ảnh vẫn là nên tiết chế một chút"

Đới Yến Ni cả kinh quay đầu lại phát hiện Mạc Hàn kéo cửa chạy đi. Nàng nhìn xung quanh không thấy cameramen ở đâu a.

"Tan tầm còn có quay phim sao? Không có đi ?" Đới Yến Ni ngơ ngác quay đầu nhìn Tống Hân Nhiễm, hướng em xác nhận.

Tống Hân Nhiễm biết Mạc Hàn nói chính là cái gì, thời điểm chọn thành viên Đới Yến Ni vuốt đùi chính mình khẳng định tất cả mọi người đều thấy được đi.

"Chị ấy không nói về chuyện bây giờ. Chẳng lẽ chị đã quên thời điểm chọn thành viên đã làm gì đối với em sao ?"

Tống Hân Nhiễm lúc này đã đem hai chân quấn quanh eo Đới Yến Ni, giống như một vật trang sức mà quấn tới trên người nàng. Đới Yến Ni đang phải dùng tay nâng mông Tống Hân Nhiễm. Tiếp xúc thân mật gần gũi như vậy làm nàng cảm thấy chân có chút nhũn ra, sắp không đứng được nữa.

"Chị đối với em làm cái gì ?" Đới Yến Ni thực sự bối rối, những động tác trong tiềm thức liền giống như những mảnh vỡ say rượu, không lưu lại dấu vết ở trong đầu nàng. Nghe được Đới Yến Ni nói như vậy Tống Hân Nhiễm có chút thất vọng, nguyên lai chỉ là hành động vô ý mà chính mình tâm lại loạn cả đêm phỏng đoán dụng ý động tác của chị.

"Không có gì không có gì. Khả năng chính là chị không cẩn thận đi" Tống Hân Nhiễm từ trên người Đới Yến Ni trượt xuống, che dấu cảm giác mất mát của chính mình dẫn nàng về phòng.

"Nhiễm Nhiễm ngoan, còn nhớ lời nha ?" Đới Yến Ni thay đồ ngủ bước ra ngoài nhìn thấy Tống Hân Nhiễm đang cầm lời bài hát mà im lặng đọc. Đới Yến Ni biết em phải chịu nhiều áp lực, dù sao bài hát này có quá nhiều đoạn. Mà trí nhớ Tống Hân Nhiễm, nghĩ đến đây khoé miệng Đới Yến Ni cong lên lên

"Ân. Chị muốn ngủ sao, Mạc Hàn còn đang ở phòng khác, còn chưa trở về"

Tống Hân Nhiễm nhìn thời gian xác thật đã khuya. Ngày mai còn muốn cùng chị cùng nhau luyện tập, liền khép tập lại.

"Chúng ta trước tiên đi ngủ đi. Cũng không biết Mạc Hàn có trở về hay không"

"Ân. Nghỉ ngơi sớm thì mới có tinh thần mà luyện tập thật tốt"

Đới Yến Ni tắt đèn lại phát hiện Tống Hân Nhiễm đang đứng trong bóng tối cũng không có lên giường

"Làm sao vậy, còn không lên giường ?" Đới Yến Ni xoa xoa đầu Tống Hân Nhiễm, xoay người tính đi ngủ liền bị Tống Hân Nhiễm dùng sức ôm lấy từ phía sau. Trái tim Đới Yến Ni bị đánh trúng, hít một hơi thật sâu mà đứng ngốc tại chỗ.

----------------Hết chương 7.1-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro