Chẳng màng phong nguyệt ( thượng )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://hongyejixiangsi26168.lofter.com/post/763748cc_2bc732bf6

Cảnh báo về lối viết ooc và tệ. 

Cốt truyện được chuyển thể từ nguyên tác.

 Nếu bạn cảm thấy khó chịu khi xem thì tôi khuyên bạn nên rút lui. Tôi có lòng tốt và xin bạn đừng mắng tôi.

 Cốt truyện bám sát cốt truyện của tác phẩm gốc: Diệp Đỉnh Chi bị hấp thụ bởi năng lượng bên trong của Nguyệt Phong Thành và Bách Lý Đông Quân mạo hiểm giải cứu anh ta. Trong khi chiến đấu với nội lực của Thành Nhạc Phong, Diệp Đỉnh Chi đã bị nội lực của nó chiếm hữu. Lúc này, Diệp Đỉnh Chi bị chiếm hữu và hấp thụ toàn bộ nội lực của Thành phố Nhạc Phong và Bách Lý Đông Quân. Sau đây là cài đặt riêng tư và không liên quan gì đến tác phẩm gốc.

 eingma=Huyền Âm, alpha= Thiên Nguyên , beta = Trung Dung , omega= Khôn trạch

01

Khi Quân Ngọc tìm thấy dấu vết của Bách Lý Đông Quân , hắn đang nằm một mình trên cánh đồng băng, bất tỉnh nhân sự, mặt hắn xanh tím do lạnh, trên tóc và lông mày bị phủ một lớp sương giá .Trong người không có nội lực , và có vẻ như hắn sắp chết .Anh ấy đã cố gắng hết sức để điều trị bằng tất cả các phương pháp điều trị trong tâm trí, nhưng sau tất cả, anh ấy không thể giúp được gì . 

Đêm đầy sao, cuối cùng cũng đến Dược Vương Cốc sau hơn nửa tháng. Các dải ánh sáng trong thung lũng đang kéo dài, giống như được rắc lên bóng những ngọn cây dày đặc.Dòng suối trong đến mức nhìn thấy được cả đáy , một vài chiếc lá rơi  xuống mặt nước, tạo thành một dòng chảy  bình yên . Quân Ngọc bây giờ không có tâm trạng để thưởng thức cảnh đó. Tân Bách Thảo đang mặc một chiếc áo choàng đơn giản, nhàn nhã phơi cỏ làm dược phẩm trong sân .Lúc nào ông cũng có vẻ rất bình tĩnh, như thể sự xáo trộn của thế giới ngoài kia không thể nào ảnh hưởng được đến ông .Tuy nhiên, khi mắt ông rơi vào Bách Lý Đông Quân, sự yên bình đã bị bẻ gãy ngay lập tức , ông nhíu mày nhìn hắn. Có quá nhiều câu hỏi,tên Bách Lý Đông Quân này chính là người huynh đệ tốt nhất của bảo bối nhà ông .Đặt Bách Lý Đông Quân lên chiếc ghế dài , da của hắn  trở nên tím tái nặng hơn. Mặc dù cơ thể của Bách Lý Đông Quân đã bị hư hại nghiêm trọng, nhưng vẫn được chữa khỏi.

02

Thành Thiên Khải .

Một đôi cánh bay nhanh về phía y, Tư Không Trường Phong nhìn lên, và thấy một con chim bồ câu màu xám vẫy đôi cánh của mình, đáp xuống bệ cửa sổ, có một ống tre nhỏ buộc trên chân nó .Con chim bồ câu này là một sứ giả được y sử dụng để liên hệ với sư phụ Tân Bách Thảo .Y bước nhanh đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng tháo ống tre, mở nó ra , mảnh giấy cuộn trong đó ghi: "Bách Lý Đông Quân đang bị thương nặng , nhanh chóng trở lại."

Dược Vương Cốc.

Ánh mặt trời tràn qua ô của sổ , chiếu lên cái giường đã cũ ,  Bách Lý Đông Quân lặng lẽ nằm đó, đôi mắt nhắm nghiền ,cảm giác thiếu niên tràn đầy sức sống của quá khứ không còn tồn tại . Tư Không Trường Phong nắm chặt tay và nhìn vào cơ thể ngày càng gầy gò của hắn , không khỏi cảm thấy đau buồn. Y biết rằng dưới sự chăm sóc cẩn thận của sư phụ , chấn thương của Đông Quân đang được cải thiện, nhưng chấn thương trong Nội Hải của hắn đã hình thành vực sâu không đáy .Bàn tay đã từng cầm thanh kiếm, bây giờ chỉ có thể đặt  trên giường .Về lâu dài, các cơ sẽ co lại.

 Như thế này kêu Tư Không Trường Phong yên tâm kiểu gì ?

Tân Bách Thảo không nỡ nhìn y như vậy, cứ như vậy hoài cũng không phải là cách.

"Tìm Nam Cung Xuân Thủy , hắn ta chắc sẽ giải quyết được chuyện này . Đằng nào thì đó cũng là một lão quái đã sống được 180 năm. Chắc sẽ biết được điều mà người bình thường không biết ."

 Ngay khi Tư Không Trường Phong đến Dược Vương Cốc, Quân Ngọc đã vội vã đến phủ Trấn Tây Hầu .Hiện tại, Bách Lý Đông Quân đã khá hơn , lại còn có người thân bên cạnh. Tư Không Trường Phong chỉ đơn giản là dọn dẹp và nghỉ ngơi , và sau đó bắt đầu trên đường để tìm Nam Cung Xuân Thủy .Từ những ngôi làng Giang Nam mơ mộng đến biển sa mạc rộng lớn , từ sự hối hả ,nhộn nhịp đến những khu rừng núi sâu thẳm và yên tĩnh, y không dám dừng lại dù chỉ là một khoảnh khắc trong nửa năm, nhưng đến cái bóng của người ta cũng không tìm thấy. Y ngả người dưới gốc cây, thở dài :

"Sư phụ, người rốt cuộc đang ở đâu vậy ?"

03

Tin tức về Nam Cung Xuân Thủy xuất hiện ở phủ Trấn Tây Hầu , đôi cánh chim bồ câu nhẹ nhàng  hạ cánh chính xác trước mặt Tư Không Trường Phong . Nhận được tin tức này, sự phấn khích và kỳ vọng của Tư Không Trường Phong tăng vọt.

Phủ Trấn Tây Hầu.

Nam Cung Xuân Thủy cũng bất lực khi đối mặt với tình hình cực kỳ không khả quan bên trong Nội Hải của Bách Lý Đông Quân .

"Nếu thời gian trở lại, Đại Xuân Công của ta vẫn còn , chữa Nội Hải cho nó đương nhiên không thành vấn đề, nhưng tại thời điểm này, nó đã trở thành một vấn đề nan giải . E rằng chỉ có phương pháp trong truyền thuyết đó mới hiệu nghiệm" 

Mọi người nhìn Nam Cung Xuân Thủy nói nột nửa giấu một nửa , lòng nóng như lửa đốt chỉ mong ổng nhanh chóng nói ra biện pháp giải quyết .

Đối mặt với chuyện khẩn cấp như thế này Nam Cung Xuân Thủy vẫn rất bình tĩnh . 

"Trăm năm trước , có một cao thủ đã rút lui khỏi giang hồ vì chấn thương trong Nội Hải. Nếu không cứu chữa kịp thời , thì đến mạng cũng không giữ được . May sao bạn lữ của hắn là một kì tài , ở bên cạnh chăm sóc hắn bất kể ngày đêm , dùng phương pháp song tu giúp hắn hồi phục, không chỉ cứu được cái mạng của hắn mà còn giúp cả hai bước vào Thiên Tiên Cảnh. Mà hiện tại , tiểu Đông Bát cũng đang trong trạng thái tương tự . "

Trên mặt mọi người lộ ra tia  vui mừng, ông lại nói :

"Đừng vội mừng "

Nam Cung Xuân Thủy nhấp một ngụm trà cho trơn họng rồi nói tiếp :

"Song tu Nhật Nguyệt Đồng Quy pháp*, cần đáp ứng đủ ba điều kiện . Đầu tiên , cần có một Thiên Nguyên tình nguyện thực hiện phương pháp này, thứ 2, sau khi thực hiện phương pháp này Thiên Nguyên đó sẽ biến thành Khôn Trạch, thứ 3, người đó phải có thiên phú võ học , nếu không lúc vận công sẽ nguy hiểm đến tính mạng."

Ôn Như Ngọc nghe xong lời này liền run rẩy, Bách Lý Thành Phong nhanh chóng đỡ lấy nàng .

Cả thiên hạ này, những người là Thiên Nguyên lại còn có khả năng võ thuật phi thường là rất hiếm, tất cả họ đều là những cao thủ hàng đầu .Nếu muốn họ cam tâm tình nguyện biến thành Khôn Trạch cùng con trai nhà mình song tu, trước sau không thân lại còn vấn đề mặt mũi . Đáp ứng được hết những điều kiện này thì đúng là nằm mơ.

Một ánh sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt Ôn Hồ Tửu.

Anh ta dường như đang nói chuyện với chính mình, "Có lẽ có một người như vậy ..."

 Đôi mắt của đám đông tập trung vào anh ta ngay lập tức, chờ đợi câu trả lời .

Nam Cung Xuân Thủy biết anh ta muốn nói đến ai.

04

Lụa đỏ treo đầy , đèn lồng gác cao, và nến đỏ đang lắc lư, phản ánh sự rực rỡ của hội trường. Hồng sa rủ xuống, giường được bao phủ bởi một chiếc chăn màu đỏ trên đó thêu hình một đôi uyên ương , ngụ ý rằng phu thê hòa thuận, bên nhau đến khi đầu bạc răng long .

Tuy nhiên, lắng tai nghe kĩ, trong phủ lại yên tĩnh dị thường , thiếu khách mời và sự sôi động của một đám cưới .Một số người giúp việc trong phủ thì thầm, thảo luận, đối với Chu Tước Sứ trong tứ thủ hộ của Thiên Khải đây quả là một sự sỉ nhục lớn, chứ đừng nói là một thiên kiêu chi tử trời sinh là Thiên Nguyên .

Tư Không Trường Phong thì lại không cảm thấy bị sỉ nhục. Bách Lý Đông Quân là huynh đệ tốt nhất của y , để giúp được hắn , y có thể bỏ ra bất cứ cái giá nào .Tuy nhiên, thân là Thiên Nguyên, y lại phải hiến thân vì người khác, mà người này là huynh đệ tốt nhất của mình .Sau hôm nay, y sẽ biến thành cơ thể của Khôn Trạch. Đoạn tình cảm này thực sự phức tạp đến mức không nói được thành lời .

Sau khi đi qua cửa , người giúp việc rời đi đầu tiên, y lau hơi nước đọng lại sau khi tắm và khoác  lên áo choàng, rồi từ từ đi về phía giường. Ánh sáng và bóng của đèn hoa chúc lắc lư trên tường, ánh sao cùng trăng ngoài cửa sổ vẫn tỏ .Bách Lý Đông Quân, đại thành chủ Tuyết Nguyệt thành, là nhân vật có tiếng trong thiên hạ , trong đêm động phòng hoa chúc của mình lại chỉ có thể nằm bất động trên giường, mặc người khác muốn làm gì thì làm .Nếu Bách Lý Đông Quân tỉnh lại không biết hắn có cảm thấy tức giận hay không ? Hay hắn sẽ không bao giờ muốn gặp lại y nữa ?

Nhưng y không bao giờ hối hận với  quyết định của mình, hôm nay cũng vậy. Y nâng tay, kéo tấm màn màu đỏ xuống , không gian của chiếc giường liền trở nên mờ nhạt, Tư Không Trường Phong cố gắng tìm một chút cảm giác an toàn từ nó. Y nhấc chăn trên người Bách Lý Đông Quân ra,  cẩn thận gấp nó lại đặt nó ở cuối giường để tránh bị bẩn .Y thậm chí còn không dám cởi quần áo của Bách Lý Đông Quân, chỉ cởi quần lót của hắn ra , tai y đã đỏ như máu rồi .Tư Không Trường Phong không thể không lo lắng . Y không dám nhìn xuống , vươn tay ra cởi từng chút một. Y tự nhủ với chính mình rằng Đông Quân đã hôn mê rồi tại sao mình phải ngại .

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng bàn tay mạnh mẽ cầm Ngân Nguyệt Thương hằng ngày bây giờ lại hơi run .Khi cởi hết được quần của Bách Lý Đông Quân , Tư Không Trường Phong không biết nên vui hay buồn .Từ thời thơ ấu, y không có cha  mẹ , ăn cơm của trăm nhà mà lớn lên .May mắn thay, y  được phân hoá thành Thiên Nguyên, nếu không thì thật không biết chuyện gì sẽ xảy ra với y nữa .Tại thời điểm này, tên đã lên dây, dù không biết làm cũng phải làm. Với y chẳng khác nào đang tra tấn . Nếu không phải trong phủ Trấn Tây Hầu có nhiều cao thủ thì y đã thét lên vì đau rồi. Y cắn chặt môi cố nuốt xuống những âm thanh trong cổ họng. Sau một lúc , cuối cùng y cũng thích nghi được chút và bắt đầu di chuyển .Y nói với chính mình rằng đó không phải là vấn đề lớn, đây là vì cứu Đông Quân . Y bắt đầu thi triển Nhật nguyệt đồng quy pháp , nắm tay Bách Lý Đông Quân, hai tay họ đan vào nhau, giống như những dây leo , quấn lấy sức sống của nhau. Bóng của họ đan xen trên tường, giống như những nhánh cây, lắc lư nhẹ nhàng trong gió đêm. Tư Không Trường Phong bắt đầu đuối sức, y biết rằng bản thân đang dần biến thành Khôn Trạch .Y thắc mắc không biết chuyện này bao mới kết thúc , ban đầu thế chủ động nằm trong tay y nhưng không biết bằng cách nào, giờ nó lại nằm trong tay Bách Lý Đông Quân . Nhưng mà hắn đang hôn mê! Y cũng không thể nào rút lui được. Y rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan , không biết phải mất bao lâu, Bách Lý Đông Quân cuối cùng cũng ra . Tư Không Trường Phong mệt mỏi ngã trên cơ thể hắn , định đứng dậy dọn dẹp, nhưng cơ thể y lại mềm như bùn . Từ khi biến thành Khôn Trạch,  sức mạnh thể chất của y tụt xuống mức thấp nhất. Mãi y mới vào được đến phòng tắm , chân của y cứ run rẩy đứng không vững nên phải bám vào tường mà đi . Sau khi tắm rửa sạch sẽ cho bản thân, y trở lại giường , nhìn cảnh Bách Lý Đông Quân nằm trên giường , đôi tai y lại đỏ lừ . Y muốn gọi người tắm rửa cho Bách Lý Đông Quân nhưng lại không đủ can đảm , để cho những người khác nhìn thấy dấu vết mà y đã gây ra , thật chẳng còn mặt mũi nào mà sống trên cõi đời này nữa .

Y ép mình thay quần áo và lau người cho Bách Lý Đông Quân ,thay ga trải  giường, thu dọn mọi thứ ,lại nhận  thấy rằng vẫn còn có chiếc chăn ở  cuối giường. Y mệt mỏi đắp chiếc chăn lên người, tỉ mỉ nhét Bách Lý Đông Quân vào trong chăn ,nhắm mắt lại và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Còn tiếp ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro