Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ven lật từng trang của cuốn nhật ký, cẩn thận đọc các ghi chú và ghi chép. Những trang đầu tiên dường như là nhật ký của một người đã từng đến khu vực này từ nhiều năm trước. Nội dung của cuốn nhật ký mô tả những chuyến đi vào rừng, những cuộc phiêu lưu và những cuộc khám phá các hang động trong khu vực.

Một đoạn trong nhật ký đã thu hút sự chú ý của cậu:
“Ngày thứ 14: Hôm nay, tôi tìm thấy một hang động bí ẩn. Bên trong, có những hình vẽ cổ xưa kì quái trên tường, giống như những ký tự hoặc hình ảnh gì đó. Tôi không chắc về ý nghĩa của chúng, nhưng có vẻ như chúng miêu tả một câu chuyện nào đó. Khi tôi tiến sâu vào bên trong, tôi cảm thấy có điều gì đó bất ổn, như thể có ai đó đang theo dõi tôi. Tôi đã rời đi nhanh chóng nhưng vẫn không thể quên được cảm giác đó.”

Ven ngẩng lên, mắt sáng rực. “Nghe có vẻ như có điều gì đó rất đặc biệt trong hang động mà người viết đã tìm thấy. Có cả hình vẽ cổ xưa nữa. Ai muốn tham gia chuyến đi thú vị này với tớ nào!”

David nhìn vào trang giấy với sự hứng thú. “Chắc chắn là một cuộc phiêu lưu thú vị rồi! Có lẽ chúng ta có thể tìm thấy hang động đó và khám phá nó.”

“Các cậu có nghĩ rằng đó có thể là một nơi nguy hiểm không? Những cảm giác bất ổn mà người viết nhật ký đề cập tới nghe có vẻ đáng sợ.”

“Không sao đâu Juli, có thể đó chỉ là sự tưởng tượng của người viết mà thôi. Có khi họ thấy hang động đó nhàm chán chăng? Kiểu họ phí thời gian vô đó và họ cũng muốn ta bị như vậy ý! Dù sao đi nữa anh Helwen cũng bảo anh chỉ bịa đặt về cái hang đó thôi, nên tui nghĩ không có gì đáng sợ đâu.”

“Mình nghĩ cậu đã đúng, Ginny. Cảm ơn cậu!”

Ven tiếp tục đọc qua các trang cuối của nhật ký, nơi người viết đã vẽ một bản đồ chi tiết hơn về hang động và khu vực xung quanh. Cậu nhìn vào các ký hiệu và nhận ra rằng hang động không quá xa khu cắm trại của họ.

“Có vẻ như chúng ta có thể dễ dàng tìm thấy hang động này.” Cậu nói với sự phấn khích trong giọng. “Các cậu nghĩ sao? Chúng ta có nên thử khám phá không?”
Cả nhóm im lặng trong vài giây, suy nghĩ về ý tưởng đó. Họ biết rằng đây có thể là một cuộc phiêu lưu nguy hiểm, nhưng cũng đầy hấp dẫn và hứa hẹn những khám phá mới.

Sau một lúc im lặng, David lên tiếng: “Tớ nghĩ chúng ta nên đi. Cả kỳ cắm trại này đã là một cuộc phiêu lưu rồi, sao lại không thử thêm một trải nghiệm nữa chứ?”
Ginny nhún vai: “Tui cũng muốn khám phá, nhưng chúng ta phải cẩn thận. Và phải đảm bảo rằng chúng ta không làm gì nguy hiểm.”

Julia, dù vẫn còn chút lo lắng vẫn gật đầu đồng ý. “Nếu chúng ta đi theo nhóm và giữ an toàn, mình nghĩ sẽ ổn thôi. Chúng ta có bản đồ, và nếu có bất kỳ điều gì không ổn, chúng ta có thể quay lại ngay lập tức.”

“Được rồi, nếu mọi người đều đồng ý, chúng ta sẽ lên kế hoạch cẩn thận. Trước tiên, anh sẽ kiểm tra lại tất cả các thiết bị và chuẩn bị đồ dùng cần thiết cho cuộc thám hiểm này.”

Ven nhảy cẫng lên vì vui sướng. “Tuyệt vời! Chúng ta sẽ khám phá hang động đó vào sáng mai. Bây giờ, hãy sắp xếp lại mọi thứ và chuẩn bị cho cuộc phiêu lưu này!”

Buổi tối đó, nhóm bạn ngồi quanh lửa trại, bàn luận về những điều có thể mong đợi từ hang động bí ẩn và lập kế hoạch chi tiết cho cuộc thám hiểm. Họ quyết định mang theo đèn pin, dây thừng, thức ăn và nước uống đủ cho cả ngày, cũng như các thiết bị an toàn, bộ sơ cứu và la bàn.

Helwen đảm bảo rằng mỗi người đều có một nhiệm vụ cụ thể. Ginny và David sẽ dẫn đầu, sử dụng bản đồ để dẫn đường. Ven và Julia sẽ mang theo các vật dụng cần thiết, và Helwen sẽ theo sau để đảm bảo an toàn cho cả nhóm.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, mọi người quyết định ngồi kể thêm vài câu chuyện vui vẻ để giảm bớt căng thẳng trước cuộc phiêu lưu ngày mai. Cuối cùng, khi lửa trại đã tàn, họ thu dọn và chuẩn bị nghỉ ngơi, lòng đầy hứng khởi và hồi hộp.
Đêm đó, trong giấc ngủ của những đứa trẻ, những hình ảnh về hang động bí ẩn, những cuộc khám phá với anh hùng là chính bản thân mình cùng bí ẩn chưa được kể đã dệt nên những giấc mơ đầy màu sắc. Và ngày hôm sau họ sẽ bắt đầu một cuộc phiêu lưu mới, không chỉ để khám phá những bí ẩn mà còn để thử thách chính bản thân mình và tình bạn của họ.

Sáng hôm sau, mọi người chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết và sẵn sàng cho cuộc thám hiểm. David và Ginny, mỗi người cầm một tấm bản đồ, đi đầu tiên. Họ cẩn thận xem xét các chi tiết trên bản đồ và so sánh với cảnh vật xung quanh để đảm bảo rằng họ đang đi đúng hướng.

Julia đi ở giữa, giữ các vật dụng cần thiết như đèn pin, dây thừng, và bộ sơ cứu. Cô cảm thấy yên tâm vì có mọi người cùng đi và cũng tò mò về những điều họ sẽ khám phá sắp tới.

Ven và Helwen đi cuối, kiểm tra lại các thiết bị và duy trì liên lạc với nhóm. Cậu hào hứng nói: “Anh Helwen, anh có nghĩ là chúng ta sẽ tìm thấy gì đặc biệt không? Nhìn bản đồ này trông như dẫn đến một nơi rất đặc biệt.”

Helwen mỉm cười, nhưng cũng nhắc nhở Ven: “Điều quan trọng là chúng ta phải cẩn thận và chú ý an toàn. Dù sao thì, việc khám phá và tìm hiểu là chính, không quan trọng kết quả cuối cùng thế nào. Cho dù chuyến đi này có không được như các em mong muốn thì hãy nên nhớ niềm vui mà nó mang đến đã tuyệt ra sao!”

Cả nhóm tiếp tục đi, vượt qua những con đường mòn đầy cây cối và những tảng đá lớn. Khi họ đến gần khu vực được đánh dấu trên bản đồ, không khí trở nên tĩnh lặng lạ kì. Mọi người đều có chút hồi hộp, nhưng cũng rất hào hứng.

David và Ginny dừng lại, chỉ vào một khu vực phía trước. “Chúng ta đã đến nơi.” David nói. “Có lẽ hang động ở đâu đó quanh đây.”
Ven và Helwen tiến tới, kiểm tra xung quanh và tìm kiếm lối vào. Sau một lúc, họ phát hiện ra một khe hẹp giữa hai tảng đá lớn, che phủ bởi dây leo và cỏ dại. Helwen nói: “Đây rồi. Cẩn thận bước vào, và đừng quên kiểm tra đèn pin.”

Cả nhóm bước vào hang động, lòng đầy hứng khởi và chút hồi hộp. Bên trong hang động là một thế giới khác lạ, với các vách đá hình thù kỳ lạ và không khí mát lạnh. Ven cảm thấy như mình đang bước vào một câu chuyện thần thoại, và cậu không thể chờ đợi để khám phá những bí ẩn bên trong.

Họ bắt đầu đi sâu vào hang động, ánh đèn pin chiếu sáng những bức tường đá ẩm ướt và tạo ra những hình ảnh kỳ ảo trên mặt đá. Mọi thứ xung quanh họ đều lạ lẫm và khiến họ cảm thấy như đang ở một nơi hoàn toàn khác biệt. Các tiếng vọng từ bước chân của họ tạo ra một không gian âm u, huyền ảo.

Ven cảm thấy hào hứng khi nhìn thấy những hình thù kỳ lạ trên tường hang, như những bức tranh bị thời gian làm mờ đi. David và Ginny dẫn đầu, chú ý đến các chi tiết trên bản đồ và kiểm tra các điểm đánh dấu.
“Xem này, có vẻ như chúng ta đang đi đúng hướng.” David nói khi chỉ vào một điểm trên bản đồ. “Theo chỉ dẫn, chúng ta sắp đến một nhánh hang lớn hơn.”
Julia và Ven đi phía sau, trò chuyện về những gì họ hy vọng tìm thấy. “Cậu có nghĩ chúng ta có thể tìm thấy kho báu thực sự không?”

“Biết đâu đấy!” Ven đáp. “Nhưng dù có thế nào, cuộc phiêu lưu này đã thật sự thú vị rồi! Chúng ta không cần nhất thiết phải tìm thấy kho báu đâu. Dù sao đi nữa tớ cũng rất vui khi đi cùng các cậu!”

Helwen đi bên cạnh, giữ một khoảng cách cẩn thận để quan sát môi trường xung quanh và đảm bảo an toàn cho nhóm. “Nhớ cẩn thận, tất cả các em đừng có lơ là mà mất cảnh giác.” Anh nhắc nhở.

Khi họ đến một ngã ba trong hang, nhóm dừng lại để kiểm tra các nhánh hang. David và Ginny xem xét bản đồ, trong khi Helwen quan sát các dấu hiệu xung quanh.

“Chúng ta có ba lựa chọn: tiếp tục theo lối hẹp bên trái, đi thẳng vào một khu vực rộng hơn, hoặc xuống phía dưới qua một cái hố nhỏ.” David cho biết.

“Chúng ta nên thử lối hẹp bên trái trước.” Helwen gợi ý. “Có thể nó dẫn đến một phòng lớn hơn hoặc một khu vực quan trọng.”
Nhóm quyết định theo lối hẹp bên trái. Họ tiến vào một hành lang hẹp, nơi các vách đá gần như chạm vào nhau, khiến mọi thứ trở nên chật hẹp và mờ mịt. Ánh đèn pin không đủ mạnh để chiếu sáng hết các góc tối, tạo ra những bóng ma kỳ lạ trên các vách đá.

Sau một thời gian đi bộ, nhóm đến một cánh cửa đá lớn bị che phủ bởi bụi và mạng nhện. Trên cửa có những ký hiệu kỳ lạ, trông như các hình vẽ cổ xưa. Ven và Julia bắt đầu kiểm tra các ký hiệu, cố gắng giải mã chúng.
David đưa tay lên và chỉ vào một hình vẽ có hình dạng giống như ông mặt trời, với các tia sáng phóng ra từ trung tâm. “Có vẻ như đây là dấu hiệu của một cơ chế mở cửa. Chúng ta cần tìm các dấu hiệu tương ứng trên cửa.”
Ginny cẩn thận quan sát các hình vẽ khác. Cô chỉ vào một biểu tượng hình tam giác, cùng với những đường kẻ chéo và các ký hiệu giống như chữ cái. “Có lẽ các ký hiệu này phải được sắp xếp theo một trật tự nhất định hoặc có thể là một câu đố. Chúng ta cần giải mã các ký hiệu này để tìm ra cách mở cửa.”

Julia cùng Ven nhìn kỹ các ký hiệu và tìm kiếm mối liên hệ giữa chúng. “Để coi nếu chúng ta nhìn vào cách các hình vẽ được sắp xếp, có thể chúng ta cần phải kết hợp chúng theo một trật tự cụ thể, đúng không Ginny?”

“Cậu nói rất đúng đó Juli à!” Ginny đáp, ôm chầm lấy Julia.

David, dựa vào sự chỉ dẫn của Julia, bắt đầu sắp xếp các ký hiệu theo cách chúng xuất hiện trên bản đồ. “Có lẽ chúng ta cần phải nhấn vào các phần của hình vẽ theo đúng thứ tự. Hãy thử nhấn vào các hình vẽ này theo trật tự mà chúng xuất hiện.”

Khi các ký hiệu được nhấn đúng cách, cánh cửa từ từ mở ra với tiếng kêu lách cách. Bên trong, họ thấy một căn phòng lớn với những viên đá phát quang, chiếu sáng không gian bằng ánh sáng mờ ảo.

Giữa phòng, một bàn thờ lớn với nhiều vật phẩm lạ nằm im lìm. Các vách đá của căn phòng được trang trí bằng những hình vẽ kì lạ khác, thêm phần huyền bí và bí ẩn. Mặc dù không khí u ám và lạnh lẽo của hang động ai cũng cảm thấy rùng mình, nhưng vẻ đẹp kỳ diệu của nơi này lại làm mọi người hào hứng hơn bao giờ hết.

“Chúng ta đã đến nơi, chỗ này thật đẹp.” David không khỏi cảm thán mà thốt lên. “Nhưng hãy cẩn thận và kiểm tra mọi thứ xung quanh, mấy nơi như này trong phim toàn nguy hiểm hết á, động linh tinh chắc chết như chơi.”

Ven tiếp cận gần bàn thờ, nơi các hiện vật lạ nằm gọn gàng. Trên bàn, có một chiếc hộp bằng gỗ tinh xảo với các hoa văn kỳ lạ, một số đồ trang sức như vòng tay, nhẫn và những viên đá quý, cũng như một vài tờ giấy ghi chép cũ nát.

Cậu cẩn thận tiếp cận chiếc hộp bằng gỗ. “Hãy thử xem bên trong có gì!” Đôi mắt trở nên sáng rực. Khi mở nắp hộp, họ thấy bên trong là một cuốn sách dày cộp, bìa làm bằng da và có nhiều ký hiệu kỳ lạ.

“Có vẻ như đây là một cuốn sách quan trọng.” Ginny nói, mắt mở to. “Nó có thể chứa thông tin nơi này, hãy mở ra đi, biết đâu nó có thể cho ta phép thuật! Tui sẽ được làm phù thủy!”

Ven cẩn thận lật từng trang của cuốn sách, và các ký hiệu trên đó giống hệt những ký hiệu mà họ đã thấy trên cánh cửa bí mật. Một số hình vẽ trên trang sách mô tả các nghi lễ kỳ lạ với các hình vẽ của người bị treo lơ lửng và các nghi thức rùng rợn.

David đứng cạnh Ven, mắt chăm chú vào cuốn sách. “Có vẻ như cuốn sách này mô tả những nghi lễ xa xưa. Nhìn nó giống một loại nghi thức hiến tế hoặc nghi lễ đặc biệt mà tớ từng coi trên mạng."

Khi nhóm kiểm tra kỹ lưỡng các hiện vật và ghi chép, họ phát hiện ra một bản đồ mới trong cuốn sách dày cộp kia, nó chỉ dẫn đến một phần khác của hang động. “Có vẻ như chúng ta có thể tìm thấy điều gì đó còn quan trọng hơn ở phần tiếp theo của hang động.” Ven nói, vừa giơ bản đồ lên để mọi người xem.

David gật đầu. “Nếu chúng ta tiếp tục theo chỉ dẫn trên bản đồ này, có thể chúng ta sẽ tìm thấy thêm những manh mối hoặc kho báu.”

Với tâm trạng hào hứng, cả nhóm chuẩn bị tiếp tục cuộc thám hiểm. Họ thu xếp lại các hiện vật, cẩn thận mang theo cuốn sách lớn và bản đồ mới, tiếp tục khám phá sâu hơn vào hang động. Từng bước một, không khí càng trở nên hồi hộp và bí ẩn hơn, nhưng sự tò mò và mong muốn khám phá đã khiến họ không thể dừng lại.

Càng đi sâu, họ càng cảm nhận được sự kỳ bí của hang động, với những hình vẽ và câu đố dần hiện ra, dẫn dắt họ đến những phần chưa được khám phá của thế giới bí ẩn này.

Các hình vẽ dường như kể một câu chuyện về một nền văn minh đã biến mất, hoặc có thể là một nghi thức bí ẩn. Cảm giác vừa hưng phấn vừa lo lắng lan tỏa trong nhóm khi họ nhận ra rằng mình đang khám phá một phần của lịch sử chưa từng được biết đến.

Họ bước vào một căn phòng trống rộng lớn, với ánh sáng mờ ảo từ những viên đá phát quang tự nhiên. Các bức tường của căn phòng được phủ kín bởi những bức tranh kỳ lạ và gây tò mò. Julia là người đầu tiên chú ý đến một bức tranh lớn ở giữa phòng, thể hiện một nhóm phụ nữ khỏa thân nhảy múa quanh một đống lửa lớn. Khuôn mặt của họ được vẽ một cách tinh xảo, thể hiện sự hoang dại và huyền bí, trong khi các hình thù khác trên tường thể hiện các cảnh tượng mơ hồ, giống như những một lễ hội.

Bị cuốn hút bởi bức hoa cô bước tới và đưa tay chạm vào bề mặt của nó. Ngay khi vừa chạm vào, căn phòng bỗng rung lắc dữ dội. Đất đá rơi xuống từ trần nhà và một tiếng động lớn vang lên khi lối vào bị chặn lại, nhốt kín cả nhóm bên trong. David và Ven cố gắng giữ thăng bằng, trong khi Ginny la lên vì sợ hãi. Helwen, nhanh chóng quay lại kiểm tra lối ra, nhưng phát hiện nó đã bị chặn kín bởi một tảng đá lớn.
“Chúng ta bị kẹt rồi!” David hoảng loạn nói, cố gắng tìm lối thoát khác.

Helwen nhanh chóng đánh giá tình hình, ánh mắt anh quay lại nhìn vào bức tranh mà Julia đã chạm vào. “Chúng ta cần tìm cách mở lối ra. Có lẽ các hình vẽ này chứa manh mối để thoát khỏi đây.”

Julia nhìn vào bức tranh, rồi quay lại nhìn mọi người với ánh mắt lo lắng, đôi mắt đầy nước mắt, và thầm xin lỗi các bạn, cảm giác nỗi sợ như đang xâm chiếm lấy trái tim cô.
“Mình không biết… mình chỉ nghĩ nó thú vị và… mình… mình… xin lỗi! Tại mình mà...”

Ven đặt tay lên vai Julia khi cô bắt đầu khóc, cố gắng trấn an cô. “Không sao đâu. Chúng ta sẽ tìm ra cách thoát khỏi đây.”
Cả nhóm bắt đầu nghiên cứu các bức tranh và hình vẽ xung quanh, cố gắng tìm hiểu xem liệu có thông điệp hay gợi ý nào ẩn chứa trong chúng. Bầu không khí trong căn phòng trở nên căng thẳng. Mỗi người đều cảm nhận được rằng họ đã bước vào một phần của thế giới mà ít ai biết đến, và rằng họ phải tìm ra câu trả lời để thoát khỏi tình thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro