Chương 5-8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5

Hôm sau

Doãn Lạc đang ngủ tỉnh dậy, đưa mắt nhìn xung quanh, Doãn Hi Nhi không có ở trong này. Chỉ cần cẩn thận lưu ý, sẽ phát hiện ở trong phòng ẩn ẩn phiêu đãng hương vị tình dục.

Doãn Lạc xốc chăn trên người lên, lộ ra thân hình to lớn trần trụi, trên người tràn đầy dấu hôn.

Vừa mới đem chân đặt xuống, một trận đau hướng từ chân đến bộ vị hôm qua bị cái kia đâm thủng, nhiều lần vất vả kéo thân hình đi đến phòng tắm, thả người xuống nước, toàn bộ người đều ở trong bồn tắm lớn, có chút nước vì thể trọng của y mà tràn ra.

"Ô..." Ngâm mình trong nước, thân thể lúc này lại sinh cảm giác, y thoải mái mà kêu một tiếng. Y ngày hôm qua làm việc kia, nhất định có thể bù đắp. Dấu hôn rõ ràng khắp nơi trên người khiến cho y biết chuyện này đã sai đường.

Thay đổi quần áo ở nhà, dọc theo lầu bước xuống đại sảnh, một trận hương hướng tới mũi, ánh mắt y vội vàng nhìn vào phòng bếp.

Vũ Tư.... Y ở trong lòng hô nhỏ một tiếng.

"Ba ba, người tỉnh rồi, đến ăn cơm nha, ba nhất định đói bụng, ngày hôm qua đều không có ăn cơm chiều." Doãn Hi Nhi hướng y lộ ra mỉm cười ngọt ngào.

"Ừ... Đúng vậy..." Y kinh ngạc nói một câu.

"Vậy ba ngồi chờ, rất nhanh có thể ăn." Doãn Lạc ngồi ở trước bàn ăn, nhìn Doãn Hi Nhi vội vàng ở giữa phòng bếp, y cảm thấy chuyện này tất cả đều xa lạ.....

"Đã có thể ăn."

Khi y còn ở trạng thái trầm tư, Doãn Hi Nhi đã đem một bàn đồ ăn đi ra. "Thử xem đi, con đối với tay nghề của mình rất tin tưởng nga."

Doãn Lạc gắp một khối thịt bỏ vào trong miệng, tinh tế nuốt xuống.

"Như thế nào, hương vị cũng được đi!" Cậu vẻ mặt chờ mong nhìn Doãn Lạc.

"Ừ, ngon lắm." Lại gắp một khối bỏ vào trong miệng, "Không thể tưởng tượng được con nấu đồ ăn ngon như vậy."

"Con khi ở nhà Dạ gia, chị Ngọc đã dạy con." Cậu ngồi xuống bên Doãn Lạc ăn cơm.

"Ba ba, cơm nước xong chúng ta cùng đi chơi đi, được không, con thật lâu không có đi."

"Nga, tốt, dù sao hôm nay cũng là cuối tuần..."

Tuy rằng thân thể có chút mệt mỏi, nhưng y không nghĩ sẽ làm Hi Nhi mất hứng, huống chi lần này còn là lần đầu chủ động con y yêu cầu cùng y ra ngoài.

Có lẽ đây là một bắt đầu tốt...

++++

Đêm khuya, trăng đã lên cao, vốn là thời điểm mọi người đi vào mộng đẹp.

Doãn Lạc ở trong thư phòng chỉnh lại công khóa.

"Ba ba, con có thể tiến vào không?"

Vùi đầu phê duyệt công khóa, Doãn Lạc nâng đầu lên, thấy Doãn Hi Nhi đứng ở ngoài cửa.

"Có việc gì sao?"

"Bài tập này, con như thế nào cũng nghĩ không ra." Doãn Hi Nhi ngồi đối diện Doãn Lạc, đem chính bài tập của mình đem cho y xem.

Tiếp nhận bài tập của Doãn Hi Nhi, y suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chỉ vào điểm sai, "Nơi này hẳn là sai rồi."

"Làm sao..." Doãn Hi Nhi đứng lên một tay chống mặt bàn, đem thân mình để sát vào Doãn Lạc.

Lấy bút vạch điểm sai, "Nơi này..."

Y ngửi được trên người Doãn Hi Nhi truyền đến hương vị thơm mát, hẳn là vừa mới tắm xong đi! Xem... Áo ngủ còn không gài hết, lộ ra da thịt bóng loáng, cổ mềm mại, xương quai xanh khêu gợi, cùng với điểm hồng nhạt nổi lên, tầm mắt hạ xuống, y cảm thấy miệng lưỡi mình có chút khô.

—————————————-

Chương 6

Đến khi Doãn Hi Nhi ngồi xuống, Doãn Lạc mới giựt mình thấy chính mình thất thố, cư nhiên nhìn chằm chằm vào thân hình con mình. Y cầm lấy trà sâm trên bàn uống một ngụm, sau đó vùi đầu làm việc. Có lẽ là làm việc rất nhập tâm, ngay cả có người quấy nhiễu bên người mình cũng không có cảm giác, thẳng đến Doãn Hi Nhi dùng hai tay ôm hai má y.

"Lạc......... Con có thể hôn người không?"

Những lời này rõ ràng làm Doãn Lạc run lên, bản năng muốn đẩy cậu ra, nhưng vẫn là là chậm bước, môi liền bị chiếm lấy.

Vốn là tứ chi kề sát, sau Doãn Hi Nhi lấy đầu lưỡi khêu răng nanh y, chiếm lấy toàn bộ khoang miệng, càng tiến thêm một bước hàm trụ khẽ cắn lưỡi y.

Đầu bị hướng lên tiếp nhận nụ hôn ngày càng trở nên kịch liệt, đầu lưỡi bị bắt cùng triền miên, nước miếng không kịp nuốt từ khóe miệng chảy xuống.

"Ô...." Y sắp không thở nổi.

Lúc này Doãn Hi Nhi rốt cục mới buông y ra, nhìn Doãn Lạc môi bị hôn sưng đỏ, cậu có loại xúc động muốn hôn tiếp, nhưng cậu không làm, cậu biết chính mình nếu hôn tiếp nhất định không nhẫn được, làm ra một ít hành động vượt rào.

Hai người cứ như vậy không nói gì, trong phòng chỉ còn lại thanh âm thở dốc.

"Con muốn ngủ, ngủ ngon." Doãn Hi Nhi đầu tiên đánh vỡ sự trầm mặc, cậu nói một cách bình tĩnh tự nhiên, phảng phất giống như hành vi vừa rồi chỉ là một cái hôn chúc ngủ ngon.

Nhưng y lại phát giác tay thu thập sách giáo khoa của Doãn Hi Nhi có chút run run, cũng không bình tĩnh như lời nói.

"Ngủ ngon" Y hẳn là nên nói lại một câu.

Doãn Hi Nhi ôm sách giáo khoa cũng không quay đầu lại đi ra thư phòng.

Nhìn cửa gỗ đóng lại, ánh mắt của Doãn Lạc trở nên có chút phức tạp, y không biết mình vì sao không cự tuyệt Hi Nhi, y rõ ràng có thể đẩy cậu ra, nhưng lại cảm thấy nhiệt độ cơ thể chính mình nóng rực ẩn ẩn lộ ra nơi nào đó không thể lý giải.

—————————————-

Chương 7

Hôm nay thời tiết không tốt lắm, mây vẫn đông đầy trời, càng không ngừng hướng mọi người lên án. Quả nhiên, đến sau giờ trưa, một hồi mưa tầm tã đã rơi xuống đất.

Năm hai sớm định ra ngoài tập thể dục vì thế mà hủy bỏ, Doãn Lạc cho bọn họ ở bên trong sân vận động hoạt động tự do, học sinh nói chuyện phiến, hoặc là đùa giỡn, mà bên người Doãn Lạc cũng bị một đám học sinh nữ vây quanh.

Nam giáo sư tuổi trẻ đẹp trai luôn được nữ sinh hoan nghênh, tuy rằng những nữ sinh này có loại đáng yêu giống Doãn Hi Nhi, nhưng y đối với những người này thái độ vô cùng thiếu hứng thú, phảng phất mỹ mạo kia, chỉ khiến cho mọi người có cảm giác chỉ dám nhìn từ xa.

Nói chi, Doãn Lạc là người thành thục ổn trọng, cả người cao lớn anh tuấn phát ra đầy năng lượng.

"Thầy, thầy có bạn gái không?" Trong đó một nữ sinh diện mạo tương đối xinh đẹp đột nhiên hỏi.

"Ừ?..." Vấn đề này tự nhiên làm cho y nhớ tới Vũ Tư, nhưng kỳ quái, trong đầu lại hiện ra bộ dáng của Doãn Hi Nhi, y lắc đầu đem ý tưởng này để ra bên ngoài.

"Không có."

"A.. Thật vậy chăng? Thầy cũng đẹp trai như vậy a!" Các cô tựa hồ cảm thấy rất kỳ quái.

"Em làm bạn gái của thầy cũng được." Nữ sinh kia cười khẽ nói.

"Thực sao, thầy đây từ chối thì thật bất kính a!" Cùng học sinh đùa giỡn, cũng là nguyên nhân khiến y được hoan nghênh.

Bỗng nhiên y cảm giác được có một đạo ánh mắt lợi hại từ sau lưng truyền đến, làm cho y cả người không được tự nhiên, cái loại cảm giác áp bách mạnh mẽ này, làm cho y rùng cả mình.

Y xoay người tìm kiếm nơi phát ra tầm mắt, cũng không phát giác có người đem ánh mắt đặt trên người mình.

++++

Doãn Lạc ở phòng thiết bị lấy ra đồ dùng mới. Bỗng nhiên, phòng thiết bị bị người mở ra, y xoay người liếc mắt nhìn cửa một cái, đang nghĩ đến là người nào nào, lại đem tâm trở lại tiếp tục công việc.

"Có việc sao?"

"Thầy, thầy thực được hoan nghênh a!" Ngữ khí của câu5 mang theo trêu chọc.

"Ân?...."

"Tôi xem vẻ mặt của các nữ sinh đều thể hiện muốn đem ông lên giường!"

"Uy.. Con đang nói cái gì." Doãn Lạc không biết khi nào Doãn Hi Nhi đã đi đến phía sau y.

"Tôi thấy ông cũng rất thích ý đi!" Cậu ác ý cười, nhưng mắt lại không cười.

"Con rốt cuộc muốn nói cái gì..." Hàm xúc khinh miệt bao hàm trong lời nói làm cho Doãn Lạc chau mày, y phát giác khuôn mặt tuyệt mỹ của Doãn Hi Nhi ẩn giấu một tia tức giận, y hồi tưởng tiết thể dục vừa rồi, sau đó dường như hiểu rõ, cười khẽ ra tiếng...

"Con thích nữ sinh kia!"

"Di..." Doãn Hi Nhi lắp bắp kinh hãi trừng lớn, đôi mày liễu cau lại.

Là như thế này sao, cậu chưa bao giờ nghĩ tới, chính là thấy y cùng nữ sinh nói chuyện, cậu sẽ tồn tại cảm giác gọi là khó chịu.

—————————————-

Chương 8

"Ai! Ba lại như thế nào có khả năng sẽ quen bạn của con mình." Y không tự giác lộ ra ánh mắt hiền lành của cha cưng chiều con.

Nhưng ánh mắt này trong mắt Doãn Hi Nhi có vẻ như người xa lạ, cậu lấy tay xô y xuống đệm phía sau người, khom người nắm áo y, "Không cần làm bộ dáng thực hiểu tôi."

Cậu nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Doãn Lạc, hai tròng mắt tức giận làm cho người ta không đoán được.

"Con làm sao vậy, ta là ba ba của con, quan tâm con thì sai sao?" Chống lại ánh mắt tức giận kia, y không rõ Doãn Hi Nhi nháo cái gì, giống như trước kia, ấm áp phảng phất mấy ngày hôm trước giống như là y nhận nhầm.

"Ba ba..." Doãn Hi Nhi khinh miệt hừ một tiếng, lập tức lộ ra tươi cười làm cho nam nữ tim đập, ngay cả Doãn Lạc cũng không tự giác ngây người.

"Ba ba sẽ cùng con làm việc này sao?" Cậu cúi xuống hôn trên cổ Doãn Lạc một chút.

"Uy..." Doãn Lạc theo bản năng rụt cổ lại.

Thừa dịp y thất thần, Doãn Hi Nhi đem áo y cởi ra, lộ ra khuôn ngực rắn chắc, sau đó vươn đầu lưỡi liếm hai khỏa thù du trước ngực.

"Ô..." Y không tự giác thở hổn hển một hơi.

"A..." Doãn Hi Nhi tà nịnh cười, cũng ác ý dùng sức cắn nhũ tiêm trong miệng một chút, vừa lòng nhìn người dưới thân mình vì bị hôn cắn mà run rẩy.

"Ân..." Muốn đẩy người đang châm dục hỏa trên người y ra, nhưng phát giác cả người mình không có sức lực.

Tay Doãn Hi Nhi nhanh chóng cởi bỏ quần trong của y, sau đó vói vào chậm rãi đụng chạm.

"Ngô... A..." Thần kinh trên người bị khơi mào, rên rỉ trong miệng trút ra.

"Có cảm giác sao?" Đầu lưỡi ấm áp trên người Doãn Lạc chạy loạn, làm cho đến trên người một mảnh ướt át, đầu lưỡi dùng sức đem nhũ thủ hướng lên, sau đó hàm ở trong miệng, dùng răng khẽ cắn.

"A..." Đột nhiên bị kích thích làm cho Doãn Lạc không tự giác muốn chết. Tay vốn đang vuốt ve phân thân của y bỗng nhiên dời đi, đi vào địa phương làm cho y mặt đỏ tai hồng, không hề báo trước tiến vào chỗ sâu, lấy tay đụng chạm bên trong của y.

"Ân... Đừng như vậy..." Y mẫn cảm vặn vẹo thân mình.

Ngón tay ở trong cơ thể trừu sáp đã dần dần tăng đến ba ngón, phát giác tiểu huyệt hàm chứa ba ngón tay của mình đã trở nên ướt át, Doãn Hi Nhi rút ngón tay của chính mình ra, lấy phân thân sưng đỏ để ở trước huyệt khẩu của y, nhưng vào lúc này, Doãn Lạc dùng sức đẩy cậu ra, cố gắng đứng dậy rời khỏi nệm.

Doãn Hi Nhi không nghĩ tới y sẽ phản kháng như vậy, đầu tiên là run một chút, lập tức tay hướng Doãn Lạc đã muốn đứng dậy lôi kéo, Doãn Lạc thân thể như nhũn ra tùy cậu lôi kéo, cả người quỳ trên mặt đất, người trên cũng bị té vào đệm.

Doãn Hi Nhi từ phía sau nâng chân y đặt lên đệm, tư thế này làm cho sau huyệt của Doãn Lạc bại lộ trước mắt Doãn Hi Nhi, cậu đem lửa nóng hướng huyệt khẩu của Doãn Lạc đẩy mạnh, cứ như vậy trên đệm điên cường trừu sáp.

"A... A... Không cần..." Trong cơ thể không ngừng bị trừu sáp, làm cho y không nhịn được rên rỉ.

"Trong miệng nói không cần, nhưng nơi này lại biến thành như vậy." Doãn Hi Nhi vươn tay bộ lộng phân thân của y, như là chứng minh chuyện mình nói, hắn lấy ngón giữa hướng chỗ đó của Doãn Lạc, đem một ít chất lỏng dính trên ngón tay xuất ra trước mặt y, làm cho nơi đó của y càng chặt hơn.

"Ba ba, người thực dâm đãng... Muốn tôi mau chút sao..." Nói xong Doãn Hi Nhi tốc độ trừu sáp nhanh hơn.

"Ân... A..." Hi Nhi nói chuyện làm cho y cảm thấy thẹn, nhưng loại nói chuyện dâm mĩ này thường làm cho người càng thêm hưng phấn, y không tự giác đong đưa cái mông phía hợp với luật động của người phía sau.

Lúc này tiếng chuông tan học vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro