III. Sự tấn công bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến thấy Nam đã ăn xong thì cũng quay ra dọn chén bát đũa rửa cho thật sạch sẽ. Rồi ngó qua đứa em mình đang ngủ, thấy nó đang ngủ yên lành, cô mới thò tay tới tắt cái công tắc bóng điện gần cái cột gỗ.

Điện vừa phụt tắt, thì đã nghe thấy tiếng ngáy o o của Nam phát ra. Thanh chui vô nệm, nắm nép sát vào thân mình Nam , ôm anh mình ngủ.

Yến mắt lim dim, cô thở đều thả lỏng vì cuối cùng sau một ngày tất bật bận rộn cũng đã được có phút giây thoải mái trên chiếc giường của mình

Màn đêm bao chùm dần xuống, tiếng ngáy của Nam cũng nhỏ dần khỏi tai Yến . Thay vào đó là những âm thanh tĩnh lặng của buổi đêm, tiếng vo ve của côn trùng, của các loại sinh vật như ếch nhái kêu khục khặc vang ở bên ngoài khiến người ta có một loại cảm giác hết sức buông thả.

Yến cũng đang thiu thiu ngủ, cô càng nép sát vào thân mình gần anh mình hơn vì có cảm giác trời đêm càng lạnh. Gió rít qua khe cửa gỗ, lùa vào trong nhà khiến cho nhiệt độ trong căn nhà càng giảm xuống thấp. Yến dù đã chui trong chăn ấm, nhưng vẫn có cảm giác không sao ngăn nổi cái lạnh.

Đoạn cô khẽ lay thân mình Nam , muốn gọi anh dậy để đi bịt lại cái khe cửa, nơi gió lùa lạnh để cho dễ ngủ. Nhưng cô lay mãi mà Nam chẳng tỉnh, cô lại đành phải nhổm dậy khoác áo khoác lên người, đi đến chỗ cái khe cửa nơi mà gió lùa vào, tìm một chiếc áo cũ đã vứt đi để nhét vào cái kẽ hở.

Cô đang lui cui mò mẫm trong bóng đêm, theo trí nhớ trong đầu và không hề bật điện vì không muốn anh cô tỉnh giấc và bị chói mắt.

Chợt cô lại có cảm giác như có ai đang nhìn chằm chằm sau lưng mình. Một cảm giác như bị một người nào đó dõi theo mà mình không biết nên rất khó chịu.

Cô lập tức quay đầu lại theo phản xạ tự nhiên, thì liền giật mình thảng thốt ú ớ không nói ra lời. Phía sau cô đang có một bóng người đen lùi lũi đứng trong đêm, bóng người ấy Yến chỉ có thể nhìn thấy nó lờ mờ trong một chút ánh sáng heo hắt phát ra từ cái đèn leb ở bảng công tắc điện.

Yến run lắm, nhưng thoáng nhìn kĩ lại thì liền phát hiện ra, cái bóng người đang đứng ở đó chính là người đàn bà tên Hạnh. Bà ta đi lại lòng khòng và trong miệng đang không ngừng lẩm bẩm thứ tiếng dân tộc Thái. Yến bèn hỏi:

- Bác chưa đi ngủ sao?

Người đàn bà tên Hạnh chợt quay đầu ra nhìn cô, bà ta chợt im bặt không nói lời nào khiến Yến đứng tim. Được một lúc thì bà ta mới cất giọng nói:

- Tôi khó ngủ quá nên đi lại một lúc...

Yến thở phào một hơi rồi nói:

- Ôi trời, bác làm cháu thót cả tim vì tưởng có ai. Thôi bác lên giường đi ngủ đi...

Yến nói xong, rồi quay đầu lại nhét cái mảnh vải từ cái áo cũ vào khe cửa, cho kẽ hở bị bịt kín thật chắc chắn. Rồi lại tiếp tục chui lên giường nép sát vào thân mình Nam ngủ tiếp.

Người đàn bà tên Hạnh cũng nghe theo lời cô và trở về giường, nhưng chỉ ngồi xuống giường chứ không nằm, và bà ta đang suy nghĩ một thứ gì đó mà miệng cứ liên tục lẩm bẩm.

Yến quá mệt, nên ngủ thiếp đi kệ cho bà ta làm gì thì làm.

Bẵng đi một khoảng thời gian, đột nhiên tới nửa đêm, có âm thanh trẻ con khóc ré lên làm Yến bàng hoàng tỉnh giấc

Yến giật mình gạt tấm chăn đắp ở trên người, bật dậy nhìn về phía tiếng khóc đang phát ra. Thì hỡi ôi một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt cô, người đàn bà tên Hạnh giờ đây đã hóa thành một bộ dạng khủng khiếp. Mũi bà ta to đỏ như máu, cặp mắt đỏ tươi đang túm cổ nhấc bổng em gái cô lên trên cao, miệng liên tục lầm rầm những câu bằng tiếng dân tộc Thái. Bà ta nói chuyện với một giọng nói khát máu, và đứa con của bà ta cũng đang đứng ở bên cạnh, nhìn chằm chằm vào em gái cô như đang chuẩn bị làm một điều gì đó hết sức ác độc.

Hai kẻ đó vẫn không biết là Yến đã tỉnh lại, mà vẫn tiếp tục hành động của mình. Yến định lao ra giằng lấy em mình , nhưng không hiểu sao cả thân mình cô cứ bị chôn chặt một chỗ mà không sao cử động nổi, như có một thứ thế lực vô hình nào đó đang níu giữ lấy cô khiến cô chẳng thể cử động được. Cô còn có cảm giác như thân thể này cũng chẳng phải của mình nữa.

Tận đến một lúc sau, Yến mới có thể vùng vằng được cánh tay, rồi cả thân người mới trở lại linh hoạt. Cô kêu toáng lên lao người đến giằng lấy em cô từ trong tay hai người kia. Lúc này bóng đèn điện đã được bật lên, và anh cô là Nam thì cũng đã choàng tỉnh dậy vì tiếng kêu của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro