Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường đi về nhà, Jiyeon và Luda vốn dĩ là người đi trước, kẻ theo sau, nhưng chẳng hiểu như thế nào mà một lúc sau, hai người đã đứng cạnh nhau rồi. Là do người phía sau đã bước nhanh hơn, hay là người phía trước đi chậm lại? Họ cũng chẳng qua tâm mấy, họ chỉ biết rằng, cả hai đều thích như thế này.

Dọc đường đi, Luda có ghé vào một cửa hàng tiện lợi để mua thêm Soju, hôm nay em sẽ trổ tài pha rượu chiêu đãi chị. Jiyeon thấy em hào hứng thì cũng vui vẻ đồng ý, nhưng mà chị đâu có dám nói ra là tửu lượng của chị rất kém đâu. Chỉ sợ nói ra thì Luda tụt hứng, nên thôi, uống một chút chắc cũng chẳng sao đâu nhỉ.

Đi chừng thêm 10 phút nữa là về nhà Luda, cả hai thầm thở phào. Ngoài trời lúc nãy bỗng nhiên gió trở mạnh, lại còn lất phất mưa, may mà về kịp trước khi nặng hạt. Jiyeon nhanh tay cởi áo khoác ngoài rồi đi xuống dưới bếp, chuẩn bị đồ ăn cho cả hai.

- Trong tủ lạnh còn thịt và cả rau củ nữa, cơm thì ở trong nồi, còn mì thì ở trên kệ bếp đấy chị.

- Được rồi, em đi tắm rửa đi cho khỏe. Để chị lo dưới này được rồi.

-----

Mùi hương từ những đĩa thức ăn nhanh chóng hấp dẫn cái bụng đang nhiệt liệt biểu tình của Luda, thêm cách trang trí vô cùng đẹp đẽ lại quá là hút mắt đi. Jiyeon thấy người trước mặt mắt chữ A miệng chữ O nhìn bàn đồ ăn mà không khỏi bật cười, chị đưa chén và muỗng đũa cho em, nói:

- Em chắc là đói rồi, em ăn đi.

- Vâng, mời chị dùng bữa nha.

Không khí lại một lần nữa yên lặng, cả hai chỉ tập trung ăn, lâu lâu lại chèn vào thêm một vài câu tấm tắc khen đồ ăn ngon của Luda rồi lại thôi. Vì lẽ đó, bữa ăn nhanh chóng kết thúc, hai người cùng nhau rửa chén rồi ra ngoài phòng khách ngồi.

Luda tùy tiện bật một bộ phim nào đó, Jiyeon thì ngồi nhìn em. Cả hai đang rất muốn nói về một cái gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng.

Cuối cùng, Luda là người lên tiếng trước.

- Ờm... Jiyeon này, cám ơn chị vì bữa ăn hôm nay nhé, nó rất tuyệt đấy.

Jiyeon đang ngồi thơ thẩn, nghe Luda lên tiếng thì giật mình. Chị mỉm cười gãi đầu.

- Không có gì đâu, em thích là được rồi, hy vọng là chị nấu vừa ăn.

- Chị nên đi làm đầu bếp đấy.

Jiyeon bật cười, xua tay, nói với em là chuyện đó sẽ chẳng xảy ra được đâu.

- Suýt nữa thì quên, đợi em một xíu nhé.

Luda nói rồi đứng dậy và biền mất sau quầy bếp, tầm 5 phút sau, em trở lại với đủ các loại đồ uống.

- Em định pha hết đống này lại với nhau à?

- Đúng rồi, và chị sẽ thích nó đấy.

Luda lần lượt trộn từng thứ thức uống vào một cái ly to, điều đặc biệt là em ấy cân đo đong đếm lượng nước uống rất cẩn thận. Rất nhanh sau đó, hỗn hợp nước hiện ra trước mắt Jiyeon là một hỗn hợp có màu rất đẹp mắt.

- Đây, chị thử đi.

Jiyeon nhận ly nước từ em rồi từ từ nhấp thử, chị tròn mắt.

- Ngon thật đấy, em đã cho cái gì vào vậy?

- Nửa chai soju, bia, soda dứa và cả đá bào nữa. Em biết là chị sẽ thích mà.

Nó thực sự rất ngon, không hề nồng mùi rượu và bia, trái lại còn thơm mùi của dứa. Jiyeon bỗng chốc lại suy nghĩ đến việc mở một nhà hàng và cho em làm bartender.

Ôi thôi, cậu đã chếnh choáng say rồi này.

Uống được một lúc thì Luda cũng ngà ngà say rồi, nhưng mà so với Jiyeon thì vẫn còn tỉnh táo chán. Tiếng mưa bên ngoài vọng vào nhà, khiến cái đầu đang gật gà gật gù kia ngẩng lên. Luda đưa mắt nhìn Jiyeon vẫn đang thả hồn vào cơn mưa bên ngoài, chợt bắt gặp một nụ cười.

Một nụ cười rất tươi, vô tư, vô lo, một nụ cười rất đẹp.

Không biết là do say rượu hay là say mê nụ cười kia, mặt em bỗng phút chốc nóng bừng cả lên rồi. Bỗng Jiyeon đứng dậy, lảo đảo đi ra phía cửa rồi mở cửa ra và chạy ra ngoài. Luda hốt hoảng, bừng tỉnh vội vàng chạy theo. Em thấy một Kim Jiyeon đang đứng dưới mưa, hai tay dang ra, giống như đang tận hưởng cơn mưa lạnh giá này vậy.

- Luda, em có biết nhảy không?

Em bất ngờ, máy móc gật đầu. Jiyeon xoay người lại, đưa một tay ra trước mặt Luda, mỉm cười nói.

- Vậy thì ra đây khiêu vũ với chị đi.

Luda mở to mắt, em biết là Jiyeon say, nhưng không ngờ lại hành xử hoàn toàn khác như vậy. Một Jiyeon ít nói, lầm lì đã hoàn toàn biến thành một con người rất ngây thơ, lại còn mang vẻ vô tư nữa. Luda phút chốc cũng mỉm cười, em đưa tay đặt lên tay của Jiyeon, từ từ bước ra và để cho những hạt mưa thấm ướt vào từng lớp đồ của mình.

Dưới con mưa lạnh giá của trời vừa chớm đông, hai thân ảnh cùng nhau nhảy múa dưới ánh đèn hiu hắt. Luda không để ý rằng Luda đã nhảy đẹp như thế nào, Jiyeon cũng không nhận thức được suy nghĩ của mình ra sao. Chỉ biết rằng, dưới cơn mưa tối hôm ấy, hai trái tim của họ đã cảm thấy được sự ấm áp.

————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro