Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Thoáng cái cô đã mang thai gần 6 tháng rồi và cũng hơn hai tháng hắn không hề về biệt thự While rồi,từ khi xuất viện cô ngày ngày xuống bếp nấu những món mà hắn thích chờ hắn về anh sau đó cô sẽ xin lỗi hắn nhưng không một lần hắn đến cả,cô cảm thấy thật mệt mỏi
"Phu nhân,chủ nhân nói ngài có chuyện đột xuất không về được,phu nhân cứ ăn tối một mình đi ạ!" Quản gia nhìn cô thông báo
"Dạ, cháu biết rồi!" Cô một mình gắp từng miếng từng miếng những thức ăn trên bàn nhưng sao đắng quá rất đắng giống như cô bây giờ vậy
Cạch....
Cô buông đũa không ăn nữa,miễn cưỡng cầm lấy ly sữa bên cạnh rồi lặng lẽ đi lên phòng
Quản gia nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn cô đơn của cô bỗng thở dài đau lòng
Cạnh...
Cửa phòng vừa đóng lại những giọt nước mắt không thể kiềm nén được nữa liền thi nhau rơi xuống gò má xanh xao của cô
_Hạo,anh còn yêu em sao?
_Hạo em mệt rồi,em muốn rời đi,được không anh?
_Hạo,vì sao lại đối với em như vậy?
_Hạo tim em nó đau quá!
Khụ...khụ...khụ...
Cô bỗng nhiên ho vài tiếng một dòng máu mũi liền chảy ra,cô vội vàng lau đi dòng máu đỏ đến chói máu đó
"Bé con,mẹ bệnh rồi,con phải ngoan biết không?" Cô dịu dàng vuốt ve phần bụng đã nhô cao của mình
Rất nhanh thôi cô sẽ phải rời đi, cô sẽ đi một nơi rất xa rất xa, cô mong trước khi rời đi bé con sẽ được bình bình an an mà chào đời,cô biết mình có lỗi với nó nhiều lắm
Cô hy vọng trước khi rời đi cô sẽ được gặp lại người cô yêu một lần, nhưng có lẽ điều ước đó sẽ không bao giờ thực hiện được rồi
Cô mệt mỏi chìm vào giấc ngủ,trong mơ cô thấy hắn cười với mình rồi nắm tay cô cùng cô đi dạo và cô đã cười một nụ cười hạnh phúc
....
"Chủ nhân,quản gia nói phu nhân đã ngủ rồi!Người có thể về!" Thần Dạ lên tiếng báo
Hai tháng này hắn đều về nhà khi cô đã ngủ say và rời đi rất sớm trước khi cô tỉnh giấc
Hắn biết mình đã làm cô tổn thương nên không dám đối mặt cùng cô nhưng hắn không hề nghĩ rằng vì sự trốn tránh của mình khiến cô chết dần chết mòn trong đau khổ
"Về thôi!"
"Dạ!"
.....
Cạch....
Nhẹ nhàng bước vào phòng tránh làm cô tỉnh giấc, bàn tay hắn nhẹ sờ vào goô má xanh xao của cô,tim hắn bỗng một trận tê dại
"HinhHinh,em lại gầy nữa rồi, xin lỗi là anh không tốt!"
Bàn tay khẽ sờ lên bụng của cô
"Bé con,không được làm khổ mẹ biết không?Baba không thể thường ở bên con nhớ phải nghe lời mẹ,con không chịu nghe lời đợi khi con ra đời baba sẽ đánh mông con cho xem!"
Hắn nhẹ nhàng nằm xuống cạnh cô ôm cô từ phía sau yên ổn chìm vào giấc ngủ  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro