17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

17 . Trâm anh thế phiệt

Tàn ảnh lại bắt đầu . Không gian trắng sáng mờ dần , kỳ lạ thay nó không chuyển tới bối cảnh khuôn viên trường học Tân Thành mà là ở một biệt thự xa hoa tráng lệ .

Chủ nhân của ký ức này là Phương Vy ! Cô là một tiểu thư danh giá từ lúc mới sinh ra đã ngậm thìa vàng , định sẵn tương lai đứng trên vạn người .

Thuở nhỏ đã được cung phụng không thiếu thứ gì . Quần áo cô mặc từ sơ sinh đến tuổi trưởng thành đều là hàng thiêt kế có một không hai , chất liệu thượng hạng . Sinh nhật mỗi năm đều có đầy quà cáp sang trọng , bánh kem nhiều tầng kiểu dáng công chúa . Những đứa trẻ con trạc tuổi hoặc lớn hơn đều vây quanh cô như vệ tinh , bạn bè giới quý tộc của ba mẹ luôn miệng hết lời khen ngợi.

Đến khi trổ mã thành thiếu nữ cô cũng luôn là tâm điểm của mọi ánh nhìn , thần tượng hoàn hảo của con gái và hình mẫu người yêu lý tưởng của mọi đứa con trai . Cô là đóa hoa xinh đẹp tôn quý giữa khu vườn đầy ong bay bướm lượn , thế nhưng cô nhóc vẫn luôn thấy cô đơn và trống rỗng.

Từ nhỏ cô đã được đào tạo để trở thành thiên tài . 3 tuổi đã phải học tiếng Anh , thời gian khác thì bổ sung toán học và piano , luyện hát thiếu nhi . Chỉ cần khóc nháo và làm sai thì sẽ bị tét vào tay cho đến khi nào làm đúng thì thôi !

Lên 5 cô bé được bồi dưỡng cho lễ nghi đi đứng , phương thức giao tiếp chuẩn mực , phong cách ăn uống lịch sao cho thật tao nhã .

Độ 12 tuổi cô bắt đầu được học thêm về tiếng Pháp , các chương trình văn học và múa ba lê . Khởi đầu trở ngại khiến đôi chân bị méo mó và đau nhức nhưng cũng không được phép dừng học .

Về sau các giải thưởng và huy chương, bằng khen nhiều vô số kể, hưởng thụ vinh quang là thế nhưng chỉ cần trượt một điểm số là thái độ ba mẹ sẽ phẫn nộ và đối xử ghẻ lạnh với cô .

Gia đình danh giá và hạnh phúc , hết mực chiều chuộng công chúa thật ra chỉ là lớp vỏ bọc kim cương giả dối. Một năm ba mẹ đều ở bên ngoài quên mất ngày về , có khi về đến nhà thì lại tổ chức thật nhiều yến tiệc hoa lệ và mời những ngôi sao hàng đầu trong giới giải trí bởi vì họ rất có tiếng tăm trong giới truyền thông . Sau đó thì khóa kín những gian phòng.

Xa nhau nhiều đến nỗi các bảo mẫu còn hiểu biết giờ giấc sinh hoạt và sở thích của cô hơn chính thân sinh ruột rà . Dịp sinh nhật là dịp duy nhất cô được ở bên họ thật lâu .

Chính vì sự ghẻ lạnh và xa cách của người thân mỗi lần bị thất bại khiến Phương Vy bị ám ảnh về thành tích và những con số . Dần dà , cô tự biến mình thành cỗ máy chiến thắng , tự khoác lên mình nụ cười xã giao mọi lúc mọi nơi , không bộc lộ bất kì cảm xú nào ngoài sự dịu dàng hoan hỉ . Chỉ như thế , cô mới được nhận lấy tình thương của gia đình mình !

Vinh quang của cô luôn tỏa sáng như mặt trời chẳng bao giờ vụt tắt , đổi lại tâm trạng bên trong như một con thiên nga giữa màn đêm u tối , xung quanh là hồ nước đen ngòm chực chờ nuốt chửng.

Trước đó Phương Vy đang học ở một ngôi trường quốc tế khác nhưng được ba mẹ chuyển về Tân Thành vì đó là ngôi trường danh giá và do chính tay họ đầu tư làm cổ đông . Đầu năm học lớp 11 , cô gặp được một ánh trăng tỏa sáng tựa " mặt trời " cô !

Luôn là người đứng đầu suốt bao nhiêu năm nắm giữ vị trí lớp trưởng nhưng giờ lại thất thế nên ba mẹ đã bắt đầu phàn nàn về cô .

" Một đứa mồ côi không gia thế còn có thể vượt qua con , vậy thì con tự coi lại năng lực của mình đi ! "

" Thiên Bình là một bạn học rất giỏi và tốt bụng , điểm chuẩn của bạn ấy hơn con 4 điểm nên bạn ấy rất xứng đáng với vị trí đó ! "

" Nếm rõ mùi vị thất bại này rồi cố gắng vượt qua nó nhanh , thật uổng công ba mẹ đã vinh hạnh giới thiệu với bạn bè rằng con là người luôn đứng đầu ! Ăn tối rồi ôn bài thật kĩ mới được đi ngủ , biết chưa ? Ba mẹ sẽ không về trong tầm 2 tuần ."

Phương Vy chỉ biết gượng cười nói rằng mình sẽ cố gắng hơn , sau đó trầm mặc đóng sầm cửa phòng.

Ảo cảnh mờ dần tập trung chuyển biến đến trường cấp ba Tân Thành. Khoảng thời gian học tập cùng nhau , quan hệ của Phương Vy và Triệu Thiên Bình rất tốt . Cả hai như đôi bạn cùng tiến hết mực giúp đỡ động viên lẫn nhau , cùng nhau chung phòng ký túc xá , cùng nhau ăn uống , cùng nhau đi thư viện và tham gia thật nhiều hoạt động khác .

Tại bàn học nhỏ của Triệu Thiên Bình nơi ký túc xá , cô đang làm bài tập hăng say với những chiếc chuông gió bé nhỏ treo trên bàn . Khi gió thổi vang lên những tiếng ngân lanh lảnh vui tai , Triệu Thiên Bình yêu thích dừng bút lắng nghe tiếng chuông gió .

Phương Vy đến gần cô , ngón tay khẽ khều chiếc chuông xinh xinh lẫn những tờ giấy ước nguyện được đính ở dưới viết những câu Triệu Thiên Bình viết tự động viên chính mình .

" Thiên Bình ơi ! Cậu thích chuông gió lắm sao ? "

Triệu Thiên Bình nheo mắt cười , nhỏ nhẹ nói " Đúng vậy ! Tiếng chuông gió giúp tớ thư giãn , nó giống như lời an ủi của gió gửi đến tớ vậy ! Những nguyện vọng của tớ hy vọng rằng sẽ được gió chúc phúc , cũng khiến tớ có động lực cố gắng hơn ! "

Phương Vy dịu dàng vỗ về đôi vai của Triệu Thiên Bình, nụ cười ngọt như kẹo bông gòn.
" Vậy tớ cũng sẽ thành tâm chúc phúc cho cậu , mong cậu luôn đạt được những điều cậu hoài bão . Tớ cũng sẽ ở cạnh an ủi cậu nữa ! "

Khung cảnh ấm áp qua đi , tàn ảnh đưa đến giai đoạn Triệu Thiên Bình bắt đầu bị bạo lực học đường, mỗi lần như thế Phương Vy đều tự mình bênh vực chống trả đám nữ sinh xấu tính .

" Thiên Bình đã nói cậu ấy không làm những chuyện đó ! Các cậu không có tư cách vu khống quấy phá người khác ! "

Cao Huyền Trân chống nạnh hiên ngang " Nó dùng nước mắt cá sấu diễn kịch với cậu đó Vy ơi ! Hàng trăm tấm hình chứ không chỉ một tấm đâu ! "

" Cậu ấy là một lớp trưởng bận rất nhiều thứ , cậu nghĩ cậu ấy dư thời gian để lãng phí lên những việc điên rồ như vậy à ? Mình hiểu Thiên Bình hơn bất cứ ai , các cậu nên chấp nhận bạn học Minh Nhật đang giả mù sa mưa đi ! "

Triệu Thủy Thủy khoanh tay nắc nẻ cười hắt ra , tiến đến gần Phương Vy choàng lên vai cô .

" Ôi Vy ngốc ơi ! Con nhỏ đó đã lợi dụng sự ngây thơ của cậu để tẩy sạch cho bản thân rồi ! Cậu tin lời của một đứa làm việc tay chân ngoài xã hội hơn người xuất thân gia giáo là mình sao ? Mình rất ngưỡng mộ tình bạn của cậu dành cho nó , nhưng rõ ràng nó chỉ coi cậu như lớp bình phong để che chắn và theo đuôi để hưởng lợi mà thôi ! "

Phương Vy phủi cánh tay của ả xuống đi thẳng đến chỗ ngồi của Minh Nhật đang gác chân lên bàn thư thái xem kịch .

" Bạn học Minh Nhật! Dù gì bạn cũng là một người con trai sức dài vai rộng , dám làm thì dám nhận , đừng để người vô tội phải oan ức chịu đựng vì " thú vui " của bạn ! "

Hết lời , gương mặt cô lạnh lẽo , ánh mắt nhìn hắn ta tràn ngập vẻ chết chóc ....

Tàn ảnh lại xoay chuyển đến cao trào mà Triệu Thiên Bình hứng chịu những tin đồn thất thiệt và bị tế đầy lên confession . Toàn trường đều xa lánh châm biếm cô , ba mẹ của Phương Vy cũng biết ít nhiều . Họ khuyên nhủ con gái tránh xa loại người bẩn thỉu như con bé đó , gần mực thì đen . Lại có ý định gọi cho giáo viên chủ nhiệm cách chức lớp trưởng đưa cho con gái mình .

Cô gái chỉ thật thà giải thích minh oan cho người bạn nhưng đều vô dụng , họ không hề muốn nghe , xua tay bỏ đi ai làm việc nấy . Phòng khách xa hoa chỉ còn Phương Vy đứng đó trong bất lực.

Màu sắc của thước phim ký ức càng trở nên tăm tối , Phương Vy phát hiện bạn của mình bị đánh rất nhiều . Biết Triệu Thiên Bình yếu đuối nhất định sẽ không bao giờ dám lên tiếng cho sự chèn ép , cô nóng vội bức xúc đến phòng hiệu trưởng . Giờ nghỉ trưa , tất cả mọi người và giáo viên đều đã đi hết rồi nhưng phòng hiệu trưởng vẫn nghe được tiếng nói mơ hồ , cô không nghe rõ đành phải áp tai vào sát .

" Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần cô mới chịu dừng lại những trò phá phách nhảm nhí đây ! Người ta đã bàn tán xôn xao với chất lượng trường của tôi rồi đó ! Nếu trường bị hạ uy tín cô biết tay tôi , tôi sẽ đưa cô về quê . Đừng bao giờ để tôi thấy mặt cô nữa !"

" Mẹ , mẹ cứ làm quá mọi thứ lên là sao vậy ! Con gái mẹ bị bất công từ đầu năm đến giờ rồi , chức lớp trưởng của con bị nó giành mất mẹ không ý kiến , bạn trai con cũng bị nó bày trò dâm dục , con chỉ đáp trả lại thôi mẹ còn mắng con là sao ! Con sẽ không bao giờ về quê , đây là những thứ mà con xứng đáng được hưởng ... "

Cô hiệu trưởng đập bàn vang lên tiếng động lớn điếc lỗ tai .
" Cô suốt ngày không chịu học hành mà cứ ăn chơi đàn đúm hỏi sao không giữ được vị trí của mình . Chỉ giỏi yêu đương nhăng nhít , có một thằng con trai thôi mà cô làm loạn lên đến vậy sao ? Không có thằng này thì kiếm thằng khác , cô lụy lắm à ? Cô đến đây tôi đã mắt nhắm mắt mở , giờ cô phá hỏng tất cả mọi thứ , cô muốn tôi chết cô mới vừa lòng đúng không ? "

Gân xanh trên cổ bà ta hiện rõ rệt mỗi khi gắt giọng lớn , thái độ nóng giận như muốn ăn tươi nuốt sống Triệu Thủy Thủy . Triệu Thủy Thủy bị chửi nặng nề không hối cãi mà khóc thét cãi lại .

" Con không muốn ai cướp đi bất cứ thứ gì của con cả ! Từ lúc sinh ra con đến giờ mẹ có bao giờ để ý đến cảm nhận của con chưa ? Đã có khi nào mẹ dành tình thương thật lòng cho con chưa ? Mẹ còn chả bao giờ xưng hô hai tiếng mẹ con với con , mẹ đem com đưa cho dì với danh nghĩa con ruột mà chẳng thèm đắn đo , mẹ bỏ mặc con ở gia đình không phải máu mủ ruột rà mẹ có nghĩ rằng con cũng biết tổn thương không ? "

" Con chỉ yêu một người thôi có gì là sai chứ ? Gia cảnh cậu ta rất tốt sẽ là chỗ dựa tương lai vững chắc cho con mẹ có hiểu không ? Mất đi cậu ta con sẽ chẳng bao giờ có thể tìm lại một người như thế nữa ! "

Cô hiệu trưởng tựa như núi lửa phun trào tức tốc đi ra khỏi ghế dựa , tát cho Triệu Thủy Thủy một bạt tai .

" Tôi để cho cô sống đến ngày hôm nay đã là phúc phần của cô rồi ! Nếu tôi không thương sót cô là con gái ruột do chính tôi đẻ ra tôi đã bóp chết cô từ khi cô chỉ là một cái bào thai nhơ nhuốc ! Tôi đã thương cô nên mới cho cô một con đường để trở thành những kẻ ở giới thượng lưu chứ không phải là cái góc quê xó xỉnh cô từng ở ! "

" Câm mồm lại và cút khuất mắt tôi ! Đi xin lỗi và giải quyết ổn thỏa mọi chuyện về con nhóc đó , tôi sẽ trả lời phỏng vấn trước truyền thông rằng đây chỉ là một sự xích mích hiểu lầm tuổi học trò . Còn về phần nó tôi sẽ đưa nó đến một nơi khác , chuyện cỏn con này cô không làm được thì đừng gọi tôi bằng mẹ nữa , đi mau ! "

Phương Vy nấp bên ngoài vô tình nghe tất cả , cô kinh ngạc tột độ không thể nào tin rằng Triệu Thủy Thủy là con ruột của cô hiệu trưởng !

Hai mẹ con lời qua tiếng lại với nhau Phương Vy biết được một bí mật lớn còn tiện thể nghe được lời hứa bao che . Lòng lạnh xuống bỏ về .

Cô hiệu trưởng là Lưu Hằng Hà , một người phụ nữ với gia cảnh bình thường . Thuở còn trẻ lỡ dại có thai với một thiếu gia giàu có , thiếu gia vốn ở tầng lớp cao hơn nên không muốn lấy người đã bụng mang dạ chữa khi chưa bước vào nhà chồng , lại còn chẳng môn đăng hộ đối . Gã bèn nhẫn tâm bỏ mặc hai mẹ con Lưu Hằng Hà .

Lưu Hằng Hà chỉ mới 16 17 tuổi , muốn phá thai nhưng cái thai đã phát triển quá lớn . Mang theo căm hận cha đứa bé liền hận luôn cả đứa bé trong bụng . Lại sợ dị nghị của hàng xóm láng giềng đành phải trốn chui trốn nhủi mang thai . Người chị gái hiếm muộn thương tình kêu bà ta hãy giữ lại cái thai , cô và chồng sẽ nuôi đứa bé với danh nghĩa con ruột .

Sau khi bỏ lại Triệu Thủy Thủy mang họ chồng của chị gái , bà ta đi học và tốt nghiệp , sau đó học thêm về những mảng kiến thức chuyên sâu của giáo dục và đạt tiến sĩ . Lợi dụng nhan sắc thời còn son trẻ mặn mà , những gã đại gia lắm tiền nhiều của yêu bà ta say đắm không tiếc tiền bạc của cải chiều chuộng bà ta muốn gì được nấy . Vẫn còn lương tâm , bà ta mang tiền bạc về đối đáp nghĩa lễ công ơn anh chị đã nuôi con gái .

Năm 35 tuổi bà ta kết hôn với một viên chức nhà nước quyền lực . Sẵn với của cải đã tích góp và gia thế của chồng , bà ta mở trường cấp 3 Tân Thành . Vô tình Triệu Thủy Thủy dưới quê biết được thân phận thật sự mè nheo với bà ta .

Bà ta không muốn con gái phải khổ sở nên dắt Triệu Thủy Thủy lên nhà chồng ở với tư cách cháu gái đến tuổi học cấp 3 , thuận lợi vào trường .Triệu Thủy Thủy tự tin vì có mẹ là hiệu trưởng nên coi trời bằng vung muốn làm gì thì làm , nay đã đạt đến giới hạn của Lưu Hằng Hà nên bị bà ta gọi đến khiển trách .

Ý đồ báo cáo sự tình với cô hiệu trưởng bất thành Phương Vy chợt nghĩ đến ba mẹ mình cũng là cổ đông tài trợ trường . Cô quay về tìm sự trợ giúp nhưng ba mẹ cũng chả khác gì cô hiệu trưởng , đều sợ ảnh hưởng đến danh tiếng và liên lụy . Ngôi trường họ giúp sức đầu tư bị đổ vỡ ra với bạo lực học đường , các mối làm ăn lập tức cũng sẽ rút hết tài nguyên, công ty sẽ xuống đà.

Hai sự cầu cứu đổ sông đổ biển thế là cô bị giữ lại để tham gia yến tiệc . Tối hôm đó ở nhà cô tổ chức tiệc rượu , vô số khách quý đến thăm cùng những người mẫu ngôi sao .

Trong tiếng cười giòn giã và những bản nhạc hòa ca đông đúc khó chịu chán ghét , cô nhớ đến ký túc xá nhỏ ấm áp và người bạn Triệu Thiên Bình . Đáy lòng hụt hẫng nặng nề rời khỏi buổi tiệc lên sân thượng nhà mình hóng gió .

Tản bộ ở cầu thang giúp cô dần trở nên bình tĩnh hơn . Đến cuối cầu thang tầng 3 cô chợt nghe có tiếng động lạ , giống như có rất nhiều người ở đó sau gian phòng . Càng đến gần tiếng động càng rõ , tiếng kẽo kẹt lắc lư và nhiều tiếng thở dốc trầm ngâm đứt quãng .

Sự tò mò thôi thúc cô bước đến mở toan cánh cửa ra , khoảnh khắc cửa thật sự mở cô ước gì mình chưa từng đến đây lần nào . Một sự ngang trái đáng sợ phá nát tam quan cô gái nhỏ trở thành ám ảnh cả cuộc đời cô về sau .

Chiếc giường lớn có đến năm người trên đó , quần áo và giày rải rác tán loạn dưới sàn nhà , chất lỏng trắng đục vương vãi khắp nơi đầy trần tục . Trên chiếc giường lớn trang nhã , mẹ cô nằm giữa bốn người đàn ông , dang rộng hai chân cho người đâm thúc kịch liệt . Cả người bà lõa thể , phía bên trên đang ngậm dương vật của một người đàn ông khác , hai tay thì đang vuốt ve bộ phận của hai người đàn ông còn lại . Bọn họ tùy ý sử dụng tất cả điểm nhạy cảm trên người bà , hai miệng trên dưới đều lấp đầy , gò ngực bị nắn bóp thoả mãn rên rỉ như đĩ điếm rẻ tiền .

Sự xuất hiện bất ngờ của cô làm bọn họ kinh hoảng lắp bắp . Bà lật người ngồi dậy , mấy gã đàn ông cũng đơ người .

" Vy Vy ... Con.... "

Sắc mặt cô trắng bệch như giấy , ốc ác da gà nổi lần lượt không thể chứng kiến lâu hơn nữa , thất vọng khinh bỉ .

" Bà thật kinh tởm ... Bà không phải mẹ tôi ! "

Tưởng chừng mọi thứ sẽ kết thúc trong sự ân hận của người mẹ khi tan vỡ hình ảnh trong mắt con gái mình , nhưng không. Sau khi cô rời đi họ vẫn không hề dừng lại , bà ta lại quỳ bò xuống cho người đàn ông khác đút vào , tiếp tục bú mút hầu hạ . Bà chủ của chuỗi chăm sóc sắc đẹp danh tiếng giờ rẻ mạt như chó cái động dục .

Cú sốc tâm lý ập đến làm Phương Vy tức giận tuyệt vọng dọn đồ và rời khỏi nhà , cô chỉ lấy vài bộ quần áo đơn sơ và phần mềm hệ thống quan sát camera .

Những gã bệnh hoạn khốn kiếp làm cô căm ghét Minh Nhật đến xương tủy !

Thề với lòng từ ngày hôm nay cho tới chết cô sẽ không bao giờ về lại ngôi biệt thự kinh khủng này !

🍓🍓🍓

Ameow : Kim Hy Thành cao quý lãnh đạm ế kinh niên suốt mấy chục năm tự nhiên vào phó bản có dịp xem sẽ NP =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro