40. 10 ngàn năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Win"

"Win"

"WIN!"

"Hả? Ơ..gì thế?"

Metawin choàng tỉnh giấc. Hai mắt còn ướt đẫm nước như vừa mới khóc. Em thẫn thờ nhìn nam nhân trước mặt, một dòng kí ức ùa về như thác đổ. Người em yêu đang ở đây, ngay bên cạnh em.

"P'Bright..."

"Hơ..thằng này. Bày đặt gọi P'Bright, mày biết tao thích lắm hông?"

Metawin sặc sụa trong nước mắt, vòng tay em ôm chặt hắn không muốn buông.

"Anh ơi..Win nhớ anh lắm..ức hức"

Bright khó hiểu nhưng vẫn vuốt tóc em an ủi, không phải hằng ngày em ghét hắn lắm sao?. Nhìn Metawin run rẩy khóc thì hắn lại không cầm lòng được.

"Mày sao thế? Đừng khóc nữa..tao không muốn thấy mày khóc đâu"

Metawin được bàn tay ấm ám ấy trấn an mới dần dần bình tỉnh lại, chợt nhận ra mình đang nằm trên giường cùng Bright, cơ thể thì trần trụi không  mảnh vải che thân. Metawin nghẹn ngào đập mấy cái vào người hắn.

"Mày...không phải anh ấy...mày không phải.."

Bright thấy em nức nỡ thì hoảng lên, luống cuống lau đi vệt nước mắt đang không ngừng chảy xuống. Mặc dù không biết Metawin đang nói gì nhưng mà tim hắn đang nhói lắm.

"Ừ ừ..lỗi của tao hết. Tối hôm qua mày khóc nhiều rồi, ngưng đi không mắt lại sưng lên nữa"

Metawin tự dưng đẩy vai hắn ra khỏi người mình. Em kéo chăn phủ kín người, nằm co ro lại trốn tránh, giọng nói cũng có phần lạc đi.

"Sao mày cởi quần áo của tao?

Bright đảo mắt, vừa nói vừa ngượng ngùng.

"Mày không nhớ à? Đêm qua tao còn rủ rê mày chơi cái trò gì mà hồi quy tiền kiếp. Tao nghe được một đoạn là ngủ mất rồi, nửa đêm mày lại hét lên, còn khóc to ơi là to, mồ hôi đổ nhễ nhại buộc lòng phải làm cho mày mát thôi"

Thấy em vẫn im lặng, Bright cũng thấy khó xử.

"Mày. Tao chưa có làm gì hết. Thề đấy!"

"Mày ra ngoài đi, tao muốn một mình"

Metawin vô định nhìn thẳng lên trần nhà. Chỉ là mơ thôi sao? Tình cảm em dành cho anh chỉ là một giấc mơ thôi sao? P'Bright của em không có thật, đến em còn không còn biết mình là ai nữa.

Nghĩ đến đâu, nước mắt em lại tuông ra đến đó. Giấc mơ chân thật đến mức bị hành hạ em cũng cảm thấy đau, anh ấy chết rồi cảm giác cô đơn tuyệt vọng lại hiện hữu rõ ràng như vậy.

Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn dày cộm,Metawin không muốn ra ngoài đối mặt với ai. Em vẫn còn sợ hãi những thứ xung quanh, thứ gọi là hồi quy tiền kiếp kì lạ kia ảnh hưởng đến tâm lý của em rất nhiều. Không phải chỉ đau đớn thể xác, em còn bị lưu luyến người tình ở kiếp trước. Nhưng không phải anh ta rất giống Bright sao? Cả cái tên lẫn cách mà hắn đối xử với em.

"Metawin"

Bright vừa ra khỏi lại từ đâu đi vào. Metawin mặt còn đẫm nước mắt, hắn tự trách mình lắm. Nhưng không biết phải làm cách nào để dỗ dành em.

"Ra đây gặp tao một cái đi"

Metawin vẫn nằm yên, em lười phải trả lời.

Bright mặc kệ em có đang giận dỗi hay không, tự tiện chui thẳng vào chăn nằm cạnh em.

"Vậy để tao nằm đây ngủ với mày. Đừng lo sợ nữa nhé!"

Metawin vòng tay ôm chặt hắn, mặt rúc sâu vào lòng ngực ấm áp. Cảm giác bình yên này em đã được trải qua trong giấc mơ, nhưng được ôm trực tiếp như thế này em thật sự bị rung động.

"Mày thật giống anh ấy. Tính cách và gương mặt đều giống. Mày..làm tao nhớ quá"

Nét mặt Bright thoáng chút không vui.

"Mày đã trải qua chuyện gì? Kể cho tao nghe được không?"

Metawin thở dài, hai mắt nhắm lại, cơ thể thả lỏng như không còn sức lực.

"Kiếp trước tao bị người ta bắt cóc, trên đường đi được một người phụ nữ cưu mang, bà ấy nuôi tao lớn lên ở cô nhi viện. Sau khi đủ tuổi trưởng thành, tao phải rời khỏi đó và bị người ta lừa vào nhà chứa bán thân"

Bright cúi xuống nhìn biểu cảm của em lúc này, song vẫn thấy tâm trạng không ổn mới nhẹ nhàng hôn lên mái tóc em.

"Đừng kể nữa, sẽ làm mày đau lòng mất. Bây giờ nhắm mắt lại ngủ đi, tao ở đây canh mày ngủ. Không sao đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn"

Hai mắt Metawin lưng tròng, em lại khóc. Người run run, nức nỡ trong lòng hắn. Những lời nói ngọt ngào thật giống P'Bright của em, chiếc nhẫn hắn đeo trên ngón tay cũng được em vô tình nhìn thấy. Làm ơn hãy nói với em, thượng đế đã mang anh trở lại.

"Nhẫn của mày..."

Bright chỉ cười ôn nhu, đem bàn tay em áp lên tay mình. Điều cuối cùng hắn mong muốn, em nhận ra rồi.

"Nhẫn này chỉ có hai chiếc. Anh một cái, em một cái, chúng ta sẽ trở thành một đôi thỏ hạnh phúc. Anh sẽ cưới em, sẽ nắm tay em bước lên lễ đường, chúng ta sẽ có hai đứa con, một trai, một gái. Anh sẽ mang gia đình nhỏ của chúng ta đến một thảo nguyên xanh, tránh khỏi sự ghen ghét của xã hội"

Metawin mở to mắt, hoàn toàn chưa kịp hiểu được chuyện quái gì đang diễn ra. Làm sao hắn biết được câu nói này? Làm sao có thể chứ?

"Mày sao mày biết?"

Bright vẫn im lặng, thong thả đeo chiếc còn lại vào tay em.

"Cho dù có chuyển kiếp đến 10 ngàn năm nữa..anh cũng nhận ra người anh yêu"

Hơi thở bấn loạn của Metawin dần trở nên dồn dập. Trái tim đập mạnh trong lòng ngực như muốn nhảy bổ ra ngoài. Metawin xúc động không nói nên lời, cắn chặt môi gọi:

"Anh ơi"

Cả hai nghẹn ngào ôm lấy nhau, mừng mừng tủi tủi. Người em yêu luôn bên cạnh em đấy thôi. Thế nhưng em lại không nhận ra sự xuất hiện của anh, Bright theo dòng luân hồi chuyển kiếp hết thảy mươi lần để tìm kiếm người hắn yêu. Bây giờ gặp được em ở một trường đại học rộng lớn, tìm mọi cách để làm quen và xin ngủ cùng phòng, xong lại bày ra trò hồi quy tiền kiếp giúp em nhớ lại phần kí ức bị mất đi.

"P'Bright..hức..lần này không được bỏ rơi em nữa đâu nhé"

Nâng gương mặt đầy nước đối diện với ánh mắt si tình của mình. Bright thơm vào má em một cái thật sâu. Giữ lấy cơ thể đang run rẩy mà xoa xoa, bảo bối của hắn khóc từ đầu chap đến bây giờ cũng đã mệt rã rời khiến hắn đau lòng muốn chết.

"Mãi mãi không rời xa"

Tình cảm hắn dành cho em tác giả không sao kể hết.

Lòng vòng cũng đủ 40 chap rồi. Ôi xời lần đầu tiên t siêng viết nhiều như vậy luôn.

Ờm..cuộc vui nào rồi cũng kết thúc và bộ fic Detention cũng như vậy. Có mất mát, có đau thương, một chút ngọt ngào nhưng cuồng si. Nhưng kết thúc sẽ không làm các tình yêu của ta thất vọng.

Tác giả mong chap cuối cùng này sẽ bù đắp cho những giọt nước mắt đã khóc vì mấy ngày qua 🙃. Và cũng thật cảm ơn mọi người thiệt nhiều luôn ấy, đã đồng hành cùng mình trong 3 fic đầu tay. Yennga không có gì ngoài một trái tim yêu thương gửi tặng mọi người ạ ❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤

Như t đã nói chắc chắn HE nhưng khum một ả nào tin 👍.

Quay xe t khong làm được nhưng mà bốc đầu thì triển 😏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro