4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúng tôi bắt đầu làm quen với việc cưỡi ngựa năm 3 tuổi, thành thạo lúc 5 tuổi và thi đấu ở tuổi 15. Biết chơi polo cũng là một yêu cầu bắt buộc, kĩ nằng chơi polo là hộ chiếu để bước ra thế giới mà"

"Nghe có vẻ tuyệt đấy"

Với những người như hắn thôi, với một cuộc đời không khác tiểu thuyết là bao. So với những người bình thường phải gánh gồng đủ thứ bảo hiểm, hàng tháng lo lắng trả các hóa đơn và phải chung sống với hệ thống y tế tệ hại. Giới quý tộc, khi không biết đốt tiền ở đâu, họ sẽ có cớ để tổ chức tiệc với đủ sơn hào hải vị cùng những người phục vụ di chuyển xung quanh để sẵn sàng rót đầy những ly champagne thượng hạng ngay khi nó vừa vơi đi một chút.

"Các cậu cũng nên thử đi, chúng ta sẽ có thể thi đấu với nhau một trận"Bright cao hứng đề xuất với Win và Gigie mà không nhận ra lời đề nghị của hắn khiến cả hai người bạn im lặng cả lúc lâu.

"Ý tưởng cũng hay, nhưng tôi không biết làm cách nào để có cả một trang trại ngựa và cả chục ngàn đô mỗi tháng để đóng phí cho câu lạc bộ polo" Có mà cầm được vào dây cương con ngựa thuần chủng của hắn, Win phải chạy cỡ mấy nghìn năm ánh sáng cũng chưa có cơ hội.

Đơn giản thôi mà, cậu đi cùng tôi có khi còn không tốn đến một xu - Dù Bright muốn hét lên với Win như vậy, nhưng hắn biết thể nào mình phát ngôn câu đó sẽ chạm phải tự tôn của cậu.

"Vậy thì tôi sẽ đánh bại cậu ở đội bóng đá, cẩn thận đó Win Metawin" Bright biết Win có nguyện vọng gia nhập đội bóng của khoa, đừng nghĩ hắn tọc mạch theo dõi cậu, hắn chỉ vô tình thấy hình cậu hiện lên đầu trang page buổi ghi danh của đội bóng khoa chính trị thôi.

"Cậu mà cũng biết đá bóng à?"

"Đến người Mỹ còn biết chơi mà. Hình như tôi lại nói gì không đúng à?"Bright lại chứng nào tật nấy, vui mừng khi Win đã đen mặt, thật là thích ghẹo gan cậu. Hắn thật sự nghĩ người Mỹ chỉ biết đến bóng bầu dục thôi sao, đừng quên Messi - cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời đại đã chọn Inter Miami ở Mỹ để đầu quân.

"Thôi nào, đừng có giận chứ. Đồ ăn sẽ mất ngon đấy"Bright đứng dậy, tự tay lọc thịt gà tây một cách chuyên nghiệp bằng dao nĩa rồi chia cho Win trước tiên, sau đó đến Gigie và Prim, còn em họ Dew Jirawat của Bright, tước vị tử tước vùng Chonburi, cũng vừa thi đấu polo vô cùng cực khổ cho đội hoàng gia Thái lại không có phần từ ông anh họ quý hóa.

"Hoàng tử quên đi người huynh đệ này rồi sao?"

"Vừa hay là dao của anh đây đã cùn rồi"Bright nhấp môi ly champagne sau khi thưởng thức gà tây mới cắt, đúng là sự hòa quyện tuyệt hảo. Dew lắc đầu cười khổ, đúng là ông anh vẫn thế chẳng khác gì, ngoại lệ của Bright phải chăng là những bạn mới quen này thôi sao.

Prim nhìn miếng thịt gà mọng nước đã được gỡ xương một cách hoàn hảo trên đĩa của Win, lòng trào lên một cảm giác vô cùng bất an. Chăm sóc người khác tuyệt đối không phải thói quen của Bright, kể cả với chính em gái hắn.

Prim học cùng trường nội trú với Bright, họ cách nhau 2 khóa, khi anh trai tốt nghiệp cũng là lúc Prim mới học hết năm đầu. Họ học tập trong một ngôi trường tư lâu đời ở Đức, thành phần học sinh chủ yếu là các thế hệ con cháu của giới quý tộc, chính khách, tỉ phú và một phần nhỏ cực hiếm có là học sinh xuất sắc có học bổng. Với mức chi trả hơn năm mươi nghìn đô la cho mỗi năm học, dễ hiểu tại sao ngôi trường danh giá này lại không dành cho dân thường. Họ được giáo dục nghiêm khắc theo truyền thống của trường theo đúng tinh thần quý tộc chân chính, được rèn luyện năng lực, sự kiên nhẫn và lòng khiêm tốn - đều là những phẩm chất cần thiết của người lãnh đạo trong tương lai. Prim luôn tự hào khi bạn bè cô ở trường khen ngợi anh trai mình, với cương vị chủ tịch hội học sinh, Bright chịu trách nhiệm cho nhiều hoạt động của trường, bất cứ vấn đề lớn nhỏ hắn có thể dễ dàng giải quyết.

Bright trong mắt em gái mình, là một vị hoàng tử vô cùng chuẩn mực với các quy tắc khắt khe của hoàng gia, là người anh hoàn hảo yêu thương Prim hơn bất cứ ai khác. Là công chúa đứng trong hàng kế vị, con gái của quốc vương nhưng Prim từ nhỏ lại không được gần gũi với cha mẹ. Quốc vương và vương hậu định cư lâu dài ở Đức trong khi quý phi sinh sống tại quê nhà, họ chỉ có mặt đông đủ khi có những sự kiện công khai cần sự có mặt của hoàng gia. Những đứa trẻ đều được đưa sang châu Âu theo vua cha và được gửi vào những trường nội trú từ cấp một đến hết cấp ba, mỗi năm chỉ về nhà vào các dịp lễ ngắn ngủi. Thỉnh thoảng mẹ có sang thăm họ vào các dịp lễ, nhưng những khoảng thời gian tươi đẹp đó chỉ kéo dài cùng lắm một vài tuần, mọi thứ sẽ nhanh chóng trở về quỹ đạo của nó. Đó đều là những thứ mà hoàng gia không công khai trước công chúng, sự không có mặt thường xuyên của nguyên thủ quốc gia trên đất nước hẳn sẽ tạo ra một cuộc tranh cãi lớn chưa từng có nhắm vào chế độ quân chủ. Vì vậy mà đối với Prim, Bright luôn là người mà cô kính trọng nhất và gần như là người thân duy nhất mà Prim có thể tin tưởng.

Nhưng hình tượng tốt đẹp về anh trai mà Prim mặc định bấy lâu ngay bỗng chốc sụp đổ chỉ sau buổi lễ tốt nghiệp tưởng chừng hoàn hảo của vị hoàng tử.

Lẽ ra đó phải là một ngày vui mới đúng. Prim còn nhớ như in tối hôm đó, lúc cô bé trở về phòng kí túc xá để thay đồ cho đỡ mùi sau khi lén uống rượu từ lễ tốt nghiệp của năm ba. Khi đi qua kí túc xá nam sinh, Prim thấy lạ khi duy nhất phòng của Bright vẫn sáng đèn, anh trai cô giờ này nên đang ăn mừng ở lễ tốt nghiệp mới phải, cô vì tò mò mà lén nhìn vào phòng qua cánh cửa sổ được hé nhỏ. Một cảnh tượng đập vào mắt Prim là anh trai cùng bạn học của anh đang làm chuyện ấy trong phòng riêng, nhưng khiến cô bé hoảng hốt hơn là Bright đang quan hệ với một người con trai khác. Anh trai cô bé là người đồng tính?  Lại sẵn sàng thác loạn trong ngôi trường của họ trong khi quy định đã cấm tiệt những hành động đó.

Cũng chính vì sự kiện đó, vô hình chung giữa hai anh em lại có một bức tường xa xách mà Prim tự dựng lên, nhưng cô bé vẫn không nói với anh trai những chuyện mình chứng kiến mà chỉ giữ mãi trong lòng. Từ đó Prim cũng hết lòng bảo vệ Bright và tước vị của anh trai, nếu để hoàng gia biết được hoàng tử là người đồng tính - thứ bị xem là sự lệch lạc không thể chấp nhận đối với người đứng trong hàng ngũ kế vị ngai vàng thì nguy cơ rất cao anh trai cô sẽ bị trục xuất khỏi hoàng gia, trong tiền lệ không phải không có những trường hợp tương tự. Prim đã yêu cầu người ngủ cùng Bright rời xa hắn, vì an toàn của anh, cô bé không thể làm gì khác hơn.

.

"Khoan đã, anh có thể nói chuyện với tôi một chút không?"

"Được thôi"Win vừa từ nhà vệ sinh ra thì đã thấy Prim đứng chờ sẵn bên ngoài hành lang, cậu cũng thắc mắc mình thì có gì để cô bé phải nói chuyện riêng.

"Anh biết hoàng gia có trang trại riêng?" Đó là một thông tin không được công khai, gia đình họ sở hữu nhiều trang trại lớn nhỏ ở khắp châu Âu và miền Nam nước Mỹ, nơi nhiều giống ngựa thuần chủng quý hiếm được chăm sóc để phục vụ cho những giải đấu và sở thích đua ngựa của họ.

"Tôi nói không đúng à?"Win chỉ buột miệng nói ra, ai ngờ đã trúng phóc, giới quý tộc lắm tiền nhiều của như họ chẳng lẽ lại không có đến nổi một trang trại tư nhân.

"Anh có vẻ rất tường tận về chúng tôi nhỉ?"

Win đoán già đoán non cũng không hiểu được ẩn ý của cô gái này, tuy nhỏ tuổi nhưng không hề đơn giản, giọng điệu hết sức nhẹ nhàng như gió thoảng bên tai lại nồng nặc mùi thuốc súng.

"Tôi thấy công chúa cứ nói thẳng ra thì hơn, cứ dài dòng như thế này sẽ khiến tôi hiểu lầm đấy"

"Xem ra anh cũng khá nhanh nhạy"Prim nở nụ cười khó hiểu với Win, xem ra lần này cô gặp phải kẻ cũng khó đối phó rồi.

"Thế thì tôi cũng không khách sáo nữa, tôi không biết anh làm cách nào quen được P'Bright, nhưng xin anh hãy giữ khoảng cách với anh ấy"

"Tôi còn không bao giờ nghĩ mình sẽ làm bạn với cậu ta"Win lắc đầu phủ nhận lời khẳng định chắc nịch của Prim rằng Win đã tiếp cận anh của cô bé, trên đời này, thứ cậu ghét nhất chính là chế độ quân chủ, đều là chức danh thừa thãi của thế kỉ 21, chế độ lẽ ra chỉ nên xuất hiện trong lịch sử lại bào mòn một nguồn ngân sách khổng lồ hàng năm của quốc gia cho thứ gọi là nghĩa vụ hoàng gia. Hoàng tử của chế độ ấy lại càng không hợp mắt cậu, có gì thú vị ở một kẻ chỉ biết tiêu xài xa xỉ phẩm và chẳng làm được gì nên hồn cho đất nước chứ.

"Tôi không nghĩ như vậy đâu..."Vậy thì lí nào Win lại đến xem trận đấu polo được tổ chức riêng tư như thế chứ. Và nghiêm trọng hơn là Bright lại có vẻ thân thiết với Win, Prim không nghĩ cảm tình chỉ có thể đến duy nhất từ vị trí anh trai mình được. Chắc chắn anh ta đã làm gì đó.

"Anh cũng đừng trông mong gì vào việc anh trai tôi sẽ nghiêm túc với anh, chúng ta ở hai thế giới khác nhau hoàn toàn"

Nhìn chiếc áo sơ mi đã có dấu hiệu sờn cũ của mình so với những bộ âu phục đắt tiền của họ, Win phần nào hiểu qua Prim đang ám chỉ điều gì, đều là đồ không rõ thương hiệu, nhưng thứ giới quý tộc khoác lên mình đều đến từ những nhà mốt thủ công cao cấp nhất thế giới, đều những thương hiệu kín tiếng và chỉ phục vụ riêng cho giới siêu giàu mà dân thường không có cơ hội được biết đến.

Gia đình hoàng tộc xa hoa nhất thế giới này nắm giữ tổng tài sản ước tính lên đến 10% GDP của đất nước, thật dễ hiểu thứ được gọi là hai thế giới khác nhau mà Prim ám chỉ là gì.

"Nghe công chúa nói còn tưởng cậu ta đang thích tôi đó, nói thật nhé, có cho tôi cũng không cần đâu"Đúng là từ nhỏ đến lớn, lần đầu Win gặp một người lạ dám cảnh cáo mình công khai như vậy, với bản tính không ngại đụng chạm của xã hội đã làm nên con người cậu, Win sẵn sàng cãi tay đôi với công chúa hoàng gia Thái Lan nếu cô ta cứ tiếp tục không tôn trọng mình.

"Nhớ lấy lời này của anh, tôi chỉ nói trước thế thôi"

Win quay lưng đi thẳng trước cô công chúa quái đản, cậu không muốn tiếp tục tranh cãi những điều vô căn cứ mà cô nói từ nãy đến giờ.

Trận đấu polo có lẽ sẽ vui vẻ với Win nếu không có yếu tố hoàng gia trong đó, chỉ toàn là những chuyện mà 18 năm sống trên đời cậu chưa từng nghĩ đến.

.

Bao gồm cả việc hoàng tử được đặc cách trở thành thành viên đội bóng đá của khoa, miễn tất cả các bài kiểm tra thể lực lẫn kĩ năng.

Cuộc sống này đúng là không công bằng, ngay từ trong trường đại học - tấm vé đầu tiên để bước vào đời của những đứa trẻ như Win.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#brightwin