cvd × lqh | ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

công văn dương × lê quang hùng
| công dương × quang hùng masterd |

fanfic | occ | lowercase

~♪⑅˖ෆ✧๑و゜

em và anh có một mối quan hệ trong tối, trong bóng tối. cả hai quen nhau cũng đã một thời gian rồi, nhưng vì sự nghiệp mà tuyệt nhiên đây là một bí mật. chỉ vài ba người thân thiết biết được. vì cùng là người của công chúng quang hùng và văn dương rất ít thời gian dành cho nhau. những chuyến lưu diễn khắp các nơi, nhưng cũng không vì thế mà tình cảm hai người lạnh nhạt.

quang hùng rất ngoan, em luôn biết cách giữ khoảng cách với những người có ý định tiếp cận em. em cũng biết cách làm trò nũng nịu quá chiếc màn hình điện thoại. văn dương cũng rất biết cách chiều và làm em cảm thấy vui, anh rất hiền hiền. nếu em với anh đi cùng với nhau thì chẳng khác gì hai cục bột.

dù là lịch trình khá bận rộn nhưng cả hai vẫn có thời gian dành cho nhau. em và anh có một căn nhà nho nhỏ ngoài ngoại ô thành phố, nơi được bao phủ bởi màu xanh dịu dàng mát mẻ, không khí trong lành bình yên ngược lại với thành thị đông đúc. thường vào các ngày cuối tuần, quang hùng sẽ nằm dài trên bộ ghế mềm mại ở phòng khách trong lúc chờ anh làm bữa tối. sau đó văn dương sẽ ngồi nghe người thương kể lể về những chuyện thú vị mà em đã gặp với ánh mắt vô cùng cưng chiều. thi thoảng, trùng lịch trình ở thái lan cả hai sẽ cùng nhau nắm tay đi dạo qua các con phố.

bình yên là thế, nhưng quang hùng vẫn cứ cảm thấy có gì đó không đúng lắm. thế là em đem suy nghĩ nói với cậu em thành an của mình. sau ba tiếng tâm sự dài lê thê, thành an kết luận rằng anh dương là không biết ghen. quang hùng ngoan nhưng không có nghĩa là người khác cũng vậy, an là một ví dụ, à thôi bỏ đi.

- "cái trình độ ghen của ông chú nhà em phải lên tới tầm vũ trụ, còn ông này bị hiền quá mức. có khi anh bảo anh đang thích người khác thì ổng cũng nhường cho đó."

"thật hả?"

- "hùng ơi, anh bị khờ hả. em của anh làm quân sư bao nhiêu lâu rồi hả? không tin em thì tin ai được nữa!"

"nhưng mà..."

"có chuyện gì vậy em?"

văn dương đang ở bếp nghe tiếng ồn ào trong phòng ngủ liền đi vào, anh sợ em gặp phải rắc rối gì thôi. thành an quang hùng nghe giọng anh đều giật mình. cảm giác như đang nói xấu mà người đó đến, im thin thít liền.

"em đang nói chuyện với an thôi, không có chuyện gì đâu anh."

"à, có chuyện gì thì gọi anh nha. sắp tới giờ ăn rồi đừng có lo buôn chuyện nhiều quá đó bé."

"em biết rồi. anh đi ra ngoài đi mà."

quang hùng đẩy anh ra bên ngoài cánh cửa thì mới thở phào. em quay trở lại giường, vớ tay lấy điện thoại mà trên đó là gương mặt không mấy là "thân thiện".

- "đó! anh thấy chưa! rõ ràng anh nói chuyện với em mà ổng còn không phản ứng gì hết! yêu thì phải ghen, ông này chắc chắn trap anh rồi."

"an ơi, em tự đề cao bản thân quá rồi đấy. em với anh thì có thể làm gì được."

- "em không nhưng người khác thì có thể đấy."

"em định làm gì?"

- "cứ chờ xem."

_

mấy ngày gần đây, văn dương cứ cảm thấy em bé nhỏ nhà mình có điều gì đó khác lạ. em chăm cầm điện thoại nhắn tin hơn, dù lúc trước chính em bảo là bấm bàn phím rất đau đầu nên em thích nói chuyện trực tiếp hơn. em cũng chăm tương tác mạng xã hội hơn, điều đó sẽ chẳng có gì nếu em không đặc biệt rep comment nhiều lần với một người bạn. em còn đổi mật khẩu điện thoại. các chuyến lưu diễn của em cũng kéo dài hơn. thi thoảng lúc ngồi ăn em cũng sẽ nhìn chằm chằm vào anh một cách rất kì lạ. nói chung thì những sự khác thường của quang hùng, văn dương đều biết, nhưng đó cũng là cuộc sống riêng tư của em nên anh không muốn can thiệp quá nhiều.

trên mạng xã hội cũng bắt đầu xuất hiện việc ghép đôi quang hùng với một người khác. điều bất ngờ hơn đấy lại là người bạn học cùng trường cũ với anh. couple mới nổi thái ngân quang hùng nhận được sự yêu thích lớn. rất nhiều hint được đào lại từ các chương trình cũ có sự góp mặt của cả hai. các từ khóa "quang hùng hôn má thái ngân" hay "thái ngân bế quang hùng" vô cùng là nổi bật. hiển nhiên văn dương xem không xót một clip. nhưng chưa một lần nào anh hỏi hay bắt quang hùng giải thích vì những chuyện cỏn con này. anh không muốn nhìn thấy em đau đầu và hơn hết anh nghĩ rằng đó là những chuyện trong quá khứ.

hôm nay là ngày em trở về sau hơn một tuần bên thái lan. trùng hợp lịch trình của anh cũng trống. nhưng anh không báo với quang hùng, anh muốn tạo bất ngờ cho em bằng việc xuất hiện tại sân bay.

văn dương ngắm nghía bó hoa baby's breath mình đặc biệt chuẩn bị. bó hoa trắng với vẻ ngoài nhỏ xíu như những bông tuyết. anh đặc biệt ấn tượng bởi vẻ đẹp mong manh thanh tao mà đóa hoa mang lại, mang cảm giác lập tức liên tưởng đến người mình thương. ngoài ra đóa hoa còn tượng trưng cho tình yên tinh khiết, ngây thơ và trong sáng.

chiếc điện thoại đặt trên bàn bỗng nhiên nháy sáng vài lần thu hút sự chú ý của chủ nhân. thông thường dương sẽ bỏ qua những thông báo kiểu này bởi vì khi có việc gấp thì quản lí sẽ trực tiếp gọi điện cho anh chứ không nhắn tin. dương mở điện thoại, nhập mật khẩu là ngày sinh nhật của em. là thông báo từ fanclub của quang hùng với bài viết nhận được sự tương tác cực lớn. anh nhíu mày, là tấm ảnh thái ngân cũng đang ở sân bay cùng với nhiều comment dí dỏm rằng hắn ở đó là để đón quang hùng.

máu nóng trong đầu văn dương sôi lên. anh gấp gáp nhờ tài xế đưa mình tới sân bay ngay lập tức, bỏ qua việc quang hùng còn tận một giờ đồng hồ nữa mới có thể có mặt.

không mất quá nhiều thời gian để văn dương tìm trong đám đông là bóng dáng của thái ngân. anh cũng xuất hiện trong sự ngạc nhiên của những người hâm mộ ở đó. chỉ có thái ngân từ đầu đến cuối vẫn giữ sự điềm tĩnh trên khuôn mặt. hắn đặt tay lên vai anh, vẫn là cái giọng điệu đó.

"trùng hợp ghê còn gặp nhau ở đây nữa. cái này gọi là duyên tiền định."

những chiếc máy quay xung quanh nhắc nhở văn dương phải bình tĩnh lại. nếu có bất kì hành động nào không hay sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn, không chỉ vậy mà quang hùng cũng dính líu ít nhiều.

"đón bạn thôi."

"nào, đừng lạnh lùng thế. hoa đẹp đấy."

"cảm ơn. thế bạn đón ai mà ở đây?"

"quang hùng ấy."

thái ngân không hề ngại ngùng gì mà nói thẳng ra, anh nghe thấy một vài tiếng hét của các bạn cùng với tiếng ong ong trong tai. đóa hoa trong tay cũng được siết chặt hơn.

quang hùng sau khi ra tới cổng cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai người bạn của mình ở đây. trên máy bay em cũng toàn ngủ chứ không cập nhật tin mới. nhìn thấy em thái ngân là người phản ứng nhanh nhất, hắn đến bên cạnh em cười cười nói nói. quá nhiều người đang ở đây, em đá mắt với anh, ra hiệu anh đừng làm gì hết. làm người nổi tiếng cũng đâu có thoải mái gì, gặp người yêu mình còn phải giả vờ bất ngờ.

ba người chật vật lắm mới trốn được camera vào một góc ít người của sân bay. quang hùng đang cảm thấy cực kì khó hiểu.

"sao hai anh lại ở đây?"

"anh đi đón em."

không hẹn mà cả anh và hắn cùng thốt lên một câu y hệt nhau. hắn lườm văn dương một cái rồi hớn hở nắm tay em.

"mặc kệ đi, dù sao cũng ở đây rồi đi ăn trưa với anh nha."

bây giờ thì anh cảm thấy sắp phát điên tới nơi rồi. người yêu mình bị tán tỉnh ngay trước mặt thì còn ra gì nữa. vẻ mặt văn dương đang cực kì không không vui. anh gạt tay hắn ra trước em kịp nói gì. kéo quang hùng về phía sau mình.

"quang hùng là người yêu của tôi! cậu tự trọng chút đi!"

xong, một nước mà kéo em rời đi. anh một chút cũng không muốn nghe thái ngân nói bấy cứ điều gì cả, nếu không anh sẽ không nhịn được mà đấm hắn mất. mang tiếng hiền lành nhưng để mất em thì cũng chẳng cần phải hiền nữa.

quang hùng đi theo anh, một câu cũng không nói. chỉ là em nở một nụ cười, rất đẹp, đắc thắng.

lần này negav thua em rồi

;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro