[48]Dazai miêu, hắn tuyệt vọng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cầu sao!!!!

OOC thuộc về tác giả!!!!

Đừng ném đá!!!!!



"Làm được không Atsushi - kun? Đừng cho rằng ta nuông chiều ngươi là muốn cho ngươi tùy ý làm càn.Nên nhớ, ở Port Mafia ước pháp tam chương, ngươi đã vi phạm điều thứ nhất."



"Tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh thủ lĩnh."



Hắn lầm bầm lẩm bẩm,"Đối đãi với một cái bộ hạ không nghe lời.... Ta có nên giết ngươi không Atsushi - kun?"Dazai Osamu giọng nói thực bình tĩnh, biểu tình u sầu tự hỏi là hắn có nên giết Nakajima Atsushi, ngữ khí cũng không có chút nào phập phồng, thản nhiên như thể đang hỏi'Ngươi hôm nay muốn ăn gì sao?' 'Thời tiết hôm nay thật tốt',...



 "Dazai - san.. Xin hãy cho ta cơ hội."Nakajima Atsushi lung tung chóng đỡ từ mặt đất bò dậy, thương thế trên người cũng đã bị dị năng lực chữa lành, hắn cúi đầu không dám nhìn thẳng vào gương mặt của Dazai Osamu, lát sau, cổ họng phát ra thanh âm nghẹn ngào,"... Ta sẽ giết nàng."



"Hảo hài tử, như vậy mới ngoan."Dazai Osamu cuối cùng cũng lộ ra một cái mỉm cười, hắn nhìn xuống thoạt giống hôn mê Takada Yasoko, nhỏ giọng hỏi,"Điều khiển hổ con của ta chơi vui chứ Yasoko-chan?"



Vui chứ?



Nghe như vậy, Takada Yasoko thân thể bé nhỏ không khỏi run lên.



Dazai Osamu vạch trần tiếp,"Đừng tưởng là ta không biết ngươi dị năng có tác dụng gì nha ~ Yasoko - chan dị năng phát động có phải hay không là hai cách? Mỗi cách có một tác dụng khác nhau phải không? ~"



"Ngươi cần mục tiêu nhìn thẳng vào mắt ngươi 5 giây ~ Cách thứ nhất ~ Mục tiêu sẽ thôi niên rằng mình cần bảo vệ ngươi phải không ~ Tựa như Takada Tomori nữ sĩ a?"



"Nghe được thơ của ngươi ~ Cách thứ hai ~ Khiến đầu óc điên loạn lâm vào ảo giác ~ Nhưng uy lực diện rộng rất khó kiểm soát ~"



"Thật đáng tiếc là ngươi gặp phải ta Yasoko - chan.Dị năng của ta là [Nhân gian thất cách], có tác dụng tiêu trừ dị năng khi ta chạm vào, cho nên ta đánh  Atsushi - kun nãy giờ là tiêu trừ ảnh hưởng của [Địa ngục Tomio] nha."



"Người hầu của ngươi đều chết sạch hết rồi, thậm chí ngay cả hổ con cũng đã tỉnh táo, đoán xem kế tiếp tới lượt ai chết nào?"



Takada Hagomoro cùng Takada Tomori thảm trạng nhớ tới thôi đã thấy rợn cả óc, Takada Yasoko rốt cuộc cũng biết đối đầu với Dazai Osamu là cấp bậc địa ngục bất hạnh gì.Ban đầu, nàng cứ nghĩ mình sẽ điều khiển được Dazai Osamu và cái thiếu niên tóc bạc kia trở thành tân người hầu của nàng, nhưng không, nàng là khinh địch, nàng vì sự ngu ngốc của mình mà trả giá mạng sống, trước giờ luôn cậy dị năng mà điều khiển người khác phục tùng, ăn sung mặc sướng trên tiền của mấy gã phú hào, ngày hôm nay đụng phải Dazai Osamu, Takada Yasoko lúc này mới biết sợ hãi là gì, nàng hoảng tới mức lột bỏ ngụy trang hôn mê ngay lập tức mà òa khóc lớn,"Hu hu hu... cầu ngài đừng giết ta! Hu hu hu... Ta không muốn chết!"



Mắt thấy Dazai Osamu biểu tình không dao động tí nào mà Nakajima Atsushi cũng ngày càng tiến gần, Takada Yasoko cắn răng, cầu sinh dục hét to,"Làm ơn! Cầu xin ngài!Ô ô ô ta có thể làm trâu làm ngựa cho Port Mafia tới hết đời! Ta cái gì cũng làm được, ta có thể vì ngài lên rừng xuống biển, vào sinh ra tử, dâng tim dâng phổi toàn bộ phụng hiến cho Port Mafia!"



"Lựa chọn thông minh đấy ~ Ai nha, làm ta lúc đầu cứ tưởng Yasoko - chan là ngu ngốc~ !"



"Vậy thì...."



Dazai Osamu buông tay thả Takada Yasoko xuống đất đứng, cười nói,"Chúc mừng ngươi gia nhập Port Mafia nha Yasoko - chan."



Dazai Osamu nhìn về phía Nakajima Atsushi, nhàn nhạt nói,"Chuyện lần này là vì dị năng ảnh hưởng, ta không truy cứu ngươi nhưng lãnh phạt là tất yếu."



"Dạ! Dazai - san."



Port Mafia hiện giờ đang thiếu nhân lực, Ngũ đại cán bộ bên trong chỉ còn Chuuya và đại tá, hắn đe dọa một cái nữ hài tử mới 10 tuổi tới làm việc cho tổ chức không có việc gì trái lương tâm, tất cả là vì tương lai Port Mafia hưng thịnh.

_________________________________

Ba người trở về Yokohama thời điểm là nửa đêm, Dazai Osamu ôm Takada Yasoko không nói một lời mở cửa phòng giam giữ của Yumeno Kyusaku.



"Hello ~ Q ~ Xem ta mang tới cho ngươi ai nè!"




Hắn đặt Takada Yasoko đến trước mặt Q nói,"Ta da! Đây là ta mới kiếm về tinh thần hệ dị năng giả đó! Từ bây giờ, hai đứa sẽ là bạn cùng phòng với nhau nha!"



"Yasoko - chan, kia là Yumeno Kyusaku."



 "Bạn cùng phòng? Sẽ chơi chung với ta sao?"Yumeno Kyusaku ôm búp bê vải nghiêng đầu nhìn đối diện mình tóc đen mắt bạc Takada Yasoko, hai mắt lập lèo quang mang sát khí, cười hì hì,"Ta có thể lộng chết nàng được không? Như thế sẽ vui hơn!"



Dazai Osamu lắc lắc đầu, giả cười đáp,"Đáng tiếc là ngươi không được phép giết chết nàng nha! Takada Yasoko dị năng [Địa ngục Tomino] cao cấp hơn ngươi nhiều Q ạ, hơn nữa, nàng còn kiểm soát được nó.Cho nên, ngươi chớ có đánh cái ý xấu gì lên Yasoko - chan! Port Mafia hiện tại rất thiếu nhân lực! Nàng mà có chuyện gì là ngươi liền bị ta phanh thây uy cá mập ăn đấy!"



Biết Dazai Osamu không có khả năng nói giỡn, Yumeno Kyusaku ấn tượng đầu tiên đối với  Takada Yasoko là 'Cái này đồ chơi tỷ tỷ thoạt nhìn thật nhược nha' sau đó đổi mới  thành 'Nàng giống ta, đồng loại sao?' 'Hảo đáng thương, cư nhiên lại là chim trong lồng'



Dơ bẩn đại nhân! Dazai Osamu chắc chắn là hãm hại cái này tỷ tỷ!



"Yasoko - chan cùng Q nhớ là không đánh nhau và đi ngủ sớm nha, sáng mai ta sẽ kêu bộ hạ qua phòng đón hai người các ngươi ~ Bái bai ~"Dazai Osamu dặn dò vài câu mới vẫy tay chào tạm biệt, tri kỷ khép cửa phòng giam chừa không gian riêng cho hai người giao lưu.



 Takada Yasoko thấy trên tay của Yumeno Kyusaku có ôm một con búp bê, nàng tò mò hỏi,"Ngươi chơi búp bê sao?"



"Đúng vậy, Yasoko tỷ tỷ muốn xem không!"Xác định Takada Yasoko là đồng loại của mình sau, Yumeno Kyusaku cũng không có đối với Takada thái độ ác liệt nhiều, tương phản cảm giác nàng thực gần gũi với mình.



"Muốn chứ!"



"Hảo gia!"Yumeno Kyusaku cầm búp bê giơ lên trước mặt Takada Yasoko, chờ mong nhìn nàng hỏi,"Như thế nào! Đẹp không?!"



Đó là một con búp bê màu nâu, trên đầu chỉ có mấy cọng tóc thưa thớt, trán được quấn băng vải hai vòng. Xuống chút nữa là hai con mắt đen to tròn, trong con ngươi có vài vòng tròn đỏ sậm mờ nhạt.Gương mặt của nó gân xanh nhô lên lát đát, trên miệng là nụ cười rộng tới mang tai lộ ra một loạt răng nanh sắc nhọn, đáng sợ nhất chính là đôi mắt búp bê, nó đang đổ máu.



Vốn đang đợi Takada Yasoko chê búp bê của mình Yumeno Kyusaku khó hiểu nhìn Takada Yasoko biểu tình không thích hợp, cảm động, vui mừng thậm chí là sùng kính?



"Ta... Nó thật là xinh đẹp! Cỡ nào hoàn mỹ búp bê! Khủng bố và Mang rợ kết hợp, ta thực thích nó... Không không là yêu nó! Yumeno Kyusaku, ngươi quả thật là con quỷ bên trong [Địa ngục Tomino] mà ta tìm kiếm lâu nay!"Ở Takada Yasoko trong mắt, con búp bê này hệt như hóa thân ác quỷ, nó còn hiện thân đại diện cho linh hồn chủ nhân của nó.



Vặn vẹo, đau đớn, nghen tỵ, dối trá, thống thổ,....



"Quỷ? Ta ư?"Yumeno Kyusaku bảy năm cuộc đời lần đầu tiên nghe được có người dùng từ 'quỷ' khen ngợi mình, trong lòng không khỏi nhiều hơn một tầng lạ lẫm.Ác ma, ma quỷ, ác quỷ,.... Đa phần người sau khi thấy dị năng của hắn đều luôn dùng những từ như thế để mắng chửi Yumeno Kyusaku.



"Ta là người ngâm thơ của địa ngục, vậy thì ngươi chính là ác quỷ trong [Địa ngục Tomino] của ta!"Takada Yasoko không tin con người, so với con người lòng dạ khó dò, nàng càng nguyện ý tin quỷ dữ, bởi vì bản chất của quỷ dữ nàng có thể lí giải còn con người nàng vẫn không hiểu bọn họ.



Nàng xem ra, thế giới này quá mức khó hiểu, con người tính khí thất thường, đoán mò đoán non chưa thấu, tựa như đôi phu thê kia từng yêu nàng cỡ nào thì lúc biết nàng là dị năng giả sau liền cỡ đấy vô tình vứt bỏ nàng.Takada Yasoko không hiểu, nàng cái gì cũng không hiểu cái gọi là nhân tâm, nàng chỉ khổ sở việc mình không có nhà để ở, không có cơm để ăn, không có nước để uống, nàng không muốn sống như bọ gián cả đời.



Nàng cũng không rõ mình vì cái gì sống sót? Nàng hẳn là vì hưởng thụ cuộc sống nên mới tồn tại ư? Nàng không rõ, mơ mơ màng màng sống tới già ư? Takada Yasoko từng xem qua một quyển kinh thánh, nàng không thích thiên thần, nàng cảm giác thiên thần quá mức 'giả dối', ác quỷ trong mắt nàng mới là 'chân thật'. nhất.



Chỉ có 'Ác' nàng mới xem hiểu.



"Ta thích ngươi Yumeno Kyusaku, hai ta kết hôn được không?"Kết hôn loại đồ vật này là hành vi tự nguyện đeo gông vào cổ giữa hai cá thể khác giới, thực trói buộc và nhàm chán, nhưng Takada Yasoko thực thích vị hóa thân của ác quỷ này.Hắn là bằng chứng của [Chân thật], nếu có thể kết hôn với Yumeno Kyusaku nàng tình nguyện đeo gông vào cổ.



Bảy tuổi Yumeno Kyusaku không biết kết hôn là gì nhưng hắn nghĩ đó có lẽ là một trò chơi, nếu Yasoko tỷ tỷ thích búp bê của hắn, nàng còn thích luôn hắn thì Yumeno Kyusaku cảm giác mình nên đồng ý chơi trò kết hôn với nàng, hắn cũng không muốn để mất một người thú vị như nàng.



Yumeno Kyusaku trong ánh mắt thấp thỏm của Takada Yasoko chậm rãi gật đầu.

_____________________________________________________ 

Tầng hầm Port Mafia.



Nakajima Atsushi sắc mặt tái nhợt ôm bụng quỳ dưới đất bụng, thống khổ rên rỉ không ngừng.




Dazai Osamu khoanh tay trước ngực, chỉ lãnh đạm nhìn hắn nói,"Ta đã nói không cho phép ngươi phòng thủ mà? Ngươi cần phải học được cách kết liễu địch nhân nhanh nhất trước khi [Hổ] mất khống chế Atsushi-kun."




"Vận dụng sức mạnh [Hổ] phản kích ta."




"Lẹ đi, ta còn phải xử lí văn kiện nữa đấy."




Nakajima Atsushi gian nan đứng dậy, đôi mắt biến thành dựng đồng kim sắc, hắn lao nhanh tới chỗ Dazai Osamu đứng, vung bàn tay đã hóa thành vuốt hổ của mình.



Bất quá cuối cùng bị Dazai Osamu dị năng ngăn trở, hắn giơ chân đá một cú mạnh vào cơ bụng của Nakajima Atsushi.Vừa giải trừ xong dị năng, Nakajima Atsushi liền bị Dazai Osamu đá văng ra xa hai mét dừng lại, Nakajima Atsushi há miệng phun ra máu bắn xuống mặt đất.



Không đợi hắn kịp hồi phục tin thần, Dazai Osamu từ đâu chộp lấy một khẩu súng lục hướng vị trí tim và đầu của Nakajima Atsushi bắn mỗi nơi ba phát.



"Khụ!"Nakajima Atsushi đè nén đau đớn mà lăn sang một bên tránh thoát viên đạn.



"Hôm nay tới đây thôi."Dazai Osamu đưa súng lục cho mafia nhân viên, nhận lấy khăn lông của một cái mafia nhân viên khác lau tay.



"Nhiệm vụ thứ hai, ta hi vọng Atsushi-kun sẽ không như nhiệm vụ đầu tiên sợ giết người nha."




"Nga, nghe Verlaine - san bảo, Atsushi-kun có một người bạn trên internet phải không?"



Nakajima Atsushi không rõ vì cái gì Dazai - san lại hỏi việc này nhưng hắn vẫn thành thật đáp,"Dạ đúng thưa Dazai - san."



"ID:[Tại hạ thích ăn quả sung] phải không?"Dazai Osamu trả lại khăn cho mafia nhân viên, thuận miệng hỏi một câu,"Tối hôm qua, Gin - chan có chia sẻ cho ta bản thảo [Ronen(Tuổi già)] của hắn."



"Gin - chan có chia sẻ cho Dazai - san đọc sao?!"Nakajima Atsushi ngạc nhiên mở to mắt.



"Ừ."



"Nếu ngươi muốn hỏi ý kiến của ta thì.... Bảo hắn hãy tiếp tục viết đi, rất có tiềm năng."Trở về văn phòng, Dazai Osamu cầm bút như lệ thường xử lí văn kiện nhưng ... Hắn không có động lực.



Hảo nhạt nhẽo, Dazai Osamu phát ngốc nhìn to rộng văn phòng.



Kì thật, Dazai Osamu không nghĩ Akutagawa Ryunosuke sẽ viết truyện ngắn, hơn nữa viết còn rất hay.



Thật là không xong! Nhớ tới tối hôm qua mình cư nhiên không thèm phê văn kiện mà như trúng tà đọc đi đọc lại bản thảo của Akutagawa Ryunosuke tới tận năm lần! Quá là thẹn! Không thể tin hắn lại vì một thiên truyện ngắn mà tụt IQ như vậy! Dazai Osamu nhịn không được úp mặt vào lòng bàn tay, hắn giống như đã bị lời văn của Akutagawa Ryunosuke đả động.



Đáng giận! Hắn phải cố lắm mới dám nói rất có tiềm năng.Càng nghĩ càng hối hận, đáng nhẽ mình phải động viên Akutagawa Ryunosuke nhiều hơn chút, lỡ hắn cảm giác ta khen quá giả tạo sẽ ngừng bút không viết nữa sao?! Lỡ Akutagwa tâm tình biến xấu không viết nữa thì sao?! Lỡ......



Đắm chìm trong chục ngàn lí do Akutagawa sẽ ngừng bút, Dazai miêu miêu hai mắt tối sầm.jpg 

_______________END_____________

Tác giả:Mệt mỏi quá... Tắt thở.jpg

Mai tác giả đi ăn buffe:)))

Khụ, về chương 46 tui có viết H nhưng mà viết xong ngượng vc.

Chả biết sao chữa được bệnh luôn aaaaaaa

Tác giả tuyệt vọng la hét.jpg

Được rồi tác giả thả nước lèo thiếu của chương 46.

Ngẫm lại hắn xuống tay 16 tuổi Chuuya, mạnh mẽ chiếm hữu từng góc cao cao tại thượng lại ngây ngô chưa kinh nhân sự thần minh, Dazai Osamu bị cái này âm u ý tưởng chiếm cứ mãn đầu óc, hô hấp cũng nhịn không được mà trở nên nặng nề.

"Ngươi.... Vì cái gì sao lại càng cứng vậy?"Nakahara Chuuya cách một lớp vải cảm nhận tới Dazai Osamu tính khí giống như càng có xu hướng hưng phấn?

"Cút cho ta!"

"Chuuya..."Dazai Osamu cắn một ngụm lên vành tai của Nakahara Chuuya, hàm răng tinh tế ma nghiền làm thể như vành tai trong miệng hắn là một cái Pudding ngon lành.

"Chuuya, ta biết ngươi có cảm giác nha ~"Dazai Osamu nhả ra vành tai bị mình tra tấn tới hồng thấu của Nakahara Chuuya, ý xấu nổi lên.

Dazai Osamu xoay người, đè Nakahara Chuuya xuống bàn, chính mình chen vào giữa hai chân của Nakahara Chuuya.

"Có thể giúp ta một chút được không?"Dazai Osamu hai mắt sáng như thể bị bỏ đói lâu ngày tiểu cẩu tìm được một khúc xương ngon lành, nhưng rõ ràng là thức ăn bãi trước mặt, cố tình lại dò hỏi khúc xương muốn hay không để nó ăn.

Thấy Chuuya chậm chạp không trả lời, Dazai Osamu cũng không sốt ruột, hắn cúi đầu, âu yếm liếm cắn một đợt trên cổ của Nakahara Chuuya, để lại rất nhiều dấu hôn cùng vết răng.

"Được không Chuuya~?"Nếu năn nỉ không được thì hắn trực tiếp dùng danh nghĩa thủ lĩnh.

Nakahara Chuuya trừng hắn một cái như muốn nói'Lăng nhăng nữa thì mặc quần lại'.

Dazai Osamu giương mày, ngẩng đầu lên nhìn Nakahara Chuuya một cái sau đó như cố ý mà cắn một ngụm lên cổ của Nakahara Chuuya.

"Hỗn đản...... Ngứa lắm........ Đừng cắn ta..." Gia hỏa này! Tuyệt đối là muốn chỉnh mình!

Đáng giận, hảo chóng mặt.................

So với say rượu càng.............

Đầu óc phảng phất như một đoàn hồ nhão, không suy nghĩ được..... Nakahara Chuuya nghiêng đầu nằm ngửa trên bàn làm việc không dám suyễn một tiếng, hàm răng gắt gao cắn chặt áo sơ mi trong miệng, một tay nâng cao che khuất đôi mắt như muốn che giấu đi sự thật rằng mình cùng Dazai Osamu ở bên trong văn phòng thủ lĩnh Port Mafia hỗn loạn.

"Trốn tránh là mất vui nha Chuuya ~"

"Ngô.... Chuuya chờ mong sao? ~"

Dazai Osamu một tay vén áo sơ mi của Nakahara Chuuya mò vào bên trong, một tay cũng không nhàn rỗi, hắn dời xuống đáy quần của Nakahara Chuuya, thong thả kéo khóa sắt xuống, không ngoài ý liệu của Dazai Osamu, màu xám quần lót sớm bị đỉnh thành một cái gò nhỏ, xung quanh đều dịch nhầy tuyến tiền liệt từ quy đầu tiết ra ướt một mảnh đậm.

"Không nghĩ Chuuya thế nhưng tuổi này rồi sẽ đái dầm đấy ~ Hư cẩu cẩu nha ~"

"Câm miệng!"Nakahara Chuuya bị Dazai Osamu cợt nhả chọc tạc,"Rốt cuộc là ngươi có giải quyết được không?!"

"...... Gấp gáp thiệt đó."Dazai Osamu nhướng mày, đem ngón tay chạm vào nơi đó, nghịch ngợm khiêu khích nắn bóp hai lượt, cảm nhận dưới thân người run rẩy hắn mới buông tha, ngón tay bôi lấy một ít dịch nhầy rồi đưa tới trước mặt Nakahara Chuuya.

"Chuuya ~ Mở mắt ra nhìn ta đi ~"

"Chuuya nước nhiều thật ~ Chuuya toàn thân làm từ nước à ~ Chảy ướt hết quần luôn rồi ~"

"Hư cẩu cẩu phải hảo trừng phạt nha ~ Yên tâm lạp ~ Chủ nhân sẽ không để ngươi nghẹn nha ~"

Nước, chảy ướt hết quần, lung tung rối loạn đồ vật! Nakahara Chuuya lúc này mặt hồng như táo chín, hắn thật muốn đem cái miệng không biết thẹn phun toàn từ ngữ thô tục kia lấp kín.

"Ngươi đủ chưa! Làm nhanh lên, lát ta còn phải đi công tác!"

"Từ từ, đợi ta cởi quần cái đã! Chuuya định sướng một mình à?"

Nói là làm liền, Dazai Osamu dăm ba bốn giây cởi thắt lưng cùng quần lót của mình, sau đó mới cởi quần lót của Nakahara Chuuya ném xuống thảm đỏ đắt tiền.

_____________________________________

Dazai Osamu nhìn Nakahara Chuuya thay áo sơ mi đen của mình mua, tuy là khác với màu đỏ rực diễm kiếp trước nhưng màu đen mặc lên trông rất có một phen phong vị cấm dục cùng nghiêm cẩn. Tình thú ~ Dazai Osamu nhịn không được thổi huýt sáo một tiếng trêu ghẹo.

"Nột ~ Chuuya cảm thấy hai chúng có phải là yêu đương vụn trộm không ~?"

Đang cầm gương soi để chỉnh sửa quần áo, Nakahara Chuuya nghe thế thì không khách khí mà trào phúng đáp,"Thế à? Ta chỉ thấy một tên thủ lĩnh có sở thích biến thái là quấy rối tình dục cán bộ bên trong VĂN PHÒNG đấy Dazai."











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro