Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời rắc xuống mảnh đất Seoul những bông hoa tuyết màu trắng. Cuối đông rồi.

"Hôm nay là 30 tháng 12"

--------------------------------

- Ok! Còn 30 phút, make up xong hết chưa?

Cánh gà tấp nập và ồn ào, bảy nhân vật chính đứng lấp ló giữa một dàn staff lo trang phục và trang điểm. Tiếng hò reo của mười mấy nghìn fan hâm mộ nhỏ dần đằng sau tai nghe in-ear, kiểm tra mọi thứ lần cuối cùng, bảy người nọ đứng chụm thành một vòng tròn.

- Bangtan Bangtan... Bang Bang tan!

- Taehyungieee! Cố lên nhaaaa!!

Minji cô đứng phía trong cánh gà gọi to tên anh, hai tay giơ hai trái tim nho nhỏ lắc lắc, cô cười thật tươi như một đứa trẻ. Anh giật mình quay đầu lại, cánh môi cong lên theo sự hào hứng của cô,

Cơ mà gượng gạo.

Debut hơn 8 năm rồi đấy, vậy mà cảm giác hồi hộp lo lắng trước khi biểu diễn vẫn cứ bám mãi thôi. Một lí do để sống, nhỉ?

Đoàn người bước ra ngoài nơi sân khấu tối mịt, trước biển light stick với từng đốm sáng màu trắng nhấp nháy, chờ đợi để được đung đưa theo tiếng nhạc. Khi ánh đèn led lần lượt từng cái một chiếu sáng các chàng trai trên sân khấu, là khi tiếng nhạc được phát ra, to đến phát sợ. Trốn tránh tiếng ồn, Minji ẩn mình sâu bên trong cánh gà nghịch điện thoại. Cô lẩm bẩm hát theo, ngắm ảnh mình chụp lén Taehyung trong điện thoại, chắc cũng khoảng mấy trăm cái, rồi lại tủm tỉm cười.

"Đáng yêu thật"

- Mê mẩn quá nhỉ?

Chị Han một tay chống bàn, từ lông mày cho tới mắt nhếch nhếch khó hiểu, chỉ biết là không mấy thiện cảm.

- Không phải chị đang làm việc bên âm thanh à?

- Chưa xong việc thì làm gì có đứa nào đứng đây nói chuyện với em?

Minji lập tức tắt màn hình điện thoại, cố lơ đi những gì chị vừa nói, quay đu sắp xếp lại đống dụng cụ lộn xộn trên bàn. Chị ngồi xuống bên cạnh cô, rồi lại tiếp tục nói

- Vậy là hai đứa với nhau cũng hơn một năm rồi đấy nhỉ?

- ... Vâng

- Ừ, mà công việc bận rộn quá, đã hẹn hò đi chơi được buổi nào chưa?

- Bọn em vừa đi Jeju.

- Đi vui lắm hửm?

- Vâng

- Ừ tại hôm trước chị có đọc tin về Jennie trên mạ-- Ơ em sao thế?

Minji bỗng giật mình sau ba chữ "tin về Jennie", khuôn mặt hiện lên vẻ sợ hãi rõ ràng qua đôi mắt chợt mở to vô hồn, bất giác mà đánh rơi thỏi son xuống đất. Mất vài giây lấy lại bình tĩnh, cô lập tức viện cớ trả lời

- À... em vừa nhớ ra là chưa chuẩn bị đồ cho stage tiếp theo, ờ... em đi đã nhé!

Nói xong, Minji nhanh nhảu đi tới phòng thay đồ rồi đóng sầm cửa lại. Không biết chị quản lý ngoài kia đang thế nào, cô cứ giam mình trong đó, đứng dựa lưng chặn lối ra vào, hai tay tự ôm vào người run run lo sợ, bỗng dưng hơi thở trở nên nặng nề mà không hiểu tại sao.

"Tin về Jennie? Tin gì về Jennie cơ chứ? Thế quái nào mà lại có con nhỏ đó trong cuộc trò chuyện này?!"

"Rồi nhỡ đâu người ta biết mấy vụ đấy thì sao...?"

- Aishhhh...

Minji vò rối cả tóc lại, lắc đầu liên tục tự nói với bản thân không được để bị lật tẩy, nhất quyết không!

----------------

"Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday Taehyungie

Happy birthday to you!"

Bài hát kết thúc cùng tiếng hò reo của biển người lấp đầy cả khán đài cùng hàng ngàn đốm sáng liên tục đung đưa.

- Aaa Taehyung của chúng ta! Mọi người thấy Taehyungie trưởng thành rất nhiều rồi đúng không?

Jin vẫn một điệu bộ quen thuộc nghiêng nghiêng đầu vỗ tay rồi vỗ vai Taehyung. Cậu trai ấy thì cứ đứng cười tít mắt.

Jimin từ đâu bước tới choàng tay qua cổ Taehyung, tay còn lại xoa xoa đầu anh, không quan tâm đến việc tí nữa lại vào năn nỉ chị stylist sửa lại tóc, như vài trăm chục lần trước.

- Aishhh cái cậu này, giá như cậu sinh muộn hai ngày nữa thôi có phải mình đã thành hyung rồi không?

- Jimin ssi, đừng nói nhảm nữa đi

Jungkook đứng sau, ngang nhiên đưa tay đập vào gáy Jimin một cái.

- Ơ cái thằng này...

- Thôi thôi thôi!

Yoongi hai tay đẩy hai bên đang cãi nhau ra xa, giành lấy vị trí trung tâm, đưa mic lên gần miệng dõng dạc

- Vậy là hôm nay sinh nhật Taehyung, anh nghe đạo diễn có chuẩn bị cho chú một phần đặc biệt đấy nhé!

Một tiếng "ồ" rất lớn phát ra từ phía khán giả cũng như toàn bộ các thành viên Bangtan. Dường như ai cũng phấn khởi, không chỉ riêng nhân vậy chính ở đây.

- Woww... thật hả anh? Phần gì vậy?

Taehyung tròn mắt nhìn Yoongi_ người vừa một mực tuyên bố.

- Thật sự anh cũng chả biết, chả ai biết cả! Thì mấy đứa cứ xuống hàng ghế kia ngồi, để xem staff của chúng ta đã chuẩn bị cái gì đi.

Bảy người họ kéo nhau ngồi xuống, khi ánh đèn dần tối đi, mọi người đều im lặng đón chờ. Taehyung không thể kìm lấy sự hào hứng của mình mà liên tục vỗ tay như một chú hải cẩu.

*cạch*

*cạch*

*cạch*

Ba tiếng *cạch* từ dao động của hai chiếc gậy trống đập vào nhau, báo hiệu sự bắt đầu của một bài hát, và rồi

"Oneul nal~ "

Một âm giọng trầm ấm cất lên, gương mặt ai nấy đều hiện lên hai chữ "ngạc nhiên", đôi mắt ai nấy đều mở to hết cỡ, giọng hát của một người mà không ai lường trước.

Và anh nghe trái tim mình chệch đi một nhịp


-------------------------------------------------------



A/N: Hết fic này mình sẽ cho ra một fic về Hoseok ụ pa nè, nữ chính tên gì bây giờ nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro