chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước ngày cưới 1 ngày.

Tối hôm đó.

Tư Hạ lấy điện thoại ra gọi Thịnh Phong.

"Em lại nhớ anh rồi sao !" Thịnh Phong trong điện thoại trêu chọc.

"Anh đừng có đùa nữa được không , lúc nãy em làm vỡ chiếc ly không biết có điều xui gì không nữa"

"Chỉ là vỡ chiếc ly thôi mà , anh không quan tâm mấy cái đó đâu , anh chỉ quan tâm là cô dâu của anh ngày mai sẽ ra sao thôi"

"Chắc sẽ rất xinh đẹp đấy , nhưng em vẫn có chút lo lắng hay mình hoãn đám cưới lại được không anh"

"Tư Hạ ơi là Tư Hạ em bao nhiêu tuổi rồi mà còn tin mấy cái đó nữa chứ , thiệp mời cũng đã phát hết rồi không thể hoãn được đâu em"

Tư Hạ thở dài , rồi nói:

"Được rồi vậy mai gặp nhé chú rể của em"

"Được rồi cô gái đã có chồng , ngủ ngon nhé"

"Ngủ ngon , em yêu anh!"

______
Tại tiệc cưới, trong phòng thay đồ của cô dâu.

Chị nhân viên hỏi:

_em lo lắng sao?

Cô mỉm cười nói:

_vâng , em không biết lễ cưới này có ổn không nữa , em chưa bao giờ có cảm giác kì lạ này.

Chị nhân viên phì cười:

_em đừng lo , mọi cô gái sắp kết hôn đều có cảm giác như em vậy đấy , kết hôn rồi sẽ không còn cảm giác lo lắng nữa đâu.

_vâng, nhưng giờ làm lễ sắp bắt đầu rồi Thịnh Phong đã tới chưa hả chị !

Chị nhân viên nói:

_chưa em à , hay em gọi thử cậu ấy xem như thế nào ?
_vâng.

_chị ra ngoài xem sao .

Tư Hạ gật đầu rồi lấy điện thoại ra gọi Thịnh Phong.

"Sao lại nhớ anh nữa à"

Cô thở phào nhẹ nhõm nói:

"Em chỉ lo anh tới trễ thôi , anh đang ở đâu đó"

"Anh đang được tài xế chở tới , gần tới rồi em cứ yên tâm"

"Thịnh Phong em rất yêu anh"

" được rồi ....được rồi.....anh..."

.....Đùng.....

"Anh thế nào ?"
cô hỏi như không còn thấy hồi âm , cô lo lắng hỏi tiếp:

"Thịnh Phong anh có đó không?"

"........."

"Vương Thịnh Phong anh trả lời em đi"

"........."

"Anh nói gì đi Thịnh Phong"

Tư Hạ bật khóc .
Anh chợt mở mắt ra cả người đầy máu đau nhói , anh cô gắng bò tới chiếc điện thoại lấy và nói:

"A...nh đ.â..y T..ư H..ạ"

Tư Hạ nghe giọng Thịnh Phong không ổn liền chạy ra khỏi tiệc cưới , mọi người nhìn cô chạy nghĩ rằng có chuyện gì đó không ổn.

"Anh bị sao thế ? Có chuyện gì với anh vậy Thịnh Phong"

"A...nh kh..ông s..ao như..ng an..h th..ấy chó..ng mặ..t qu...á c...ả ng..ười a..nh cò..n ch..ảy má..u n..ữa , có..lẽ...a..nh s..ắp chế...t rồ...i e..m nh..ỉ ?"

Tư Hạ bật khóc , cô chạy thẳng ra đường với chiếc váy cưới trắng tinh , cô nói:

"Anh sẽ không sao đâu , anh đừng lo em tới đây , em tới ngay đây Thịnh Phong"

"T..ư Hạ đ..ồ ng..ố..c à.. e..m c.ó b.iế..t a...nh yê..u e...m nh...iều lắ..m khô..ng ?"

"EM BIẾT EM BIẾT , THỊNH PHONG ĐỪNG NÓI NỮA"

Tư Hạ cố gắng chạy thật nhanh , đôi tháo đôi giày cao gót ra , chạy chân trần trên đường.

"..đừ..ng buồ..n , T..ư H..ạ khô..ng đượ..c buồ..n , e..m c..hỉ đượ..c v..ui th..ôi"

"Em sắp tới rồi Thịnh Phong , anh cố lên"

"A..nh kh..ông th..ể Tư H..ạ à"

"Cầu xin anh đừng rời bỏ em cầu xin anh đấy Thịnh Phong xin anh ở lại bên cạnh em"

"Ôn..g tr..ời lạ..i mộ..t lầ..n nữ..a trê..u đù..a an..h rồ..i , lầ..n nà..y c..ó l..ẽ a..nh khô..ng th..ể chă..m só...c e..m đư..ợc rồ..i"

"Không Thịnh Phong , anh có thể anh làm được !"

Tư Hạ cố chạy tới nhanh chỗ Thịnh Phong , chân đau tới bật máu , nước mắt cứ rơi không ngừng , anh là thứ quý giá nhất của cô cô không thể mất anh , anh là sự sống cuối cùng của cô.

"An..h xi..n lỗ..i như..ng c...ó l..ẽ c..ả đ..ời n..ày a..nh c..hỉ c..ó th..ể đ..ứng t..ừ x..a n..hì..n e..m qu..an s..át e..m , a..nh k...hông ở b...ên cạ..nh e..m ,từ..ng ng..ày trô..i q..ua....từ..ng bư..ớc dõ..i th..eo...Dươ..ng T..ư H..ạ mo..ng rằ..ng e...m s..ẽ cư..ời thậ..t tư..ơi ...th..ật h...ạnh ph..úc "

"Không THỊNH PHONG em tới rồi em thật sự đến bên anh rồi Thịnh Phong"

Cô chạy tới ôm lấy người Thịnh Phong khóc nức nở , cô không muốn mất anh nếu mất anh thì cuộc đời cô sẽ lại lạnh lẽo và cô đơn , sẽ lại một mình cô độc mãi mãi...

Người con trai đó đã bước đến mở trái tim cô rồi lại bước đi để cô ở lại ....có phải anh quá độc ác không Vương Thịnh Phong ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro