CƠN GIÓ LẠ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái cảm giác một ai đó vụt đến rồi vụt đi giống như một cơn gió luồng vào những ngọn tóc hất tung chúng lên làm cho chúng cảm giác thật mát mẽ, thật tươi mới, đẹp đẽ biết bao. Làm cho tóc ta khoan khoái cứ muốn đùa giỡn với gió mãi. Vì khi vui đùa cùng gió tóc mới là chính mình, mới sống đúng là tóc, mới yêu đời hơn, yêu tóc hơn và dường như là yêu gió nữa. cứ muốn quấn quýt bên gió mãi thôi. Nhưng khi gió đi rồi, đi ra khỏi cuộc đời của tóc. Thì tóc không còn trọn vẹn là tóc khi xưa nữa. Một mớ hỗn độn rối bời luôn đeo bám tóc. Tóc buồn, tóc tổn thương và hơn hết tóc đã mất gió. Và giờ thì tóc chỉ bít chạnh lòng nhìn gió ra đi không lời từ biệt. Thế nhưng tại sao gió lại đến một lần nữa, gió đến mạnh hơn và cũng mang lại nhiều ngọt ngào hơn nhưng lại ra đi vội hơn lần trước. Có phải chăng là gió chỉ đang đùa giỡn với tình cảm của tóc. Nhưng gió biết không dù gió có đùa giỡn đi nữa tóc vẫn không hận gió, tóc vẫn yêu gió và vẫn bị gió cuốn đi
qua mái toc, gió luồng qua vạt áo,gió tựa lên làn môi, lạnh buốt. Trong khoảng không gian chật kín người qua lại, những ánh đèn loi lói trên đường đi, tiếng còi in ỏi thôi thúc người ta giữa chốn đô thị này. Cuộc sống tấp nập, mọi người đều có vẻ bận rộn. Nhưng sao em lại thấy mình trơ trọi lạc lõng giữa phố đông người như thế này. Có phải hay chăng là do mưa làm em cảm thấy như vậy, có lẽ em hơi suy nghĩ nhiều. Những suy nghĩ buâng quơ cũng làm em có cảm giác cô đơn lạc lõng như vậy. Nỗi trống trãi và một mớ rối bời hỗn độn, dường như rất khó thở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro