10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Điện thoại trong tay Từ Ân Dung trượt xuống đất. Sắc mặt cô tái nhợt không còn một hột máu. Nước mắt từng giọt trong suốt chảy xuống, lan dài trên khuôn mặt của cô.

Nhìn thấu sự thay đổi của cô sau khi nghe điện thoại, Từ Hiến Thần không cần đoán cũng biết là do Tống La Diệm gọi đến, chỉ là hắn không biết rốt cuộc Tống La Diệm đã nói gì mà có thể khiến Từ Ân Dung thay đổi đến như vậy.

Chiếc xe vẫn chạy băng băng trên đường, Từ Hiến Thần tìm một nơi đỗ xe. Xe dừng lại, Từ Hiến Thần quay đầu nhìn cô. Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đẫm nước của cô, từng giọt nước mắt trong suốt của Từ Ân Dung vẫn đọng lại không ít trên gương mặt. Lòng Từ Hiến Thần bỗng nhói lên một cái.

" Tiểu Dung, nói anh trai nghe, Tống La Diệm đã uy hiếp gì em? ".

Giọng nói của Từ Hiến Thần vẫn rất bình thản, không có cái gì gọi là xao động. Bởi hắn biết, nếu hắn không cố gắng tỏ ra bình thường, vậy thì đâu sẽ là nơi để cô em gái yếu đuối này của hắn nương tựa đây?

" Hiến Thần! ".

Từ Ân Dung nghe thấy tiếng gọi liền quay đầu. Chất giọng hoảng sợ của cô như cây gậy đánh bụp vào trái tim anh, đau đớn!

" Tống La Diệm nói, anh ta nói...nếu em không trở về Tống gia...anh ta sẽ...giết chết mẹ! ".

Hai bàn tay Từ Hiến Thần âm thầm siết chặt thành quyền, cho bóng tối, đáy mắt hắn hiện lên tia tức giận hiếm thấy. Hắn đưa tay lau đi từng giọt nước mắt trên gương mặt cô. Thấp giọng trấn an.

" Tiểu Dung, việc này anh sẽ thay em giải quyết. Anh đã sai người đặt vé máy bay đi nước P, qua bên đó sẽ có người hướng dẫn em! ".

" Nhưng còn mẹ thì sao? ".

" Tiểu Dung, em yên tâm, anh sẽ không để mẹ gặp chuyện bất trắc. Việc em cần làm là ra nước ngoài trốn thoát Tống La Diệm! ".

Sau khi đưa Từ Ân Dung lên máy bay, Từ Hiến Thần sai người đặt thêm một vé bay sang nước M để đánh lạc hướng Tống La Diệm. Sau đó, hắn lại thẳng xe đến Tống gia.

" Không ngờ cậu cả của Từ gia lại đến đây! ".Tống La Diệm ngồi trên sô pha, đôi chân thon dài chồng lên nhau.

" Không phải tôi đã nói, chỉ có Từ Ân Dung mới cứu được Từ phu nhân sao? Dù cho cậu cả của Từ gia có đến, Từ phu nhân cũng phải chết! ". Ánh mắt sắc bén của Tống La Diệm bắt thẳng về phía Từ Hiến Thần đang đứng đối diện anh khoảng mười bước chân.

" Tống La Diệm, anh...không phải người! " Từ Hiến Thần nghiến răng nói.

" Đương nhiên, tôi là cầm thú! ". Tống La Diệm không tức giận, ngược lại còn cười một cách điên loạn. Anh cho người mang Từ phu nhân lên đây.

" Tiểu Thần! ". Giọng Từ phu nhân hoảng hốt khi nhìn thấy Từ Hiến Thần.

" Mẹ! ". Nhìn thấy sắc mặt Từ phu nhân tái nhợt, bên má bên trái còn có một vệt máu đã khô của Ba Từ, trái tim Từ Hiến Thần nhói lên. Mặc dù hắn không phải con trai ruột của Từ phu nhân thế nhưng Từ gia chưa từng bạc đãi hắn.

" Tiểu Thần, con đưa Tiểu Dung trốn kĩ chưa? ".

Từ phu nhân còn chưa kịp nghe câu trả lời từ Từ Hiến Thần, viên đại đã bay thẳng vào ngực bà, khiến ba ngã khuỵu xuống. Cơn đau truyền đến khiến mí mắt của bà nặng trĩu, cuối cùng vẫn là không chịu được mà nhắm mắt.

" Mẹ ". Từ Hiến Thần hét lên một tiếng, sau đó liền chạy thật nhanh về phía Từ phu nhân. Hắn lay lay gọi bà dậy không biết bao nhiêu lần thế nhưng Từ phu nhân vẫn không hề tỉnh lại.

" Không phải tôi đã nói rồi sao, nếu Từ Ân Dung không trở về căn nhà này đồng nghĩa với việc Từ phu nhân phải chết! ". Tống La Diệm ném khẩu súng lên mặt bàn, tàn nhẫn nói.

" Nếu như cậu cả của Từ gia đã đến phiền thu dọn xác hộ tôi! ". Tống La Diệm nói xong liền xoay người đi lên lầu.

Từ đầu đế cuối, ánh mắt Từ Hiến Thần vẫn không rời Tống La Diệm nửa bước. Ánh mắt ấy tràn ngập thù hận, ngày hôm nay, thù hận trong mắt Từ Hiến Thần đã được khắc ghi thật sâu vào cốt tuỷ, thù này nhất định sẽ trả!

Từ Ân Dung ở nước P một năm rưỡi mới nghe tin mẹ mất. Từ Hiến Thần không nói cho cô biết Từ phu nhân chết dưới tay Tống La Diệm mà lại nói với cô, Từ phu nhân chết vì bệnh, hắn sợ, sợ cô lại tự trách bản thân!

Từ Hiến Thần cũng cấm cô trở về nước dự tang Từ phu nhân với lí do sợ Tống La Diệm sẽ phát hiện, nếu như cô trở về, sẽ phá huỷ công sức bảo vệ cô của không biết bao nhiêu người.

Bảy năm sau...

Ps : Cầu bình chọn và share :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro