9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng chói mắt của chiếc xe ô tô khiến Từ Ân Dung không nhìn thấy một thứ gì. Đầu óc trở nên quay cuồng đến đau đớn, cô ngã xuống nền đường.

Chiếc xe đang lao nhanh thì đột nhiên phanh gấp. Chỉ cần một chút nữa thôi, cô đã không còn mạng sống nữa, chỉ cần trước xe ấy không dừng lại, Từ Ân Dung cô không cần phải sống trên thế gian này nữa, càng không cần phải đối mặt với người đàn ông tàn ác - Tống La Diệm.

Cô bất chợt bật khóc, bao nhiêu uất ức trôi theo dòng nước mắt chảy xuống nền đường lạnh như băng. Chủ của chiếc xe kia mở cửa bước xuống, là một người đàn ông rất đẹp, ngũ quan tinh xảo, thế nhưng hắn lại mang theo vẻ đẹp dịu dàng, ôn nhu hiếm thấy.

Hắn nâng gương mặt của Từ Ân Dung lên, đến khi ánh mắt hắn chạm vào ánh mắt cô, sự kinh hãi lan tràn trong đôi mắt hắn.

" Tiểu Dung... ". Hắn lên tiếng, giọng nói có phần hoảng hốt, cũng chính là cái giọng nói ấy đã kéo Từ Ân Dung thoát khỏi những suy nghĩ vớ vẩn.

Cô lấy tay lau đi những giọt nước mắt che đi tầm nhìn của cô, để có thể nhìn rõ được người trước mặt. Ánh mắt Từ Ân Dung cũng hằn lên tia hoảng hốt không khác gì hắn.

" Anh hai! ". Cô nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói thanh mát dịu dàng như làn xuân thủy, thế nhưng lọt vào tai hắn ta lại không khác gì lưỡi dao sắc bén đâm mạnh vào lồng ngực hắn.

Người đàn ông trước mặt chính là anh trai của Từ Ân Dung. Từ Hiến Thần, từ nhỏ đến lớn đã rất thông minh, hiểu chuyện, thế nên trong gia đình không ai phải lo lắng cho anh. Lớn lên, Từ Hiến Thần thừa kế sản nghiệp của Ba Từ, hắn luôn có gắng phát triển tập đoàn ra thị trường quốc tế.

Từ nhỏ Từ Ân Dung và Từ Hiến Thần quan hệ cực kỳ tốt. Hắn chỉ là con nuôi của Từ gia thế nhưng lại được chăm sóc như con đẻ, không những thế còn được thừa hưởng một nửa tài sản của Từ gia.

" Tiểu Dung, đừng khóc! Anh về rồi! Mọi chuyện sẽ ra anh giải quyết! ". Hắn đỡ cô đứng dậy đi về phía xe, trong ánh mắt thoáng qua tia lạnh lùng.

Sau khi ngồi vào trong xe, ngoài tiếng khóc thút thít của Từ Ân Dung ngoài ra không còn một ai lên tiếng. Mãi một lúc sau, sau khi tâm trạng bình ổn, cô mới chậm rãi lên tiếng.

" Anh hai, em muốn thoát khỏi Tống...La...Diệm ". Nhắc đến tên Tống La Diệm, sắc mặt Từ Ân Dung tái nhợt, cả người cô không ngừng run rẩy.

" Được! Anh trai sẽ giúp em! ". Ánh mắt Từ Hiến Thần nhìn Từ Ân Dung thoáng qua tia đau xót, tận sâu trong đôi mắt của hắn, như ẩn như hiện một thứ tình cảm khác thường đối với cô.

Cô đem mọi chuyện kể lại cho hắn, trong giọng nói còn mang theo những thống khổ chua xót. Từ đầu đến cuối ánh mắt của Từ Hiến Thần vẫn đặt trên người cô. Hắn nhẹ nhàng siết chăt vô lăng, sự tức giận khiến gân xanh trên đôi bàn tay hắn nổi lên.

Lần này hắn trở về nước là vì chuyện của Ba Từ, không ngờ lại còn có thêm chuyện khác, hơn nữa lại là liên quan đến cô em gái mà hắn thương yêu nhất!

Từ nhỏ đến lớn hắn luôn quan tâm chăm sóc cô rất cẩn thận, không dám để cô chịu đựng một chút tổn thương nào. Nhưng lần này, lại không ngờ Tống La Diệm lại dày vò cô đến nhẫn tâm như vậy.

Hắn, nhất quyết sẽ không tha cho những kẻ nào dám tổn hại đến một sợi tóc của cô!

Không khí trong xe trở nên tĩnh lặng, nhưng cái tĩnh lặng ấy chưa được bao lâu liền bị tiếng chuông điện thoại của Từ Ân Dung phá vỡ.

Cô cầm điện thoại lên nghe máy: " Alo! ".

Đầu bên kia liền truyền đến giọng nói giá lạnh mà sắc bén của Tống La Diệm.

" Nếu em không trở về, người mẹ ruột mà em yêu thương nhất sẽ chết đấy! ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro