Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối, cái N nhất quyết chở chị đi chơi cho khuây khỏa. Chị ở nhà cả ngày cũng chán, tút tát lung linh rồi đi luôn. Hai chị em loanh quanh ăn uống xem phim chán chê, đến mười một giờ đêm mới về. Dường như chị đã quên khuấy rằng mình vừa chia tay một mối tình mười năm suýt nữa trở thành chồng.

Lên đến tầng chung cư của cái N, chị và cái N phát hiện ra anh. Dưới ánh đèn hành lang mờ mờ, anh tựa vào cửa căn hộ, gương mặt đờ đẫn mệt mỏi, trên khuỷu tay vắt một cái áo vest. Chị coi như không thấy, tiếp tục cười đùa với cái N. Anh nhìn thấy chị, dây thần kinh căng cứng lại, điều chỉnh lại tư thế, hàm ý chờ chị bước tới.

Chị vừa bước đến trước mặt anh, anh liền cầm ngay lấy tay chị.

"-Bỏ ra." giọng chị lạnh tanh.

Anh buông ra ngay lập tức.

"-M, anh sai rồi."

"-Ừ, anh không phải nói điều dĩ nhiên ấy đâu. Anh không sai chả nhẽ là tôi sai?"

"-Anh cắt đứt với cô ấy rồi..."

"-Thì sao? Liên quan gì tới tôi? Anh đến để thông báo à?"

"-Anh..."

Bất ngờ, anh quỳ phịch xuống trước mặt chị. Cái N định chửi anh nhưng chị lại bảo:

"-N, vào trong trước đi, để tao nói chuyện với T."

Cái N ức chế thay chị nó mà lại phải nhịn xuống, hậm hực bỏ vào nhà.

"-Tự trọng của anh đâu rồi? Trước đây anh trọng sĩ diện lắm cơ mà. Quỳ trước tôi làm gì. Tôi có bắt hay trả tiền để anh quỳ đâu."

"-Anh xin em, M. Em tha thứ cho anh lần này được không?"

"-Tôi tha thứ cho anh rồi đấy."

Anh như không tin vào tai mình, ngẩng mặt lên nhìn chị với đôi mắt sáng rỡ. Chị cười khẩy:

"-Nếu anh thực sự muốn tôi nói ra những lời như vậy thì thoải mái thôi, can dự chết gì đến tôi đâu. Còn bây giờ thì mời anh về cho. Chầu chực trước cửa nhà người khác đôi khi cũng có thể quy thành bệnh hoạn đấy."

Anh cúi gằm mặt xuống, nín thinh,như đang chờ đợi điều gì. Chị mặc kệ, bỏ lửng một câu rồi vào nhà:

"-Nếu trong vòng 5 phút nữa anh không rời khỏi đây thì đừng trách sao tôi lại gọi bảo vệ lên. Thế nhé!"

Anh vẫn quỳ ở đó. Đến tận lúc bảo vệ lên mời anh về. Chị gọi bảo vệ thật.

Chị tắm rửa các thứ xong xuôi, lại còn ngồi pha các thứ đắp mặt nạ dưỡng da. Con N phải cảm thán.

"-Tôi phục bà thật đấy. Trông bà cứ như kiểu dứt mối tình một tháng ấy."

"-Hầy, tao cũng phục tao luôn mà. Mà kệ nó, nghĩ nhiều đau não. Mày lại đây tao đắp mặt nạ cho."

"-Ờ. Đợi tôi rửa mặt đã."

Cái N suy nghĩ nhiều. Nó biết chị là người hay che giấu cảm xúc, thường hay tỏ vẻ lạc quan, kiên cường. Nó thương chị.
(còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#coppy#ăn