Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa về đến phòng của cái N, chị đã nằm bẹp luôn trên giường, thở dài đầy mệt mỏi.

"-Gớm quá cái bà này. Dậy mà rửa mặt đi cái. Nhìn như Valak ấy."

"-Mày để tao nghỉ tí đã. Vừa nãy khóc mệt quá. Chắc giờ mắt tao nó sưng húp lên rồi."

"-Hôm nay ngửa bài với ông ấy à?"

"-Ừ. Đánh nhanh thắng nhanh. Để xem thái độ của nó như nào."

"-À, mà hôm nay em gặp con đ* đấy rồi. Nó..." N ngập ngừng.

"-Có gì thì nói toẹt ra hộ tao cái. Cứ úp úp mở mở."

"-Nhìn ngoài đời, cái vẻ của nó trông cứ có cái gì giống giống chị hồi xưa ấy."

Chị giật nảy mình, không nói gì, bỏ vào phòng tắm. Con N cũng biết ý, không ngoạc ra câu nào nữa nhưng trong lòng nó cứ bồn chồn.

Chị nhìn mình trong gương. Mẹ ơi, giống Valak thật. Mắt thì sưng húp lên như bị ai đấm, mặt thì phấn với nước mắt lẫn lộn. May mà không có người đi đường nào bị chị hù chết.

Dòng nước mát lạnh xoa dịu tâm trí chị. Thực ra, câu nói của chị với anh T đều có ý cả. Ngay từ lúc nhìn mặt của con bé đó, chị đã nhận ra điều này, nó có đôi mắt giống chị. Chỉ là chị thực sự rất khó hiểu rằng tại sao anh lại phải đi ngoại tình với người giống chị? Nó chẳng khác gì việc phủ nhận hàng auth mà đi yêu hàng fake cả.

Nhưng chị chẳng muốn nghĩ nhiều thêm nữa, tối nay, thế này là quá đủ rồi.

Sáng hôm sau, cái N đã tỉnh dậy trước chị từ lâu, nó nấu cháo cho chị, phục vụ tận giường.

"-Khiếp, tôi thất tình có tí mà cô út chăm tôi chu đáo quá."

"-Con lạy mẹ. Mẹ ăn cho con nhờ rồi con đèo mẹ đi lấy đồ. Nhìn mẹ thiếu sức sống quá, không bồi bổ tí người ta lại tưởng con ngược đãi mẹ."

Chị cười. Nụ cười thoải mái. Lòng chị nhẹ nhõm lạ thường.

Chị vẫn mặc cái váy ngủ tối qua, hiên ngang với cái N về chỗ của anh. Cửa không khóa, chị mở một cách dễ dàng. Hình ảnh anh đang ngồi trên sofa ở phòng khách, mặt gục vào tay đập vào mắt chị. Nghe tiếng mở cửa, anh cuống cuồng tỉnh dậy, nhìn thấy chị, anh như vớ được vàng, chưa kịp nói gì thì đã bị chị chặn họng lại:
"-Anh không phải phí lời nữa. Chỉ tổ đau đầu. Nhân tiện, cách xa tôi 5m nhé, anh bẩn lắm, tôi không chịu được."

Anh bần thần, lặng người đi, nhìn chị và cái N vali nọ vali kia thu dọn đồ đạc. Chưa bao giờ chị lạnh lùng với anh như thế.

"-Kìa N..." giống như một sự yếu ớt cầu cứu.

Nhưng không, anh đã nhầm đối tượng.

"-Anh im mẹ đi. Thế lúc anh cặp với con kia có nghĩ đến chị tôi không hả? Đồ bạc nhược!"

"-Thôi đi N!" chị gắt lên.

Cái N còn muốn xả hết lại đành thôi.

Quá trình thu dọn chưa đầy ba mươi phút, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đứng im một chỗ và nhìn chị bước ra khỏi cuộc đời anh như thế nào.

Chị và cái N xong xuôi liền đi luôn với đống đồ đạc. Chị chẳng muốn ở trong cái nhà đó thêm một giây nào nữa.

Về đến nhà cái N, chị chui thẳng lên giường nằm. Hôm nay chị đã xin nghỉ ốm ở cơ quan. Chị có hẳn một ngày để bình ổn tâm hồn.

(Sorry các bạn vì hơi ngắn, nếu tớ cố đc thì CHẮC đêm nay sẽ có tiếp ạ)
(còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#coppy#ăn