Chương 6: H (Hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm zác rất giống như tang thi…

____ ____ ____

Chờ đến khi lỗ nhỏ đã hoàn toàn thích ứng với ba ngón tay, y vội vàng rút ba ngón tay ra.

“A…… Ư…… A……”

Thời điểm ngón tay được rút khỏi, Võ Đại Lang vô ý thức di chuyển mông về phía trước, Tây Môn Khánh nhẹ nhàng nở nụ cười: “Ngoan, không vội, tướng công lập tức cho ngươi ăn no.”

Vội vàng cởi quần áo vướng bận trên người, đứng dậy, đâm toàn bộ cây gậy thịt to lớn vào lỗ nhỏ, bên trong lỗ nhỏ vừa nóng vừa mềm, bao bọc dục vọng to lớn của y chặt chẽ, giống như là có vô số cái miệng nhỏ đang mút vào, Tây Môn Khánh cảm thấy mình như đang bay trên bầu trời, thoải mái đến nỗi không kềm chế được.

Tuy lỗ nhỏ đã quen với ngón tay, nhưng nó vẫn không thể so sánh với cây gậy thịt to lớn của Tây Môn Khánh được.

“A! Đau quá! A…… Rút ra đi…… Cầu xin ngươi…… Rút ra đi……”

Tây Môn Khánh thấy thế, vội vàng bế người nằm dưới cơ thể mình lên, nhẹ nhàng liếm đi nước mắt ở khóe mắt hắn: “Ngoan, nhịn một chút, rất nhanh sẽ không đau nữa.”

Nhịn xuống dục vọng muốn đâm thọc, đợi đến khi Võ Đại Lang hoàn toàn thích ứng, mới chậm rãi ra vào.

“A…… A………… Chậm…… Chậm một chút…… Ta chịu không nổi.”

Tây Môn Khánh cũng chịu đựng đến khó chịu. Đây là lần đầu y làm cho mình chịu ấm ức đến như thế, trước kia, có ai trong số những nữ nhân đó không đem y hầu hạ đến thoải mái dễ chịu đâu, đâu giống hiện tại, nhịn đến nỗi cảm thấy chính mình sắp điên rồi. Nhưng nhìn khuôn mặt thô ráp mà người khác xem ra là xấu xí dưới người mình, rồi lại thật sự không nỡ làm hắn đau, thân thể đang chịu tra tấn, nhưng trong lòng lại cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, Tây Môn Khánh cảm thấy chính mình thật sự rất giỏi.

Võ Đại Lang đã hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng, trên da thịt ngăm đen che kín ửng hồng, ngửa cổ ra sau, cuối cùng là thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ, dần dần thích ứng với tiết tấu làm tình này: “A…… A…… Nhanh lên……”

Vừa nghe thấy lời này, sao Tây Môn Khánh có thể nhịn được nữa, y nâng eo lên, sau đó chính là một trận va chạm mưa rền gió dữ, trứng dái vỗ lên cánh mông của Võ Đại Lang phát ra thanh âm bạch bạch bạch, “A, tuyệt quá, nương tử, cái lỗ này của ngươi sinh ra chính là để cho ta làm, thật chặt a, thật thoải mái…… A…… Sau này ngày nào tướng công cũng sẽ làm cái lỗ nhỏ này của ngươi…… Làm chết ngươi……”

Võ Đại Lang trong lúc hoảng hốt nghe được những lời nói dâm đãng đó, cảm thấy xấu hổ đến nỗi không cách nào hình dung, nhưng thân thể lại hoàn toàn khuất phục trước khoái cảm tột đỉnh mà Tây Môn Khánh mang cho hắn, thậm chí còn đón ý nói hùa dựng thẳng mông của chính mình lên nghênh đón sự va chạm của y, tiếng rên rỉ không ngừng phát ra từ trong miệng: “A…… Mau…… Làm ta nhanh lên…… Làm chết ta đi…… A……”

Không cách nào chấp nhận được sự thật rằng mình dâm đãng đến như thế, hóa ra mình cũng không khác gì Phan Kim Liên, vừa nghĩ vậy, liền không nhịn được mà chảy nước mắt.

“Đại Lang, ngươi làm sao vậy, đừng khóc, là ta không tốt, a…… Đừng khóc.” Tây Môn Khánh đành phải dừng lại, ôm người vào trong ngực.

“Đại Lang, ta rất yêu ngươi, ta thừa nhận, trước kia ta rất phong lưu, nhưng, nhưng khi đó ta còn không biết ta thích ngươi, thời điểm ta biết ta thích ngươi, ta…… Ta…… Ta thật sự không biết Phan Kim Liên là nương tử của ngươi a…… Nếu ta biết…… Ta, ngươi, ngươi đừng khóc, ta sai rồi, được không.”

Ôm người vào lòng, nhịn không được hôn gương mặt ngăm đen của hắn, khuôn mặt mà trước kia cảm thấy vô cùng xấu xí, hiện tại nhìn qua lại xác thật rất đáng yêu, làm người ta muốn ôm vào trong ngực yêu thương một trận.

Cảm thấy người trong lồng ngực không thoải mái, Tây Môn Khánh giật giật cơ thể, nhưng phân thân còn ở trong thân thể của Võ Đại Lang, vừa động một cái liền làm cho người nằm dưới người mình rên rỉ một tiếng: “Đại Lang, để cho ta làm đi, ta, ta thật sự nhịn không được. Sau này ta nhất định sẽ đối tốt với ngươi…… Ngươi tin tưởng ta, ta yêu ngươi.”

Dứt lời, thân dưới lại bắt đầu đâm thọc kịch liệt.

Võ Đại Lang vừa mới bị Tây Môn Khánh ôm vào trong lồng ngực, sau đó lại nghe được lời thổ lộ như vậy, hắn còn đang không thể tiêu hóa được những lời này, hiện tại lại bị va chạm như vậy, rốt cuộc cũng không thể nghĩ ra được cái gì, chỉ có thể theo dục vọng đang dâng trào, ở dưới sự đâm thọc của Tây Môn Khánh mà lớn tiếng rên rỉ, đong đưa:

“A, Đại Lang…… A…… Nương tử, lỗ nhỏ của nương tử chỉ có thể để ta làm, có nghe hay không! A…… Thoải mái quá!”

Thấy người nằm dưới người mình không có đáp lại, dấm chua dần dâng lên trong lòng Tây Môn Khánh: “Mau nói, không nói thì ta sẽ không làm nữa!”

Võ Đại Lang chỉ cảm thấy câu gậy thịt to lớn ở lỗ sau đột nhiên dừng lại không nhúc nhích, lỗ nhỏ thật sự rất ngứa, rất muốn có cái gì đó có thể động đậy một chút: “A…… Ngứa quá…… Lỗ nhỏ rất ngứa, mau giúp ta gãi gãi……”

“Ngươi nói ta liền gãi giúp ngươi!”

“Nói cái gì…… A……”

“Nói lỗ nhỏ của ngươi chỉ cho ta làm!”

Lúc này Võ Đại Lang đã hoàn toàn bị tình dục tra tấn đến sắp nổi cơn điên, không chút do dự nói: “A…… Sau này lỗ nhỏ của ta chỉ cho ngươi làm…… Giúp, giúp ta gãi gãi…… Lỗ đít ngứa quá a…… A”

Nghe được lời chính mình muốn nghe, Tây Môn Khánh không chút do dự đâm thọc lên, tốc độ va chạm càng lúc càng nhanh làm Võ Đại Lang dưới thân sắp đạt tới cực hạn: “A…… A a a…… A……”

Sau một tiếng rên rỉ cao vút, Võ Đại Lang bắn, lỗ sau cũng theo đó nhanh chóng mấp máy, thật sự không thể chống cự cảm giác sung sướng này, Tây Môn Khánh nhanh chóng ra vào mấy chục lần, cũng bắn ra, tinh dịch nóng bỏng bắn vào thành ruột, nóng đến nỗi làm Võ Đại Lang lại đạt tới một cơn cao trào nho nhỏ.

Hưởng thụ dư vị sau khi cao trào, Tây Môn Khánh ôm Võ Đại Lang đã mềm thành một mảnh trong lồng ngực, vẻ trên mặt vui sướng nói không nên lời, cũng mặc kệ người trong lồng ngực mình có nghe hay không, vui rạo rực nói: “Đại Lang, sau này ngươi chính là người của ta. Chắc chắn sau này ta sẽ sửa lại tật xấu của ta, ta chắc chắn sẽ đuổi những dung chi tục phấn kia ra khỏi phủ, ta có ngươi là đủ rồi!”

Sau khi dứt lời còn mừng rỡ mà hung hăng hôn mấy cái lên mặt Võ Đại Lang. Nhưng đáng tiếc là Võ Đại Lang không thể chịu được y lăng lộn như vậy, trong đầu đang loạn thành một đống, không nghe rõ bất cứ thứ gì, đã sớm ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro