🧀Chương 14: Vừa làm đề vừa đâm huyệt (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Thẩm Chân cảm thấy mình chưa bao giờ có thể tập trung và sử dụng trí óc để giải quyết vấn đề.

Hy vọng mình được ông thần học nài đó ám vào người để trả lời đúng tất cả những câu hỏi này.

Thẩm Chân bình thường không để ý nhiều, luôn nghĩ đến việc đọc tiểu thuyết.

Nhưng bây giờ cô không thể không tập trung, vì dưới đó rất ngứa, cô nóng lòng muốn anh đâm mình sau khi làm xong bài tập.

Cô ấy thậm chí còn không nghĩ mình lợi hại như vậy, mới vào mà đã làm đúng rồi.

Tô Mục Quy nói với cô rằng phần thưởng cho việc làm đúng là thọc vào rút ra lỗ nhỏ. Thẩm Chân viết câu hỏi đầu tiên sau khi xem xét xong, sau khi nhìn thoáng qua, anh ôm mông cô rút bút máy đang hoạt động bên trong ra, sau đó đổi thành dương vật thọc vào trong.

Chỉ cần cắm nó vào.

Thẩm Chân cảm thấy không nói nên lời. Chỉ cắm như vậy sao gãi ngứa được? Nếu anh muốn đến thì phải vạn hết nội công chứ.

Vậy nên cắm thêm một chút đi.

Sau khi Tô Mục Quy thấy cô trả lời đúng câu hỏi thứ hai, anh tóm lấy mông cô, nâng lên rồi lại đặt xuống, rồi lại đâm dương vật của mình vào trong cô, chỉ một lần thôi, anh sẽ không cho cô nữa.

Thẩm Chân: “…”

Cô cảm thấy mình không còn hứng thú nữa, đây quả thực chính là tra tấn.

Thẩm Chân không nói nên lời, có chút cáu kỉnh: “Em có thể tích góp từng chút từng chút không? Nếu không muốn làm ngay lập tức, có thể để tôi giải quyết hết các câu hỏi rồi làm một lần?”

Tô Mục Quy bị cô mắng một tiếng cũng không nói gì, Thẩm Chân bắt đầu làm những câu hỏi phía dưới, cô làm đúng năm trong mười câu.

Cô cảm thấy đây là đỉnh cao trong quá trình học tập của mình, vì đều là những câu hỏi trắc nghiệm nên dù chọn ngẫu nhiên cô vẫn gặp may.

Sau năm câu, Tô Mục Quy nắm lấy mông cô, bắt đầu đâm năm lần.
Vừa rồi anh thọc vào âm hộ của cô năm lần, Thẩm Chân đã cố gắng chịu đựng, nhưng bây giờ khi bị chịch, cô lại phát ra vài tiếng rên thoải mái.

Cô muốn nữa nên Tô Mục Quy đã cố tình tra tấn cô và yêu cầu cô tiếp tục làm các câu hỏi ở dưới.

Đề mặt sau cô không biết làm thế nào.

Cô đã làm xong các câu hỏi trước đó nhưng vẫn không thấy nhẹ nhõm hơn.

Tô Mục Quy nói: "Nếu em làm sai, anh vẫn tiếp tục đâm."

Lời cám dỗ này quá lớn đối với Thẩm Chân. Câu hỏi đầu tiên có vẻ hơi dễ dàng, vậy nên Thẩm Chân đã sử dụng động từ và trả lời các câu hỏi trên bài kiểm tra, và rồi cô đã làm đúng.

Tô Mục Quy không hề nương tay, chỉ ôm lấy mông cô, thọc vào trong âm đạo, phát ra tiếng bạch bạch.

Thẩm Chân vốn tưởng rằng buổi tối sẽ tiếp tục học, nhưng sau khi trả lời không chính xác câu hỏi đầu tiên, anh bắt đầu ôm mông không ngừng đâm.

Thẩm Chân cho rằng anh nghiêm túc, không cần học nữa chỉ để bị anh làm tình.

Nhưng Tô Mục Quy đã đánh vào ngực cô bảo: "Tiếp tục làm bài, vừa làm vừa chịch em."

Cơ thể Thẩm Chân run rẩy lợi hại, âm hộ thị làm cho dâm thủy văng tung tóe. Cô không còn tâm tư để làm bài, anh còn bắt cô làm. Tất cả những gì cô có thể làm là viết những dòng chữ này: "Sướng quá, sướng quá, sướng quá."

Cảm giác được làm tình thật tuyệt, vậy nên cứ chịch em đi.

Cô đã bị ham muốn tình dục của mình khơi dậy, kêu cô nghiêm túc làm bài à, không thể nào. Đến việc cầm bút cũng run rẩy, tuy muốn làm chăm chỉ, nhưng khoái cảm ở đó quá mãnh liệt khiến cô không thể chịu nổi. Cơ thể không ngừng run rẩy. Thẩm Chân còn không biết mình đang làm đề nào.

Cơ thể cô run rẩy, Tô Mục Quy bắt lấy eo cô, dương vật dùng sức thọc vào rút ra. Sau khi tốc độ bắt đầu tăng lên, tay anh sờ lên vú cô, bóp thật mạnh.

Còn cắn vành tai hỏi cô: “Sướng không?”

Thẩm Chân muốn khóc, thật sự là quá sướng, anh chịch em chết luôn đi…

Để anh nhanh chóng giải quyết vấn đề, Thẩm Chân tập trung vào việc tiếp theo. Vấn đề đã được giải quyết.

Dù cô ngốc nhưng việc học gần đây của cô vẫn khá hiệu quả thông qua bài kiểm tra tối nay, sức cám dỗ là quá lớn.

Có rất nhiều câu hỏi khó được đặt ra tiếp đó, nhưng cô đã trả lời đúng hai trong số đó. Điều này không hề dễ dàng đối với cô trước đây.

Tô Mục Quy rất hài lòng với những câu hỏi cô đã làm, Thẩm Chân không thể kiềm chế được sau khi làm xong. Người đàn ông này chỉ đang hành hạ mình mà thôi, cô không thể ngheo lời anh nữa, thế nên cô đứng dậy cho lỗ nhỏ rời xa vật lớn kia.

Vì làm đã lâu nên khi đứng dậy nó phát ra âm thanh 'bóc' như nút chai rượu được mở ra.

Cô đứng dậy thay đổi tư thế, đối mặt với Tô Mục Quy, từ từ đưa âm đạo của mình vào dương vật.

Lần này cô tự mình làm, không cho Tô Mục Quy làm nữa, cô ngồi trên anh vặn vẹo, ngực run rẩy dữ dội.

Tô Mục Quy nhìn thấy bộ ngực của cô lắc lư, liền cắn vào ngực và đầu núm vú của cô.

Thẩm Chân túm tóc anh, tùy tiện vặn người, nhìn anh bú sữa, cô không biết tại sao chuyện lại có ảo giác, giống như một người mẹ đang cho con ăn, cô không có sữa, nhưng anh lại mút như thể sữa đang chảy ra.

Tô Mục Quy cắn đầu vú cô, quấn lưỡi quanh đó, bú mút khiến núm vú cô sưng tấy.

Phía dưới Thẩm Chân rỉ ra nước, có lẽ cô cảm thấy quá thoải mái với anh nên thời điểm lên đỉnh liền bắn ra không ít. Một dòng chất lỏng chảy thẳng vào chỗ giao nhau của hai người và đi xuống chân cô.

Tô Mục Quy sắp xuất tinh, nhưng anh không thế bắn bên trong. Hai người vẫn còn là học sinh, hiện tại cũng quậy ra thêm mạng người.

Nhưng kế hoạch của anh ấy là khi lên học đại học, đủ tuổi kết hôn sẽ lập tức đi lãnh chứng.

Anh muốn có một đứa con khi còn học đại học.

Thẩm Chân mơ mơ màng màng sau khi đạt cực khoái. Khi Tô Mục Quy lấy dương vật của anh ra, cô thoải mái nhìn anh.

Ban đầu cô muốn anh xuất tinh vào bên trong vì cô muốn biết cảm giác được lấp đầy như thế nào.

Nữ chính của cuốn tiểu thuyết miêu tả cảm giác đó là cực kỳ sung sướng, tinh dịch tràn vào âm hộ của cô rồi chảy ra, nhưng anh mỗi lần làm đều không bắn vào trong.

Cô không thể cảm nhận được cảm giác được lấp đầy.

Lúc Tô Mục Quy rút ra, anh bắn rất nhanh, tuy không bắn vào âm hộ của cô nhưng anh lại bắn lên mông cô, một dòng chất lỏng màu trắng dính vào mông.

Cô không ngờ còn có chuyện như thế này. Lúc cúi đầu xuống, cô nhìn thấy mông mình đã dính đầy tinh dịch của anh.

Xấu hổ quá...

Tô Mục Quy xuất tinh xong dừng lại, nhìn bộ phận riêng tư của hai người đều dính đầy chất nhớp nháp.

Anh bế Thẩm Chân vào phòng tắm rửa dọn.

Thẩm Chân choáng váng, sau khi lên quá mệt mỏi, Tô Mục Quy chăm sóc cô, tắm rửa xong, cô ngủ thiếp đi, cô mơ thấy chuyện hồi nhỏ giữa hai người.

Theo những gì Thẩm Chân có thể nhớ, cô từng là kẻ bắt nạt trong khu phố của họ. Bởi vì cô được nuôi trắng trẻo mập mạp nên mọi người đều nói cô là bá vương nhỏ.

Khi còn nhỏ, cô bị gọi là Thẩm heo heo.

Người đầu tiên gọi cô, chính là Tô Mục Quy.

Khi cả hai gia đình còn trẻ, điều kiện gia đình không được tốt lắm.

Cho nên, thường xuyên đi làm sớm về muộn, đặc biệt là ở nhà họ Thẩm, thức khuya dậy sớm để giết heo bán heo, thế nên sợ con gái cưng ở nhà không có ai chăm bị bắt cóc.

Nghe nói dạo gần đây nạn buôn người vẫn hoành hành. Bọn buôn người thời đó đáng sợ đến mức nghẹt thở! Một khi bị bắt sẽ rất khó để tìm vì công nghệ thời đó chưa tiến triển.

Thẩm Chân như bị tăng động thích chạy nhảy, cha mẹ Thẩm sợ cô ra ngoài sẽ không quay lại.

Dù hai đứa trẻ chỉ có ký ức sau khi nhìn thấy mặt nhau nhưng hai gia đình đã quen biết nhau tại khu phố này kể từ khi họ chuyển đến.

Mẹ Tô nghe được sự lo lắng của mẹ Thẩm, liền nói với bọn họ: “Thế này thì sao? Sau khi đi làm, gửi Trân Trân qua nhà bọn tôi, để con trai tôi trông chừng. Con trai tôi lớn hơn nó một tuổi. Đã sớm phát triển rồi. Từ nhỏ hắn đã không chạy lung tung.”

Cha mẹ Thẩm đặc biệt thích tin tưởng Tô Mục Quy, bởi vì đứa nhỏ này thoạt nhìn có vẻ đáng tin cậy, cho nên liền đem con mình gửi ở nhà bên cho Tô Mục Quy giám sát.

Truyện được edit bởi Tiểu Cầu Nhỏ

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Lâu lắm rồi mới quay lại nên mọi người thả SAO và cmt ủng hộ Cầu nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro