35. Đối tác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cái đêm định mệnh đó Quang Anh với Đăng Dương chính thức quay lại, em còn tình cảm với anh và anh cũng thế, ngại gì mà không vồ lấy nhau? Em có về nói chuyện với bố mẹ về chuyện đưa Dương vào công ty gia đình để làm việc, ban đầu bố mẹ Quang Anh cũng hơi e dè đấy, vì một người xin việc còn chẳng được làm sao có thể làm tốt công việc ủa mình? Nhưng do Quang Anh khẳng định Dương sẽ làm tốt với lại vì thương con trai cưng nên bố mẹ em mới quyết định cho Dương đến phỏng vấn vào sáng thứ 2 tuần sau, em vui lắm, lập tức ôm lấy bố mẹ cảm ơn rồi đi gọi điện cho anh

" Dương, 2 ngày nữa đến công ty bố mẹ em phỏng vấn nhé, em xin bố mẹ rồi "

" Cảm ơn em nhiều lắm "

" Có gì đâu, coi như món quà em tặng anh sau 10 năm gặp lại đi "

Quang Anh cười nói, nghe thấy tiếng cười qua đầu dây bên kia Đăng Dương cũng vui lây, em thật sự rất đáng yêu lại còn tài giỏi, Dương thấy mình chẳng xứng với em gì cả nhưng anh sẽ luôn cố gắng để có thể xứng đáng với danh phận là người yêu của em. 

" À Quang Anh, bao giờ em quay về Mỹ? "

" Em chưa biết nữa, chắc hết tháng này em về, công việc bên đó đều được sắp xếp rồi nên em không lo, sao thế? "

" À không sao, anh sợ anh lại nhớ em quá thôi "

" Ghê nhờ, thi thoảng em lại về mà "

" Ừm "

Hết tháng này thì cũng chỉ còn 2 tuần, không còn quá nhiều thời gian bên nhau nữa, chán thật đấy. Nói chuyện một lúc thì hai người tắt máy, em trèo lên giường nằm suy ngẫm linh tinh, liệu...yêu Đăng Dương có phải một lựa chọn đúng với trái tim em không nhỉ? Chỉ là vừa thấy lạ lẫm cũng vừa thấy quen thuộc, chẳng giống như 10 năm trước. 

" ầy ầy bớt nghĩ linh tinh, đi ngủ thôi "

Em lắc lắc cái đầu trắng nổi bật nằm xuống kéo chăn rồi chìm vào giấc ngủ say.

-------------------

Sáng thứ 2 đầu tuần, Quang Anh dậy từ sớm, chải chuốt các thứ, măhc một bộ vest thật bảnh rồi gọi điện cho Đăng Dương, em muốn đưa anh đến công ty tiện thể xem thử công ty mẹ đã phát triển thế nào rồi. 

" 10 phút nữa em đến nhà Dương nhé, Dương chuẩn bị chưa? "

" Anh đang chuẩn bị, mà Quang Anh sang nhà anh làm gì "

" Đưa anh đi phỏng vấn chứ làm gì "

" Thôi làm thế phiền em lắm, anh tự đi được mà "

" Không sao mà, em cũng muốn sang thăm công ty bố mẹ, em đang trên đường đến rồi, Dương cứ ngồi đợi em "

Đăng Dương thở dài, thế là lại làm phiền đến em rồi, Quang Anh cố chấp quá trời. Đúng 10 phút sau em có mặt ở nhà anh, thấy xe đến anh lập tức chạy ra rồi ngồi sang ghế lái phụ, Quang Anh cười tươi nhìn vào người bên cạnh

" Mình đi nhé? "

" Ừm đi thôi "

Em đạp ga rồi phóng đi, sau 15 phút đi đường thì tới nơi, đúng là công ty mẹ có khác, to hơn mấy lần công ty của em bên Mỹ. Quang Anh cất xe rồi cùng Đăng Dương đi vào trong, em đưa Dương vào phòng phỏng vấn trước rồi ở ngoài tham quan, định nào anh xong sẽ đưa anh về luôn. Nhìn vào đồng hồ trên tay, thấy mới có gần 8 giờ, sớm quá nhỉ. Em đi dạo quanh từng tầng một, công ty có tổng cộng 20 tầng, mỗi tầng là của một bộ phận khác nhau, có các phòng khác như phòng gym, phòng chứa bể bơi, phòng ngủ master ở tầng cao nhất của tòa nhà và ti tỉ những phòng khác nữa. Đi đến mỏi cả chân em mới dừng lại ngồi nghỉ ở phòng làm việc của bố mình, nhìn lên đồng hồ thấy mới có 8 giờ rưỡi, Quang Anh chán nản nằm ườn ra ghế sofa 

" Máaaa, đi nãy giờ mà Dương vẫn chưa xong nữa, rồi định phỏng vấn đến bao giờ đây "

Em than thở, chán quá chán. Chuông điện thoại của em reo lên, là bố mẹ gọi à, sao giờ này lại gọi ta

" Alo ạ? "

" Quang Anh à, nghe nói sáng nay con đến công ty bố mẹ đúng không? "

" Vâng con có đến, vẫn đang ở đây "

" Vậy con gặp thư ký ở phòng bên cạnh phòng bố mẹ, xem qua bản hợp đồng rồi đi đàm phán với đối tác hộ mẹ một chút được không? "

" Dạ? Mà con có biết dự án gì đâu mà gặp "

" Đi con traii, mẹ nhờ con một chút thôi, bố mẹ đang đi thì có tai nạn trên đường, xe cộ bị giữ lại hết giờ tắc rồi không đến kịp, một buổi thôi mà, thư ký của bố mẹ sẽ bàn việc với con sau, nhé? "

" Vậy...được ạ "

Em thở dài thườn thượt, thôi đành giúp bố mẹ một chút vậy, dù sao em cũng quá chán rồi. Quang Anh nhắn tin cho Dương trước, tại em sợ sẽ về muộn, xong mới vào phòng thư ký bàn công việc, 9h phải có mặt nên em với thư ký nhanh chóng ra xe di chuyển đến công ty đối tác, may là em có kinh nhiệm đàm phán chứ không thì hỏng, xem qua bản hợp đồng cũng thấy dự án này khá quan trọng với công ty bố mẹ em, ký được hợp đồng này thì công ty bố mẹ em sẽ phất hơn nữa, thôi thì 10 năm học nước ngoài thể hiện chút cho bố mẹ xem vậy. 

Đến công ty, em được thư ký của chủ tịch dẫn lên phòng hội đồng, nhìn vào đồng hồ thấy cũng gần 9 giờ rồi thì thở phào, may mà đến kịp. Em ngồi cùng thư ký ở phòng hội đồng xem qua bản hợp đồng một lượt nữa, bản hợp đồng này quan trọng quá, em sợ sẽ có sai sót. 10 phút đợi chờ trôi qua, mà vẫn chưa thấy đối tác đâu, what? Đúng lúc này thì có tiếng cửa mở ra, em vội đứng dậy quay lưng lại mặt đối diện với người đó.

" Xin chà- "

* Vãi cả lồn Vũ Ngọc Chương? *- Quang Anh

" Ơ Quang Anh? "

Vãi nho Vũ Ngọc Chương, sao cậu ta lại ở đây? Em nhớ lại đoạn hội thoại với Thanh An và Xuân Trường đêm hôm em quay về nước, Vũ Ngọc Chương làm cùng công ty với Hoàng Đức Duy, thôi chết mẹ rồi, em vội lật lại bản hợp đồng xem tên của bên đối tác, thở phào một hơi, không phải tên của Hoàng Đức Duy, nhưng hơi thở của em đột nhiên ngừng lại, ánh mắt mở to khi nhìn thấy Hoàng Đức Duy từ cửa bước vào ngồi lên ghế đối diện em, thật đấy à? Đừng mà!!!! Nội tâm Quang Anh gào thét, em đứng như trời trồng ở đấy cho đến khi cậu gõ tay lên bàn mới tỉnh lại.

" Nguyễn Quang Anh, cậu có muốn bàn hợp đồng nữa không? " 

" C-có... "

Em từ từ ngồi xuống, từng giọt mồ hôi chảy dài trên gương mặt em cho dù đang ngồi trong phòng điều hòa mát lạnh. Cậu hất cằm, ra lệnh cho Ngọc Chương ra ngoài cùng với thư ký của em, ban đầu Quang Anh không đồng ý nhưng vì bản hợp đồng chết toi này nên em đành cắn răng chịu đựng.Cuộc đàm phán diễn ra vui vẻ cho đến khi! Hoàng Đức Duy yêu cầu lợi nhuận phải chia 7:3, wtf có điên không, đòi gì 7 phần dữ vậy???

" Tôi không đồng ý, 30% chỉ đủ vốn, công ty chúng tôi sẽ không có lãi "

" Vậy hợp đồng này không cần ký nữa "

Hoàng Đức Duy nói mà mặt lạnh băng, định đứng dậy rời đi

" Cùng lắm là 4:6, không thể thấp hơn nữa "

Em cắn răng nói, Hoàng Đức Duy đúng là ép người quá đáng! Cậu đứng đó suy nghĩ một lúc xong khóe môi nhếch lên, hai tay cậu chống xuống bàn nhìn vào em với ánh mắt không mấy thiện cảm

" Tôi sẽ đồng ý 5:5 với một điều kiện "

" Điều kiện gì? "

Em nghe thấy thế lập tức ngẩng đầu lên, được chia đôi lợi nhuận thì quá tuyệt vời rồi còn gì. Cậu rướn người lên ghé sát vào tai em nói

" Cậu phải làm người tình của tôi "

Quang Anh ngớ người, mẹ thằng điên! Em đẩy cậu ra, đập bàn đứng bật dậy

" Hoàng Đức Duy! Được rồi 7:3 thì 7:3, cậu mau ký đi "

Cậu nhởn nhơ ngồi xuống cầm bút lên, chuẩn bị ký thì dừng lại

" Tôi đổi ý rồi, tôi muốn lấy 8:2 "

8:2? Vậy còn chẳng đủ vốn chứ nói gì lãi? 7:3 là quá đủ rồi lại còn 8:2, 10 năm rồi vẫn bẩn tính đéo chịu được. Quang Anh không nhịn được nữa, em giật lại bản hợp đồng, gập lại bực tức nói

" Đừng có ép người quá đáng! 7:3 là giá cuối, không được thì thôi không có đàm phán gì nữa! "

Em thấy mặt cậu vẫn nhởn nhơ lắm nên dứt khoát quay người rời đi nhưng bị tiếng nói của cậu ngăn lại. 

" Đứng im đấy "

Cậu đứng dậy từ từ tiến về phía em rồi dừng lại

" Nguyễn Quang Anh, cậu chắc chưa? Hợp đồng trăm năm có 1 nói bỏ là bỏ à? "

" lợi nhuận có 3 phần thì trăm năm chẳng là gì cả, tôi có thể kiếm cả đời, cảm ơn! "

" Hôm nay cậu không đồng ý thì...hừmm "

" Thì sao? "

" Hậu quả khó lường lắm đó "

 Quang Anh cười khẩy, em khinh thường Hoàng Đức Duy ra mặt, hậu quả khó lường à? Em cóc sợ nhé? Không phải thách! 

" Tôi thật sự thắc mắc xem hậu quả mà tôi phải gánh chịu là gì đó? Một hợp đồng mới ngon nghẻ hơn à? Cảm ơn đã nhắc nhở "

Em cười rồi quay lưng đi khỏi phòng, không ký cái này thì ký cái khác, công ty của nhà họ Nguyễn cũng chẳng nghèo nàn đến nỗi bỏ cả lợi ích để níu lấy cái hợp đồng rẻ rách này. 

" Tôi đã nói rồi đấy nhé, chỉ là cậu có nắm bắt hay không thôi Nguyễn Quang Anh "

Hoàng Đức Duy cười khẩy, cảnh này...trông quen nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro