#07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: こじか

CẢNH BÁO 18+ NHÁ, AI CỐ ĐỌC TUI HỔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM NHA😌

***

"Tôi cầu xin em đi ra đi mà, Azusa-san."

Giọng nói của Furuya từ phía bên kia cánh cửa rõ ràng là đang lo lắng. Nghe giọng nói như vậy, đôi mắt của Azusa tự nhiên cụp xuống và cổ họng cô nghẹn lại.

Azusa dần lùi lại một bước và cố để tạo khoảng cách với Furuya ở phía bên kia cánh cửa.

Có một tấm cửa kính mờ đằng sau nó và đằng sau là phòng tắm. Đồ giặt của chủ nhà đang treo trên đầu Azusa. Một áo phông và một cái áo sơ mi trắng. Và sau đó là vớ...

Mới đến đó, Azusa đột nhiên bỗng nhìn xuống. Bên cạnh những chiếc tất là một cái hộp màu đen.

Hai má cô chợt nóng bừng.

Cô đã hối hận khi bỏ chạy đến đây.

Cô đã từng đến thăm phòng của Amuro từ khi còn là đồng nghiệp. Lúc đó, cô chỉ đi qua căn phòng khách và vì cô chỉ ở đó một lúc nên đây là lần đầu tiên cô bước vào phòng vệ sinh.

Đã được một thời gian kể từ khi Amuro bắt đầu tự gọi mình là Furuya nhưng nơi ở của anh thì vẫn không thay đổi.

Khi còn là đồng nghiệp, cô đã đến thăm phòng của Amuro vài lần và nghĩ rằng có rất ít đồ đạc với vật dụng nhưng phòng vệ sinh mà cô bước vào lần đầu tiên có cảm giác rất sống động.

Ngay cả những chiếc dao cạo râu mà cha của Sugito và Azusa sử dụng với cả cái bồn rửa mặt cùng kem dưỡng sau khi cạo râu cũng khiến cô đỏ mặt. Phòng vệ sinh ở nhà Furuya không phải là nơi sẽ bị chặn vĩnh viễn.

Nhưng cô không biết phải làm gì.

"Azusa-san, em có thấy không khỏe không?"

Furuya gõ hai lần vào tay nắm cửa phòng vệ sinh.

"A, em cảm thấy ổn."

Azusa trả lời Furuya lần đầu tiên kể từ khi bị chặn mất lối ra. Sau đó, Furuya nói với giọng nhẹ nhõm:

"Tốt quá....Cảm ơn em đã trả lời."

Giọng nói của Furuya rất nhẹ nhàng và Azusa bị cuốn vào cảm giác rằng cô đang làm điều gì đó sai trái.

"N-Nhưng..."

Azusa nhớ lại nội dung của bìa hộp cứng mà cô đã nhìn thấy và nắm chặt tay lại. Mồ hôi chảy dài trên lưng cô.

"Tôi xin lỗi vì đã bất cẩn đặt một cái gì đó như thế. Đó là sự bất cẩn của tôi."

Giọng nói bị bóp nghẹt của Furuya phát ra từ phía bên kia cánh cửa.

"..."

"Tôi nghĩ Azusa-san phải nói điều gì đó."

Nhưng lời nói không phát ra ngay lập tức.

"Ừm...Ừm!... Haro-chan..."

Nói đến đó, Azusa không nói nổi nên lời.

Azusa nhận thức rõ ràng về sự hiện diện của Furuya ở phía bên kia cánh cửa và rồi cô thở dài, đặt lòng bàn tay lên trán.

Tại sao chuyện này lại đang xảy ra?

***

"Hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên đáng nhớ kể từ khi mình bắt đầu hẹn hò với Furuya."

Khi cô và Amuro còn là đồng nghiệp, bọn họ thường cùng nhau đi kiểm tra các quán cà phê và khách sạn.

Furuya lái xe đưa cô ra biển và dùng bữa trưa muộn tại một quán cà phê có sân hiên thoáng đãng.

Trong khi đợi thức ăn được mang ra, Furuya đã nheo mắt khen cô về chiếc váy sơ mi mà cô đã chọn sau nhiều lần tìm món đồ thời trang trong phòng.

Furuya vén tóc của Azusa lên tai và má cô tự nhiên nóng lên. Đôi gò má của Azusa càng đỏ hơn khi những ngón tay thô ráp kia chạm vào vành tai.

Dù quen biết nhau từ lâu với tư cách là đồng nghiệp nhưng khi trở thành người yêu, cô mới ý thức được khoảng cách giữa cô và Furuya. Lúc này, Azusa mới thất thần vì mình không thể cảm nhận được nhịp tim, thậm chí, cô còn không biết mùi vị món ăn mình gọi.

Bánh sandwich mà Azusa gọi lớn hơn dự kiến và Furuya đã phải giúp cô ăn bớt nó. Furuya ăn chiếc bánh sandwich mà Azusa đã chia thành nhiều miếng và nuốt chửng ngay lập tức.

Những miếng cắt được anh nhai từ tốn và cử chỉ liếm những ngón tay dính nước sốt của anh thật hút mắt.

Nó gợi cảm đến mức cô không thể nói nên lời.

Nhận ra mình đang hoàn toàn sửng sốt, Azusa vội vàng chộp lấy ly chanh bí đao trước mặt và uống cạn. Azusa nhướng mày khi cô đột nhiên không thể hiểu được hương vị của ly bí đao chanh này, thứ mà cô đã nghĩ là rất ngon với độ chua vừa phải.

Bằng cách nào đó, sau khi ăn xong, cả hai đã đi dạo dọc bãi biển. Sau mùa hè, hầu như không có người lướt sóng trên bãi biển. Khi cô đi xung quanh để tránh các dụng cụ hộp cát mà những đứa trẻ đã bỏ quên và bị sóng cuốn trôi, Furuya liền kéo tay cô lên.

Tim Azusa đập nhanh khi cô đột nhiên bị ôm chặt.

Cứ để nguyên như vậy đi.

Và trong khi họ đi dạo như thế, một nụ hôn ngọt ngào giữa Azusa và Furuya là không thể tránh khỏi.

Như thể họ đã được lập một kế hoạch, họ vậy mà lại đi đến một tảng đá rất hẻo lánh.

"Đó là nụ hôn đầu tiên của tôi."

Khi đôi môi họ tách ra, Furuya vuốt nhẹ má Azusa và nheo mắt lại. Azusa cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Furuya có vẻ hài lòng chỉ với một nụ hôn phớt lên môi.

Kinh nghiệm hẹn hò của Azusa là dưới trung bình.

Mouri Ran và Suzuki Sonoko, những người mà luôn đến thăm Poirot, kinh nghiệm phong phú hơn nhiều. Cô đã nhiều lần được những người ở phố Beika mua sắm ở Beihanacho và các vị thám tử quen thuộc của Poirot nói rằng cô có thể là một "người vợ tốt" như Amuro nói. Và đương nhiên cô cũng đã được các khách hàng mời đi hẹn hò. Nhưng cô không hề muốn và cô luôn thản nhiên né tránh nên việc không thể có bạn trai là điều không thể làm gì được.

Sugito lo lắng cho Azusa và phàn nàn về điều đó nhiều lần. Cô luôn muốn tìm một anh bạn trai và giữa họ sẽ có những kỷ niệm tình yêu đáng nhớ.

Trên thực tế, Sugito đã giới thiệu một sinh viên năm cuối tại trường đại học. Cô đã nghĩ anh ta là một người tốt vì anh ta trông hợp với cặp mắt kính của anh trai cô. Nhưng khi nói đến chuyện tình cảm, cô lại do dự và vô ích. Bên cạnh đó, cô nghĩ sẽ vui hơn khi đi chơi với Đại Úy đang ở nhà và nếu được thì cô cũng muốn đi chơi với Amuro khi còn là đồng nghiệp. Mặc dù, cô hơi xấu hổ về tình yêu sét đánh đến thật dễ dàng nhưng cô hài lòng với điều đó.

Trong khi đó, thời gian dần trôi qua, Amuro cũng bắt đầu tự gọi mình là Furuya và mặc dù, anh đã ngỏ lời hẹn hò và họ trở thành người yêu của nhau, Azusa vẫn không cảm nhận được điều đó.

Tất nhiên, cô thích Furuya và khi gặp anh, trái tim cô luôn đập rộn ràng. Mặc dù vậy, vì thiếu đi kinh nghiệm tình yêu, cô thấy dường như là người duy nhất hào hứng với việc hẹn hò và cô không hề biết phải làm gì.

Cô đã lo lắng về việc liệu nụ hôn họ trao nhau trước đó có ổn không.

"Hoàng hôn tới và trời bắt đầu se lạnh, vậy sau khi anh lái xe đưa em về nhà, em có được gặp Haro của Furuya không?"

Cô lên tiếng hỏi.

Sẽ không có cái gọi là "Em muốn ở cạnh anh!" làm câu trả lời của Azusa.

Azusa nghĩ rằng cô hiểu ý nghĩa của việc bước vào nhà của một người đàn ông mà cô đang hẹn hò. Mặc dù vậy, Furuya, giống như Amuro, người mà Azusa biết, có tính cách rất tốt bụng, biết kiềm chế và dường như sẽ không có lòng tham như vậy.

"Đúng là nếu có chuyện gì xảy ra, thì sẽ không phải là hôm nay mà sẽ là một thời điểm nào đó trong tương lai."

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có một điều như vậy. Và nó còn là với số lượng lớn.

Không, có nó cũng không sao nhưng Azusa vẫn cảm thấy bối rối khi Furuya đã có cái đó vì cô chưa bao giờ cảm thấy như vậy từ Amuro.

***

"Xin chào, là một cậu nhóc nghịch ngợm ...em có nhớ không? Em đã lén mở cửa tủ lạnh và ăn kem mà Azusa-san đưa cho tôi."

Đang chìm trong suy nghĩ, giọng nói bình tĩnh của Furuya vang lên từ phía bên kia cánh cửa làm Azusa há hốc mồm.

"Em nhớ...."

"Lúc đó, tôi chưa bao giờ nghĩ chúng ta sẽ trở thành người yêu của nhau. Tôi nghĩ chúng ta là bạn tốt trong một thời gian dài."

"Kazami cũng đang chịu khó tập luyện cùng em nhưng em vẫn nghịch ngợm lắm, Haro à. Em luôn lắng nghe những gì Kazami nói nhưng em vẫn cứ làm những việc như lục tung hành lý và làm hỏng đồ giặt như trước đây...."

"Em hư quá, Haro-chan."

"Có lẽ, tôi nghĩ như vậy."

Cuộc đối thoại bên kia cửa đột ngột cắt ngang. Azusa lại hít một hơi thật sâu. Mồ hôi chảy xuống lòng bàn tay cô.

"Em xin lỗi vì đã vô tình nhìn vào đồ dùng cá nhân của anh."

"Tôi đã nói nhiều lần rồi nhưng tôi là người đã bất cẩn đặt nó ở đó và Haro là người mở nó ra nên Azusa-san không có vấn đề gì cả."

Azusa siết chặt lòng bàn tay.

Tay cô trơn trượt vì mồ hôi và cô cảm thấy như sắp phát bệnh lên.

"Nhưng......!"

"Azusa-san, em có thấy nơi này chật chội và nóng quá không? Người tôi đang đau lắm. Em có thể làm ơn đi ra đây được không?"

"Ồ, không nóng đâu, không sao đâu."

Trái tim của Azusa sẽ không ngừng đập sau khi cô nhìn thấy tên của hộp bìa cứng.

Tất nhiên là cần thiết.

Chỉ cần những gì cô đang cần...

"Cái đó có ở trong phòng tôi không?"

"Ừ! Ừm...cũng không tệ lắm"

Rồi cô nghe thấy tiếng sột soạt của quần áo ở phía bên kia cánh cửa. Cô không thể nhìn thấy nó nhưng cô biết rằng Furuya đã ngồi xuống trước cửa.

"Azusa-san."

"Vâng....."

"Tôi muốn em lắng nghe mà không tức giận nhưng khi tôi quyết định đi chơi với em, tôi đã mua cái đó, hay đúng hơn, nó là một biện pháp tránh thai."

Azusa nhìn thấy tên của hộp bìa cứng mà Haro đã nghịch ngợm mở ra. Ngay cả Azusa, người không biết nhiều về tình yêu và tình dục, cũng biết rằng đó là thứ dùng cho việc quan hệ. Đã có một số lần cô đi ngang qua kệ có món đồ đó khi đang tìm thứ ở cửa hàng thuốc và đi ngang qua nó với vẻ mặt hoài nghi.

"C-chuyện đó... wow, em hiểu rồi."

"Tôi nghĩ là tôi hiểu lầm nhưng ừm...Tôi không muốn dùng nó lúc này, ah, thôi nào, không ổn đâu, đặt nó lại đi."

Azusa ngạc nhiên trước giọng nói bối rối của Furuya.

"Haro-chan....?"

"Tôi xin lỗi, Haro lại nghịch và giật lấy mũ của Azusa..."

"Không sao.....Em nghĩ chắc là do mùi của Đại Úy đó."

Azusa nghĩ đến hộp ba con sói mà cô đã nhìn trộm ở hiệu thuốc và cái hộp các tông khi nãy.

"Là gì?"

"Sao nhiều...cái đó, con số, ừm..."

Không thể nói thành lời, Azusa vẫn im lặng còn Furuya thì lẩm bẩm:

"Có rất nhiều phải không?"

Azusa đỏ mặt và nhìn xuống.

Bởi vì nó không phải là một con số như là một hoặc hai hộp.

"Đó là vì nó được miễn phí vận chuyển và mua nhiều sẽ rẻ hơn...ừm, không phải vì tôi muốn dùng nhiều...ừm, thành thật mà nói, tôi muốn dùng nhiều nhưng Azusa-san...nếu chuyện đó khiến em cảm thấy không thoải mái thì không quan hệ cũng không sao. Tôi đã lo lắng nếu tôi không thể nhìn thấy nổi..."

Furuya thú nhận rằng anh đã rất vui và Azusa nhớ rằng cô cũng đã rất vui trong buổi hẹn hò hôm nay. Những thứ khiến cô đỏ mặt, tim đập nhanh trong bữa trưa khiến cô lo lắng đến mức không thể hiểu được mùi vị của thức ăn. Thậm chí rồi còn cả nụ hôn đầu tiên của cả hai nữa.

"..."

Azusa chậm rãi giơ cánh tay lên, mở khóa cửa trong của phòng vệ sinh và cô đặt tay lên nắm cửa. Điều đầu tiên ánh lên trong đôi mắt cô là khuôn mặt ngạc nhiên của Furuya. Điều đáng ngạc nhiên hơn là Furuya đang ngồi thẳng. Vẻ mặt kinh ngạc của Furuya lập tức thay bằng cái híp mắt cùng nụ cười, lẩm bẩm nói:

"Tốt."

"Tôi có pha trà, em lại đây ngồi đi."

Furuya đứng dậy và thật nhẹ nhàng nắm lấy lòng bàn tay của Azusa. Khi cô quay trở lại phòng khách theo lời nhắc, Haro đã quấn lấy chân của cô. Furuya mắng yêu em ấy vì đã quay vòng vòng vì trông cô có vẻ lo lắng về chiếc váy ren có hình mờ.

"Này, vui thật đó, kể cả Haro..."

"Tôi cũng...."

Khi Furuya ngồi trên ghế để phục vụ trà lúa mạch, Azusa đã đỏ mặt và lẩm bẩm. Furuya cau mày trước lời nói của Azusa.

"Tôi xin lỗi vì điều này đã xảy ra, mặc dù, đó là buổi hẹn hò đầu tiên của chúng ta."

"Ừm, Furuya-san, không tệ. Em thực sự xin lỗi."

"Tôi không có gì phải lo lắng nếu Azusa-san nhìn thấy tôi như vậy. Đó là lỗi của tôi khi các hộp ba con sói đó đã được nhìn thấy."

Azusa đưa ly trà lúa mạch gọn trong lòng bàn tay lên miệng. Trà lúa mạch ướp lạnh dường như gột rửa cảm giác khó chịu của cô. Azusa mở miệng, cảm thấy bây giờ mình có thể nghe được những điều khó nghe.

"Ừm, chừng đó... uh, anh còn ở đó không? Em hơi ngạc nhiên."

Furuya, người ngồi đối diện với câu hỏi của Azusa, đưa ra một cái nhìn chết lặng. Sau đó, là một tiếng "ah" thốt lên đầy hài lòng.

"Tôi sẽ không chạm vào em cho đến khi Azusa nói rằng nó ổn."

"E-em không có ý đó......những người yêu nhau bình thường sử dụng cái gì vậy?"

"Có phải đó là số lần quan hệ tình dục của những người yêu nhau bình thường không? Tôi đã xem số liệu trung bình hàng tháng về số lần quan hệ tình dục của những người đã kết hôn nhưng tôi chưa bao giờ nhìn vào số lượng trung bình của nam và nữ trước khi kết hôn. Tôi nghĩ rằng cả đàn ông và phụ nữ chỉ mới hẹn hò trong một thời gian ngắn sẽ có rất nhiều lần quan hệ tình dục nhưng nếu em quan tâm, tôi sẽ xem xét nó ngay bây giờ."

"À, không sao đâu! Đừng nhìn nó như thế...! Ừm, tôi chỉ dùng một nhưng có rất nhiều...Tôi tự hỏi liệu có quá nhiều lần không..."

Nếu Azusa không ngăn anh lại, anh chắc chắn sẽ lấy chiếc smartphone của mình ra và cô buộc phải ngăn Furuya, người sắp bắt đầu tìm kiếm. Furuya nhìn Azusa một cách khó hiểu.

"Chỉ một điều thôi...? Tôi biết hỏi như vậy là thô lỗ nhưng Azusa-san, có thể nào..."

"Ờ..."

Azusa ngập ngừng trước phỏng đoán của Furuya. Nếu có thể, cô muốn trở thành một phụ nữ trưởng thành giỏi những việc như vậy nhưng Azusa, người sẽ khó chịu khi nhìn thấy các biện pháp tránh thai, lại ở phía đối lập kia.

"Anh nói đúng, anh nói đúng..."

Azusa rên rỉ khi vô cớ chộp lấy cốc trà lúa mạch đã cạn. Mặc dù, đã lớn tuổi nhưng cô không biết gì về chuyện tình cảm và Furuya là người đàn ông đầu tiên mà cô hẹn hò nên cô không hề có kinh nghiệm.

"Th-Thật lạ là, cho đến tuổi này, em vẫn chưa có bất kỳ kinh nghiệm nào..."

Azusa nhướng mày và nhìn xuống.

"Không có gì lạ. Đừng nói như thế. Azusa-san chỉ là chưa gặp ai như vậy trước đây và điều đó khiến tôi... có chút vui."

Azusa nhìn lên khi anh nói rằng anh đã rất vui. Furuya ngồi đối diện bàn, lấy lòng bàn tay phải che mặt và nhìn lên. Cô có thể thấy rằng cái miệng không bị che khuất hoàn toàn trong lòng bàn tay của anh đang cong lên.

"A, không nói tới cái này cũng được."

Đôi mắt của Azusa mở to khi giọng điệu của Furuya trở nên thẳng thắn. Cô nghĩ rằng cô đã nhìn thấy một Furuya thật, mặc dù, anh luôn nói chuyện một cách lịch sự.

"Furuya-san....?"

Furuya nhẹ nhàng lấy ly trà lúa mạch ra. Trong lúc Azusa đang ngạc nhiên khi những ngón tay đan vào nhau, Furuya đã nhoài người qua bàn và nheo mắt:

"Tôi có thể hôn em không?"

"Ừ, không sao đâu."

Azusa nắm chặt bàn tay không bị Furuya nắm lấy đi. Khuôn mặt của Furuya càng ngày càng đến gần hơn và đôi môi anh từ từ áp sát vào cô. Cảm giác mịn màng thật dễ chịu và khi đôi môi họ phải tách ra khiến cô cảm thấy buồn và cô đơn.

"Vừa rồi có phải là lần đầu tiên chúng ta đã hôn nhau ở bãi biển không?"

Furuya thì thầm ở khoảng cách mà anh có thể thở được.

Khi Azusa gật đầu, Furuya rên rỉ vì lý do nào đó. Cô luôn từng nghĩ về Đại Úy nhưng đó lại chưa bao giờ là một người. Trái tim của Azusa sắp nổ tung khi những ngón tay của anh vuốt nhẹ lòng bàn tay đang đan vào nhau.

"Tôi....có thể hôn em lâu hơn một chút được không?"

Azusa gật đầu lần nữa sau khi được thì thầm bằng giọng khàn khàn. Khi khuôn mặt của Furuya đến gần, cô hếch cằm lên và làm tư thế chào đón anh.

Nụ hôn thứ ba này kéo dài.

Trong khi cô đang lo lắng về cách thở một lúc lâu, Furuya, người đã rời môi cô ra một lúc, nói:

"Há miệng ra."

Cô mở miệng ra theo lời nhắc.

"Hừm."

Lưỡi của Furuya tiến vào trong miệng Azusa. Khi cô nâng mí mắt đang cụp xuống vì ngạc nhiên, cô nhìn thấy sống mũi của Furuya trước mặt. Lưỡi của Furuya đang quấn lấy lưỡi của Azusa khiến nó phát ra các tiếng rên rỉ.

Không biết phải làm gì với việc cô đã vô tình ngừng thở, Azusa dồn sức vào những ngón tay đang nắm lấy Furuya. Rồi Furuya lại nhả môi ra. Khi cô thở hổn hển, Furuya áp môi lên trán cô.

"Thở bằng mũi sẽ dễ dàng hơn."

"Xin...vui lòng cho em biết đầu tiên."

"Tôi xin lỗi. Tôi hơi quá tay. Azusa-san thật dễ thương."

Azusa sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đầu hàng nếu bị vuốt má. Rốt cuộc, khuôn mặt của Furuya, khi nhìn vào khuôn mặt của Azusa, dịu dàng hơn bình thường.

"Một nụ hôn như thế....anh từng rồi à?"

Azusa nghiêng đầu khi anh từ từ vuốt gò má mình. Sau đó, bàn tay của Furuya, đang đặt trên má cô, nhẹ nhàng vuốt ve cổ và sau gáy khiến một cảm giác ớn lạnh lan khắp lưng cô.

"Nó thật kinh khủng?"

Furuya thì thầm. Giọng nói khàn đặc hơn bình thường nhưng lại rất gợi cảm. Cảm giác rằng cô như bị bắt làm tù nhân tăng lên.

"Không, em không phiền...Em hơi ngạc nhiên."

Nụ hôn với Furuya cảm thấy thật tốt và không tệ.

Hơn nữa là....

"Ừ, cảm ơn."

Azusa không nói nên lời khi Furuya gợi ý điều này trong khi mỉm cười. Cô đã nghĩ lời của Furuya luôn đúng. Nhưng bây giờ cô không cảm thấy thích theo nó.

"Fu, Furuya-san!"

Cô run rẩy gọi.

Khi cô bước một bước về phía Furuya, cô đã vấp chân vào chân bàn, có lẽ là do quá lo lắng nên đã ngã về phía trước. Chính Furuya đã ngay lập tức đỡ lấy cơ thể của Azusa.

"Em ổn chứ?"

Furuya nói vào tai cô trong khi vai cô được đỡ. Đôi môi mấp máy cũng giống như đôi môi đã càn quấy đôi môi của Azusa trước đó.

Cái miệng mà Furuya đã uống cà phê và vui vẻ nhai thức ăn làm Azusa....

Nghĩ đến đó, Azusa lấy lại bình tĩnh.

"Mặt em đỏ bừng trông như quả cà chua."

Furuya cười phá lên bên tai cô, nói vào tai cô rất là tự tin.

"Bởi vì..."

"Vậy tôi có thể hôn chúc em ngủ ngon không?"

Hơi thở của Furuya thổi vào vành tai cô. Cơ thể Azusa run rẩy ở khoảng cách gần như vậy. Sau khi im lặng gật đầu, những ngón tay của Furuya nhẹ nhàng nâng cằm Azusa lên. Đôi môi của cô lần nữa bị đánh cắp ngay lập tức. Lưỡi của Furuya lướt qua đôi môi mỏng hé mở của cô và Azusa nhớ lại những gì cô được bảo là thở bằng mũi.

"Hừm..."

Lòng bàn tay của Furuya kéo eo Azusa khi cô phát ra giọng mũi. Khi Furuya ôm cô thật chặt, cô cảm thấy choáng váng vì hạnh phúc.

Sau khi hôn một lúc, Azusa, người không thể thở bình thường, dần choáng. Furuya thở dài một tiếng, gần đến nỗi lông mi chạm vào nhau.

"Choáng ư?"

"Cái... cái gì vậy?"

Sức hấp dẫn đầy nam tính của Furuya lớn đến nỗi giọng nói, cái siết chặt làm đầu gối của Azusa run rẩy.

"Tôi....đã nói là tôi sẽ kiềm chế nó nhưng tôi bắt đầu mất tập trung."

Furuya rời khỏi Azusa và rũ vai xuống. Lần đầu tiên nhìn thấy vẻ bối rối của Furuya, Azusa nhận ra rằng chính cô là người đã khiến anh làm điều đó.

Có lẽ cứ như thế này.....

Nghĩ vậy, Azusa mở miệng.

"C-cái đó... cái-cái đó...?"

"Không, tôi sẽ giữ nó. Tôi không nghĩ bị cuốn theo cảm xúc nhất thời là tốt đâu."

Furuya ngẩng đầu lên và nói ra. Ngay lập tức Azusa cảm thấy sự phấn khích của mình lắng xuống. Cô nghĩ đó là sự xúc động nhất thời vì sau vài phút rung động vì tìm cái đó, cô đã thực sự muốn ở bên Furuya nhiều hơn.

"Wow...em, uh, Furuya-san và một chút nữa... cùng nhau."

Khi cô vươn tay ra và nắm chặt lấy gấu áo của Furuya, Furuya đặt lòng bàn tay của anh lên tay cô.

"Tôi không biết liệu tôi có thể bảo vệ mong muốn được ở bên tôi của Azusa-san hay không nữa."

"Điều đó nghĩa là gì?"

Khi Azusa nghiêng đầu về phía Furuya, Furuya ghé vào tai Azusa, nói:

"Tôi cũng là đàn ông nên tôi không thể chịu đựng được. Lúc nãy tôi đã nói là không cần quan hệ nhưng đó là Azusa. Tôi nhận ra rằng lời nói và việc làm của tôi không nhất quán với nhau. Sau khi buông tay, tôi đột nhiên bị cảm giác cô đơn tấn công."

Vẫn giữ áo của Furuya, Azusa cắn môi.

"Chà, như tôi đã nói trước đó, tôi muốn ở bên em. Ừm, ừm, tôi đã rất ngạc nhiên về điều đó...bởi vì tôi, uh, tôi chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như thế trước đây, vì vậy, tôi không biết liệu có thể làm tốt không nhưng ưm..."

Không hiểu anh đang nói gì, Azusa đã cởi áo Furuya ra và véo vào đùi anh. Cô đã trở thành một người phụ nữ rắc rối. Trong thâm tâm, cô nghĩ rằng nếu đúng như vậy, cô nên ăn kiêng chăm chỉ hơn.

"Azusa-san."

Ngay khi tên cô được gọi, Furuya đã nắm lấy tay Azusa. Đôi môi của Furuya áp vào cô và hơi nóng bị giữ lại ở đó.

"Em....nghiêm túc đấy chứ? Nếu em thấy nó đáng sợ thì đừng làm quá lên."

"Anh...định làm gì đáng sợ đấy?"

"Tôi hứa là không."

"Chà, vậy thì, uh... thì, anh là một chàng công tử hào hoa nhưng em rất mong được bên anh."

Khi cô cúi đầu trước Furuya, anh đã phá lên cười.

"Azusa-san, em thật dễ thương. Tôi muốn cưới em ngay bây giờ đó."

Furuya mím môi. Khi họ đan hai tay vào nhau một cách tự nhiên, Furuya đã giục Azusa vào phòng ngủ. Anh ngồi xuống giường như được nhắc và sau đó, Furuya nói:

"Chờ tôi với."

Nhưng cô đã lại rời khỏi đó.

Không lâu sau, Furuya nghe thấy tiếng mở tủ lạnh và khi cô quay lại, có một chai nước trên tay.

"Uống ư?"

Nghe vậy, Azusa lắc đầu.

Tim cô đập nhanh.

Thay vì sợ hãi, có vẻ như sẽ có điều gì đó không ổn. Furuya làm một khuôn mặt bối rối, có lẽ bởi vì anh đang làm một khuôn mặt căng thẳng.

"Đừng lo lắng quá... Sự lo lắng của Azusa-san đã chuyển sang tôi. Nào, hãy tới chạm vào tôi đi."

Furuya, người đang ngồi cạnh Azusa trên giường, nắm lấy tay Azusa và đặt nó lên ngực anh. Cô có thể cảm thấy tim mình đập nhanh trong lòng bàn tay.

"Nhanh quá....."

"Tôi đoán."

Cứ như vậy, Furuya lại áp sát mặt vào và cướp lấy đôi môi của Azusa. Khi cô đầu hàng trước những nụ hôn, ngực cô như cảm thấy sự mát mẻ. Khi cô nhìn xuống ngực mình giữa những nụ hôn, một số nút trên áo sơ mi của cô đã bị cởi ra.

"Em, anh từ khi nào biết. . ."

Azusa rên rỉ.

Furuya cúi đầu và áp đôi môi nóng rực lên cổ Azusa. Sau khi bị mút nhiều lần, cái cổ trắng đó đã bị liếm và cô vô tình rên lên.

"Nó không ổn à?"

Furuya, người chỉ đảo mắt khỏi cổ, tỏ vẻ lo lắng. Biểu hiện của cô thật khiến người ta thót tim.

"Em không phiền, ừm, em ngạc nhiên nên thật xấu hổ khi tạo ra một giọng nói kỳ lạ."

"Ừ, muốn nghe gì cũng được, kể cả là giọng lạ nhưng nếu em không thích, tôi cũng không thích."

Anh hôn phần cổ mềm mại nhiều lần và vuốt ve bên hông. Một mặt, cô cảm thấy nhột nhột nhưng mặt khác, đó là một cảm giác kỳ lạ, như thể sâu thẳm trong cơ thể cô đang bị xua đuổi. Những chiếc cúc trên chiếc váy sơ mi được mở đến tận thắt lưng, áo trong dần lộ ra hoàn toàn, trông rất xấu hổ.

Cô nghĩ điều đó thật xấu hổ nhưng Furuya đã hôn lên vai và xương quai xanh của cô một cách cuồng nhiệt, vì vậy, cô thậm chí không thể nói rằng mình đang xấu hổ. Hơn nữa, dù chỉ mới bị hôn nhưng cô cũng sắp kêu lên một tiếng không ngờ. Nó đau khi cô nín thở cố gắng chịu đựng nó.

Azusa không biết phải làm gì.

Tay Furuya vòng ra sau lưng cô và chẳng mấy chốc, những chiếc móc trên chiếc áo lót của cô đã được tháo và kéo rời ra. Khi bộ ngực của Furuya, lẽ ra phải rất quen thuộc với cô, lộ ra trước mặt cô cùng cái chạm gần sát, Azusa thở hổn hển khi cô cảm thấy căng cứng sâu bên trong cơ thể mình.

"Có thể nào là do em đang kìm lại giọng nói của mình không?"

Furuya nghiêng đầu trong khi ôm người cô. Azusa choáng váng trước sự thật rằng Furuya, người có khuôn mặt đẹp trai, lại đang chạm vào bộ ngực của chính mình.

"A......"

"Thở đều đi. Chỉ có tôi mới có thể nghe thấy giọng nói của em. Nghe này, Haro đã ngủ rồi, vì vậy, em sẽ ổn thôi."

"À, cái đèn..."

"Ồ vâng, tôi sẽ tắt nó ngay bây giờ."

Furuya đứng dậy và chạm vào công tắc trên tường. Khi cánh cửa trượt giữa phòng khách và phòng ngủ đóng lại, căn phòng chìm trong bóng tối hoàn toàn.

Azusa, người có đôi mắt không quen với bóng tối, chớp mắt khi nghe thấy tiếng quần áo sột soạt.

Furuya có vẻ như đang cởi áo.

Như Azusa dự đoán, Furuya không mặc áo khi quay lại giường. Cô không thể nhìn rõ trong bóng tối nhưng cô biết rằng đó là một cơ thể có cơ bắp đẹp. Mặt khác, Azusa không có tập luyện và hay thích ăn nên cô không gầy.

Cô có bộ ngực nhưng điều đó không có nghĩa là cô rất tự hào về chúng. Chứng kiến ​​sự thật như vậy một lần nữa, Azusa trở nên chán nản.

"Azusa-san? Em đang nghĩ gì đó lạ lắm phải không?"

Furuya, người đang nằm trên giường, bao lấy thân thể của Azusa ở dưới thân thể mình, đưa mặt cô lại gần và vuốt ve má cô.

"Không."

"Mắt tôi hoa cả lên. Tôi luôn nghĩ rằng mình sẽ làm những điều điên rồ và nghĩ ra các ý tưởng nhưng bây giờ vẫn vậy sao?"

"E-em đang nghĩ...em đang nghĩ nhưng... Ừm, Furuya-san khi không mặc gì, ừm, thật đẹp trai và em thì...ngực lại nhỏ mà bụng thì nhão, hôm qua, cân lên thì béo hơn 1kg..."

"À, hôm qua em có đi ăn bánh ngọt với Midori-san không? Không thể tránh được."

Furuya cười khúc khích.

"Chà, nó rất ngon và cuối cùng em đã ăn quá nhiều."

"Cái gì ngon nhất?"

"Bánh phô mai soufflé. Nước sốt là quả mâm xôi và nếu anh ăn nó giữa những chiếc bánh bông lan xốp dày, anh sẽ không thể dừng lại... Ah, kiểu trò chuyện này thật lạ phải không? Ở một nơi như thế này."

Mặc dù, cả hai đều không mặc áo nhưng nội dung cuộc trò chuyện của họ không khác gì những gì họ nói ở quầy của Poirot.

"Sẽ thật tốt nếu Azusa-san có thể thư giãn."

Furuya hôn phớt nhẹ để chạm vào môi Azusa.

"Tôi sẽ cởi phần hông ra nhưng yên tâm, rất nhanh tôi sẽ cởi nó ra ngay thôi, em đừng sợ. Tôi muốn da thịt cận kề cơ."

(Con edit: huhu, không thể dịch trần trụi quá được🤡)

Lòng bàn tay anh trượt xuống bên hông và chạm vào eo của Azusa. Furuya, người đang chạm vào xương hông của cô, thở dài khiến Azusa giật mình và run rẩy.

"Cái gì...?"

"Ồ, tôi xin lỗi. Ừm, có chút ngoài ý muốn..."

"Yo, bất ngờ à?"

"Bởi vì, kiểu này thật mạo hiểm."

Furuya đặt tay dưới eo và xoay Azusa sang một bên. Furuya không ngừng vuốt ve đường hông của chiếc quần *** màu hồng hoa cà của cô.

"Thật có lỗi khi cởi áo lót trước."

Azusa sững sờ khi nghe Furuya nói rằng mình đã phạm phải một sai lầm không thể cứu vãn.

"Fu, Furuya-san, anh có thích đồ lót không?"

"Chà, tôi thích Azusa-san không mặc gì nhưng tôi cũng thích cả khi em mặc đồ ***."

Furuya đã nằm xuống bên cạnh cô. Azusa bị ôm từ phía sau, cái ôm thật chặt và hơi nóng từ làn da của Furuya thiêu đốt cổ họng cô.

"Nóng...."

"Ừ, ngay từ đầu nhiệt độ cơ thể của tôi đã cao. Tôi rất phấn khích về điều đó."

Azusa nhẹ nhàng trượt lòng bàn tay lên cánh tay Furuya đang quấn quanh bụng cô. Trời tối nhưng mắt cô đã quen dần và làn da nâu của anh dường như sáng lên. Khi cô run rẩy với hơi thở của Furuya phả vào gáy, vành tai cô bị cắn nhẹ. Cánh tay đang ôm quanh bụng cô di chuyển đến bầu ngực và bắt đầu vuốt ve vùng mềm mại không ngừng. Toàn bộ ngực của Azusa được bao bọc trong lòng một bàn tay lớn. Hông cô run lên khi những kẽ hở giữa các ngón tay anh véo vào núm vú. Tiếp theo, Azusa phải rên lên khi bị véo bởi ngón cái và ngón trỏ.

Nó tương tự như cảm giác nhột nhột nhưng có gì đó khác biệt. Cô muốn anh dừng lại nhưng cũng không muốn dừng lại. Trước khi cô biết điều đó, cô đã nằm ngửa trở lại từ vị trí mà cô đang bị ôm từ phía sau. Cô có thể thấy rằng Furuya, người đã đỡ cô bằng cánh tay của mình, đang nhìn vào bộ ngực của Azusa với đôi mắt bừng bừng. Bất chấp bóng tối, Furuya bằng cách nào đó dường như có thể nhìn thấy mọi thứ và Azusa cảm thấy khó chịu.

Furuya áp đôi môi mình vào ngực Azusa. Lưỡi lần theo làn da như vốn có và núm vú bị kẹp giữa hai cánh môi. Azusa rên lên một tiếng mơ hồ sau khi bị anh mân mê như thế.

Cô không biết cảm giác đó như thế nào. Cô chỉ không thể tin rằng Furuya đang liếm và mút nhẹ núm vú của chính mình.

Azusa sợ hãi trước cảm giác không rõ đang trào dâng bên trong cơ thể cô khi hai núm vú không được mút đang bị tra tấn không ngừng bằng những ngón tay của anh. Cô tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu anh làm nhiều hơn thế này, nước mắt cô trào ra.

"Anh...có định dừng lại không?"

Furuya lấy ngón tay lau nước mắt trên đôi mắt Azusa.

"Không, dừng lại... ừm, em không biết phải làm gì. Vì xấu hổ quá...Furuya-san, anh có thích ngực không? Ý em là anh đang mân mê chúng."

"Bởi vì đó là bộ ngực của người phụ nữ tôi thích. Hơn nữa, từ giờ tôi sẽ xấu hổ hơn."

"Ơ, không thể nào, không thể nào..."

Khuôn mặt của Furuya trở nên u ám khi cô chộp lấy chiếc khăn tắm rơi gần bên và kéo nó lên trước ngực.

"Em không cần một chiếc khăn tắm."

Chiếc khăn tắm được lấy ra từ cánh tay của Azusa.

"Thật xấu hổ nhưng đó là việc của những người yêu nhau, vậy tại sao em không cố gắng hơn một chút?"

Cho đến bây giờ cô vẫn luôn hỏi liệu mình có nên từ bỏ hay không nhưng khi được bảo phải cố gắng hơn nữa, cô cảm thấy như mình không thể làm gì được. Bởi vì cả cô và Furuya đã là người yêu của nhau rồi.

"Ừ. Em sẽ cố hết sức."

"Đừng nhìn xuống như vậy. Hãy thư giãn."

"Ơ... không thể nào."

"Haha, điều đó cũng đúng. Vậy thì, chúng ta hãy thử chạm vào một lần nữa."

Để cặp đùi của Azusa ở giữa hai chân của mình, Furuya bắt đầu vuốt ve vùng bụng và đôi ngực trần của Azusa. Bất cứ nơi nào anh chạm vào, nó đều nhột nhột và cô bắt đầu vặn vẹo toàn cơ thể.

Có một cảm giác kỳ lạ là mặc dù nhột nhột nhưng sau lưng cô vẫn ngứa ran. Cảm giác trêu ngươi được tăng cường khi bộ ngực được xoa nắn hoặc dưới đùi được mân mê. Khi Furuya chạm vào mép quần, cảm giác như có một dòng điện chạy qua người. Furuya nhẹ nhàng sờ vào từng đường viền của ren nhưng khi anh xoa xoa xương mu của Azusa, anh đã kéo chiếc quần con xuống.

"Tôi cũng sẽ cởi quần áo của mình, vì vậy, hãy đợi."

Cô nghe thấy tiếng Furuya cởi quần áo trong bóng tối. Furuya nhanh chóng phủ lấy cổ Azusa và ôm cô thật chặt. Cơ thể của Furuya có nhiệt độ cao, có lẽ là do anh có rất nhiều khối cơ. Nó hoàn toàn khác với cơ thể của Azusa.

Tuy nhiên, khi tiếp xúc da thịt trần như thế rất thoải mái và Azusa đã đưa tay ôm lấy cơ thể Furuya. Lòng bàn tay của Azusa chạm vào eo của Furuya và Furuya rên rỉ ra một tiếng thở dài đầy sức hút.

Azusa mê mẩn đón nhận nụ hôn như bị ăn tươi nuốt sống lấy đôi môi.

"Hôm nay, chúng ta đã hôn nhau bao nhiêu lần rồi?"

"Đó là lần đầu tiên tôi hôn em."

"Vâng......"

Trong khi họ đang quấn lấy nhau, ngón tay của Furuya đã luồn từ từ vào trong quần của Azusa và vuốt ve nó thật vụng về.

Như vậy, các ngón tay của anh sẽ mở rộng đến mức mà ngay cả bản thân cô cũng không dám chạm vào nhiều. Có lẽ vì Furuya cẩn thận chạm vào cơ thể cô nên Azusa bị dày vò bởi cảm giác ngứa ran.

"Ướt rồi."

Azusa vặn người khi bắt đầu có sự cọ xát ở lối vào. Cô bối rối vì cảm giác tê dại mạnh hơn khi núm vú của cô lại lần nữa bị mân mê.

"Đau sao?"

"Không có....đau."

"Nói cho tôi biết nếu nó đau."

Furuya mút nhẹ núm vú của cô một lần nữa và để ngón tay trỏ vào giữa hai chân của cô. Azusa thở hổn hển khi hông cô run lên vì cảm giác ướt át.

Lúc đầu, cô cảm thấy có vật thể lạ nhưng trước khi cô nhận ra điều đó, các ngón tay của anh ngày càng nhiều lên. Bên trong bị khuấy động làm cô phải hét lên. Với một cảm giác khó hiểu, cô bám lấy ngực Furuya. Khi cô chạm vào bộ ngực đẫm mồ hôi của Furuya bằng lòng bàn tay, Furuya thở ra những hơi thở đầy nam tính.

Khi cô đang nhìn chằm chằm vào cử chỉ đó, ngón tay bên trong của anh đã trở nên tê liệt. Ngón tay của Furuya quờ quạng như thể moi ra một phần chưa được lần ra cho đến tận bây giờ. Bất chấp ý muốn của Azusa, bụng cô run lên.

"Ơ, á!..."

"N, nếu nó nghe hay ho thì tốt thôi."

"E-em sẽ... đi đâu?"

Nước mắt lại dâng lên khóe mắt cô nhưng cô không còn sức để lau đi. Huống chi, mặc dù Azusa đang rên rỉ thì Furuya cũng chỉ là híp mắt cười, động tác càng nhanh hơn.

"A, này..., không, không..."

Azusa đang quằn quại bên trong.

Ngón tay của Furuya chắc chắn đang vào cua và dẫn dắt Azusa. Cảm giác như một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cô. Thắt lưng của cô cứ tự rung lên.

Bên trong thì hừng hực, bên ngoài thì lạnh lẽo.

Ngay khi cô cảm thấy cô đơn, ngón tay của Furuya đột nhiên vuốt ve lấy nụ ở bên ngoài.

"Một......!"

"Hông của em nảy lên."

Toàn thân cô cứng đờ và lưng Azusa thắt lại. Một lúc sau, cảm giác có thứ gì đó nổ tung từ bên trong truyền đến nửa người dưới.

"Ư..."

Khi cô đang run rẩy và choáng váng trước những gì vừa xảy ra với cơ thể mình, Furuya đã hôn lên mắt, miệng và cổ cô nhiều lần. Cơ thể cô run lên vì da cô rất nhạy cảm khi bị chạm vào.

"Đây là cực khoái, thường được gọi là cực khoái, khi cơ quan sinh dục co bóp và nhịp tim, nhịp thở tăng nhanh."

Đôi mắt của Azusa nheo lại và miệng cô bĩu ra khi Furuya nhẹ nhàng nói.

"Tôi không cần loại đó bây giờ."

Có lẽ nhận thấy ánh mắt của Azusa, Furuya đã cười xấu hổ.

"Thế là đã hết tiền tiết kiệm của tôi."

Furuya tách đùi của Azusa.

"Nó đã được tốt chưa?"

Furuya nheo mắt khi trượt lưỡi trên đùi cô. Đó là cảm giác đầu tiên của cô nhưng cô có thể cảm thấy bụng dưới của mình vẫn đang co thắt và co giật dữ dội. Azusa nhướng mày, nghĩ rằng đây là lần đầu tiên.

"Đừng làm bộ mặt khó xử đó. Thà vui còn hơn đau, phải không?"

Furuya thổi một làn hơi nhẹ ở giữa.

Azusa bật khóc vì cảm giác ngứa ngáy.

Một nụ hôn khiến cơn ngứa càng mạnh mẽ hơn.

"Ồ, nơi đó không tốt đâu."

Azusa không thể di chuyển vì Furuya đang ôm đùi cô. Cô lấy tay che mặt vì xấu hổ nhưng sự thật là vẫn không thay đổi. Cô di chuyển hông của mình để trốn thoát nhưng lưỡi của Furuya còn nhanh hơn.

Lưỡi anh luồn qua một lối ẩn ẩn hiện hiện.

Bất giác, eo cô rung lên.

Cái lưỡi ướt át của Furuya tra tấn Azusa. Azusa đang ở trong tình trạng bối rối vì cô đã biến thành "bị động" khi cô bị chạm vào chỗ đó. Khi nó cảm thấy tốt, thắt lưng của cô run lên với cảm giác rằng thoải mái thật đáng sợ.

Cô sợ rằng cô không thể kiểm soát bản thân mình.

Lưỡi của Furuya không dừng lại, anh liếm và mút những phần nhạy cảm của Azusa, khiến Azusa phải lên tiếng hết lần này đến lần khác.

"Ya, Furuya-san, đáng sợ, đáng sợ, em lại ra nữa."

Cô đưa tay vuốt ve mặt Furuya giữa hai chân cô và nắm lấy tóc mái của anh. Mồ hôi rịn ra trên trán Furuya và khi cô vén tóc mái lên, mồ hôi thấm đến đầu ngón tay.

"Ừ, không sao đâu. Tôi không sợ."

Sau khi lau mồ hôi xong, đầu ngón tay liền bị đoạt lấy dưới nụ hôn. Hai tay cô bị trói lấy nhau. Lòng bàn tay của Furuya nóng đến mức cô nghĩ nó đang bị sốt. Khi phần sau của cơ thể căng thẳng, nó sẽ di chuyển bất chấp ý chí của một người. Cô muốn anh dừng lại nhưng lưỡi của Furuya không có dấu hiệu dừng lại.

Đôi mắt của Azusa mở to khi cô bé của cô bị hút rất mạnh.

Không, không, cô lẩm bẩm như vô nghĩa.

"Hừm...!"

Một làn sóng lớn lại ập đến Azusa.

Furuya vuốt ve má cô khi cô đang run rẩy vì sự thôi thúc từ bên trong. Một tay vuốt ve má cô, tay còn lại nghịch cô bé mà anh liếm nãy giờ rồi lại tiến sâu vào bên trong.

Azusa, người vừa mới đạt đến cao trào trước đó, lại bị những chuyển động của ngón tay tiến từ trong ra ngoài làm cho thở hổn hển.

"Tôi phải trải nó ra... chà, của tôi có thể hơi to."

"Ồ, lớn sao?"

"À, so với bình thường thì lớn hơn một chút nên không có vấn đề gì."

Azusa đã bị thuyết phục khi anh mỉm cười và mỉm cười. Cô nghĩ có thể cũng giống như thực tế là con mèo của cô, Đại Úy là giống đực nên nó hơi nặng hơn mức trung bình.

"Em có cảm thấy như bị bệnh không?"

Được hỏi với giọng giống như khi làm việc với Poirot, Azusa trả lời "có".

Quả nhiên, nửa người dưới của cô ê ẩm, lưng thì ngứa ngáy, chỉ biết phải thỏa mãn nó. Tuy nhiên, cô rất vui khi được Furuya hôn và cô cảm thấy nhẹ nhõm khi được ôm.

"Anh có thể cho nó vào không?"

Khi Azusa hỏi, Furuya có vẻ giật mình rồi mỉm cười.

"Ừ, để tôi vào."

Trước khi cô kịp nhận ra, Furuya đã nhét một cái bao vào ngón tay. Đó là một trong những biện pháp tránh thai trong cái hộp các tông mà Haro đã mở trước đó. Azusa chăm chú nhìn vào gói vuông lạ lẫm chắc hẳn đã được lấy ra khỏi hộp.

"Em có muốn xem nơi để đặt nó?"

"Ơ! Không thể nào, không thể nào."

Azusa lấy tay che mặt khi Furuya chế nhạo cô.

Mặt cô nóng bừng Ngay cả khi việc quan hệ cũng là một rào cản lớn nhưng nhìn thấy mọi người sử dụng biện pháp tránh thai cũng giống như leo lên đỉnh Everest.

"Được, lần sau lại nhìn."

Ngay cả khi bị che mặt, Azusa vẫn có thể nghe thấy âm thanh của cái gói bị xé toạc. Và bàn tay trước mặt được Furuya nắm lấy.

"Tay đây."

Furuya quàng tay quanh cổ Azusa. Khoảng cách giữa hai khuôn mặt trở nên gần hơn rất nhiều, thậm chí cô còn có thể nghe thấy cả tiếng thở. Furuya thở dài khi áp trán vào trán.

"Tôi đã luôn muốn làm điều này."

"Mọi lúc?"

"Ừ, luôn luôn. Đúng vậy, từ khi tôi tự gọi mình là Amuro. Bởi vì em giỏi chiều chuộng người khác nên có rất nhiều người thích em. Đừng để bị mê hoặc bởi người khác ngoài tôi. Tôi đã lo lắng về nó lắm đấy."

"Chuyện đó... hmm..."

Cô muốn nói rằng không phải như vậy, cô luôn chỉ nhìn thấy anh nhưng có thứ gì đó nóng hổi ấn sâu vào trong Azusa khiến cổ họng Azusa kêu lên một tiếng.

Cậu bé của Furuya nóng và to hơn cô tưởng tượng. Bắp đùi của Azusa bị đẩy ra, thứ nóng bỏng ấy tiến vào bên trong và cảm giác ngứa ngáy âm ỉ trong người Azusa vừa rồi biến mất ngay lập tức.

"Này, hãy say mê đi..."

Khi cô vô tình nín thở, Furuya đã áp môi vào cô. Khi lưỡi cô bị càn quấy xung quanh, cơ thể cô tự nhiên mất đi sức lực.

"Thư giãn và em sẽ không khóc."

"Haa."

Furuya thở ra những tiếng đầy mị hoặc.

Từ đó, nguồn nhiệt lại ùa vào Azusa.

Furuya ngừng di chuyển ngay khi cô nghĩ rằng anh không thể vào được nữa. Furuya hôn cô và vuốt má cô. Bên trong nóng và từng cái ấn nhấp vào bụng thật đau.

Tuy nhiên, được quan hệ với người mình thích khiến cô cảm thấy hạnh phúc hơn là đau khổ.

"Tuyệt vời."

Furuya nheo mắt thì thầm khiến Azusa giật mình.

"Wow, thật tuyệt vời, hmm... hoặc...."

"Chỉ một chút thôi, em sẽ quen thôi."

Furuya di chuyển vào bên trong chỉ một chút.

Chỉ riêng điều đó đã khiến Azusa hít một hơi thật sâu.

Trong khi lặp đi lặp lại nhiều lần các chuyển động nhỏ, sự cọ xát bên trong làm nó mở rộng. Cô nghe bạn mình nói là lần đầu cũng đau nhưng cô giờ không thấy đau lắm.

Bên cạnh cảm giác căng ra bên trong cô, cảm giác ngứa ngáy mà cô cảm thấy nãy giờ đã quay trở lại và Azusa lại vặn vẹo người.

Mỗi lần Furuya nhấp tới, cảm giác ngứa ngáy trong lòng lại tăng lên.

Furuya cho đầu núm vú vào miệng.

Nếu anh cắn vào nó như vậy, phần sau dạ dày của cô sẽ nóng lên. Cô không muốn dập tắt nó nhưng cô vẫn cất giọng ngọt ngào của mình.

"Không đau?"

Furuya ngước nhìn cô, miệng vẫn mút nhẹ núm vú. Azusa dường như sắp ngất xỉu khi thấy núm vú của chính mình được ngậm ở trong miệng và đang được đưa vào.

"Uh, uh... uhhh... a...."

Trước khi Azusa có thể trả lời xong, Furuya đã đẩy hông về phía trước và hông anh lơ lửng.

Một giọng nói mơ hồ phát ra khi lưng bị đẩy.

Khi thắt lưng được kéo ra, bên trong Azusa lại chờ đợi cái ngọt ngào tiếp theo. Nỗi ngứa ngáy bên trong dường như đang chồng chất và tìm kiếm một nơi để giải thoát.

"Ok, nó đang trở nên chặt chẽ hơn."

Furuya, người một lần nữa tiến vào bên trong, lẩm bẩm với mồ hôi chảy ra từ thái dương.

Đây là lần đầu tiên cô thấy anh nín thở với đôi mắt nheo lại và điều đó khiến tim cô đập thình thịch. Ngay lúc đó, Furuya rên rỉ.

"Thật chặt..."

Hơi thở ngắt quãng của Furuya đầy nóng bỏng. Furuya rên rỉ và hôn khắp mặt Azusa. Sau đó, anh nắm lấy lòng bàn tay cô và ấn mạnh xuống ngoài ga trải giường.

"Có thể hơi đau đấy."

Furuya nói và bắt đầu di chuyển hông.

Nó có thể nhanh hơn trước nhưng nó không đau. Azusa thở hổn hển khi cô bị đẩy tới đẩy lui. Lưng cô bắt đầu run lên.

Cảm giác tương tự như "thoải mái"nhưng có gì đó khác biệt.

Một cái gì đó đi lên từ sâu hơn.

"Chúng ta cũng nên nắm lấy đôi tay bị nắm."

Cảm giác sắp bay đi đâu đó khiến cô rùng mình.

Khoảnh khắc đến khi Furuya đi sâu vào bên trong Azusa. Cơ thể cô tự nhảy lên và cô cảm thấy các cơ quan nội tạng của mình nhấp nhô từ phía sau. Cô không thể ngừng co thắt bên trong.

"Ah......!"

Cùng với tiếng kêu của Azusa, Furuya cũng rên theo. Tấm lưng mà Furuya đè xuống nóng khủng khiếp. Cảm giác nhấp nhô từ từ rút đi nhưng cô vẫn cảm thấy ngứa râm ran sâu bên trong.

Furuya lùi lại.

Xong rồi?

Khi cô đang nghĩ vậy, ai đó đã túm lấy eo cô và lật cô lại.

"Hở!"

"Ngay cả khi em cố gắng trốn thoát, cơ thể em sẽ không có sức mạnh để làm điều đó."

Sống lưng của Azusa run lên khi có thứ gì đó cứng rắn ấn vào mông cô.

"Đợi đã, Furuya-san, đã, ah."

Azusa hét lên khi bị chèn từ phía sau. Cơ thể bị chà đạp lại khi cơ thể họ lại quấn lấy nhau.

Không thể giữ được phần thân trên của mình, Azusa ném mình xuống đệm. Furuya chỉ đỡ eo của Azusa và dán sát vào cái lưng nóng bừng bừng lửa cháy của anh.

"Anh định thế này à?"

Nước mắt trào ra nơi khóe mắt Azusa vì xấu hổ.

Ngực của cô bị cọ xát và núm vú của cô bị véo. Bị kích thích bởi một nơi khác với nơi mà cô đã quen thuộc từ trước đến giờ, nó nóng đến mức cô cảm thấy như mình có thể nổ tung.

Azusa cảm thấy rằng sự kết thúc đang đến gần mỗi khi cô bị nhấp như thế, có lẽ vì cơ thể cô nhớ rằng cô đã leo lên đỉnh vừa rồi.

"Fu, ah! Furuya...! Em ra...em ra."

Azusa hét lên khi nắm chặt ga trải giường.

Lưng bắt đầu nóng trở lại.

Cô không thể kìm được cái hông đang nảy của mình khi cơ thể bị chế ngự bởi cảm giác mà cô vừa trải qua.

Furuya phủ lấy lưng Azusa và rên rỉ bên tai cô. Hơi thở nóng hổi của Azusa siết chặt lấy bên trong anh, cậu bé bên trong Furuya cứ run lên bần bật.

Furuya cố gắng làm dịu hơi thở thô ráp của mình sau một lúc, hôn lên thái dương và xương quai xanh của Azusa rồi từ từ rút cậu bé ra.

Khi Azusa ném mình xuống giường, Furuya quay lưng lại với Azusa và nhìn xuống.

Cô tự hỏi anh đang làm gì nhưng anh đã ném thứ gì đó vào thùng rác và cô nhận ra đó là ba con sói đã qua sử dụng. Vài chục phút trước, Furuya đã bị làm phiền bởi việc anh có rất nhiều ba con sói và việc cô tự nhốt mình trong phòng vệ sinh.

Mới có mấy chục phút mà cuộc đời cô đã thay đổi.

Furuya, người đã xử lý mọi thứ xong, liền nằm xuống giường và ôm chặt lấy Azusa.

"Thân thể không đau sao?"

"Nó khó..."

"Tốt."

Furuya xin lỗi với khuôn mặt xấu hổ.

"Hở?"

Azusa hét lên một tiếng.

Cô có trông như thế này không?

Furuya đang nói về tư thế khiến anh nghĩ vậy. Thật là xấu hổ và xấu hổ, thậm chí nếu cô có nhớ lại, mặt cô sẽ đỏ bừng mất.

"Không! Không! Cái đó của Furuya-san thật sự rất đỉnh."

Azusa thoát khỏi vòng tay của Furuya, nắm lấy chiếc khăn tắm dưới chân, quấn quanh người và bước xuống giường.

Cô không còn chút sức lực nào ở phần thân dưới.

Trong khi loạng choạng, cô bước vào phòng vệ sinh nơi cô đã tự nhốt mình trước đó. Khóa cửa bên trong và bị nắm lấy tay nắm cửa bởi Furuya, người đang đuổi theo cô từ phía sau, là những điều tương tự.

"Mở ra! Azusa-san."

"Không đời nào! Ah, lại để làm một việc như thế..."

"Xin lỗi! Tôi xin lỗi!"

Gõ cửa mấy lần nhưng Azusa ngoan cố không mở.

Cô chỉnh lại chiếc khăn tắm quấn quanh người và đưa mắt nhìn vào căn phòng vệ sinh quen thuộc. Cô xấu hổ và lại trốn đi nhưng khi hít một hơi thật sâu khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Bên cạnh đó, mặc dù rất xấu hổ nhưng cảm giác thật tuyệt. Má cô nóng bừng khi nhớ lại cảm giác lên đỉnh và hơi thở nóng hổi của Furuya phả vào tai cô.

"Azusa-san?"

Giọng nói bối rối của Furuya lại vang lên từ phía bên kia cánh cửa. Khi cô từ từ giơ cánh tay lên và xoay chiếc chìa khóa bên trong để mở cửa, cô thấy Furuya đang quỳ gối trước cửa. Anh đang không mặc gì từ trên xuống nhưng ở dưới có quấn một cái khăn tắm.

Khi ánh mắt chạm nhau, Azusa cố tỏ ra là nhẹ nhõm.

"Tôi rất vui vì em đã ra ngoài."

"Em xin lỗi vì đã làm phiền anh."

Azusa ra khỏi phòng vệ sinh trong khi cẩn thận không để chiếc khăn tắm dài chạm sàn.

"Là lỗi của tôi, tôi có chút kích động."

Furuya cúi đầu thật sâu trong khi ngồi quỳ trên đầu gối.

"Ừm! Em, ừm, em không quen nên làm ồn quá..."

"Tôi biết rằng Azusa-san không quen với việc này nhưng tôi sẽ không thích nếu em không muốn làm vậy."

Furuya ngẩng mặt lên và bĩu môi.

"Hả...? Furuya-san thật vô lý..."

"Xin lỗi...."

Furuya đứng dậy và nắm lấy tay Azusa. Cứ như vậy, cơ thể cô bị kéo đi và trước khi kịp nhận ra, cô đã bị Furuya giữ chặt.

Cái đó gọi là bế kiểu công chúa.

"Ừ! Này, bỏ xuống đi, không sao đâu, em đi bộ được mà."

"Tôi đã làm cho em quá độ, cho nên muốn chăm sóc em."

Furuya bế Azusa lên giường với nụ cười thật tươi trên môi. Đôi mắt của Azusa mở to khi cô được đặt xuống một tấm nệm mềm mại và liên tục được nhắc nhở.

"Em có cảm thấy buồn nôn không? Em muốn uống gì? Em có đói không?"

Khi cô không biết trả lời thế nào, nước lạnh và món sô cô la yêu thích của Azusa đã được lấy ra từ tủ lạnh và cô ngạc nhiên về mức độ đáng giá của nó.

Tất nhiên, cô hài lòng với món nước và sô cô la nhưng điều cô muốn bây giờ là....

Azusa luồn tay qua khe hở trên chiếc khăn tắm quấn quanh và nắm lấy eo áo của Furuya. Nếu nhìn kỹ, mặt trước và mặt sau của áo bị đảo ngược.

Dây đeo thắt lưng ở phía sau.

Nghĩ rằng cô đang vội, má cô bất giác nóng lên. Azusa mở miệng.

"Um, em không đói nhưng...Em sẽ rất vui nếu anh ở bên cạnh em."

Khi cô rụt rè nói với Furuya, anh nheo mắt và trả lời:

"Tất nhiên rồi."

--------------------------------------------

📌 Bản dịch thuộc về 桃花开

DO NOT REPOST trên mọi hình thức😌

#Mon

🦊🦊🦊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#linh#ngan