Chương 4: Lễ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời tiết cuối thu se lạnh, thứ chín mặt trăng Hevelear ngự trị ban đêm. Ở đâu có trong khu rừng, sự náo động đang diễn ra.

Tiếng vật thể khổng lồ va chạm, thớ gỗ bị sức mạnh khổng lồ đè ép, biến dạng, sau đó vỡ ra thành mảnh vụn văn tung tóe lên không trung. Không khí bị vũ khí sắc bén từng đường cắt ra, phát ra âm thanh cao tần.

"Anh Hemmet chú ý bên trái, nó đang chuẩn bị công kích anh."

Một người đàn ông thân hình cao lớn, hai tay cầm thanh rìu chiến chiều dài ngang bằng cơ thể, hơi đưa lưỡi rìu phía sau. Đôi bàn chân lún xuống xấp xỉ một gan tay. Cùng một tiếng âm bạo, lưỡi rìu cắm phập vào thân thể bóng đen, nhưng chỉ cắt vỡ nữa phần lớp da, bóng đen bị đánh bay va vào cái cây phía trước làm nó hơi bị bật góc.

Bóng đen nhảy đứng lên, từ đèn ma thuật chiếu đến, có thể thấy rõ nó là một con đêm đông tuyết lang. Lông trắng tích, bụi tuyết phủ đầy thân thể, bụi tuyết từng phút từng giây ăn mòn xung quanh cảnh vật, đống băng bất cứ thứ gì bị bám vào.

Thân thể cao 3m, lổ tai dựng đứng, hàm răng bị cố ý bại lộ ra bên ngoài hòng đe dọa kẻ địch, nước dãi từng tích rơi xuống mặt tuyết.

"Aleene, nhanh dùng tên bắn chặn."

"Rõ."

Một vị tinh linh tuần lâm khách cài tên, giương cung, cánh cung quá độ bị kéo thành u hình, phát ra âm thanh rắc rắc. Mũi tên được dùng một loại kỹ thuật để bắn, bay một cách im ắng xuyên qua khoảng cách nhắm đến chân trước của đêm đông tuyết lang. Mũi tên cắm thẳng vào cẵng giò của con thú, không những thế, kỹ thuật còn xen lẫn kỹ năng nhiễu loạn dòng năng lượng của sinh vật bị bắn trúng. Do đó tiếp sau, có thể thấy rõ dòng khí vặn vẹo do nhiệt độ cực lạnh tạo thành dật tán ra, từng lớp từng lớp nước đá phủ dày đặc lên trước chân trái làm con thú ngã phập một bên.

"Ta tới"

Cô gái dẫn đầu kêu lên, nàng có mái tóc hỏa hồng, mắt xếch, lông mày hơi dựng tạo một cá tính mạnh mẽ, tay cầm thanh claymore. Giờ này, cô gái hai tay cầm kiếm, từng gợn sóng năng lượng hình khuyên tỏa ra từ chuôi, từng vòng từng vòng rung động truyền đến lưỡi kiếm, nhanh chóng gia nhiệt làm nó đỏ lên, phát sáng.

Thân hình cô gái lập tức biến mất, tại đó bông tuyết nổ văng dạt ra vài mét. Khi bóng dáng cô xuất hiện là tại phía trên đầu sói. Thân thể lượng vòng theo chiều ngang, trảm vào phần cổ sói, cái đầu lập tức đứt lìa văng ra ngoài. Không dừng lại, cô nhanh chóng tiếp đất lùi về.

"Aleene, nó mất mấy cái đầu rồi?"

"Thưa đại tỷ, chúng ta đá chém rơi nó 9 cái."

"Tsk! Đúng là không trông mong gì khi đấu với một sinh vật thần thoại."

Con sói vẫn cử động, trông không hề hấn gì, máu thịt phần cổ nhanh chóng mọc ra bộc thịt lòi.

"Scarlet, cô cũng đừng phàn nàn, con thú này giá trị là chỗ đó, không phải mục đích của chúng ta sao."

Hemmet lớn tiếng nói.

Đêm đông tuyết lang có 100 cái đầu, mỗi đến thứ 12 trăng Frozenia treo cao sẽ hồi phục lại tổng số dù trước đó có mất bao nhiêu cái đầu.

Từ phần não của nó có thể trích xuất cực kỳ cao nồng độ nguyệt quang đã vật chất hóa từ bao năm tháng sinh sống mà nó hấp thu từ mặt trăng Frozenia. Một lọ dung dịch có thể mua được một vương quốc nhỏ.

Đàn ông tên Hemmet bắt đầu thủ thế, theo sau là Scarlet cùng Aleene.

"Chắc chúng ta làm nó tức giận rồi."

Aleene thì thầm. Quả vậy, cái đầu vừa mọc ra lập tức ngửa lên, sóng âm bắt đầu đảo qua mọi vật, trên đường của nó khung cảnh rung lên nhòa đi.

"Muốn bắt đầu."

Scarlet gượng cười.

Sức mạnh của mặt trăng Frozenia bắt đầu can thiệp thực tại, cỗi vật chất bị mạnh mẽ sửa đổi. Nhiệt độ cực nhanh giảm xuống đến ngưỡng không khí hóa lỏng.

"Mọi người đồng loạt tấn công."

Thân thể của Hemmet bỗng cao lên vài gan tay, cơ bắp cấu kết, không khí xung quanh thanh rìu tựa như cô đọng, hóa rắn. Siêu áp, một kỹ thuật làm phần tử không khí vận động theo một hướng, cắt chém vật chất ở cấp độ vi mô.

Aleene cũng giương cung, lần này cô lấy một mũi tên có tính đặt công cực mạnh với năng lượng đặt tính nhiệt độ thấp.

Scarlet làm tư thế vung kiếm từ dưới lên, dẫn động sức mạnh địa hồn (Earth Spirited), pha trộn sức mạnh của thiên chức rực hồng kiếm sĩ. Xạ tuyến đỏ thẩm sẽ từ dưới đất bắn lên đục thủng đối phương từ phía dưới.

Bọn họ tấn công trước khi con thú dùng quyền năng. Với tiếng âm bạo khổng lồ, trầm đục, tiếp theo là tiếng rít xé gió, năng lượng lưu pha trộn các loại sức mạnh tạo thành gió cuốn lan tỏa theo hình khuyên ảnh hưởng tới vài km nơi xa.

Đêm đông tuyết lang bây giờ chỉ còn vài mảnh thịt vụn, còn bọn họ bị tuyết chôn lấp, tình trạng thì kiệt sức, xem ra không thể bắt lại con sói được. Quả nhiên, băng tuyết chổ máu thịt con thú bắt đầu hóa thành máu thịt của chính nó, gân thịt, mạch máu, thần kinh liên kết, nó hồi sinh một cách hoàn hảo.

Nó giẫm nhẹ, lao vút vượt qua độ cao của những cây già một cách dễ dàng. Sau vài bước nhảy, liền mất hút ở tầm mắt.

"Thế là công cốc hết rồi, tiền của tôi đã chạy trốn"

"Chị Scarlet, nó đã trốn rồi đừng ngóng nữa, với lại nó đâu phải tiền đâu, sói mà"

"Im ngay, muốn chị mày giần cho mày một trận không"

"Ahhh! Anh Hemmet cứu em!!!"

Hemmet lắc đầu nằm vật ra đó, mỉm cười.

...........
Con thú đã chạy suốt đêm, đáng lẽ ra nơi đây được ngăn cách bởi một trường lực kỳ dị, ngăn những con thú mạnh mẽ đến từ phương bắc. Nhưng không biết vì sao, từ khoảng một tháng trước, nó bổng nhiên biến mất.

Nó hiện tại đang trong trạng thái giận dữ. Nếu là tại trạng thái bình thường nó sẽ lựa chọn quay về tổ, nhưng hiện tại với cơn cuồng nộ, nó sẽ phá hủy bất cứ thứ gì trên đường đi của nó.

...........
Dàn hỏa được đốt lên tại quảng trường giữa làng, đèn ma thuật chiếu sáng hoàn toàn ngôi làng, tỏa sáng vùng trời phía trên.

Mặt trăng Hevelear chiếu ánh vàng êm dịu, làm lòng người muốn xướng lên khúc hát, nhảy múa cùng vui đùa.

Âm thanh trống gõ, tiếng nói rộn ràng. Zehona ngồi trên một cái ghế ở góc khuất ngóng nhìn khung cảnh hiện tại, trong khi hai tay bưng một cóc bia. Gia đình Trione cũng ở đây, họ có vẻ bắt chuyện với người quen, thảo luận điều gì đó. Bọn trẻ thỉnh thoảng đến quấy phá mái tóc của cô, nhưng cô không bận tâm, thân thể hữu cơ vốn dĩ không ý nghĩa.

Phụ nữ bắt đầu bưng thức ăn, để lên dãy bàn gần đó. Trong những món ăn cũng có cô phụ giúp chế biến trong đó, hầu hết những người ăn món cô nấu đều khen ngợi nên họ mời cô trợ giúp họ. Không có lý do từ chối, cô đồng ý.

Trione đang cố gắng đuổi bọn con trai đang cố ý tiếp cận cô, cô vô tư ngắm nhìn. Cơn gió lạnh bị ngọn lửa phương xa xua tán, có lẽ cũng bao gồm thân thể con người đang tỏa ra nhiệt độ. Zehona cảm nhận sự ấm áp trong vô thức. Cùng ánh lửa chập chờn trong đôi mắt ám bạc của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#oln