Chương 6: Andora phù hiệu và thánh kiếm Enpho

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết phủ thật dày trên mái nhà, sáng sớm ánh nắng xuyên qua tầng lớp đám mây, thẳng xuống bạt ngàn đại địa. Thẳng bắn vào trước sân, cây bạch quả chỉ còn lại chạc nhánh trơ trọi, băng rũ xuống tựa những cái dùi.

Giữa sân là hình ảnh thiếu nam thiếu nữ đứng đối diện nhau, cậu trai có mái tóc vàng nhạt, cắt ngắn, mặc thô sơ áo đai, thân hình khá cao, dáng người săn chắc, tạo cảm giác dẽo dai. Nữ thì đầu bạc chạm gót, áo dài tà chạm đất có nền màu đen hoa văn bạch kim phát họa diên vĩ cùng dây leo. Nàng thấp hơn người kia một cái đầu, lúc nói chuyện muốn ngước nhìn đối phương.

"Đây là đều Trione muốn ?"

Cô xác nhận.

"Vâng, hãy dạy tôi bất cứ thứ gì có thể."

Cậu hơi mím môi, giọng nói khá đè, có phần gắng sức.

"Được thôi."

Cô hơi gật đầu, bước lùi vài bước, bàn tay phải ngón tay trỏ hơi điểm, như ném đá vào mặt nước, gợn sóng chuyển động mỗi vượt qua một khoảng cách lại hiện ra hình dáng bóng ảnh. Liên tiếp nhiều hình ảnh hiện lên che lại trước mắt Trione. Đó là do lượng lớn thông tin từ một điểm bùng nổ hình thành hiện tượng.

Cậu bị choáng ngợp với quang cảnh trước mắt. Gần nhất cậu là hình ảnh một vật thể hình người nhưng lại hình dạng lập thể, ở phía sau có thật nhiều ống kim loại sắp xếp thành trạng quạt hướng lên. Bên trái là sinh vật có thật nhiều cánh tựa cánh ngỗng, hoặc cậu cho là thế. Trong tầm mắt cậu còn thấy thật nhiều kỳ lạ sinh vật, có dạng động vật, có dạng người, có dạng như á nhân, còn có những sinh vật cấu tạo cực kỳ dị dạng, tua vòi khắp nơi trên thân thể. Cậu cảm thấy ớn lạnh trong người, da gà nổi lên, toàn thân không khỏe, không nhìn thêm, cậu nhanh chóng chỉ đến hai hình có vẻ bình thường nhất trong tầm nhìn của cậu.

Cô hơi gật đầu, các hình ảnh đồng loạt biến mất, chỉ còn lại hai hình ảnh, một là phù hiệu phát họa một tòa tháp, một là thanh kiếm thập tự.

"Andora phù hiệu cùng Enpho thánh kiếm."

Andora phù hiệu từ quang ảnh hóa thành luồng sáng xông vào giữa ngược Trione, hình thập thự kiếm thì in hằng lên mu bàn tay phải cậu.

Tin tức lưu nổ tung trong óc Trione. Như thể ý thức bị chia làm hai, tồn tại ở hai nơi khác nhau.

Một ý thức đang đứng tại một vùng sa mạc, trước mắt là một tòa tháp cao vút, bão cát che lấp lấy phần lớn, chỉ lộ ra sơ lược hình dáng, bị che mờ bởi gió cát là những pho tượng hình thù kỳ dị được sắp xếp từng bậc, chạm trổ trên toàn bộ bức tường, kéo cao đến biến mất khỏi tầm nhìn.

Tòa tháp vọng ra ngoài tiếng nhiều tiếng người trùng đệp với nhau, âm thanh thì thầm, như ca ngợi một tồn tại đặc biệt.

Âm thanh cùng quang cảnh bổng đi xa, sau đó là một loại tần suất rung động nhanh chóng lan tràn toàn cơ thể, chậm rãi chỉnh sửa cấu trúc thông tin vật chất. Bỗng trong ý thức vang lên giọng nữ tiếng nói, âm thanh êm ái dễ nghe.

"Xin lựa chọn sở trường"

Do dự một chút, cậu lựa chọn nhanh nhẹn cùng lực lượng.

"Kiểm tra thông tin chủ thể, thiên phú hình thành, triệu hoán đạo tiêu"

"Trước mắt tiến trình, cấp độ 1"

"Hiện tại sơ cấp phù văn cộng hưởng rèn luyện, Siar ấn"

"Kỹ thuật bao gồm, tinh thông lực lượng vận dụng, tiêu trừ quán tính, cục bộ cao tốc."

"Kỹ năng, âm thoa."

"Tin tức kết thúc"

Ý thức bổng nhiên đứt gãy.

Ý thức thứ hai đang tại trong biển lửa, toàn khung cảnh là lửa. Bổng nhiên, cậu hiểu ra, đây là trường tâm linh bị đốt cháy, châm lửa tâm linh, hóa thành ngọn lửa, dùng ý thức cụ hiện tâm linh hỏa thành thực thể, hiện ra ngoại giới.

Bên ngoài, cơ thể Trione đứng im vài phần giây, rồi lại chuyển động bình thường. Cô hơi ngẩn đầu nhìn lấy cậu.

"Được chưa?"

"Ah hừm vâng ?!"

Có vẻ cậu ta chưa lấy lại các giác quan, vẫn còn một chút hỗn loạn.

Zehona hơi quay rót, tà áo quét nửa vòng hơi lộ ra bắp chân trắng ngà, ủng da bạch kim đường viền. Cô hướng về cửa nhà bước đi, theo sau là chú sói Snow.

.......
Mỗi ngày, cậu ta bắt đầu vung kiếm, thanh kiếm này là cậu tự làm bằng gỗ, có phần đơn sơ. Cậu rèn luyện các bắp thịt, chạy bộ, hít đất, rập bụng. Zahona hơi nhìn một chút, tiếp tục công việc trong tay.

Mùa đông làm cảnh vật như phủ một lớp áo bông trắng toát, xen kẽ là màu đỏ rực của lá xích phong, trắng một mảnh, đỏ một mảnh. Dì Hernita cùng chú Thandri đã dẫn Vaeis đi qua nhà bên, hiện tại căn nhà trống vắng, chỉ có tiếng lò lửa âm tường đốt cháy củi phát ra lách cách vang động.

Bên trái lò là chỗ đặt củi, được xếp chòng lên cao ngang thắt lưng người, mặt kính cửa sổ tràng đầy hơi nước, dưới bục được đặt một chậu hoa Iris xanh thẫm vẫn chưa tàn. Trên vách có treo vài cái đầu thú của hươu một sừng, da cáo đỏ, hổ kiềm.

Xa xa có tiếng bọn trẻ nô đùa vọng lại. Hiện tại cậu ta đang vung kiếm trước sân, khá thuần thục khi so sánh vừa mới bắt đầu, đã có thể đọc được tiết tấu cùng độ chính xác của những đường kiếm. Bước di chuyển vững vàng được đệm vào từng thế vung.

Cậu đưa một bàn tay ra, nhắm mắt lại, như cảm nhận cái gì. Trước mặt cậu là hai cọc gỗ, cọc bên trái bắt đầu rung lên, bắt đầu đang gia tăng cao tần rung động. Cộc bên phải nhanh chóng sai lệch bong tróc, các vụn gỗ văng tung tóe càng ngày càng nhiều. Có vẻ cậu còn chưa nắm bắt được kỹ năng của mình.

Sau một lúc, cậu ta bắt đầu luyện tập các bước di chuyển, việc làm cho các sợ cơ tăng nhanh co duỗi bằng cách giảm thời gian phản ứng sinh hóa, tăng nhanh quá trình trao đổi vật chất của cơ thể cần lâu dài chỉnh sửa cấu trúc ban đầu cùng chủ động nắm bắt tinh vi thời gian trì hoãn, lại đi trực tiếp tự điều tiết. Độ khó kia có thể không phải sinh vật con người nắm giữ được.

Lại một giờ qua đi.

Hạt ánh sáng bắt đầu chớp sáng ở bàn tay phải của Trione, hiện tượng đồng bộ quang phổ bắt đầu, trường tâm linh đang thiêu đốt chuyển hóa thành hạt năng lượng chập chờn rồi vụt tắt. Cậu luyện tập từ việc tụ tập các hạt enpho hòng mong muốn làm nó chất hóa, nhưng sẽ cần một thời gian nữa mới thành công.

Thời gian chuyển dần đến buổi trưa, thành viên còn lại của gia đình quay về. Cậu ta cũng tạm ngừng luyện tập.

Cô bắt đầu đặt những cái khai lên bàn, mọi người bắt đầu cầu nguyện, sau đó là dùng bữa.

Buổi chiều tuyết rơi, mọi người chụm lại với nhau trong nhà để chơi cờ Fin, một loại cờ không có hạn số người chơi trong bàn. Bàn cờ có thể ghép lại với nhau hình thành bàn cờ lớn hơn, các mảnh bàn cờ có hình vuông, hình chữ nhật, hình tam giác. Phía trên là các quân cờ cùng các lá bài cơ bản được cầm trên tay. Người ta còn cho ra nhiều những quân cờ cùng lá bài đặt thù nhằm tăng sự thú vị cho nó.

Mỗi ngày trôi qua như mọi ngày, thế rồi cuối năm sắp đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#oln