Điều mà Jennie chưa từng nghĩ tới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lại một ngày mà Jennie chán ghét, trời đã mưa liên tục 3 ngày không ngớt và cô ấy dường như kiệt sức theo cơn mưa ấy. Tâm trạng càng tồi tệ khi Chaeyoung không ở bên. Đúng rồi, Chaeyoung có lịch trình và cả hai đã lâu không gặp nhau.

Jennie yêu Chaeyoung, đó là điều cô ấy khẳng định. Nhưng còn Chaeyoung? Cô ấy không có cách nào để biết được.

Nghĩ về người mình yêu, cô ấy tự thấy ngọt ngào một chút. Nhưng có ai đang một mình mà không ghét những cơn mưa?

Cô ấy nằm dài trên sofa, một chút nữa Jennie có buổi chụp hình. Bây giờ cô ấy hơi mệt một chút nên đã ngủ ngay tại đó. Jisoo và Lisa đã đi mua sắm, Chaeyoung về nhà bố mẹ đến tối mới về. Nếu như cô ấy có thể đi cùng Chaeyoung... a cũng không phải chưa từng qua đó nhưng trước khác giờ khác. Bây giờ qua nhà Chaeyoung cô ấy chỉ nghĩ đến muốn gả cho người ta mà thôi.

Jennie ngủ không sâu, cô ấy vẫn có thể nghe thấy tiếng mở cửa. Trong cơm mệt mỏi, Jennie vẫn thấy bóng dáng của Chaeyoung. Cô ấy thấy cơ thể ấm hơn, cái mùi hương này, rõ ràng là Park Chaeyoung. 

Cô ấy không thể chờ đợi thêm nữa, cơn mệt mỏi không thể ngăn Jennie mở mắt nhìn Chaeyoung được. Jennie thấy Chaeyoung ngồi trên tấm thảm dưới ghế sofa, em ấy đang chơi game gì đó. Không, em nên chơi cô ấy chứ không phải cái game chết tiệt đó.

"Em làm chị tỉnh hả?"  Chaeyoung bỗng quay lại nhìn Jennie hỏi.

Mặc dù em đã cố để tập trung vào game để có thể kiên nhẫn không đánh thức Jennie, thế nhưng lâu lâu lại nhìn cô ấy. Chaeyoung không thể tập trung vào việc gì cả khi có Jennie bên cạch. Em nghĩ Jennie giống như nữ thần ở đỉnh olympus, nó dễ hiểu mà phải không? Không có ai từ chối một vẻ đẹp ngọt ngào và nóng bỏng như cô ấy cả.

"Không, do chị lạnh quá thôi" Jennie nói dối, cô ấy chỉ muốn nhìn thấy Chaeyoung.

Nghe vậy em đã ngay lập tức nằm xuống sofa ôm Jennie. Em thắc mắc có phải mọi áp lực của Jennie đều giải tỏa vào những mưa gió hay không nữa, như một loại dị ứng, Jennie mệt mỏi đến phát sốt vào những ngày như vậy.

"Không phải tối em mới về sao?" Cô ấy rất hưởng thụ hơi ấm mà Chaeyoung mang đến, ấm áp hơn bất cứ thứ gì mà Jennie biết.

"Hôm nay là một ngày tồi tệ, em đoán chị chưa ăn gì cả và em cần phải về sớm để đảm bảo rằng điều đó không xảy ra" Chaeyoung vỗ vỗ lưng cô ấy dỗ dành.

Em ấy đã mang thức ăn từ nhà về cho Jennie, em đã không thể yên tâm ở lại đến bữa tối mới trở lại. Em nghĩ Jennie sẽ kiệt sức, đó là điều Chaeyoung chưa bao giờ yên lòng. Cô ấy hờ hững và bất cần hơn những người xung quanh nghĩ, vào những ngày gió tuyết Jennie sẽ lao vào điên cuồng và chết dần trong lớp tuyết không bao giờ tan.

"Chị có muốn ăn chút gì không, một chút nữa chị còn phải ra ngoài"

"Không đâu, chúng ta cứ nằm thêm chút đi. Chị sẽ ăn trên đường đến chỗ chụp ảnh"

"Em biết chị chỉ nói thế thôi, sự thật là chị không có ý định đó đúng không?"

Phải, đối với một ngày tồi tệ, Jennie sẽ không ăn bất cứ gì cả. Nhưng đây là đồ ăn của Chaeyoung, cô ấy sẽ không từ chối bất cứ gì từ Chaeyoung. Cô ấy lại bắt đầu đấu tranh. Tình yêu này đã dần không thể kiểm soát được nữa, cô muốn bày tỏ, lại sợ sau khi nói ra ngay cả một ánh nhìn của Chaeyoung cô ấy cũng không còn.

Jennie biết mình không thể bày tỏ nỗi lòng này. Chaeyoung sẽ không bao giờ đồng ý, và cô ấy biết lý do vì sao.

"Chút nữa em sẽ lại về nhà hả?"

"Dạ, bữa tối vẫn chưa kịp ăn mà. Chị có muốn đi cùng em về nhà không?"

Jennie chưa từng nghĩ mình sẽ yêu đơn phương ai đó, lại còn là một người cùng giới. Tệ hơn là một người mà Jennie biết sẽ không bao giờ có thể chấp nhận cô.

Bốn năm trước cô ấy tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của Chaeyoung với mẹ em ấy.

"Con vẫn chưa quên lời hứa đó chứ?"

"Vâng, con sẽ không yêu ai cả cho đến khi giải nghệ"

Cô ấy thấy Chaeyoung cúi đầu, cô biết gia đình em ủng hộ con đường nghệ thuật của em chỉ trừ mẹ Chaeyoung. Bà ấy đã đắn đo và đồng ý với điều kiện rằng Chaeyoung không được yêu bất kỳ ai cho đến lúc giải nghệ. Lúc đó Jennie chưa có cố chấp với tình yêu này như vậy, lúc đó chỉ là thích một chút. 

Jennie đã cố đánh lạc hướng bản thân bằng cách yêu một ai đó khác, nhưng cuối cùng càng cố cô ấy càng nhận ra bản thân có thể chết vì Chaeyoung! 

Khi Chaeyoung đã ngồi ăn cơm cùng gia đình vào buổi tối, em ấy khó chịu, tự hỏi vì sao Jennie chưa trả lời tin nhắn. Chaeyoung bỗng cảm thấy cơn đau dạ dày trào dâng, em ấy cố ăn hết phần cơm của mình nhưng điều đó càng làm dạ dày của em đau dữ dội hơn. Chaeyoung hiểu không thể bấm điện thoại khi ăn cơm được. Nhưng Jennie còn chưa trả lời tin nhắn của em.

Sâu trong trái tim Chaeyoung, cô ấy là một cái gì đó mà em không thể nắm bắt được. Có lúc cô ấy nhiệt tình gần gũi, đôi lúc lại tạo ra khoảng cách khiến Chaeyoung lo lắng. 

Em ấy thường thức rất khuya, em ấy không muốn ngủ bởi vì khi ngủ em ấy cảm thấy mình đã chết đi, mọi người đang dần quên lãng em ấy, đó là điều mà Chaeyoung không thể tưởng tượng nổi. Chaeyoung đã sống vô hình đủ lâu để hiểu rằng điều đau đớn nhất con người có thể chạm tới chính là cô đơn. 

Cũng vì thế Chaeyoung rất thích được ôm, em ấy muốn chứng minh mình đang sống bằng cách để người khác cảm nhận mình. Và dường như Jennie nhận ra một cái ôm có ý nghĩa to lớn đối với em như thế nào. Chaeyoung thích những cái ôm từ Jennie.

Sau đó, điện thoại của Chaeyoung rung lên. Em ấy lập tức bắt máy em thật hy vọng đó là Jennie.

"Rosie, chị đã mơ về ngày chúng ta có thể dạo bước và nắm tay nhau, ôm nhau, và hôn nhau."

"...chị đang ở đâu?" Chaeyoung hốt hoảng và bối rối rất nhiều. Em chưa bao giờ nghĩ sẽ nhận được một lời tỏ tình như thế đến từ Jennie. Chaeyoung rời khỏi bàn ăn và mặc áo khoác chỉ cần Jennie nói ra địa danh nào đó, cho dù là bên kia địa cầu thì Chaeyoung cũng đã sẵn sàng rồi!

"Chị biết rằng mình đã nói những điều viển vông, nhưng chị không chịu đựng được." Khi chị nói ra những lời này có nghĩa là Jennie đã không thể tuyệt vọng hơn. Jennie lúc này đang cầu xin tình cảm từ một người khác, rất thảm hại.

Chaeyoung dừng lại một chút khi đang bước đi rất vội vàng, em ấy lo sợ chuyện không hay và Jennie sẽ làm gì đó tổn thương chính mình. Chaeyoung quay lại nhìn mẹ mình, em ấy thấy ánh mắt bà ấy đanh lại, xoáy sâu vào giác mạc của mình làm nó cay và ướt. 

Nhưng Chaeyoung vẫn quyết định nhắm chặt mắt và bước thật nhanh ra ngoài.

"Jennie, Jennie chị nghe này chị hãy bình tĩnh nói cho em biết chị đang ở đâu..."

"Em sẽ đến nói với chị rằng em cũng muốn hôn thị, chạm vào chị..."

"...và chị sẽ của em chứ?"

Jennie đã khóc, cô ấy cắn chặt môi để không phát ra tiếng nấc. Hôm nay cô có một chụp hình tồi tệ, Jennie đã bị nhắc nhở rất nhiều, trên mạng toàn những lời chửi rủa dù cô chẳng làm gì, còn có lũ đàn ông khốn nạn chỉ muốn lên giường với cô. Mọi thứ thật kinh tởm, tất cả những gì cô lựa chọn đã làm chính mình rơi nước mắt.

"Chị ở ngay dưới nhà em" 

Chaeyoung tăng tốc thật nhanh, em đã rung động trước Jennie từ những ngày còn là thực tập sinh, ánh mắt ấy mãnh liệt đến mức không thể che giấu được mẹ của em. Đó là lý do sau đó Jennie nghe được cuộc nói chuyện đó. Nhưng không sao cả, tất cả chỉ có thế. Dù có phải là kẻ thất hứa thảm hại cũng không sao, Chaeyoung sẽ làm mọi thứ để mẹ và tất cả mọi người chấp nhận tình yêu này.

Sau đó Chaeyoung lao đến ôm Jennie, vỗ về để cô ấy thôi không khóc nữa. Jennie đã uống rượu nên không được tỉnh táo, đó là điều dễ hiểu vì Jennie chưa bao giờ mất kiểm soát như vừa rồi. Chắc hẳn cô ấy đã rất mệt mỏi.

"Rosie, xin lỗi em. Chị không nên để em khó xử chị biết lời hứa của em..."

"Đừng lo lắng, em yêu chị, chỉ cần nắm chặt tay em thôi nhé?!"

Khi cả hai đã bình tĩnh và đứng trước cửa nhà Chaeyoung thì Jennie lại lo lắng khi sắp phải đối diện với gia đình em.

Nhưng Park phu nhân cũng không làm khó cô, chỉ gọi Chaeyoung vào phòng nói chuyện riêng để Jennie lại cho ông Park và chị gái Chaeyoung tiếp chuyện, thật may rằng cả 3 đã nói chuyện vui vẻ với nhau.

"Rồi một ngày con sẽ hối hấn về những quyết định của mình đó Chaeyoung"

"Không sao cả, cho dù sau đó con có thể khóc rất nhiều nhưng điều đó cũng không thể làm con bỏ cuộc với tình yêu của mình được!"

Cuối cùng cả hai đã yêu nhau, ôm nhau mỗi tối, và Jennie nhận ra Chaeyoung mạnh mẽ biết bao. Em ấy không ngần ngại công khai tình cảm của mình sau lời hứa với mẹ mà dũng cảm đối mặt. Em ấy không hề mỏng manh, từ sau khi yêu nhau Chaeyoung chăm sóc cô rất tốt, ví dụ như học nấu ăn, đưa Kuma và Kai đi dạo, chuẩn bị đồ cho Jennie nếu cô ấy có lịch trình ở nước ngoài,... và rất rất nhiều điều khác nữa.  

















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro