Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đọc vui vẻ nha ❤️
-----------------------------------
Vẫn như mọi ngày, Jennie sau khi sửa soạn cho bản thân xong đều sang phòng của Rosie để đập con sâu ngủ đó dậy.

"Rosie dậy nào, đi học nào."

"Em buồn ngủ...." Cô cuộn tròn trong chăn.

"Vậy chút em đi học cùng dì Park."

"Không, Rosie đi cùng Jen cơ" cô bật người ra khỏi chăn.

"Vậy mau lên còn ăn sáng."

Rosie gật đầu, phóng nhanh vào tolet.
Hôm nay là ngày cô được vào lớp mới vì đã có thể nói thành thục rồi nên bây giờ phải học viết chữ và số như những em lớp 1 .

"Các em, hôm nay chúng ta có bạn mới, các em vỗ tay chào đón bạn nào !" Yeri dõng dạc nói rồi kéo Rosie từ trước cửa lớp bước vào.

"Xin chào, mình là Rosie ạ."

Những đứa trẻ trong lớp cười nắc nẻ.

"Cô ấy lớn vậy mà học lớp một sao, haha" Một bé trai lên tiếng.

"Các em không được cười, bạn có vẻ lớn hơn các em nhưng bây giờ là bạn cùng lớp, các em phải giúp đỡ bạn biết không ?"

Cả lớp bắt đầu im thinh thích.

"Rosie à, không sao. Vào học đi nào, không Jennie sẽ giận đó."

Rosie hơi buồn, cô biết cô đang bị gì nên cũng có chút tủi thân nhưng vì Jennie, cô sẽ cố gắng.

Rosie bước vào bàn cuối lớp, ngồi yên vị ở đó. Yeri và giáo viên chủ nhiệm lớp bước ra ngoài sau khi kêu học sinh lấy sách ra tự ôn .

"Lisa, em chăm sóc Rosie giùm unnie . Jennie nhờ unnie nói với em như thế. Em không muốn nghe sư tử hống chứ ?" Yeri nghiêng đầu hỏi.

"Em biết rồi, em không thử cái đó lần nữa đâu, thủng cả màn nhĩ." Lisa khẽ rùng mình.

"Rosie rất ngoan nên em chỉ cần để em ấy đừng bị chọc ghẹo là được."

"Vâng, em sẽ để ý. Bây giờ em vào lớp đây."

"Uhm, em đi đi."

********

Tiếng chuông báo hiệu đến giờ ra chơi vang lên, tất cả học sinh đều chạy ùa ra ngoài riêng cô thì không, chỉ ngồi tại chỗ vẽ gì đó.

Lisa đang ngồi trên bàn của giáo viên, định sắp xếp lại sách vở và đi ra ngoài thì lia mắt xuống lớp thấy cô ngồi đó.

"Em đang làm gì thế ? Rosie." Lisa bước gần lại.

"Em đang vẽ ạ."

"Sao em không ra ngoài chơi với các bạn ?"

"Các bạn sẽ cười em ạ. Jennie nói ai cười em thì không cần chơi với họ, em ngồi vẽ hay làm mọi điều em thích là được." Cô vẫn vừa vẽ vừa trả lời.

"Vậy Lisa không cười em, em chơi với Lisa nhé ?"

"Em khờ lắm không biết chơi gì đâu" Rosie chu chu môi nói tay vẫn không ngừng vẽ

"Lisa chỉ em."

"Thật ạ ?" Cô bỏ bản vẽ xuống hồ hởi .

"Ừm, tôi sẽ chỉ em."

"Vậy mình chơi trò gì ?"

"Chơi X.O nhé."

"Là gì ạ ?"

Lisa lấy một cuốn vở nháp lật ra một trang trống.

"Bây giờ tôi đánh X vào đây, em phải chặn lại nếu hàng ngang, dọc, chéo mà đủ 5 cái X liền nhau là em thua và ngược lại cũng vậy, em phải làm sao đủ 5 cái O liền nhau thì em thắng ."

''Vậy thắng thì được gì ạ ?"

"Thắng em muốn gì tôi cũng cho em. Còn em thua thì không sao cả."

"Vậy thì cô lỗ rồi ạ..."

"Thì bây giờ chúng ta chơi 5 ván nếu như tôi thắng 3 ván thì từ nay em không được kêu tôi bằng cô nữa ."

"Chứ kêu bằng gì ạ ?"

"Kêu sao mà em thấy thích nhé."

"Vậy nếu em thua em sẽ kêu cô bằng Lisa nhưng em không thua đâu ,hihi."

Cả hai cô trò miệt mài chơi trong vui vẻ...

"Haha ,tôi thắng em rồi."

"Thì cô thắng nhưng mai lại chơi tiếp được không ? Sẽ có ngày em thắng cô cho xem."

"Sao lại là cô ?"

"À quên mất, Lisa mai lại chơi nhé ."

"Được thôi, mai Lisa và em lại chơi."

"Em vẽ tiếp đây."

"Em vẽ gì vậy, tôi xem được không ?."

"Em vẽ Jennie ạ"

"Sao lại vẽ Jennie?"

" Jennie nói em hãy vẽ cái gì đẹp nhất mà em thấy..."

"Vậy Jennie đẹp nhất với em hả ? Lisa thì sao?"

" Lisa cũng đẹp ạ..."

"Vậy em vẽ Lisa đi."

"Jennie đẹp hơn ạ, Jennie nói đẹp nhất mà, không phải đẹp đâu."

"Vậy em chỉ định vẽ một mình Jennie thôi hả ?"

"Ừ ha, cũng được nhưng lisa phải thắng em vào ngày mai đã, hehe." Rosie kháu khỉnh nói.

Tiếng chuông vào lớp vang lên, Lisa mỉm cười với cô rồi lên bục làm tiếp công việc cô giáo của mình .

*******

Trước giờ tan trường 5 phút, Yeri đã có mặt sẵn trước cửa lớp Rosie đang học, không biết từ khi nào mà cô ấy trở thành vệ sĩ của Rosie nữa. Có lẽ vì cô ấy sợ con sư tử kia sẽ xử tử mình nếu Rosie có mệnh hệ gì.

Chuông vang lên thì Lisa cùng Rosie bước ra khỏi.

"Wow ! Mới ngày đầu tiên, mà thân thiết nhỉ ?"

"Em và unnie đưa Rosie xuống nhé."

Sau khi giao cô lại cho Jennie. Lisa nhìn chiếc xe đi xa rồi bỗng lên tiếng .

"Unnie tin vào tình yêu sét đánh không ?"

"Em đừng nói em thích Rosie nha ?"

"Em thích cậu ấy mất rồi, Rosie chắc cở tuổi em nhĩ ?."

"Em có định theo đuổi Rosie không ?"

"Nếu như Jennie unnie không nuôi cậu ấy nữa thì em sẽ nuôi vì Jennie unnie còn phải có chồng rồi sinh con nữa, lúc đó Rosie sẽ là của em thôi."

"Sao em nghĩ Jennie sẽ không yêu Rosie."

"Vì Jennie unnie thẳng, cách unnie ấy chơi đùa với đàn ông, em chắc chắn là thẳng."

" Chị nghĩ không đến lượt em nhận nuôi Rosie đâu."

"Chứ còn ai thích Rosie nữa?" Lisa trổ mắt ngạc nhiên.

"Chính là chị."

********

Cùng lúc đó trên xe, hôm nay mặt Jennie có vẻ tươi tắn và liên tục nhắn tin với ai đó.

"Jen có chuyện vui sao?" Cô cũng cười theo khi thấy nàng vui vẻ.

"Uhm, lát về nhà chị sẽ nói em nghe."

*********

Sau buổi ăn tối , cô và nàng đang ngồi xem tivi ở phòng khách.

"Jen à, giờ có thế nói chuyện gì mà chị vui không?" Rosie phấn khích đung đưa tay Jennie hỏi.

"Rosie nè, chị có bạn trai rồi một anh chàng rất tốt." Jennie cười tươi show cả mắt cười của bản thân ra.

"À, bạn là con trai." Cô lầm bầm.

"Là người yêu, không phải là bạn bình thường hiểu không ?"

"Yêu như Jen yêu em á?" Cô chỉ vào mình rồi sang nàng.

"Giống vậy, à nói sao nhỉ? Seobang tương lai, nghĩa giống vậy đó."

"À." Rosie bỗng chốc trở nên trầm mặc .

"Sao thế ? Em không vui vì điều này sao?."

"Vậy...người đó sẽ cướp mất chỗ của Rosie đúng không?" Cô mím môi ngăn dòng nước như đang trực tràn trên khóe mắt rơi xuống.

"Không có đâu, Rosie là Rosie, anh ấy là anh ấy cơ bản hai người không giống nhau. Trời ạ, đừng khóc mà." Nàng hơi nheo mày giải thích.

" Jennie đã hứa không bỏ Rosie." cô cúi đầu thút thít nói.

"Uhm chị không có bỏ em, chúng ta vẫn như cũ không gì khác cả, Ok?" Jennie nắm đôi tay và nhìn vào mắt Rosie "Bây giờ thì nín khóc được rồi chứ ?"

Rosie gạt nước mắt rồi cười tươi.

*******

Và những ngày sau đã không như những gì Jennie nói. Nàng không còn đón cô thường xuyên nữa, lúc là dì Park lúc thì là Yeri và Lisa.

Ở nhà thì cũng vậy, Jennie nói chuyện điện thoại hoặc nhắn tin suốt làm tâm trạng của Rosie càng ngày càng tệ hại vào lớp chỉ trầm mặc không còn vui vẻ và tiếp thu nhiều như trước .

********

Reng !!!! Reng !!!!

Sau những tiếng chuông dài thì Yeri cũng đã bắt máy.

"Alo ! Mình nghe đây Jennie."

"Cậu đưa Rosie về nhà giùm mình nha mình hẹn với Jongi rồi."

"Được thôi. Mà dạo này cậu lo đi chơi với bạn trai mà bỏ bê Rosie, em ấy dạo này rất tệ, điểm kiểm tra thì thấp, trông còn gầy đi nữa rốt cuộc cậu có chăm sóc được cho em ấy không vậy"

"Vậy sao? Chắc mình không để ý. Mình sẽ quan tâm đến Rosie hơn nhưng giúp mình lần này nhé ?"

"Hôm nay mình bận, mình sẽ nhờ Lisa. Nếu cậu còn bỏ Rosie, mình sẽ đem Rosie về nhà của mình, đừng để mình làm vậy Jennie à."

"Mình xin lỗi. Yeri à....mình..."

Tút...tút...tút.

Có lẽ Yeri đã rất giận. Jennie thở dài, cô thật sự có hơi hời hợt với Rosie từ khi yêu Jongi .

"Jennie à, hết giờ làm rồi, mình đi thôi." Jongi bước vào phòng làm việc nàng.

"Oppa à, hôm nay đi ăn xong mình về nhé. Rosie dạo này học rất tệ em phải về xem sao đã."

"Yeri lại nói vậy à ? Em đã rất nhiều lần hủy hẹn với anh vì Rosie rồi, hôm nay là kỉ niệm ba tháng chúng ta quen nhau em cũng định hủy nữa sao ? Rosie quan trọng hơn ngày kỉ niệm của chúng ta?" Jongi có vẻ hơi bực tức .

"Không phải vậy nhưng mà..." Jennie rời vào thế bí giữa tình yêu và bạn bè.

"Anh hiểu rồi. Em không cần nói gì nữa, ăn xong anh đưa em về" hắn chen ngang nói.

"Oppa à, em đi với anh. Rosie tối về em sẽ nói chuyện sau, được chứ ?" Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt dịu dàng.

"Oppa không ép em đâu nên em không cần vậy, chúng ta đi ăn rồi anh chở em về."

"Kỉ niệm chúng ta quan trọng hơn mà, anh không ép em gì cả."

"Uhm, vậy mình đi thôi" hắn cười tươi đan lấy tay Jennie.

********

10 giờ đêm, Jennie vẫn chưa về nhà. Lúc đầu Rosie rất buồn nhưng thời gian cũng làm cô quen dần. Cô vẫn giống như những ngày đầu nàng mới quen Jongi, cô luôn đứng ngoài ban công chờ hắn chở nàng về và lúc nào cũng nhìn thấy cảnh tình tứ của hai người ấy.

Và cũng từ ngày ấy, ngày nào Jennie không về Rosie cũng bỏ bữa. Dì Park thì không thể nói chuyện với Jennie được vì cô đã xin dì đừng nói và có muốn nói thì cũng không nói được vì nàng luôn nói chuyện điện thoại với Jongi suốt.

Chiếc Lexus màu đỏ khẽ mở cửa, hắn xuống vòng đi sang bên kia mở cửa cho nàng rồi cả hai trao nhau nụ hôn nhẹ thì Jennie mới mở cổng bước vào nhà. Rosie trên ban công nhìn nàng cũng đã quen thuộc rồi, quen luôn cả những lần tim nó nhói lên đau buốt ngay lúc ấy. Cô cũng từ từ bước về phòng, nằm lên giường trốn trong chăn cùng tiếng nấc nhẹ.

Khoảng ba mươi phút sau, Rosie nghe được tiếng mở cửa nên im lặng nén nhẹ tiếng khóc của mình. Cô cảm nhận được, giường mình khẽ lún thêm một chút vì sức nặng ...

"Rosie em ngủ chưa?"

"Hửm?"

"Yeri nói dạo này em học rất tệ, sao vậy ?"

"Em xin lỗi... em...sẽ cố gắng hơn..."

"Dạo này Jen hơi bận không quan tâm Rosie nhiều, em không buồn chứ ?

"Em biết mà , Jen bận cùng anh Jongi mà."

"Xin lỗi em Rosie, Jen không giữ được lời hứa mọi thứ vẫn như cũ nhưng chị vẫn yêu thương em mà ."

"Em hiểu mà."

"Mai cùng Jen ăn cơm với anh Jongi nhé ?"

"Uhm, em biết rồi."

"Rosie ngủ ngon nhé ."

"Uhm."

Jennie nói xong thì đi về phòng, chỉ còn mình cô cùng tiếng nức lớn hơn. Cô không hiểu sao tim cô đau quá, cô rất khó chịu khi phải chia sẻ Jennie với ai khác, nhìn nàng thân mật cùng ai khác. Nhiều khi cô nghĩ nếu như xưa, cứ đi long bong và không hiểu biết gì còn tốt hơn bây giờ rất nhiều. Cô khóc cho đến khi chìm dần vào giấc ngủ.

********

Hôm nay, Jennie dẫn Rosie đi cùng trên xe của Jongi và tất nhiên là cô ngồi một mình phía sau. Cô cứ như vô hình trong mắt họ, hết hôn má rồi nắm tay cười đùa vui vẻ và lúc đó cô cũng hiểu rằng Jennie không yêu cô như yêu Jongi, cô giống như Yeri và Lisa vậy, Rosie cắn môi mình thật chặt, chắt đến bật cả máu. Cô biết mình không được khóc trong lúc này thà đau như vậy còn hơn. Vị tanh từ từ truyền vào lưỡi rồi cổ họng, có đáng gì với trái tim đang buốt đau như ai đâm ngàn nhát dao vào ấy , cô bỗng thấy không còn lý do gì để cô phải làm mọi thứ để Jennie vui lòng nữa cả, Jennie có Jongi là đủ rồi.

Cắt ngang dòng suy nghĩ của bản thân vì xe đã dừng lại ngay trước trường cô, mở cửa rồi bước xuống, cô cúi đầu chào rồi xoay người đi về phía Lisa đang chờ sẵn .

" Rosie, Em có sao không sắc mặt em không tốt lắm?" Lisa lo lắng

"Lisa à , hôm nay em không muốn đi học, Lisa cho em nghỉ nhé, Lisa đừng nói Jennie biết được không ?"

"Em muốn đi đâu ?"

"Em không biết nữa, Jennie có cho em tiền này, em cũng nhớ địa chỉ trường rồi, 4 giờ em sẽ quay lại, Lisa đừng nói với Jennie, em năn nỉ Lisa." Rosie vô lực nói, nước mắt cũng rơi dài xuống vì kiếm nén quá lâu."

"Em bị gì vậy, Rosie. Jennie đã làm gì em hay em đau chỗ nào ? Đừng làm Lisa sợ." Lisa hoảng hốt ôm chặt cô đang khóc nấc lên.

"Em đau ở đây, đau lắm...." Cô chỉ vào tim "Có lẽ em bị bệnh tim rồi....Nó.."

" Lisa sẽ gọi cấp cứu, em đợi một chút" Lisa cắt ngang lời Rosie, rồi lập tức lấy điện thoại bấm số cả người run lên vì sợ.

"Nó chỉ đau khi thấy Jennie ở cùng anh Jongi thôi, đó là bệnh gì vậy? Bây giờ tim em vẫn còn đau buốt, Lisa à cứu em đi."

Lisa đang gọi cấp cứu thì nghe câu tiếp theo mà Rosie nói thì hơi đơ ra rồi tắt điện thoại, Em tự đập vào trán mình một cái vì quá hấp tấp không chịu nghe đứa trẻ to con nói hết câu .

"Rosie, Lisa biết em bị gì rồi. Lisa cũng sẽ nghỉ để ở cùng em nhưng em phải kể cho Lisa nghe em bắt đầu đau khi nào thì mới có thể chữa được."

Cô gật đầu thì Lisa liền gọi điện xin nghỉ cho cả hai.

*********

Tại một quán cà phê sân thượng , Em cùng cô nhìn ra Seoul bao la từ trên cao, tâm trạng Rosie cũng đã đỡ hơn rất nhiều sau khi kể mọi việc cho Lisa nghe.

" Rosie à, Em biết tại sao Jennie không yêu em như cách yêu Jongi không ?"

Cô khẽ lắc đầu.

"Vì em là con gái và Jennie cũng vậy . Cô ấy cần một người chở che bảo vệ nhưng em thì không làm được. Em còn sống dựa vào Jennie nữa."

"Nhưng Jennie từng nói yêu em mà."

"Được thôi, Lisa giúp em thử Jennie. Xem thử em quan trọng hay Jongi."

"Thử sao ạ?."

"Tối nay khi em ăn cùng họ , hãy giả vờ đổ đồ làm dơ quần áo anh ta. Nếu Jennie la mắng em và đuổi em lên phòng thì Jongi quan trọng. Còn nếu Jennie bênh em thì em quan trọng. Lúc đó em sẽ biết Jennie yêu ai nhiều hơn."

"Vậy có được không ?"

"Được, chút Lisa mua cho em điện thoại. Em chỉ cần gọi cho Lisa và nhét điện thoại vào túi áo, lisa sẽ đứng ngoài cổng nhà Jennie hỗ trợ em. Được chứ ?"

Rosie trần chừ một chút rồi gật đầu.

********

Đúng 4 giờ chiều Jennie cùng Jongi đến đón Rosie.

Đúng như Lisa chỉ bảo, cô đeo tai nghe Bluetooth mini vào tai thả tóc xõa che đi rồi ấn nút gọi cho em rồi bỏ vào túi và ngồi ăn như bình thường.

"Rosie thích canh rong biển, đưa đây Jen múc cho." Nàng chìa tay ý bảo đưa chén.

"Cảm ơn." Cô liền đưa.

Thì Lisa bắt đầu kêu cô làm đổ vào người anh ta đi và cô làm theo khi lấy bát canh từ Jennie.

"Yah ! Cái quái gì vậy ?" Jongi nhảy dựng lên vì nóng.

"Em xin lỗi" cô cúi đầu .

"Oppa có sao không ? Rosie chỉ vô tình thôi, anh đừng giận" Jennie khẽ hất vài miếng rong biển còn dính lên người Jongi rồi lấy giấy thấm vào những chỗ ướt.

"Anh chịu hết nỗi rồi. Lúc nào em cùng bênh cô ta, lúc thì hủy hẹn với anh vì cô ta. Cô ta là gì của em hả ? Sao em cứ giữ khăng khăng cô ấy. Em có biết vì cô ta mà em đã hời hợt với anh bao nhiều lần không? Ngay cả ngày kỉ niệm em cũng lo cho cô ta trước. Anh chấp nhận vì yêu em nhưng em định giữ cô ta suốt đời sao ? Giờ em chọn đi. Một là anh, hai là cô ấy."

Rosie hoảng sợ vì không nghĩ mọi chuyện đến mức này, mắt rưng rưng nhìn Jennie.

"Em....." Nàng nhìn cô rồi nhìn Jongi...

.End Chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro