Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?
Chap 11:

_A.

Chanyeol tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, tay ôm lắc đầu mà lắc lắc vài cái. Tối hôm qua anh đã rất say, say tới mức ngủ quên ở ngoài ban công và có một hình bóng ... Thôi dẹp đi, anh mặc kệ, dù sao cũng không quá quan trọng với anh, có lẽ đó chỉ là một người tốt giúp đỡ anh thôi.

Mau chóng vệ sinh cho tỉnh táo, thay một bộ cho tươm tất, Chanyeol bắt đầu một ngày với việc kiểm tra bệnh án của một số bệnh nhân anh phụ trách.

_Có một trường hợp vừa được bác sĩ Kim vừa chuyển hồ sơ cho tiến sĩ ạ! - Một cậu thực tập đưa cho anh hồ sơ.

Liếc sơ qua một chút.

_Chẳng phải đây là người gặp tai nạn giao thông cách đây vài tuần sao?

_Vâng, chính là cô gái đó.

_Có chuyện gì mà cần chuyển giao cho tôi? - Đây chẳng phải chuyện đã xử lý xong từ ca phẫu thuật rồi hay sao?

_Người nhà cô ta yêu cầu trực tiếp được tiến sĩ điều trị ạ.

_Đến đó xem thử.

_Vâng.

Đến nơi, anh bắt gặp một nhóm hỗn loạn các bác sĩ, y tá, người thăm bệnh và ngay cả một số bệnh nhân đang tụ tập nhốn nháo trước cửa phòng bệnh.

_Hừm. - Anh hắng giọng một cái, lập tức đám người kia tản ra, mỗi người một việc quay lại vị trí của mình.

"Cạch" - Anh mở cửa tiến vào.

_Xin chào! - Anh lịch sự chào hỏi.

_À vâng, xin chào! - Người nhà bệnh nhân chào lại anh.

_Nghe nói là phía gia đình yêu cầu tôi trực tiếp chữa trị cho bệnh nhân.

_À vâng. Tôi muốn con gái tôi nhận được sự điều trị tốt nhất. - Người đàn ông chân thành nói.

_Vấn đề sức khỏe của cô gái này không có gì đáng lo ngại, tôi đã giải quyết trực tiếp trên ca phẫu thuật hôm trước. Việc để bác sĩ Kim điều trị cho cô ấy là hoàn toàn hợp lý.

_Nhưng tôi muốn con tôi nhanh chóng phục hồi bằng những điều trị tốt nhất, con bé còn rất nhiều những dự án phim bị hoãn lại vì sự cố. - Người dàn ông tỏ vẻ cáu gắt.

_Cô ta là một diễn viên ư?

_Con bé là Seohyun, anh không biết sao ? - Người đàn ông này tự tin vào con gái mình quá rồi.

_Tôi không có hứng thú. - Chanyeol đúng là quá phũ.

Liếc mắt qua cô gái bên cạnh, thân ảnh này trông quen quen, còn cặp nạn để bên cạnh giường nữa.

_A, cái anh say xỉn hôm qua đây mà, thật là nhìn không ra. - Cô gái chợt thốt lên đầy vui vẻ.

_Cô là ... - Chẳng lẽ ...

_Hôm qua em thấy anh ở chỗ ban công thì phải. Trông anh lúc đó với bây giờ thực khác xa nhau. - Cô gái càng nói càng làm anh không biết cái hình tượng của mình nó trôi đi đâu.

_Thôi được rồi. Tôi sẽ trực tiếp điều trị cho cô. - Anh thực sự không muốn cô gái này nói thêm gì nữa.

_Cám ơn. - Seohyun mỉm cười.

_Tôi xin phép đi trước. - Chanyeol chào người nhà bệnh nhân rồi quay ra khỏi phòng.

_Ráng nha con ! Cậu ta có vẻ hợp style của nhà mình. - Người mẹ xoa xoa đầu cô gái khi Chanyeol đã khuất bóng.

_Mẹ yên tâm. Con mà. - Seohyun lại cười.

___

_Innie, anh tới rồi. - KyungSoo mở cửa phòng 1213 bước vào.

_Ừm. - JongIn đưa mắt nhìn anh.

_Em ăn cháo này. - Một mẻ cháo thơm phức được dọn ra.

_... - JongIn chật vật ngồi dậy.

_Đã đỡ đau chưa ? - Thấy JongIn ngồi dậy hết sức khó khăn, KyungSoo liền đỡ phụ và lo lắng hỏi.

_Chỗ khâu còn hơi nhức, nhưng không sao. - JongIn chậm rãi xúc từng muỗng cháo.

_Ừ. - Bản thân KyungSoo cũng có một chút ngại, liền định quay bước đi gọt trái cây.

_Anh đi đâu. - JongIn dừng ăn cháo, tay giữ lấy vạt áo nắm được từ KyungSoo.

_À, chỉ định đi gọt trái cây cho em. Mà có chuyện gì a ?

_Không, chỉ là nhìn anh thì mới ăn ngon được. Mau lấy trái cây lại đây gọt đi. - JongIn mặt không để lại ra quá nhiều biểu cảm, nhưng lại khiến trái tim KyungSoo rung lên từng hồi.

_Được rồi, em mau ăn đi! - KyungSoo không biết giấu cái mặt đỏ ửng của mình đi dâu, bèn quay đi nhanh chóng lúi cúi lấy đồ từ giỏ ra.

_Sao mặt anh đỏ vậy? Làm gì để sốt sao? - Khi KyungSoo trở lại gần bên JongIn, cậu đã tinh ý nhận raa.

_Không có sốt a. - KyungSoo lắc đầu nguầy nguậy.

_Thôi không làm cái gì nữa, dẹp hết mọi thứ đi. - JongIn không hài lòng, đòi anh dẹp cháo, dẹp trái cây, hạ giường xuống.

_Được rồi em ngủ đi. - KyungSoo quay giường cho cậu.

_Đừng hạ thấp quá, bản thân anh không thích nằm thấp mà.

_Có liên quan gì đến sở thích của anh? - KyungSoo trố mắt nhìn cậu.

_Mau lại đây nằm với em, hai chúng ta đều là bệnh nhân rồi.

JongIn kéo tay anh ngồi lên giường, rồi nhấn anh nằm xuống, bản thân cũng nằm ở bên cạnh, nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro