Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dư Cảnh Thiên nghe thấy động tĩnh, trước tiên đứng lên mạnh mẽ xoa xoa mặt, chỉnh lại quần áo, bước nhanh đi ra ngoài.

Phía ngoài hàng rào một lớn một nhỏ đang chụm đầu, mắt tròn mắt dẹt nhìn vào trong.

"Chú Thập Thất có thể thấy rõ bọn họ đang làm gì không?"

"Nhìn không rõ, có lẽ là đang Morning Kiss?" Thập Thất cao giọng nói, hai người đồng thời phát ra tiếng cười đầy ẩn ý.

"Chú nói xem, có phải con sắp có em gái?" Dư Nhất Nhất thanh âm không lớn, nhưng từng câu từng chữ đều rơi vào tai Dư Cảnh Thiên.

"Chúng ta có phải tới quá sớm? Ảnh hưởng đến hai người bọn họ?"

Hm, là giọng của Thập Thất. Dư Cảnh Thiên tay siết chặt thành nắm đấm.

Nhìn thấy vẻ mặt tối sầm của Dư Cảnh Thiên, Thập Thất cùng Dư Nhất Nhất nhanh chóng trở nên ngoan ngoãn, Thập Thất giả vờ như không có chuyện gì: "Tony, buổi sáng tốt lành! Nhất Nhất nói nhớ cậu! Tôi liền sớm đưa bé về tới!"

"Con không có!" Dư Nhất Nhất hô lên, "Là Thập Thất muốn tới! Con mới không muốn quấy rầy thế giới hai người!"

"Cái gì mà thế giới hai người!" Dư Cảnh Thiên hung hăng trừng mắt nhìn bé, Dư Nhất Nhất ngoan ngoãn ngậm miệng.

"Đúng vậy, nào có thế giới hai người, bạn cũ gặp mặt mà thôi, có thể có chuyện gì." Thập Thất cố ý nhấn mạnh, khiến Dư Cảnh Thiên xấu hổ nói không nên lời, cắn răng mở cửa cho hai người.

"Tôi không vào đâu. Nhóc nhà cậu tối hôm qua quá nghịch ngợm, tôi phải trở về ngủ bù." Thập Thất ngáp một cái, nhìn thấy La Nhất Châu đứng ở phía sau Dư Cảnh Thiên liền nâng cằm, "Nhất Châu, đi đây."

"Tôi với cậu cùng đi." La Nhất Châu nghiêng thân vòng qua Dư Cảnh Thiên đi ra cổng.

Dư Cảnh Thiên lúc này mới để ý đối phương sớm đã ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị rời đi. Trong lòng em bỗng thấy mất mát, lại không rõ là vì sao.

"Chiều nay anh có buổi phỏng vấn trực tiếp, đã nhận lời từ lâu, không từ chối được." La Nhất Châu dường như xem thấu tâm tư của em, chưa đợi em giải thích liền nói "Vừa vặn cho em chút thời gian, suy nghĩ xem có đồng ý với những chuyện anh nói không."

"Chuyện gì vậy?" Vốn dĩ đang buồn ngủ Thập Thất như được lên dây cót tinh thần, tỉnh táo hẳn, một mặt hóng hớt nhìn hai người.

"Lăn trở về ngủ đi." Dư Cảnh Thiên giơ chân muốn đá người,không chút nào nhớ Thập Thất vừa giúp mình chăm con. Thập Thất trốn rất nhanh, nhảy đến chỗ xa hướng về phía Dư Cảnh Thiên làm mặt quỷ.

Dư Cảnh Thiên không phục, xông lên bóp cổ Thập Thất, hai người đánh cãi chí chóe lại không hẹn mà cùng cười.

"Hai người thật là ấu trĩ!" Thấy Thập Thất cùng Dư Cảnh Thiên cãi nhau ầm ĩ Dư Nhất Nhất thở dài nói.

"Dư Nhất Nhất? Muốn chết sao?" Dư Cảnh Thiên liếc mắt một cái.

Đương lúc người lớn trong nhà gọi cả tên họ đầy đủ của mình, đồng nghĩa với việc mình xong đời rồi. Dư Nhất Nhất đồng cảm sâu sắc với câu nói này, bé rụt rụt cổ, xoay người về phòng khách, nhanh chóng thoát đi hiện trường nguy hiểm.

Buổi chiều, Dư Cảnh Thiên như thường lệ ngồi trên thảm ở thư phòng đọc sách, thỉnh thoảng lướt Weibo xem tin tức, Dư Nhất Nhất ngồi ở cách đó không xa chơi iPad.

Dư Cảnh Thiên có chút bồn chồn. Mí mắt phải lại bắt đầu giật, luôn cảm thấy có điềm xấu.

"Tony, con hỏi cha chuyện này." Dư Nhất Nhất dựa vào đùi em.

"Chuyện gì?"

"Lúc nào cha sẽ sinh em gái cho con?" Dư Nhất Nhất nhấn mạnh, "Em gái tốt biết bao, em trai rất phiền."

Dư Cảnh Thiên sửng sốt, cắn răng đẩy Dư Nhất Nhất ra, "Sao con không hỏi cha bao giờ cho con học bổ túc hả!"

"Con không cần!" Dư Nhất Nhất hô to kháng nghị, thở phì phì mà quay người đi không để ý tới em nữa.

Đứa nhỏ nhanh chóng quên chuyện vừa rồi, ôm iPad ngây ngô cười, Dư Cảnh Thiên buồn chán lật sách, nghe được Dư Nhất Nhất cười tò mò đi tới xem.

"La Nhất Châu chiều nay có buổi phỏng vấn phát sóng trực tiếp." Dư Nhất Nhất không chờ Dư Cảnh Thiên mở miệng, bé liền đem iPad giống như dâng hiến trân bảo đưa tới trước mặt Dư Cảnh Thiên.

Dư Cảnh Thiên cạn lời. Em thật sự không hiểu, đứa con mình vất vả nuôi nấng day dỗ bao năm nay lại thích người ba chuyên chiếm tiện nghi mình như vậy.

"Có gì đẹp? Con thích người ta như vậy?" Dư Cảnh Thiên trong giọng có chút chua.

"Con thích cha thích cả chú ấy!" Dư Nhất Nhất giảo biện, "Nhưng mà, La Nhất Châu hôm nay thật sự rất đẹp trai."

Dư Cảnh Thiên cúi đầu, thấy được La Nhất Châu ngồi ngay ngắn ở trước màn ảnh.

Bộ vest đen tuyền làm lộ rõ toàn thân đường cong đẹp mắt của La Nhất Châu, cà vạt thắt đoan chính, đeo mắt kính vàng, lộ ra khí chất thanh lãnh.

Đẹp trai thật. Dư Cảnh Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Nội dung phỏng vấn đơn giản là xoay quanh tác phẩm sắp ra mắt của anh. La Nhất Châu am hiểu biểu đạt ý nghĩ của bản thân, gia nhập giới giải trí đã mấy năm, hiện tại nội dung phỏng vấn có thể bình thản trả lời.

"Cuối cùng, tôi muốn hỏi Nhất Châu một câu hơi riêng tư một chút, năm nay anh đã 28 tuổi, sẽ tương đối thích mẫu người như thế nào?" MC đưa ra vấn đề.

Dư Nhất Nhất liếc mắt nhìn Dư Cảnh Thiên.

La Nhất Châu tự nhiên mà tiếp nhận microphone: "Thật ra tôi đã có bạn đời rồi."

MC mở to hai mắt nhìn, cúi đầu kiểm tra kịch bản, không dám nói tiếp.

"Lựa chọn nói cho mọi người vào lúc này là bởi vì trước đó đã trải qua một chút chuyện, hiện tại mối quan hệ của chúng tôi mới tương đối ổn định." La Nhất Châu giả vờ không nhìn thấy MC đang mất kiểm soát, bình tĩnh đáp.

MC có chút muốn kêu dừng thu hình, nhưng nghĩ đến là phát sóng trực tiếp, đành phải cắn răng cười nói, "Thì ra là thế, vậy tôi xin chúc mừng anh! Người này cũng là người trong giới sao?"

La Nhất Châu gật gật đầu: "Nhưng tôi chưa nói với em ấy chuyện này, cho nên tạm thời không tiết lộ thêm, có cơ hội lại cùng mọi người chia sẻ tin tức tốt."

Anh quay đầu nhìn thẳng màn ảnh, ánh mắt chân thành: "Nếu em đang xem, anh cũng muốn cùng em nói tiếng xin lỗi, đồng thời anh cũng muốn nghe được câu trả lời của em."

Dư Nhất Nhất không dám thở mạnh, cứng đờ mà dùng dư quang nhìn Dư Cảnh Thiên, đối phương mặt đã đỏ thành một trái cà chua.

"Nhất Châu có thể miêu tả đại khái người này được không?"MC không kìm nén được vui sướng trong lòng, cô nhận ra KPI buổi phát sóng hôm nay tuyệt đối kiếm được.

"Nhiệt huyết, rạng rỡ, đáng yêu." La Nhất Châu tươi cười ôn hòa lại làm MC cảm giác bị thồn một chậu cẩu lương.

Phỏng vấn cơ bản đến đây kết thúc, Dư Nhất Nhất không dám đóng lại iPad, để cho màn hình tự tối lại, cuối cùng mới thở phào một hơi: "Ngầu quá!"

Dư Cảnh Thiên lại muốn đánh đứa nhỏ một lần nữa nhưng chuông điện thoại vang lên làm phân tán lực chú ý của em.

Em vừa nhận điện thoại liền nghe được tiếng người đại diện A Lai gào lên: "Dư Cảnh Thiên! Cậu với Nhất Nhất bị chụp! Mau tới công ty!"

Đêm đó, 'La Nhất Châu công bố tình yêu' cùng 'Dư Cảnh Thiên Omega chưa kết hôn đã có con' song song ở vị trí 1, 2 trên bảng Hot search, bên cạnh còn có chữ 'Bạo'.

Vốn dĩ Dư Cảnh Thiên đã nhiều năm không phát triển ở trong nước, nhân khí đã không bằng lúc trước, nhưng đột nhiên có một đứa con vẫn khiến cho quần chúng ăn dưa vây xem. Fans hai người bọn họ đều đã thay đổi mấy vòng, không còn người nắm rõ mối liên hệ giữa La Nhất Châu cùng Dư Cảnh Thiên thậm chí còn có một đợt fan CP kêu gào: "Tới luôn đi, cũng lộ chuyện tình cảm đi!"

La Nhất Châu vốn định mượn cơ hội này trực tiếp công khai tình cảm hai người nhưng bị Tinh Vũ âm nhạc cự tuyệt, hy vọng bàn bạc kỹ hơn. Phòng làm việc của hai người cùng nhân viên quan hệ công chúng của hai bên thương lượng cùng nhau mở cuộc họp giải quyết vấn đề, chỉ lưu lại Dư Nhất Nhất cùng Thập Thất ngồi ở KFC mắt to trừng mắt nhỏ.

"Con nói đi, con phá hư của chú bao nhiêu chuyện tốt rồi!" Thập Thất vô cùng đau đớn, ngày hôm qua là cuộc hẹn với homie mát mẻ còn đỡ, hôm nay chính là hẹn với một hotgirl mạng đi dẩy bar ahhh!

"Con cũng là bất đắc dĩ thôi, mà người kia chụp con quá xấu." Dư Nhất Nhất hoàn toàn không cùng suy nghĩ với Thập Thất, bé còn đang đắm chìm trong suy nghĩ chuyện mình cùng Dư Cảnh Thiên bị chụp.

"Đều đã làm mờ thì xấu hay không xấu có gì khác nhau, dù sao cũng không nhận ra." Thập Thất ngoài miệng tuy rằng làu bàu, trong lòng vẫn thương bé, giọng điệu đã nhẹ nhàng đi rất nhiều, "Chú đi mua phần ăn trẻ em cho con, con ngồi im ở đây đừng đi lung tung."

"Phần trẻ em gì chứ, thật ấu trĩ!" Dư Nhất Nhất ghét bỏ, nhưng Thập Thất đã chạy xa.

"Tiểu Thuyền của tôi! Sao anh ấy có thể có Omega chứ!" Dư Nhất Nhất nghe được phía sau kêu rên, "La Nhất Châu là đồ bạc tình! Đồ tra nam! Huhuhuhu..."

"Thôi đi, La Nhất Châu bản thân cũng không phải người tốt gì, cũng chỉ có cô vẫn luôn thích anh ta." Một cô gái khác an ủi nói.

"Hừ, Tiểu Thuyền có không tốt thật cũng không tới phiên fan Dư Cảnh Thiên tới nói! Nhìn sự thiểu năng của nhà cô đi! Cô năm đó vì Dư Cảnh Thiên trở thành trò cười thiên hạ, kết quả người ta chớp mắt đã chạy tới Hàn vui vẻ, trốn đi nửa đời trở về liền dắt theo một đứa trẻ." Cô gái châm chọc mỉa mai nói, "Tôi thấy cô cũng không tốt hơn tôi chút nào đâu!"

"Tony của chúng tôi là bị người ta lừa! Ai cũng không xứng với Tony nhà chúng tôi!" Cô gái được xưng là "Fan Dư Cảnh Thiên" hô lớn, "Tony hát hay, lớn lên cũng xinh đẹp, mọi thứ đều tốt! Lần này về nước liền hạ gục những đỉnh lưu kia không còn manh giáp! Không giống La Nhất Châu hát như hét!"

[ Trong chương này bà au ghi fan em Thiên gọi là 洗头妹 - gội đầu muội, có câu chuyện liên quan nào không, ý tốt hay xấu vậy mn? ]

Dư Nhất Nhất ở phía sau nghe được nhíu mày, rõ ràng tên người trong cuộc nói chuyện bé đều biết, nhưng nội dung lại một chữ cũng không hiểu.

"Chuyện 800 năm trước còn muốn giẫm! Người hiện tại là diễn viên chớ cue, cảm ơn!" Cô gái kia dần dần cao giọng, "Đúng vậy, bởi vì La Nhất Châu thật sự không có quá khứ đen! Cô chỉ có thể lôi chuyện cũ ra!"

"Hừ, hai ngày sau tôi có buổi phỏng vấn anh ta, nói không chừng liền đào ra tư liệu mới."

"Baba! Tôi sẽ không mắng Dư Cảnh Thiên ngu ngốc! Dư Cảnh Thiên đẹp trai nhất!" cô gái lập tức đổi giọng, "Có thể mang 2 tấm ảnh để anh ấy ký được không?"

"Để tôi xem xét."Cô gái "Fan Dư Cảnh Thiên" có chút đắc ý, "Dù sao thì anh ấy cũng từng là đối thủ cạnh tranh của Tony."

"Cho hỏi... Hai vị nữ sĩ..." Dư Nhất Nhất nghe không nổi nữa, nhảy tới rồi phía sau hai cô gái kia, "Các vị đang nói gì vậy? La Nhất Châu cùng Dư Cảnh Thiên vô cùng tốt!"

Hai cô gái nhìn bạn nhỏ trước mặt sửng sốt.

"Có thể đừng bịa đặt ra không!" Dư Nhất Nhất tức giận bĩu môi, "La Nhất Châu rất tốt, Dư Cảnh Thiên cũng rất tốt, hai người bọn họ ở bên nhau càng tốt! Không cần nói hươu nói vượn!"

Cô gái được xưng là "Fan Dư Cảnh Thiên" nhìn đứa nhỏ trước mặt, tròn xoe như cái bánh bao, nhìn thế nào cũng cảm thấy đáng yêu, lại có vài phần quen mắt, nhịn không được lấy di động ra muốn chụp tới.

"Bạn nhỏ, còn nhỏ như vậy đừng theo đuổi idol, đặc biệt không nên gặm CP." Cô gái kia nói, "Ba mẹ bé đâu? Sao chỉ có một mình?"

Thập Thất bưng phần ăn trẻ em trở về bàn liền nghe được Dư Nhất Nhất la lớn, "Cái gì gặm CP! La Nhất Châu cùng Dư Cảnh Thiên đều là cha con!"

"Bang" một tiếng, đồ ăn đều rớt trên mặt đất. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro