Chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoại Mỹ đến trước văn phòng tổng giám đốc, gõ cửa.

Kim Tử Long sau khi ký xong liền giao tập tài liệu cho thư ký.

Cô thư ký ra khỏi phòng cũng đồng thời đóng cửa lại. Kim Tử Long nhàn nhã đặt bút xuống mặt bàn, sau đó rút một điếu thuốc xì gà Cuba ra hút.

Sau khi điếu xì gà được châm lên, đôi mắt sắc bén của Kim Tử Long nhìn xuyên qua làn khói mờ, thẳng về phía Thoại Mỹ.

Khuôn mặt nõn nà của Thoại Mỹ chẳng hề có biểu cảm gì, cô bước lên đặt tập tài liệu xuống trước mặt Kim Tử Long.

- Đây là toàn bộ những đánh giá và phân tích về dự án đấu thầu lần này, anh xem đi, nếu không có vấn đề gì thì ký vào bên dưới!

Ngữ khí của cô hết sức hờ hững, không nghe ra chút vui buồn nào.

Đôi mắt đen của anh nhìn chằm chằm vào cô.

Mãi lâu sau, anh mới hạ tầm mắt xuống, lật giở tập tài liệu.

Ngón tay thon dài khẽ lật một vài trang. Thoại Mỹ nhìn xuống, bắt gặp đôi mắt đen đầy cơ trí của anh đang rất tập trung.

Không đầy nửa phút sau, Kim Tử Long đóng tập tài liệu dày lại.

Anh vung tay lên, vứt tập tài liệu lên bàn.

- Anh…

Thấy Kim Tử Long không hề có chút để tâm nào, Thoại Mỹ rõ ràng đã hơi tức giận.

- Làm lại!

Kim Tử Long thốt ra hai từ ngắn gọn, phủ định hoàn toàn tập tài liệu này, cũng đồng thời phủ định luôn tâm huyết suốt mấy ngày qua của tổ dự án.

- Cái gì?

Thoại Mỹ cảm thấy máu huyết trong người sôi trào.

Cô chau mày lại, ánh mắt toát ra lửa nhưng vẫn cố gắng nén giận.

Cô siết chặt tay, cố gắng điều chỉnh hô hấp của bản thân để lấy lại bình tĩnh.

- Chúng tôi cần một lý do!

Kim Tử Long hoàn toàn nhìn rõ biểu cảm của Thoại Mỹ, sao anh có thể không hiểu sự tức giận của cô chứ?

Anh dựa người vào ghế tổng giám đốc, thân hình cao lớn ngang tàng trông hết sức nhàn nhã nhưng vẫn toát lên nét quyền uy của bậc vương giả.

- Lý do là tôi muốn tổ dự án làm lại!

Giọng nói trầm thấp đầy lạnh lùng khiến Thoại Mỹ cực kỳ ghét vang lên.

Anh không giải thích gì, chỉ dùng quyền uy trong lời nói.

Ánh mắt Thoại Mỹ xao động, cô không thể ngờ Kim Tử Long lại nói vậy.

Nhất thời, lửa giận bừng bừng trong mắt Thoại Mỹ.

Cô bước lên một bước.

- Anh Long, tôi biết là một tổng giám đốc thì anh có toàn quyền định đoạt, nhưng anh không thể không tôn trọng thành quả tâm huyết của chúng tôi. Anh chỉ dùng thời gian chưa đến nửa phút rồi nhanh chóng phủ định cả tập tài liệu, chẳng lẽ chúng tôi phạm phải sai lầm lớn đến thế cơ à? Nếu quả thật như vậy thì anh không ngại chỉ ra chứ, đừng để chúng tôi mang theo nghi vấn khi phải làm việc.

Thoại Mỹ càng nói càng kích động, thanh âm cũng càng ngày càng cao, nếu có thể thì cô chỉ muốn cầm tập tài liệu lên ném vào mặt anh.

Cô không hiểu tại sao Kim Tử Long lại như vậy. Nếu anh không hài lòng thì phải đưa ra ý kiến đề xuất, tại sao lại phủ định toàn bộ như vậy? Đây là chuyện gì vậy?

Vẻ mặt Kim Tử Long hết sức bình tĩnh như mặt hồ chẳng hề gợn sóng.

Anh nhướng mày, có vẻ rất hứng thú khi chứng kiến Thoại Mỹ tức giận.

Ngay sau đó, khóe miệng anh cong lên nụ cười:

- Nếu phạm phải sai lầm lớn thì tôi sẽ nghi ngờ năng lực chuyên môn của toàn bộ tổ dự án, nhưng trong thời gian dài như vậy mà mấy người lại làm ra một thành quả khiến tôi không vừa lòng, xét cho cùng thì vấn đề không nằm ở phía thành viên mà vấn đề ở khâu đưa ra sách lược của trưởng nhóm!

Câu nói ấy lại khiến lòng Thoại Mỹ nổi lên từng con sóng lớn.

- Anh… anh muốn nói vấn đề là ở tôi?

Thoại Mỹ nhìn Kim Tử Long đầy vẻ khó tin, giọng điệu chẳng còn khí thế như vừa rồi.

Tuy có rất nhiều thứ về Kim Tử Long cô không lý giải nổi, nhưng cô hiểu rõ nếu thật sự như vậy thì Kim Tử Long tuyệt đối sẽ không lấy lý do này ra để đùa giỡn.

Cô vội vàng bước lên, mở tập tài liệu ra, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn chăm chú, sau đó lại ngẩng đầu lên, vẫn chưa hiểu ý anh.

Kim Tử Long vẫn nở nụ cười nhạt, vẫy vẫy tay với Thoại Mỹ:

- Lại đây!

Cô không hiểu Kim Tử Long định làm gì, cô chậm rãi bước về phía trước, sau đó nắm lấy tay Kim
Tử Long.

Khi bàn tay to của Kim Tử Long nắm chặt bàn tay nhỏ bé của mình, trong lòng cô lại sinh ra cảm giác khác lạ.

Đường trí tuệ của anh rất dài, dường như nắm trong tay thị trường thế giới và thị trường chứng khoán, khiến người ta không thể khinh thường.

Kim Tử Long thu tay lại, Thoại Mỹ theo đà ngồi lên đùi anh.

Bàn tay ấm áp của anh khẽ vén mấy sợi tóc rủ trước trán cô, hành động đầy trìu mến và yêu chiều.

- Mỹ Mỹ, tôi không phủ định vất vả của mọi người, mục đích của tôi là muốn em đừng bảo thủ như vậy!

Giọng nói trầm thấp như đang an ủi Thoại Mỹ.

- Bảo thủ?

Cô không hiểu nổi, vội hỏi lại.

Vì Kim Tử Long vẫn luôn cúi đầu khi nói nên khi Thoại Mỹ đột nhiên ngẩng đầu lên, gò má phấn hồng của cô bỗng chạm phải đôi môi nóng như lửa của Kim Tử Long.

- A…

(Au: Là đang làm việc!!! Đang làm việc đó hai người kia!!!)

Thoại Mỹ hơi mất tự nhiên, vội ngọ ngoạy người.

Anh bật cười.

Cô cảm thấy lực bên eo mình bỗng chốc siết chặt hơn.

- Cô bé, em có biết làm vậy là đang dụ dỗ tôi không, hả?

Đôi mắt đen của Kim Tử Long trong nháy mắt trở nên cực kỳ nóng bỏng, chiếc mũi cao xuyên qua những sợi tóc thơm tho của Thoại Mỹ, lời nói nhẹ nhàng vang lên bên tai cô.

Trái tim Thoại Mỹ đập liên hồi, trước hành động của Kim Tử Long, cô khẽ run lên.

- Đừng… A…

Thoại Mỹ vẫn đang giãy giụa thì đôi môi đã bị Kim Tử Long bá đạo chớp lấy.

Đôi mắt của anh cũng dần trở nên khác thường, bàn tay to đặt trên người Thoại Mỹ bắt đầu trở nên nóng hơn.

Cô thở gấp, khi nhìn vào đôi mắt đầy dục vọng của anh, cô rất hoảng sợ.

Nhất là…

Vì đang ngồi trên đùi Kim Tử Long, nên cô dễ dàng cảm nhận được sức mạnh cuồng dã đã sớm bừng tỉnh của anh!

- Đừng…

Thoại Mỹ đẩy Kim Tử Long ra, nhưng do cánh tay anh đang siết chặt nên cô không thể thoát khỏi.

Anh hít sâu một hơi, cố gắng điều chỉnh lại hơi thở.

Cô như một loại thuốc trợ tình đối với anh, chỉ cần vừa ngửi thấy mùi hương trên người cô thôi là bản thân anh đã xao động, dường như không thể khống chế nổi bản thân.

- Anh… anh buông tôi ra trước đã!

Gò má Thoại Mỹ cũng đỏ ửng lên, cô cụp mắt xuống, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Kim Tử Long.

- Đừng động đậy!

Anh thấp giọng ra lệnh.

Giọng nói trầm thấp vang lên, có thể nghe ra anh đang cố gắng kìm nén.

Anh tựa cằm vào đầu cô, cố gắng khống chế.

Lúc này, bầu không khí ấm áp bao trùm khắp phòng làm việc.

Một lát sau, Thoại Mỹ hơi ngẩng đầu lên.

- Có phải anh định nói tập tài liệu này có vấn đề không?

Cô khẽ hỏi.

Khóe miệng Kim Tử Long cong lên nụ cười hấp dẫn.

- Vừa rồi tôi bảo em bảo thủ, tức là muốn nói đến tính hiệu quả và khả năng tăng lợi ích của dự án.

- Cái gì? Sao có thể? Số liệu này là do chính các nhân viên trong tổ tính toán của công ty quốc tế chuyên nghiệp đánh giá mà!

Cô cảm thấy rất kì quái.

Anh khẽ lắc đầu.

- Cho nên mới nói, bản thân những số liệu này không có gì sai, cái sai chính là ở chỗ cấp tư liệu.

Thoại Mỹ ngẩn người, hàng lông mày nhíu chặt lại, cô không nghĩ ra.

- Tôi hỏi em, trong tài liệu, em đánh giá số liệu là bao nhiêu?

Anh nhẹ giọng hỏi.

- 35.8%

Cô lập tức đáp.

Kim Tử Long gật đầu, sau đó nhìn thẳng vào mắt Thoại Mỹ

--------------------

Điện thoại sắp hết pin mong mọi người thông cảm lát mình mở laptop lên viết tiếp nhaaa

Love all!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro