Chương 4: Xuyên Không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Câu hỏi: "Hoa nở hoa tàn người không tiếc
Người đến người đi sao tiếc thương ?"
Trả lời: "Hoa tàn rồi hoa lại nở
Người đi rồi người còn trở lại không?"

~ARI~

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bóng tối khắp mọi phía, đây là đâu? Mọi thứ kết thúc rồi sao? Chẳng lẽ đây là nơi người ta gọi là địa ngục. Cô chết rồi tại sao tim vẫn nhói đau như vậy, hình ảnh mẹ cô trong vũng máu chị cô lết người trúng đạn chạy về phía cô vẫn sống động như vừa xảy ra. Bỗng cô nghe 1 giọng phụ nữ gọi mình
- Chi Ca Đậu.

- Ai đang gọi tôi. 

- Chi Ca Đậu.

- Ai đó, ai đang gọi tôi. 

Cô thấy một ánh sáng nhỏ, đưa tay bắt lấy đốm sáng đó, không gian xung quan dịch chuyển ánh sáng tràn vào làm cô lấy tay che mắt, khi bỏ ra cô đã đứng trong một không gian trắng xóa.

- Tỷ là Chi Ca Đậu. 

Nghe tiếng nói của cô gái truyền ra từ phía sau, cô qua người lại. Một cô gái trạc tuổi cô, tướng mạo cũng na ná cô nhưng lại đang mặc quần áo cổ trang Trung Quốc giống như trên truyền hình.

- Cô là...

- Muội là Chi Oánh Oánh. Tiền kiếp của tỷ.

- Oánh Oánh? Tiền kiếp của tôi? 

- Đúng vậy, tỷ bây giờ hãy lấy thân xác muội sống lại, giúp muội cũng như giúp chính tỷ làm nốt nguyện vọng chưa thành.

- Lấy xác sống lại? 

- Đúng vậy, tuy thể xác tỷ đã chết nhưng thọ hồn vẫn còn, muội thọ hồn đã hết. Nhưng do nguyện vọng chưa thành hồn không đi đầu thai được, xin hãy giúp muội.

Nhìn cô gái xa lạ quỳ xuống, thân run lên, làm cảm xúc của con người ẩn sâu trong tim cô lay động cùng lời nói trước khi mẹ mất "có cơ hội nhất định phải sống".

- Tôi đã sống 1 đời, nỗi đau khi còn sống vẫn theo tôi, tôi không chắc sẽ sống lại thành cô. Kể tôi nghe về cô và điều muốn tôi giúp, ừm tôi sẽ suy nghĩ. 

- Tỷ không cần sống là muội, chỉ cần tỷ sống lại giúp muội giải oan và chuyển lời tới 1 người là tâm nguyện muội hoàn thành, sau đó thân thể muội là của tỷ, tỷ hãy sống cuội đời tỷ muốn với danh nghĩa của tỷ. 

- Được, tôi sẽ giúp cô. 

- Cám ơn tỷ tỷ. Giờ muội sẽ đem ký ức để lại cho tỷ và giúp tỷ xuyên tới thân thể muội. Hãy nhắm mắt lại đi.

-ừm.

Cô nhắm mắt lại, Mộtt cơn đau đầu ập đến và vô vàn những hình ảnh mới cũ ùa vào trong trí não cô. Cơn đau đầu con chưa rứt thì cảm giác toàn thân nóng lên.

" nóng quá...nóng sắp bốc cháy rồi...lạnh...lạnh quá..."

Cảm cảm nhận được khí lạnh đập vào da, rồi giọt nước rơi xuống mặt. Cô cố gắng mở mắt, mi mắt như đèo trì nặng, khó khăn lắm cô mới mở được mắt ra. Cô thấy bóng người thấy ánh sáng chói mắt. 

- Oánh nhi con tỉnh rồi cầu trời cầu phật...Oánh nhi con đừng ngủ...Oánh nhi... - Rồi cô lại chìm vào giấc ngủ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 

- Kha đại phu, rốt cuộc Oánh nhi bị sao vậy? Tỉnh rồi sau lại ngủ thiếp đi nữa rồi.

- Đừng lo để lão phu xem. 

Người đàn ông trung niên được gọi là -Kha đai phu kia đi lại bắt mạch cho nữ tử trên giường. 

- Ừm, Nhị tiểu thư đã qua ngu hiểm khoảng một hai hôm nữa sẽ tỉnh lại, tướng quân phu nhân không cần lo lắng.

- Vậy thì tốt quá rồi, tốt quá rồi, Oánh nhi sao lại dại dột như vậy chứ. Kha đại phụ cám ơn ông.

Kha đại phu thu dọn kim châm, đệm tay vào hộp gỗ đứng lên.

- Phu nhân khách sáo rồi, đây là việc Kha mỗ nên làm, nhị tiểu thu đã không sao vậy Kha mỗ xin cao lui. Xin tướng quân phu nhân cho người bốc thuốc theo đơn lão phu đã kê đây sắc cho tiểu thư uống, đảm bảo tiểu thư sẽ không sao nữa. 

- Được, Mạc quan gia. 

- Có nô tài.

- Ông hãy tiễn Kha đại phu rồi lấy thuốc cho Oánh nhi. 

- Vâng phu nhân. 

Chi Yên vừa tiễn đại phu ra khỏi cửa thì thấy một nam hài tử chạy như bay về phía mình. 

- Hàn nhi. 

- Mẫu thân, nhị tỷ sao rồi , con vào xem nhị tỷ. 

Nam hài chạy vào phòng đến giường cởi giày trèo lên nhìn nữ tử nằm trên giường, sờ trán, bóp tay...

Thấy nhi tử mình lo cho tỷ tỷ như vậy Chi Yên cũng phần nào yên lòng. Bà sinh được 3 hài tử rất là thương yêu nhau, đây là điểm ba rất tự hào. 

- Hàn nhi con mới đi học về còn mệt, qua ngự thiện trước rồi lại qua xem Oánh nhi được không.

- Không, Hàn nhi không đi, con ở đây chăm sóc cho nhị tỷ .

- Được rồi, vậy nương sai người đem đồ ăn đến đây cho con. 

Quay người đi ra ngoài, đến cửa bà ngoảnh đầu nhìn nữa tử nằm trên giường , nước mắt không tự chủ lại rơi, lấy khăn tay lau rồi đi vội ra ngoài. 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 

Vừa mở mắt ra đập vào mắt cô là khuôn mặt của của một cậu bé tần 14-15 tuổi đang nhìn chằm chằm mình. 

-AA...- Tiếng kêu khàn khàn yếu ớt 

- Nhị tỷ, tỷ tỉnh rồi, tỷ thấy chỗ nào không khỏe, tỷ thấy đói bụng không?

Định thần lại, cô nhận ra thật sự mình đã xuyên không, cậu bé trước mặt là Chi Thiên Hàn đệ đệ của Chi Óanh Oánh. Năm nay 15 tuổi kém cô 3 tuổi.

- Hàn nhi, tỷ không sao.

Hài tử thấy tỷ gọi mình thì vui mừng như được cho kẹo, nhảy xuống giường chạy ra bên ngoài đến giày cũng không buồn mang. Thấy hài tử chạy đi cô cười lắc đầu rồi vịn thành giường ngồi dậy. 

~~~~~~~~~~~~

Mọi thứ xảy ra như một giấc mơ vậy, cô đã sống lại dưới thân phận Chi Oánh Oánh nhị tiêu thư tướng quân phủ. Phụ thân là Chi Dực - Chi đại tướng quân của Lạc Hồng quốc, mẫu thân là Chi Yên con gái của Chi Sức Nhân - tể tướng đương chiều, cô có 1 ca ca là Chi Bằng Vũ năm nay 23 tuổi - đang làm phó tướng cùng phụ thân trấn giữ ngoài biên ải và 1 đệ đệ là Chi Thiên Hàn đang học tại quốc tử giám. 

 Vì sinh ra trong gia đình quan võ nên tình tình khác lạc quan thích tự do bay nhảy và không chịu bó buộc của khuân khổ nữ tử đương thời nên không được các tiểu thư danh muôn yêu quý. Chỉ có duy nhất một người bạn danh môn là Lạp Nhĩ - con gái của huyện lệnh Lạp Ký Tư. 

 Tuy không thích sự giàng buộc lễ giáo lên bản thân nhưng vẫn có sự ảnh hưởng, từ nhỏ cô đã có hôn ước với tứ hoàng tử - LẠC KHANG DUẬT, con trai của Mưu quý phi và đem lòng mến mộ. Lạc Khang Duật đối với cô không bao giờ bày tỏ thái độ từ chối hôn ước cũng chưa từng nói muốn cười cô. Đây là hôn ước hoàng thượng đích thân định nhưng đến hôm hôn lễ lại bỏ lại một mình cô chạy ra biên ải,  Mưu Hoa-Mưu quý phi vốn không yêu thích cô lại càng nói cay nghiệt. Trong hôn lễ không có tân lang, lạy xảy ra chuyện, Quận chúa Lạc Tuyết dẫn một người đàn ông cô không hề quen biết chạy tới nói là tình lang của cô còn ôm theo 1 đứa trẻ mới máy tháng tuổi. Cô bị đẩy vào danh tội lỗi, không giữ gìn chinh tiết, đi tìm nam nhân rồi còn hạ sinh hài tử, không biết xấu hổ mà vứt bỏ hài tử thân sinh để lừa gạt vua, Lạc Khang Duật hoàng tử phát hiện sự thật nên bỏ ra biên ải.

Trong lúc nghĩ quẩn Chi Oánh Oánh đã uống thuốc độc Mạn Đà La tư tử . Có mấy người biết trong đây có bao nhiêu ẩn tình.

~~~~~~~~

Tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài truyền đến, rồi một tốp người đi về phía phòng cô, dãn đầu là Chi Thiên Hàn theo sau còn có đại ca, mẫu thân , quản gia và vài người hầu.

- Oánh nhi, con tỉnh rồi, để mẫu thân xem kĩ con nào, sao lại dại dột như vậy, có chuyện gì còn có phụ thân và mẫu thân chống lưng cho con mà. 

Nghe mẫu thân của Oánh Oánh nói vậy bất giác một cỗ ấm áp trong lòng cô trào dâng, mẹ cô cũng yêu thương cô giống như Chi Yên hiện tại yêu thương Oánh Oánh vậy, ôm "mẫu thân"  cô khóc óa lên như đứa trẻ.

Thấy nhi nữ mình khóc thất thanh, tưởng rằng nhi nữ vẫn còn uất ức vụ hôn lễ làm lòng Chi Yên đau xót, Chi Bằng Vũ và Chi Thiên Hàn đứng cạnh nhìn cũng thấy xót xa vội đi lên ôm 2 người một già một trẻ đang khóc như mưa. 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đây là chuyện tự bản thân mình sáng sáng, viết luôn tại đây và đăng lên nên có những lỗi chính tả chưa soát hết mọi người xem nhắc giúp mình nha. 

Cám ơn mọi người đã ủng hộ ! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro