Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào sáng ngày hôm sau. Tin tức về buổi trình diễn ra mắt bộ sưu tập của tập đoàn TAT được tràn lan khắp cái tin tức và mạng xã hội. Buổi biểu diễn quá đặc sắc khiến tất cả các nhà kinh doanh đều muốn sở hữu riêng cho mình một bộ trang sức tinh tế xinh đẹp đó. TAT đã rất thành công về dự án lần này.
Tuy nhiên, bên cạnh những thông tin tích cực thì dư luận cũng rất thắc mắc về vấn đề người mẫu bên tập đoàn TAT lại trực tiếp cởi bỏ mẫu thiết kế Hoa Ly Hổ của tập đoàn SLUG, điều này có phải đã có ẩn ý gì bên trong hay không. Bởi vì đáng lẽ ra hai bộ sưu tập của hai công ty phải được kết hợp cùng nhau vì vốn dĩ đây chính là một dự án hợp tác chung. Tuy nhiên bên TAT lại 'lật kèo' một cách bất ngờ khiến người đại diện là giám đốc Mân Doãn Khởi phải rời khỏi khán đài. Chuyện này tất cả mọi người đều không thể lý giải được.

.

Tuấn Chung Quốc mở mắt thức dậy. Cậu đã có một giấc ngủ rất ngon, cậu dụi mắt rồi nhìn sang bên cạnh mình.

Chung Quốc liền nhớ đến tất cả mọi chuyện đã diễn ra ngày hôm qua....

Nhưng lúc sáng tỉnh dậy bên cạnh vẫn không có ai cả.

Cậu thất vọng cuối thấp mặt. Tại Hưởng đâu rồi, hiện tại có lẽ còn rất sớm, hắn không thể nào đến công ty sớm như vậy. Hay là....

Lúc này cửa phòng tắm mở ra. Tại Hưởng trên người mặc áo choàng tắm bước đến bên giường ngủ.
"Em dậy rồi. Sao không ngủ thêm chút nữa đi."

Chung Quốc mỉm cười. Thì ra là Tại Hưởng ở trong phòng tắm. Cậu còn tưởng rằng hắn hôm qua đã bỏ sang phòng khác ngủ nữa chứ.

Cậu cảm thấy trong lòng tràn ngập hạnh phúc. Giọng nói cũng êm dịu phát ra.
"Chẳng phải anh cũng dậy sớm đó sao."

Tại Hưởng cuối người hôn trên trán cậu.
"Anh phải đến công ty sớm. Hôm nay chắc là sẽ có nhiều việc lắm. Anh không thể đưa em theo được, phóng viên nhà báo sẽ làm phiền đến em."

"Không sao. Anh cứ giải quyết công việc đi. Em đợi anh về."

Nghe được câu này của Chung Quốc làm hắn rất vui.
Tại Hưởng bế cậu lên. Đưa Chung Quốc bước vào phòng tắm.

"Anh.. Làm gì vậy."

"Anh tắm cho em. Dù sao cũng là lỗi của anh, ở phía sau phải được tẩy rữa mới dễ chịu."
Tại Hưởng đặt cậu xuống bồn tắm. Tự mình điều chỉnh nhiệt độ của nước, còn chuẩn bị cả tinh dầu để Chung Quốc ngăm mình thư giản.

Từ đầu đến cuối đều là do hắn giúp cậu tắm rữa. Còn mát xa cho cậu, được Tại Hưởng chăm sóc khiến cậu cứ tưởng rằng mình đang nằm mơ vậy.

"Cảm ơn anh... Vì tất cả mọi chuyện. Em thật sự rất vui."
Chung Quốc ngăm mình trong bồn tắm, hai bàn tay nắm lấy tay hắn, nghịch nghịch ngón tay thon dài của Tại Hưởng.

Tại Hưởng nâng gương mặt cậu, cuối người hôn sâu vào môi Chung Quốc, được hơn một phút mới rời khỏi.
Môi hắn cong lên.

"Anh nhất định sẽ làm mọi việc để em được hạnh phúc. Anh yêu em. Chung Quốc."

Cả hai đều cười rất tươi. Giống như giữa họ đã hoàn toàn trúc bỏ đi những rào cản của những chuyện đã xảy ra trước đây. Kim Tại Hưởng hiện tại chỉ muốn mỗi ngày bình yên ở bên cạnh Chung Quốc, chăm sóc bảo vệ cậu với tư cách là một người bạn trai, dành cho Chung Quốc những gì tốt đẹp nhất. Cuộc đời nhàm chán này của hắn cũng chỉ cần bao nhiêu đó thôi.

"Nhưng mà. Em có muốn chuyện rất thắc mắc. Anh Doãn Khởi... Anh ấy thật sự đã làm chuyện xấu sao. Hôm qua buổi biểu diễn rất hoàn hảo mà."

Chung Quốc thật sự đã muốn hỏi hắn từ hôm qua rồi nhưng không có cơ hội. Với lại cậu sợ khi nhắc đến Doãn Khởi thì Tại Hưởng sẽ không thấy vui.

Tại Hưởng thu lại vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn. Hắn vừa sấy tóc cho Chung Quốc vừa nói.
"Trong kịch bản thì phần trình diễn chính là sản phẩm của hai công ty sẽ cùng kết hợp. Nhưng đến khi biểu diễn thì bộ trang sức đã bị hỏng hoàn toàn. Là Mân Doãn Khởi đã mua chuộc người phụ trách giám sát ở công ty anh."

"Hỏng sao? Vậy... Sau đó thì thế nào."
Chung Quốc hốt hoảng. tập trung nghe tiếp.

"Anh đã biết anh ta có ý đồ xấu. Em cũng đã từng nói trang phục không hề hợp với trang sức bên anh. Nhưng Mân Doãn Khởi vẫn bỏ một số tiền lớn muốn hợp tác. Với lại Người ở công ty anh không dễ dàng gì bị mua chuộc được. Cho nên toàn bộ trang sức mà Mân Doãn Khởi phá hỏng chính là giả."

Chung Quốc nghe đến đây thì rất bất ngờ. Anh Doãn Khởi đã thật sự làm như vậy. Tại sao chứ?

"Nhưng lần này anh đã không tố cáo anh ta với mọi người. Dù sao trước đây anh đã từng triệt đường sống của anh ta một lần. Xem như là công bằng."

Kim Tại Hưởng đối với chuyện này đã không muốn quan tâm tới nữa. Hắn cũng không muốn biết biểu hiện của Mân Doãn Khởi như thế nào sao khi toàn bộ kế hoạch của mình đã bị bại lộ.

Chung Quốc cầm lấy máy sấy từ tay hắn đặt xuống bàn. Cậu xoay mặt nhìn Tại Hưởng rồi nói.
"Em nghe anh Doãn Khởi kể về việc trước đây. Lúc còn ở Trung học, hai người đã tranh nhau vị trí đứng đầu. Còn đã từng đánh nhau nữa."

Tại Hưởng bậc cười một tiếng.
"Em đừng quá tin tưởng anh ta như vậy. Tên đó bên ngoài cứ ra vẻ tốt lành. Nhưng thật chất trong đều không có ý tốt."

Chung Quốc rơi vào trầm tư. Cậu trước giờ chưa từng nghĩ anh Doãn Khởi là người xấu. Biết nhau được hai năm, anh ấy lúc nào cũng đối tốt với cậu, khuyên nhủ cậu đủ điều, còn đứng ra gánh tội giúp cậu khi Chung Quốc gây họa. Một người tốt bụng nhã nhặn như thế lại là người xấu sao.

Tại Hưởng đem Chung Quốc ngồi vào lòng mình. Hắn ôm lấy cậu, cầm tựa lên vai cậu rồi thì thầm.

"Em không thể hiểu rõ bản chất con người qua vẻ bề ngoài đâu. Mân Doãn Khởi, chỉ có anh ta là muốn hơn thua với anh. Thậm chí anh còn không bận tâm đến việc mình đang ở vị trí nào."

Chung Quốc dần dần hiểu ra mọi chuyện. Anh Doãn Khởi đã từng nói với cậu trước đây Tại Hưởng cái gì cũng đứng đầu, còn Doãn Khởi chỉ đứng phía sau hắn.

"Vậy cuộc thi bóng rỗ lúc đó cũng vậy sao."

Tại Hưởng nhớ lại mọi chuyện. Hắn lười biếng nói.
"Là tên họ Mân đó cố tình đẩy ngã anh để ghi điểm. Lúc đó anh cũng chẳng màng đến thắng thua. Chỉ là Mân Doãn Khởi là không thể nào bỏ qua được."

Tuấn Chung Quốc đã hiểu hết mọi chuyện. Cậu tin vào những gì Tại Hưởng nói. Chung Quốc không hề nghỉ rằng những chuyển mà hắn nói đều là giả, Tại Hưởng là người như thế nào Chung Quốc đệ hiểu rõ, quả thật là hắn không việc gì phải nói dối cả.

Nhưng anh Doãn Khởi. Cậu có nên gặp anh ấy hay không, nếu như chuyện mà anh ấy làm là có liên quan đến cậu.

"Chung Quốc~ em đang nghĩ gì vậy. Quan tâm đến anh đi."
Tại Hưởng cạ cạ càm lên vai cậu. Bắt đầu dẹp bỏ hết tất cả sự kiêu hãnh của mình mà làm nũng.

Chung Quốc không nghĩ nữa. Cậu vòng tay chạm vào tóc hắn.
"Anh đói rồi đúng không. Chúng ta cùng nấu ăn đi."

Tại Hưởng nghe cậu nói trong lòng vui vẻ. Hắn hôn lên má cậu rồi cùng nhau xuống nhà. Chung Quốc hiện tại cũng giống như chủ nhân ở đây, được tất cả mọi người kính nể không khác gì Tại Hưởng. Nhưng cậu lại không hề tỏ vẻ, người lại vô cùng thân thiết với mọi người. Chung Quốc bây giờ đường đường chính chính với thân phận là người yêu của Tại Hưởng, cho nên mọi người đã hoàn toàn không còn bấy kỳ lý do gì để nghĩ xấu về cậu nữa, cũng là vì hầu như những người ghét Chung Quốc đều đã bị Chủ tịch Kim đuổi việc.

.

Buổi chiều hôm đó Kim Tại Hưởng đã đến buổi họp báo kinh doanh tại công ty hắn.

Mọi người đều đã có mặt ở đây rất sớm để chuẩn bị, nhà báo phòng viên đều đã đợi bên ngoài. Khi hắn bước xuống xe đã cùng nhau đến chụp hình, tuy nhiên họ không thể hỏi thêm bấy kỳ câu gì.

Tại Hưởng trong bộ âu phục trắng xám lịch lãm bước vào trong.

Ngay lúc này lại chạm mặt với Mân Doãn Khởi cũng vừa mới đến.

"Mân tổng. Xin chào."

Vốn dĩ Doãn Khởi đã muốn bước qua mặt hắn nhưng Kim Tại Hưởng lúc này đã lên tiếng nói. Bắt buộc Doãn Khởi phải đáp lại lời chào. Phóng viên đang ở đây, anh không thể có bất kỳ thái độ không tốt nào.

"Chào Chủ tịch Kim. Chúc mừng anh, buổi trình diễn ngày hôm quả thật sự làm tôi rất bất ngờ."

Đôi môi hoàn hảo của Tại Hưởng cong lên. Hắn đặt hai tay vào túi quần. Thong thả nói.
"Ồ, tôi cảm thấy Hoa Ly Hổ của anh cũng 'bán' rất chạy đấy chứ. Chúc mừng."

Mẫn Doãn Khởi trong lòng tức giận đến trên trán đã xuất hiện gân xanh. Anh cố gắng kiềm nén cơn giận của mình. Lộ ra một nụ cười có phần hơi gượng gạo.
"Cản ơn Kim chủ tịch. Tôi mong sau này chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác cùng nhau một lần nữa."

Kim Tại Hưởng bước lại gần Doãn Khởi. Hắn nhếch môi cười một cái rồi nói.
"Thật vui vì lời nói đó của Mân tổng. Nhưng tôi nghĩ là không cần thiết đâu."

Hắn nói rồi bước ngang mặt Doãn Khởi bước vào trong buổi họp báo của mình.

Ngay lúc này tất cả mọi người đều rất xôn xao vì lời nói lúc nảy của Chủ tịch Kim Tại Hưởng. Ngay lập tức mọi sự thắc mắc đều dồn về phía Mân Doãn Khởi.

Anh dường như bất động với tình huống vừa xảy ra. Kim Tại Hưởng.... Khốn kiếp.

"Mân tổng. Về chuyện ngày hôm qua không biết anh đã biết trước hay chưa. Có phải kịch bản chương trình đã đột ngột thay đổi."

"Mân tổng. Xin hỏi quan hệ giữa hai tập đoàn có phải đã có chuyện gì xảy ra."

"Mân tổng. Xin hỏi...."

Mân Doãn Khởi không có ý muốn trả lời, anh lướt ngang các nhà báo phóng viên, tiến sâu vào bên trong cuộc họp báo. Dù sao cũng phải đối mặt với truyền thông. Vụ việc này quá lớn, chính anh cũng không thể ngờ rằng Kim Tị Hưởng lại biết trước mọi việc như vạy, chẳng những thế hắn còn chuẩn bị hết tất cả một hứ, càng khiến cho danh tiếng của hắn được nâng lên, quả thật anh đã quá xem thường Kim Tại Hưởng, đáng lẻ ra anh phải cẩn thận hơn.

Kim Tại Hưởng quá thông minh, chẳng những vậy còn làm việc một cách vô cùng khéo léo. Hắn làm Mân Doãn Khởi tưởng rằng mình đã nắm được lợi thế trong tay, vậy mà cuối chương trình lại lật ngược tình thế.
Điều làm Mân Doãn Khởi không thể ngờ tới là Kim Tại Hưởng lại dám tỏ tình với Chung Quốc trước mặt bao nhiêu người, một chút cũng không sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng, tin tức người Chủ tịch Kim của tập đoàn TAT yêu chính là một thiếu niên trẻ tuổi đã lan truyền ra khắp trang mạng, người thiếu niên ấy lại chính là con trai của Tuấn Kiệt Đông là Chủ tịch một tập đoàn bị tố lừa đảo đã khá sản cách đây một năm trước. Vui việc này làm chấn động cả thị trường trong giới kinh doanh, đa số đều ủng hộ nhưng cũng có nhiều trang mạng đăng tin mỉa mai chửi bới Chung Quốc. Cũng không biết như thế nào, sau một đêm tất cả trang mạng đó đều đã bị hủy.

Điều Kim Tại Hưởng làm. Không ai được phép ngăn cản hay chống đối, cho dù là có tò mò cũng không nên biết quá nhiều. Bởi vì Kim Tại Hưởng có sẽ có quyền quyết định cuộc sống của người khác nếu như ai đó làm phiền đến cuộc sống của hắn.

_____

Ngay lúc này, Tuấn Chung Quốc đang dùng bữa cùng những người giúp việc trong nhà. Thạc Trấn có nói sẽ chuẩn bị riêng bữa trưa cho cậu nhưng Chung Quốc nhất định không chịu. Cậu nói rằng ăn một mình sẽ rất nhàn chán, với lại Tại Hưởng cũng không có ở nhà, cậu ăn cùng mọi người cũng được, không cần phiền đến mọi người.

"Cậu Chung Quốc. Sau này đừng làm việc nhà nữa. Chủ tịch biết sẽ trách mắng chúng tôi mất."

Một người giúp việc lớn tuổi lên tiếng nói trong bữa ăn. Mọi người cũng cùng nhau đồng ý về việc đó.

"Đúng rồi, cậu đã không còn là người giúp việc nữa. Cậu hiện tại chính là chủ của húng tôi. Để cậu làm việc, thật tình chúng tôi rất ngại."

Chung Quốc vừa nghe xong đã lập tức buông đũa xuống. Cậu lắc đầu nói.
"Không không. Các cô chú đừng nói vậy. Còn chỉ là không có việc gì làm nên phụ giúp một chút thôi."

Mọi người cảm thấy vô cùng có lỗi khi trước đây đã nghĩ xấu về Chung Quốc. Mặc dù những người còn được ở đây làm việc đều không đụng đến Chung Quốc, họ đa số đã lớn tuổi rồi nên không tùy tiện, măc dù trong lòng cũng đã từng nghĩ rằng Tuấn Chung Quốc là một người không sạch sẽ.

.

Sau khi dùng bữa thì mọi người cùng chia nhau làm việc, Chung Quốc ngồi nghịch điện thoại.

"Là Tại Hưởng."

Thông tin về Tại Hưởng xuất hiện tràn lan, cảnh tượng ngày hôm qua được quay lại rất rõ ràng. Chung Quốc chạm vào mặt day chuyền ngày hôm qua Tại Hưởng tặng. Cậu cong môi cười, Tại Hưởng vì cậu đã không ngại tai tiếng. Chung Quốc hạnh phúc đến mức không biết phải làm gì, chỉ biết rằng mình thật sự là một người rất may mắn khi được Tại Hưởng yêu thương.

Lúc này bên ngoài có người bước vào. Là tiếng giày cao gót dẫm trên sàn nhà.

"Vui vẻ đến thế sao Tuấn Chung Quốc."

______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro