Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Chà, trông cậu có vẻ mệt mỏi."

"Ồ Cảm ơn."

“X-Xin lỗi.” Sana cười một cách lo lắng, lo lắng cho người bạn đang ngồi gục trên bàn này. Mina thở dài, vẫn còn kiệt sức sau cuộc rượt đuổi tối qua. Kết quả là Chaeyoung về rất muộn, khoảng 3 giờ sáng nên nàng chỉ được lên giường ngủ lúc 4 giờ. May mắn thay Chaeyoung đã giúp nàng dọn dẹp nhà bếp.

"Vậy rốt cuộc là chuyện gì?" Sana đặt bút xuống hỏi. Cả hai đang ngồi trong quán cà phê, đợi giờ học bắt đầu.

"Tớ ngủ muộn." Mina trả lời. Sana há hốc mồm đưa tay lên tỏ vẻ vô cùng sốc. Nàng ngước nhìn cô, đôi mắt nàng hiện giờ là dấu hiệu của sự thiếu ngủ. Chà, Mina trông không tệ đến thế (ý tôi là cô vẫn trông xinh đẹp bất kể cô ấy làm gì) nhưng Sana có thể thấy được sự mệt mỏi. "Cậu? Myyoui Mina ngủ muộn à?"

"Chỉ vì tớ là Myoui Mina, dù điều đó có nghĩa gì đi nữa thì không có nghĩa là tớ không thể ngủ muộn." Cô nàng cánh cụt đáp lại, dụi mắt bằng tay, hy vọng làm nàng tỉnh hơn.

Sana cười, tựa đầu vào tay: "Sao cậu ngủ muộn thế?"

"Cái gì cũng có lý do." Mina trả lời, lười biếng trả lời câu hỏi. Nàng muốn chìm vào giấc ngủ, nàng muốn nhảy lên giường và để những chiếc gối ôm lấy nàng.

"Có phải-" Sana nhếch mép, giọng cô chuyển sang thì thầm, "-Chaeyoung là nguyên nhân?"

Mina gần như bật dậy, đầu nàng quay về phía sóc nhỏ, bối rối và sốc, "Làm sao-ồ đúng rồi. Cậu đã đưa số điện thoại của tớ cho em ấy." Nàng giễu cợt nhớ lại việc Chaeyoung đột nhiên có được số của mình.

Sana nhún vai một nụ cười tự mãn không rời khỏi khuôn mặt. “Vậy các cậu đã làm gì?”

"Không gì cả." Mina giấu mặt vào vòng tay một lần nữa. Sana nhếch mép cười, thấy cô nàng đang buồn ngủ này rất thú vị để trêu chọc. Cô ậm ừ, nhìn về phía xa.

"Này, tớ có một câu hỏi."

"Cái gì?" Mina trả lời.

"Chaeyoung thế nào?" Sana cố nhịn cười. Gương mặt gợi đòn sẵn sàng bị ăn tát bất cứ lúc nào bởi Mina.

Mina nhướng mày, nhìn lên, "Tốt? Tớ đoán vậy."

Sana cười khúc khích, "Đợi tớ nói lại đã-" Sóc nhỏ nhìn Mina, "Ý tớ là, Chaeyoung ở trên giường thế nào rồi?" Cô ngọ nguậy lông mày và trước khi cô kịp nhận ra, một bàn tay đã vả thẳng vào cánh tay cô

"Cậu bị cái quái gì thế? Bọn tớ không làm cái đó- bọn tớ thậm chí còn không hẹn hò!" Mina gầm gừ, nhưng tai nàng thì đã đỏ bừng nên Sana biết mình đã thành công.

"Tớ chỉ đùa thôi! Nhưng nghiêm túc mà nói thì các cậu đã làm gì vậy?" Sana thắc mắc, giảm bớt trò trêu chọc xuống một mức. Mina thở dài, nghịch nghịch ngón tay cái của mình.

"Chúng tớ đã có một cuộc chiến đồ ăn."

Sana ré lên, nhận được cái nhìn bối rối từ Mina và một vài cái nhìn chằm chằm từ những người lạ, "Hai người thực sự giống một cặp vậy. Cậu và Chaeyoung nên hẹn hò đi."

Mina nhìn Sana ngơ ngác, nét mặt không mấy ấn tượng: “Không. Tớ sẽ không bao giờ hẹn hò với tên ngốc đó"

Sana nhún vai, "Được rồi, nhưng sau này đứng tìm tớ để nói rằng cậu yêu con hổ đó nhé." Cô mỉm cười, nhìn xuống cuốn sách của mình. Mina đảo mắt, ngả người xuống khi nghĩ về giấc ngủ quý giá của mình.

"À mà nhân tiện thì Mina."

"Hửm?"

"Càng ghét thì càng yêu đấy."

~

"Chúa ơi-đó là Myoui Mina." Giọng của một chàng trai lạ mặt và Mina đã nghe thấy.
Nàng phớt lờ nhóm sinh viên đại học đang nhìn nhau động viên. "Tiến lên chỗ cô ấy!"
Một người khác nói, tay đẩy bạn mình về phía trước. "Xin số của cô ấy!" Một người khác đề nghị, lần này thậm chí còn đẩy mạnh hơn. Chàng trai ngã nhào về phía trước trước khi đứng thẳng dậy. Anh hít một hơi thật sâu và đến gần Mina.

"X-xin chào." Anh ta lắp bắp.

"Chào buổi sáng." Mina thoáng mỉm cười, thu dọn đồ đạc và muốn nhanh chóng rời khỏi lớp học này. Những ngón tay của chàng trạ chơi đùa với vạt áo của mình, sự lo lắng của anh thể hiện dưới rõ giữa ban ngày.

"C-có thể hỏi bạn điều gì đó không?" Chàng trai hỏi, ngón tay quấn quanh điện thoại thật chặt, Mina sợ anh ta sẽ bóp vỡ nó. Nàng dừng lại những gì nàng đang làm, nhìn cậu chàng tóc đen cao lớn trước mặt nàng .

"Được chứ." Mina trả lời. Một điều chắc chắn, nàng biết rằng anh chàng này là một tiền bối. Nàng nhìn thấy anh ta ở trường và luôn được mọi người xung quanh gọi là tiền bối. "Tên a-anh là Seungwoo. Và anh có thể xin số của-"

"Hey." Một giọng nói được gọi, cắt lời Seungwoo hoàn toàn. Mina nhận ra giọng nói đó. Nàng nhìn qua anh chàng trước mặt nàng và thấy một người mà nàng không mong đợi sẽ gặp. "Chị ấy cần phải đi rồi." Cô nhóc mặc quần jean với một cái thun đen quá khổ.

"Này, tôi đang nói?" Seungwoo tỏ vẻ khó chịu.

"Tôi đã nói-" Con số mỉm cười, "-chị ấy cần phải đi. Với tôi, bây giờ thì anh shoo shoo."

Seungwoo nắm chặt nắm đấm của mình, mặc dù Mina không nhìn thấy nó. Anh ta càu nhàu, đi tới gần cô , "Con khốn. Mày đã phá hỏng cơ hội của tao." Anh nhổ nước bọt, bước về phía bạn bè của hắn.

"Chaeyoung nhóc làm gì ở đây?" Mina tự hỏi, một chút ngạc nhiên khi nhóc tân sinh viên này chọn đối đầu với tên sinh viên cuối cấp kia.

Chaeyoung khoanh tay, nhìn Mina vào mắt, "Chị thậm chí có biết anh ta không?"
Nàng cánh cụt nhận thấy rằng Chaeyoung tránh câu hỏi của nàng nhưng Mina vẫn trả lời cô, "một tiền bối".

"Không như bất kỳ tiền bối nào, Seungwoo muốn hẹn hò với hầu hết mọi cô gái mà hắn nhìn thấy và sau đó chơi họ. Đừng liên quan với anh ta, chị sẽ bị tổn thương. Hắn là định nghĩa của một fuc-"
Chaeyoung bị cắt đứt bởi một mảnh giấy nhét vào miệng cô.

"Ngôn ngữ." Mina mắng, "và anh ấy trông giống như một chàng trai tốt." Nàng bước ra khỏi lớp , Chaeyoung kéo theo phía sau nàng.

"Chị không nghe thấy những gì hắn nói với em?"

"KHÔNG."

"Điều đó có thể hiểu được tại sao." Chaeyoung thở dài, nhìn "Đừng liên quan đến anh ta, ok? Sẽ nguy hiểm"
Cô cảnh báo và Mina có thể cảm nhận được sự chân thành nhưng nàng vẫn cho rằng Seungwoo là một người tốt.

"Chỉ vì em không thích anh ấy không có nghĩa là chị cũng phải ghét anh ấy." Mina trả lời lại.

Chaeyoung càu nhàu, vội vã chặn trước mặt chim cánh cụt, nhìn vào mắt Mina, "Được rồi. Nhưng, nếu hắn làm bất cứ điều gì chỉ cần gọi em là OK?"

Mina dừng lại, nhíu mày, "Tại sao chị lại gọi cho em?" Chaeyoung bám tay và vai của Mina, nàng ngạc nhiên bởi hành động đột ngột này. "Bởi vì-" Chaeyoung nói, nhìn vào mắt Mina.

"Nếu hắn chạm vào chị, em nhất định sẽ giết hắn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro