chương 28: thất thải cầm ảnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dạ Khinh Vũ có chút kinh ngạc nhìn dưới tay mình chính là vô cầm, nàng xác định vô âm này nàng không có ý kiến gì mà là khi âm tiết cuối cùng kết thúc, dây đàn kia lại phảng phất như có sinh mạng, tự mình nhúc nhích cắn đứt ngón tay mình.

Nói cách khác đây căn bản chính là tự vô cầm  muốn lấy máu mình.

Đương nhiên một màn phát sinh này cũng được hai huynh đệ họ Giang nhìn thấy, đáy mắt Giang Nguyệt Bạch quang mang kì lạ hiện lên, theo như hắn chứng kiến rõ ràng chính là sợi dây đàn kia chính mình động đậy, điều này nói rõ cái gì?

Trong lòng Giang Nguyệt Bạch có chút hiểu ra, hắn đã từng xem qua điển tịch Giang lão tổ tông lưu lại, phía trên có ghi lại rõ ràng, cầm vô âm chỉ có khi gặp người hữu duyên sẽ chủ động nhận chủ, chẳng lẽ Dạ đại tiểu thư chính là người hữu duyên của cầm vô âm sao?

Nghĩ đến điều này, Giang Nguyệt Bạch lại cười khổ, kỳ thật từ lúc Dạ Khinh Vũ gảy vang cầm vô âm thì hắn cũng đã nghĩ đến rồi .

Nhưng mà cầm vô âm là chí bảo của Giang gia, đến ngay cả mình cũng không có cách nào đưa cho Dạ Khinh Vũ, một khi bị trưởng lão Giang gia biết được Dạ Khinh Vũ đã cùng cầm vô âm hoàn thành nhỏ máu nhận chủ rồi, chỉ sợ sẽ phát sinh nhiều phiền toái.

Nhưng mà Giang Nguyệt Minh khi chứng kiến chuyện này lại cho rằng Dạ Khinh Vũ tự mình cắt đứt ngón tay tiến hành cùng cầm vô âm nhận chủ, không thể không nói, với nhận thức này đáy mắt Giang Nguyệt Minh hiện rõ không vui, mặc dù Dạ Khinh Vũ có thể đàn được cầm vô âm, nhưng mà cầm vô âm là vật của Giang gia, Dạ Khinh Vũ không có quyền rỉ máu nhận chủ.

Mà về phần ba người hoàn khố kia bây giờ vẫn còn trầm mê trong tiếng đàn của Dạ Khinh Vũ chưa có tỉnh lại.

Tiểu Luân Luân căn bản chính là không có hiểu về đàn,, dù sao hắn cảm thấy tiếng đàn này thật dễ nghe, hắc hắc, chủ nhân vô lương lại còn có một tay như vậy, ừ, ừ, về sau thời điểm không có việc gì mình có thể nghe chủ nhân vô lương đàn một chút.

Dạ Khinh Vũ có chút áy náy nhìn Giang Nguyệt Bạch, há to miệng, vừa định nói điều gì, trước mặt nàng vô âm cầm xuất hiện đại biến.

"tang tang tang...." cầm vô âm hiện tại dưới tình huống không có người nào đàn lại tự động vang lên, hơn nữa lại là nhạc khúc bài hát Dạ Khinh Vũ vừa gảy kia.

"A, đây là xảy ra chuyện gì?" đáy lòng Giang Nguyệt Minh run lên, hắn nhìn thoáng qua đại ca mình, nhưng mà chứng kiến đại ca mình luôn bình tĩnh rốt cục tan vỡ, Giang Nguyệt Minh liền chuyển mắt nhìn sang mặt Dạ Khinh Vũ, nữ nhân này, vị hoàn khố đại tiểu thư này, gặp được nàng như thế nào đại ca lại trở nên không giống bình thường vậy, cầm vô âm cũng thay đổi không như trước.

Nghĩ đến điều này, đáy mắt Giang Nguyệt Minh vừa động, hắn liền tiến lên vài bước, không nói hai lời liền muốn đem cầm vô âm kia cầm lên, nhưng ngay tại thời điểm khi bàn tay hắn đụng phải cầm vô âm thì liền bị lực đạo khổng lồ trực tiếp đánh lên ngực Giang Nguyệt Minh.

"Ngô!" Giang Nguyệt Minh hé miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể liền bay ra ngoài

"Nguyệt Minh!" Giang Nguyệt Bạch động thân liền gấp rút ngăn cản sau lưng Giang Nguyệt Minh, vì bị như vậy mặc dù hắn không có bị thương nhưng với sức đẩy của lực cường đại kia khiến cho Giang Nguyệt Minh mặt trắng bệnh như tờ giấy, hơn nữa khí huyết trong thân thể như sôi trào.

"Ca, đây là xảy ra chuyện gì?" Giang Nguyệt Minh đưa tay lau đi vết máu bên môi nói

Giang Nguyệt Bạch cười khổ, hắn cũng không biết đây là chuyện gì xảy ra a.

Mà giờ phút này vô âm cầm lại một lần nữa phát sinh biến hóa, bảy sợi dây đàn nổi lên bảy vầng hào quang rõ ràng, Đỏ, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím.

Mà sau khi bảy sắc hào quang càng ngày càng sáng thì mọi người cơ hồ chứng kiến bên trong thất thải vô ầm cầm nổi lên hắc vô âm cầm.

Giống như cổ cầm bình thường

Giang Nguyệt Bạch: "...."

Giang Nguyệt Minh: "..."

Hai huynh đệ này mặc dù là người Giang gia, nhưng mà bọn họ còn chưa bao giờ biết được bên trong vô âm cầm còn có một cầm ảnh

Phương Viên nháy nháy hai con mắt như muốn lồi ra giật mình nhìn một màn trước mắt.

Cốc Tòng U vuốt vuốt hai mắt mình lần nữa xác định một chút xem mình có nhìn lầm hay không.

Lâm Phong cũng há hốc mồm, cùng với hai người Phương Viên Còn có Cốc Tòng U liếc mắt nhìn nhau, ba người đồng thời nở nụ cười có chút khổ sở cũng có chút tự hào.

Hiện tại ba người bọn họ đã xác định, vị Dạ đại tiểu thư này không phải là người ngu ngốc, phế vật lưu truyền gì cả, cùng với ba người bọn họ không phải là một loại người, đúng là không biết vì sao Dạ đại tiểu thư lại thu lưu ba người bọn họ đây.

Nhưng mà bọn họ lại muốn biết, nếu Dạ đại tiểu thư không phải là phế vật, như vậy nàng có biện pháp nào có thể giúp cho ba người bọn họ không còn là phế vật nữa hay không đây?

Thực sự là không có nghĩ đến, ba người bọn họ ở Vinh thanh chính là đại danh đỉnh đỉnh phế vật, biết rõ ràng như vậy nhưng vẫn ảo tưởng sẽ có một ngày thoát khỏi cái danh hiệu phế vật này.

Nếu như Dạ Khinh Vũ có thể làm được như vậy, ba người bọn họ nguyện ý dùng tính mạng cả đời này bảo vệ Dạ gia Dạ đại tiểu thư Dạ Khinh Vũ.

Lúc này Dạ Khinh Vũ cũng giật mình nhìn thất thải cầm ảnh trước mặt này: "Nguyệt Bạch công tử, chuyện gì xảy ra đây?"

Đúng là Giang Nguyệt Bạch còn chưa kịp mở miệng thì thất thải cầm ảnh kia đã bay vòng quanh Dạ Khinh Vũ, sau đó trực tiếp tiến vào trong thân thể nàng.

"Di?" Dạ Khinh Vũ vọt đứng dậy liền tiến vào cơ thể xem xét một vòng nhưng nàng lại phát hiện một vấn đề là thất thải cầm ảnh kia đã biến mất không thấy tăm hơi, nha, rốt cuộc nó trốn nơi nào rồi.

Bất quá nhìn lại vô âm cầm một chút, hoàn hảo giống như lúc trước, không có bất kì thay đổi gì, vì vậy Dạ Khinh Vũ cười hắc hắc nói: "Nguyệt Bạch công tử, chuyện đánh cuộc này tựa hồ là ta thắng!"

Khóe miệng Giang Nguyệt Minh co rúm một chút, hắn nhìn bộ dạng Dạ Khinh Vũ bây giờ giống như sự xuất hiện của thất thải cầm ảnh kia cùng với chuyện nó tiến vào cơ thể nàng vừa rồi đều không có xảy ra, nữ nhân này nhất định là cố ý, ừ, tuyệt đối là cố ý.

Giang Nguyệt Bạch nghe Dạ Khinh Vũ nói như vậy liền nhanh chóng khôi phục lại như thường, hắn cười nhạt nói: "Không sai, Dạ đại tiểu thư thắng!"

x>\T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro