Năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm ấy em cứ chằng trọc mãi không ngủ được. Khoảng 12h đêm em bật dậy khỏi giường. Em sẽ ra ngoài đi dạo một chút vậy.

Bước xuống giường, em lén nhìn sang giường của Moka thì chả thấy chị ấy đâu cả. Giờ này rồi chị ấy có thể đi đâu được cơ chứ? Thế là Iroha liền lục tìm cái điện thoại của mình rồi nhấn gọi cho Moka.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, cứ mỗi nhịp chuông vang lên là nó khiến lòng em càng thêm lo lắng cho chị ấy.

Tút tút... thuê bao quý khách vừa gọi...

Chị ấy không bắt máy... Em nhanh chóng vơ lấy chiếc áo khoác trong tủ rồi chạy ra ngoài tìm chị.

Bước ra khỏi kí túc xá, bây giờ em không biết phải tìm chị ấy ở đâu cả. Nhìn sang trái rồi lại nhìn sang phải, trời ơi. Đi hướng nào bây giờ?

"Theo tổ tiên mách bảo vậy"

Thế là em rẽ sang phải, đi dọc theo con đường tối thui. Chỉ có mỗi cái đèn đường len lõi giữa màng đêm.

"Điện thoại cũng không bắt máy, rốt cuộc là chị ở đâu cơ chứ?"

"Ở đây nè"

Tự nhiên Moka chui từ trong bụi lùm nào ra ấy, đứng kế bên Iroha từ nãy tới giờ mà bé nó không biết.

"Hú hồn bà nội ơi... sao chị như con ma vậy?"

"Á à mày dám nói tao giống ma he, tối nay mày ngủ ngoài đường!"

"Ấy ấy, trôn trôn. Trôn hàn quắc trôn hàn quắc"

Nghe chị Moka nói đuổi mình ra đường là mặt Iroha tức khắc xanh lè xanh lét không còn giọt máu. Em liền chắp hai tay lại, quỳ lạy van xin Moka tối nay cho mình được ngủ trong phòng.

"Không có trôn trôn gì hết. Em gan lắm rồi, dám nói chị giống ma"

"Em nào dám chứ, khi nãy là em lỡ lời hoi. Chứ Moka unnie của em xinh đẹp như thần như tiên vậy đó!!!"

"Hứ, tha cho em đó"

Nói xong Moka liền đi về hướng kí túc xá mặc kệ em ở sau lưng mình. Iroha thì chỉ dám đi lẽo đẽo sau lưng chị thôi, em rén lắm rồi.

"Mà nãy giờ chị đi đâu vậy?"

"... Chị đi hóng gió thôi, không ngủ được"

"Nhưng lần sau chị đừng ra ngoài một mình vào giờ này nữa, nguy hiểm lắm. Em đã rất lo cho chị đó..."

"Iroha lo cho chị ư?"

Moka quay sang em với vẻ mặt hết sức ngạc nhiên.

Iroha hơi thắc mắc một chút vì sao Moka lại ngạc nhiên như vậy. Đây đâu phải lần đầu tiên em lo lắng cho cô. Bộ có gì đặc biệt lắm hả?

"Lúc nào em chả lo cho chị..."

"Ừ, chị biết mà"

"Ủa? Chị biết rồi vậy sao khi nãy lại ngạc nhiên như thế?"

"Thôi, em đừng bận tâm chuyện ấy nữa. Xin lỗi vì đã làm em lo lắng."

"Dạ, không sao"

Vừa nói em vừa từ từ bước về phía kí túc xá. Mà nói gì thì nói chứ em đang rất là buồn ngủ. Nãy giờ em có ngủ được đâu, chạy đi tìm chị ấy muốn tắt thở.

Thế là hai người cứ đi mà không ai nói ai câu nào. Suy nghĩ của họ bây giờ chỉ có họ tự khắc biết bản thân mình cần làm gì.

"Chắc em buồn ngủ lắm nhỉ, xin lỗi nha."

"Em nói là không sao đâu"

Không lâu sau thì em cũng đã yên vị trên chiếc giường êm ái. Chắc vì do mệt nên em đã rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

Moka thì cứ nằm lăn qua lăn lại, mãi không ngủ được. Đến tầm 3h sáng thì cô cũng mệt quá mà thiếp đi lúc nào không hay.

____________________________________

Ngày hôm sau thì cả nhóm được công ty cho nghỉ phép. Vì vậy mọi người đã quyết định đi biển chơi. Lâu lắm mới được xoã một bữa đó...

"Trời ơi lâu lắm rồi em không được đi biển đó Miịnu unnie"

Wonhee hào hức nói với Minju của ẻm. Vẻ mặt con bé cười tươi rói, trông hết sức đáng yêu.

"Chị cũng vậy nè bé, hiếm lắm mới được công ty cho nghỉ phép lâu như vậy. Hẳn 1 tuần cơ"

Hiện tại mọi người ai nấy đã ổn định trên xe, nhân dịp chuyến đi này mọi người quyết định sẽ quay vlog cho fan coi luôn. 1 công đôi chuyện nhỉ??

Ngoài các thành viên ra thì trên xe còn có các anh chị quản lý. Minju thì ngồi kế Wonhee, Iroha thì ngồi kế Yunah. Moka thì ngồi một mình.

Iroha quyết định rồi, con bé sẽ không tiếp xúc nhiều với Moka nữa. Đơn giản vì con bé nghĩ nếu làm như vậy sẽ giúp em không rung động với chị ấy nữa.

"Nè, sao nay không qua ngồi với con bé?"

Yunah nhẹ huýt vào vai Iroha. Bình thường hai đứa này nó bám nhau dữ lắm, vậy mà hôm nay lại tách nhau ra mỗi đứa một nơi. Không biết là có drama gì đây. Yunah không thắc mắc mới lạ.

"Em quyết định rồi chị Yunah..."

"Quyết định cái gì cơ??"

"Em... sẽ không thích chị ấy nữa..."

Iroha nói với một tông giọng khá nhỏ, đủ để Yunah nghe thấy. Và em sợ Moka sẽ nghe thấy.

"HẢ?!! EM NÓI CÁI GÌ CƠ?!"

Yunah hét lớn, giọng chị ấy lớn đến mức nguyên xe quay qua nhìn hai người họ. Trời ơi nhục quá đi mất. Làm cái gì khó coi quá vậy?

Iroha liền lao lên lấy tay bụm mỏ bà Yunah lại, thiệc hết nói nổi...

"Suỵttt... chị nói nhỏ thôi xem nào"

"Rồi rồi, cho chị xin lỗi. Mà nè, sao đang yên bình mà em lại từ bỏ con bé?"

"Haizzzz... em đã suy nghĩ rồi. Nếu em càng đâm đầu vào thì lại càng khó thoát ra. Nếu em càng yêu chị ấy thì em sẽ càng đau khổ."

"Thôi nào, sao em không nghĩ người con bé thích là em? Khi đấy thì em sẽ không còn đau nữa"

Yunah nhẹ nhàng an ủi Iroha. Cô hiểu cảm giác của con bé, yêu đơn phương một người thật sự rất nó khiến con người ta rất đau khổ.

Iroha nhẹ hướng ánh nhìn về phía Moka, chị ấy thật sự rất xinh đẹp.

"Chị ấy thích ai, làm sao em biết được?.."

____________________________________

Điểm đến hôm nay của cả nhóm là một thành phố nhỏ, cách xa seoul. Nơi đấy có một bãi biển rất đẹp

Hiện tại mọi người trên xe đều đã ngủ hết, trừ Moka. Cô đang bị đau bụng, chả biết lúc sáng ăn cái quái gì mà bây giờ cái bụng nó cứ đau quằn quại lên.

"Ui da... kiểu này chắc mình chết mất thôi..."

Minju ngồi ở hàng ghế phía sau Moka nên có thể nhìn thấy Moka đang ôm cái bụng của mình trông vô cùng đau đớn. Gì chứ cũng là chị em một nhà mà nên Minju cũng phải biết quan tâm em nó chớ!! Nhể?

"Em làm sao thế Moka?"

"...em đang đau bụng chị ơi..."

"Trời đất, đau dữ không? Ráng đi sắp đến trạm dừng chân rồi"

"Đau như đau đẻ ấy chị"

"Gì?! Moka có em bé hả????"

"Xàm vừa thôi Wonhee"

Hên cho Moka là chiếc xe đã dừng tại trạm dừng chân nên cô có thể xuống đi mua thuốc uống. Thiệc chứ cái ngày gì mà xui xẻo quá đi...

Sau đó thì cả đâm cũng xuống trạm dừng chân, đứa thì đi kiếm gì ăn, đưaa thì đi toilet, đứa thì ôm cái bụng đi kiếm thuốc.

Còn một đứa thì bảo không quan tâm người ta mà nãy giờ con mắt cứ nhìn người ta miết. Tự biết ai đi ha?

"Sao bảo không quan tâm con bé nữa cơ mà???"

Yunah đi tới khoác vai Iroha. Yunah thừa biết là con bé này nó còn mê Moka dữ lắm. Gì chứ Yunah đi guốc trong bụng mấy đứa này rồi

"...em không biết nữa? Không muốn quan tâm nhưng trong đầu lúc nào cũng là Moka unnie ấy... Em cũng chả hiểu em bị cái gì nữa..."

"Bị si tình đấy cô bé! Rồi sao? Chị thấy là Moka nó không ổn xíu nào đâu, nó ôm cái bụng nãy giờ rồi kìa!"

"Em biết chứ? Để một hồi em sang ngồi kế chị ấy vậy..."

"Ừm, qua ngồi kế nó đi. Chị thấy nó cũng nhớ em lắm rồi đấy!!"

"Có đâu... xàm vừa thôi..."

____________________________________

"Trời ơi hai đứa kia đi đâu rồi?!! Sao chưa lên xe nữa?"

Mọi người đã lên xe hết rồi nhưng Iroha với Yunah thì chưa thấy mặt mày đâu hết.

"Đây đây, bớt càm ràm lại. Đi mua đồ ăn nên đợi hơi lâu."

Iroha nói xong em đi thẳng đến chỗ của Moka rồi đặt đít xuống ngồi trông hết sức tự nhiên.

"Tự tiện dữ? Chị có cho em ngồi ở đây đâu??"

"Em thích thì em ngồi. Kệ em..."

Trần đời Moka chưa thấy ai ngang ngược như con bé này. Lúc sáng thì né cô như né tà, còn bây giờ làm như chưa hề có cuộc chia ly vậy đó? Phởn dữ he?

"Giỡn thôi, chị đang đau bụng đúng không? Em có mua thuốc, uống vào sẽ đỡ thôi"

"Mấy người quan tâm tui dữ he? Sao hồi sáng né tui dữ lắm mà?"

"T-thì lúc sáng em bị ai dựa á! Chị đừng quan tâm"

"Ồ, thế à?"

"Hì hì... à em có mua đồ ăn này. Chị ăn trước đi rồi hãy uống thuốc"

"Thanh kìu"

Lúc nãy Iroha có mua một cái bánh bao cho Moka, cho chị ăn lót bụng rồi mới uống thuốc. Nhìn chị ấy ăn ngon lành mà em cũng vui lây.

"Ăn xong thì uống thuốc, em có nước. Đắng quá thì uống vào"

"Vânggg biết ròi"

"Ngoan thế phải tốt không?"

"Chị lúc nào chả ngoan?!!"

"Vâng vâng, Moka của em ngoan nhứt!"

Ăn xong thì Moka cũng uống thuốc, thật ra thì khi nãy cô cũng có mua thuốc rồi nhưng mà cô thích uống thuốc em mua cho hơn!!

"Xong rồiii, chị buồn ngủ Iroha ơi..."

"Ngủ đi! Dựa vai em ngủ này"

Moka cứ thế mà gục trên vai em mà ngủ ngon lành, và chiếc xe cứ thế lăn bánh.

Hình ảnh hai cô thiếu nữ tựa đầu vào vai nhau mà yên giấc thật sự rất yên bình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro