Chap9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Chỉ Vì Em Quá Yêu Anh_
Chap9*

6h tối___________

Nhanh lên nào , cầm đồ ra , cả bánh kem nữa
Nhanh lên không Tiểu Nhược nó ra bây giờ

Tiếng mọi người náo nhiệt vội vàng chuẩn bị sinh nhật cho Tiểu Nhược
Khi mọi thứ chuẩn bị xong cô dẫn con bé ra chỗ sân vườn được làm sinh nhật bí mật làm nó bất ngờ ở đó lấp ló đèn nến rồi
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Con bé vui sướng cười tít mắt

đôi mắt cô không ngừng quan sát như tìm kiếm thứ gì đó
Trả lại là sự thất vọng , anh đi thật rồi đôi mắt có chút mọng nước

-" Chúc em sinh nhật vui vẻ Bé nhé"
Giọng anh phát ra làm cô giật mình
Anh bước đến với chiếc kem to đồ sộ có hình con bé ở trên trông lộng lẫy biết bao
Con bé thấy anh vội chạy tới ôm cổ anh
Anh cũng chẳng ngại mà bế nó lên sẵn tay chấm một ít bánh kem bôi lên mũi nó cười nói
-" Lớn rồi bớt nghịch đi nhá"
Con bé nhoẻn miệng cười

Mọi người cùng nhau cắt bánh mừng sinh nhật cô nhận lấy phần bánh của mình rồi đi qua một phía

-"Sao? lại tương tư hả"
Vừa dứt lời anh đã bôi kem lên mặt cô khiến cô chẳng kịp phản ứng
-" Sao anh vẫn chưa đi?"
Cô mặt hướng về phía khác hỏi anh với giọng lạnh tanh
-" Anh sợ có người sót ruột"
-" ờ đúng rồi"
Anh giật mình chăm chú nhìn cô như chờ đợi câu tiếp theo
-" đúng vậy anh mà đi Tiểu Nhược nó khóc ghê lắm"
-" Gì chứ? Muốn gõ vào cái đầu em cho não em hoạt động lại quá
-" Hả ? Gõ mà hoạt động tốt hơn thì em gõ suốt"
Ái chà cô cũng chẳng vừa đâu nhé

Bíp bíp RẦM
Mọi người đang hát hò vui vẻ thì
Từ đâu có 2 chiếc xe màu đen lao vào sân trường một đoàn người mặc vest đen bước xuống nhìn bọn chúng mặt ai cũng dữ tợn
Một tên trong số chúng bước lại phía anh và cô
Theo phản xạ cô sợ hãi lùi về sau thì bị anh nắm tay lại
Hắn dương mắt nhìn anh rồi nói
-" Cậu Vương cậu nên về rồi , ông bà chủ đang đợi cậu"
-" Mấy người đi đi tôi sẽ về sau"
Vừa dứt lời thì điện thoại anh đổ chuông
-" alo"
-"alo, anh mau chóng về nhà ngay cho tôi , nếu anh không muốn mấy người vô tội đó gánh chịu cái tính ngoan cố của anh"
Tút tút tút
Anh buông điện thoại thẫn người sắc mặt có chút giận dữ

-" Sao ? Cậu về nhà cùng chúng tôi chứ?"
-" Mấy người ra xe đợi tôi"
Nghe lời anh bọn chúng ra xe đợi anh
Anh quay lại nói
-" Xin lỗi đã làm mọi người mất vui" Tiểu Nhược sinh nhật vui vẻ nhé !
Lạ thay Tiểu Nhược mọi khi động tí là khóc mà hôm nay một giọt cũng không rơi vả lại nó còn cười tươi hơn mọi khi
-" Anh cứ về đi . Có em lo cho chị Địch Tử rồi . Em không để cho chị ấy ốm nữa đâu
-" Em ngoan lắm, nhờ em cả đấy"
Anh cười rồi xoa đầu con bé

-" Anh sẽ liên lạc với em, anh đi nhé"
Anh nói với cô đôi mắt  chờ đợi
Đến một cái nhìn của cô với anh cũng không có
-Anh nên đi sớm hơn mới phải
Anh nhìn cô im lặng chỉ "Ừ" một cái rồi lằng lặng  bước đi
Cô đôi mắt có chút đỏ hoe
Tiếng xe rầm rú  rời khỏi sân ,tới khi ra khỏi cổng cô mới lao ra ngẩn người nhìn theo chiếc xe tới khi biến mất cô ngồi sụp xuống khóc thút thít
-"Em xin lỗi... huhu em xin lỗi"

* Nhà họ Vương*
Bộp
Ông Vương đập bàn tức giận
-"Cậu chủ đã chịu về chưa?"
-"Dạ , đang trên đường về rồi ông"
Ông quản gia lắp bắp
-" Được nó về đây để xem ta dạy dỗ nó như thế nào"
-" Ông bớt nóng, nó là con trai mình , chỉ vì cái chuyện nhỏ nhặt mà ông chấp nó"

Bà Hồng vợ ông khuyên ngăn vì bà cũng chưa thấy ông nóng tính như hôm nay , lòng bà có chút bất an
Nghe bà nói ông càng tức
-" Bà nói tôi vì chuyện nhỏ nhặt mà chấp nó , còn nó chỉ vì chuyện nhỏ nhặt mà cãi lời tôi đấy"
Bà giận cũng chẳng thèm nói câu nào quay mặt đi chỗ khác

"Cậu về rồi ạ"
Tiếng bọn hạ nhân chào cậu ,cậu gật đầu rồi đi vào nhà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro