Chương 14: Đảo hoang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Trường Vũ vừa đặt đầu xuống gối nằm, cả cơ thể và tinh thần hắn đều mệt mỏi quá độ.

Lúc hắn vừa vào mộng thì một loạt âm thanh tin nhắn gửi đến khiến cơ thể theo phản xạ giật mạnh, với tay về phía di động trên tủ đầu giường.

Tin nhắn là của Tô An gửi đến, nói bắt được một tín hiệu rất nhỏ từ phương xa, đã phân tích âm thanh được gửi đến, xác định là một hoang đảo cách quốc đảo rất xa, xung quanh là đá ngầm hiểm trở. Trên đảo được bao lại bởi hàng cây cọ lớn biến dị, rất khó để tiếp cận vào trong, nhưng nếu đi tàu ngầm thì có khả năng.

Tô Trường Vũ thoắt chốc tỉnh hẳn người, vội vã triệu tập một loạt thân tín, ngay trong đêm chuẩn bị hàng chục chiếc tàu ngầm nhỏ mà linh hoạt, lập tức lên đường đến hoang đảo ngay.

Khoảng cách từ nơi này đến hoang đảo vô cùng xa, ước tính là phải mất ba đến bốn ngày, bởi họ không muốn bứt dây động rừng nên đã trang bị hàng loạt chiếc tàu nhỏ nhưng vô cùng yên tĩnh, ngay cả khi xuất phát với số lượng lớn cũng chẳng ai mảy may chú ý.

Sáng hôm sau, lão Vương tỉnh giấc sau cơn mộng dài, gã đánh một cái ngáp rõ to rồi lười nhác đi vào phòng thí nghiệm, tiếng tích tích của máy móc vẫn đều đặn, vật thí nghiệm hoàn mỹ của lão đang lặng im nằm đấy, nhịp thở mỏng manh và toàn thân phủ đầy vết tiêm chích tím bầm.

Hương tức tố nhạt nhòa nhưng ít nhất chứng tỏ nó đã dung nhập vào trong cơ thể của vật thí nghiệm. Hiện tại còn một bước nữa để xác định xem Xoăn có thể kích phát thuộc tính Beta này hay không.

Còn về cách gì thì...

Vương liếc nhìn Ngô Lam đang lạnh nhạt đứng bên cạnh, cơ thể y thanh mảnh yếu ớt khiến ai nhìn vào cũng sẽ sinh lòng xót thương, nếu đè y dưới thân và ngắm vòng eo nhỏ ấy vặn vẹo thì đúng là mỹ cảnh trần gian.

Trong lòng Ngô Lam giật thót, ánh mắt tà dâm ấy cứ đảo loạn khắp cơ thể y khiến y run lẩy bẩy nhưng vẫn cố ra vẻ trấn định nhìn lại gã.

Y nghe thấy lão nói thế này.

"Tôi có một ý rất hay."

Lão Vương liếm mép, khà khà cười, nụ cười ghê tởm ấy đâm mạnh vào thần kinh của Ngô Lam, cưỡng bức gợi lên tình dục nguyên thủy trong cơ thể y. Chẳng mấy chốc toàn thân y đều nóng nảy, tình dục mãnh liệt đến mức mắt y mờ nhòe.

Vương khoái trí cười lớn, sao gã không phát hiện ra tên trợ lý lãnh đạm này ấy vậy mà là một người vô cùng xinh đẹp nhỉ? Đúng là phí của trời, nhưng dù có là của trời thì cũng chẳng quan trọng hơn việc làm thí nghiệm của gã. Gã đành nhịn xuống mà nhìn Xoăn, tin tức tố nhân tạo trong Xoăn không cảm ứng được với hương tức tố ngọt liệm kích tình của Omega này. Đây cũng là chuyện dễ hiểu thôi, vì vốn Beta không nhạy bén bằng Alpha, khỏi nói chi đây còn là nhân tạo.

Nhưng lão Vương lại muốn có kết quả ngay, lão không có kiên nhẫn tiêm từ từ từng chút một rồi lại đợi cơ thể vật thí nghiệm tự kích phát, tự gã sẽ nhúng tay vào, vấn đề là phải đợi ba ngày.

Rất được, chỉ ba ngày thôi là sẽ chứng kiến một màn hay, không biết tức tố Beta nhân tạo liệu có phản ứng mãnh liệt như bình thường hay không? Thật sự là vô cùng chờ mong.

Còn về Omega đang phát tình bên cạnh, lão Vương hơi ngập ngừng, đúng là gã rất thèm đấy nhưng nếu bây giờ đụng vào thì kết quả thí nghiệm sau ba ngày sẽ không tốt lắm, do thế gã vô trách nhiệm bỏ mặc Omega đang phát sốt kinh người, mặc kệ y lao ra biển tự đắm mình trong nước biển lạnh lẽo.

Ngô Lam hì hục ngâm nước, y vừa khó chịu vừa ghê tởm, ngay lúc cơ thể y cứng đờ nóng rẫy thì y đã biết gã muốn làm gì rồi. Hoặc là xâm phạm y, hoặc là dùng y để tiến hành thí nghiệm khích phát khả năng tình dục của Xoăn.

Ngay lúc gã thả y ra, y đã biết là mục đích thứ hai.

Y sợ hãi muốn trốn, nhưng lại có thể trốn đi đâu được cơ chứ? Vẫn còn Xoăn đang vật vờ trên bàn thí nghiệm... Và vẫn còn tín hiệu y đã gửi cho Tô An.

Y dâng lên hi vọng mỏng để đánh đổi một sự liều lĩnh, y rất sợ sẽ phát sinh chuyện ghê gớm ấy, nhưng nếu lúc này bỏ mặc thì Xoăn sẽ nguy hiểm.

Ba ngày sau, lão Vương ra lệnh cho Ngô Lam cởi sạch quần áo nằm lên trên cơ thể trần trụi lạnh lẽo của Xoăn.

Ngô Lam sợ đến trắng bệch, y run rẩy bò lên bàn, sau đó chịu không nổi mà trượt chân tè đập xuống đất, cơn đau choáng váng ấy cũng chẳng thể chống lại sự kích tình bị khơi mào.

Xoăn trong lúc hôn mê vẫn phải hứng chịu sự xung đột tin tức tố bên trong, phản ứng sinh lý bị kích thích nhưng trí não lại chỉ có một vùng trắng xóa vô thức.

Chợt Vương cảm thấy có gì đó không đúng, là do đã quá vội vã hay sao mà gã lại cảm thấy hương tức tố của Xoăn hơi lạ... Giống như không xuất phát từ bên trong mà là nhân tố phía ngoài. Số liệu trên màn hình có xuất hiện biến đổi nhỏ như thường lệ nhưng cơ thể Xoăn lại giống như không có chút phản ứng cần có của một Beta.

Tại sao vẫn có sự xung đột mãnh liệt như thế? Là do thuộc tính X trong Xoăn quá mạnh hay có yếu tố khác?

Chợt Vương nhìn về phía Omega đang phát tình đến mụ đầu bên cạnh, gã tức giận bóp lấy cổ của y, nhấc Ngô Lam lên rồi quăng mạnh lên bức tường.

Cơ thể gầy yếu nóng bỏng đang bị tình dục hành hạ làm sao chịu nổi, ngay lập tức phun một ngụm máu tanh nồng rồi ngất xỉu.

Vương lôi sềnh xệch Ngô Lam đến bên Xoăn, ép y ngồi lên hạ thân đang có dấu hiệu ngẩng đầu, đợi một chút nữa... Một chút nữa thôi.

Ngay khi cây hàng bị kích thích sinh lý mà cứng rắn, Vương vịn bên hông Ngô Lam muốn ép nó chui tọt vào cái lỗ khô khốc này nhưng do quá gấp gáp mà chệch ra khiến Xoăn đau điếng đến co rút người, còn Ngô Lam lại giãy dụa yếu ớt.

Ngay lúc gã muốn thử lại lần nữa thì rầm, cả hoang đảo như bị động đất mà chấn động, vô số tiếng nổ đùng đoàng phát ra từ bên ngoài khiến Vương xanh xám mặt mũi. Gã giận đến tát hai cái lên khuôn mặt mê mang của Ngô Lam rồi nhanh chóng chạy về phòng riêng của mình với ý đồ sẽ chui vào đường hầm trốn thoát.

Lão quá ngu ngốc khi nghĩ rằng cứ nắm được nhược điểm uy hiếp tên trợ lý yếu ớt kia thì y sẽ thuận theo mọi việc gã muốn, thế nhưng nào ngờ y lại là con hồ ly, không những lừa gạt trước mặt gã mà chẳng biết bằng cách nào lại liên lạc được với kẻ ngoài. Tuy không biết là ai đến nhưng vẫn cứ chuồn là thượng sách.

Ngay khoảnh khắc đá cửa ra, đập vào mắt Tô Trường Vũ là hai cơ thể trần trụi dán dính vào nhau, cả hai đều hôn mê bất tỉnh nhưng con cặc to khủng của Xoăn như cảm nhận được mùi vị của người thương, điên cuồng giật nhảy thoạt trông vui vẻ lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro