nguồn sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook vẫn cứ hôn mê như thế, đã 1 tuần rồi. Teahyung thì như cái xác không hồn....từ nhà đến trường , sau đó lại đến bệnh viện, rồi lại quay về nhà... Cứ thế đấy, đi giữa đường mà mặt cứ thơ thẩn, mắt lờ đờ cứ cắm xuống đường mà đi, mấy hôm trước xém vị đánh vì đụng người ta.

Tình trạng này cứ tiếp tục mãi như thế, chỉ có khi Jungkook tỉnh lại thì mới khiến cậu ấy khá thêm. Jimin có rủ cậu đi chơi cho khuây khỏa, cơ mà thay vì đi chơi ngoài giờ học cậu lại đi tới bệnh viện, riết rồi các bác sĩ y tá quen mặt cậu luôn. Ở trên lớp cũng không còn ngủ nữa mà cứ nhìn ngoài cửa sổ, chút nữa là làm bản kiểm điểm luôn. Có thể nói, đây không phải Kim Taehyung.
------------------------
"Taehyung, Jungkook tỉnh lại rồi!". Cuộc gọi bất ngờ từ Jihye

Taehyung nhanh chóng chạy tới chổ bệnh viện, chạy mãi chạy mãi... Khi tới cậu nhìn thấy Jihye và ông Jeon đứng ngoài cổng, mặt vô cùng lo lắng. Taehyung cũng không lề mề mà mở hẳn cửa bước vào phòng, để lại hai người ở ngoài kia tiếp tục trò chuyện...
"Con nghĩ cậu ta sẽ khiến thằng bé tốt hơn"
Taehyung vào phòng thì thấy Jungkook mắt mở to ngồi dựa lên thanh giường, mắt mở to trông cứ lơ ngơ sao ấy. Nước mắt lúc này tuôn ra, sao lại như thế cơ chứ, sao lại rơi nước mắt cơ chứ, chả nhẽ cậu đã quá lo lắng, lo lắng đến mức biết tin thì không kìm nổi cảm xúc. Cậu bước từ từ đến giường Jungkook khuôn mặt không giấu nổi cảm xúc của mình.

Taehyung ngồi cạnh giường Jungkook, tay cầm tay, mắt cứ nhìn Jungkook mà rơi lệ. Người được cầm lại rất ngơ ngác, quay qua nhìn cậu với đôi mắt to tròn tinh anh.

"Cậu là ai thế??".

Cảm xúc Taehyung đứt đoạn tức khắc, sao ư? Sao cậu ấy lại hỏi cậu câu đó chẳng nhẽ!!! Taehyung trợn tròn đôi mắt long lanh vẫn còn nước mắt chảy ra, môi cậu hở ra mặt ngạc nhiên hết sức.

"Em ấy không còn nhớ gì cả!!". Jihye đứng ở cửa nói với Taehyung.

Jungkook à, chẳng nhẽ , chẳng nhẽ những kí ức của chúng ta cứ thế mà bay đi mất sao. Cậu không thể như thế được, cậu chả có quyền quên đi tôi, cậu chả có quyền đó đâu.

"Bác sĩ nói là cậu ấy có thể nhớ lại trong một tuần, một tháng, có khi......là mãi mãi.!!"

Tim Taehyung như ngừng đập khi nghe tới từ "mãi mãi", sao thế, tôi chỉ mới thừa nhận tình cảm với cậu thôi mà, sao lại làm thế với tôi, tại sao? Âm thanh kêu réo trong lòng Taehyung đòi sự công bằng .

---------------------------Ngày Hôm Sau

Khoảng thời gian này, gia đình Jungkook đành phải nhờ Taehyung chăm sóc cho cậu ta. Một phần vì công việc bận rộn, một phần thì nghĩ Taehyung chăm sóc thì sẽ tốt hơn.

"Jungkook, tớ đến rồi đây". Taehyung bước vào phòng bệnh riêng của Jungkook.

Vừa vào thì thấy Jungkook vẫn còn ngủ, nên cũng để yên cho cậu ấy ngủ. Cậu im lặng đặt cháo lên bàn, từ từ tới bên giường ngồi cạnh với cậu ấy.

"Jungkook à, cậu vẫn như thế, vẫn nét ngây thơ ấy chả thay đổi gì cả, chỉ có trí nhớ là thay đổi thôi".

Lúc này Jungkook mở mắt ra, Taehyung cũng khá giật mình không biết cậu ấy có nghe được lời mình nói không.

"Tôi muốn đi vệ sinh". Đó là câu nói cậu ta muốn nói khi thức dậy ư?

Vì sức khỏe vẫn chưa hồi phục hẳn nên cả khi đại tiện cũng cần người điu theo. Taehyung khiêng cậu ta khá là cực nhọc, ăn gì mà nặng như nợn. Lúc đang chờ "nước suối cạn dần", Taehyung ngước lên nhìn Jungkook, cậu ta đang đỏ mặt mà nghiêng sang một bên.

"Cậu mà cũng biết dị sao??". Taehyung cười

"Sao lại không cơ chứ, bộ mặt tôi dày lắm hay sao"

"Mặt cậu trét xi măng đúng chuẩn"

Sau khi đi vệ sinh xong, cậu cho Jungkook ăn. Tình hình là cậu ta có thế tự ăn nhưng lại kiên quyết bảo Taehyung đút cho mình. Taehyung cũng chẳng ngại mà đút dù sao cậu ta cũng là bệnh nhân mà. Cậu có cảm giác cậu ta chả khác gì Jungkook ngày thường mấy.

"Ăn xong rồi, cậu muốn làm gì?"

"Ờ.....ờ...tôi muốn xem phim kinh dị."

"Uầy...."

Taehyung bật đại một bộ trên tivi, lúc này Jungkook ngồi cạnh nuốt nước bọt một chút. Taehyung chạy đi đóng cửa lại, kéo rèm cửa lại.

"Này , sao lại kéo rèm lại"

Taehyung giật mình: "Sáng thế này thì giống xem phim kinh dị à".

"Ờ..ờ"

Bộ phim đã bắt đầu chiếu được 30 phút, trong phim giờ đã tới cảnh cô gái đi kiểm tra tủ quần áo trong nhà, cô ta từ từ mở cánh cửa ra.

Taehyung dù gì cũng chả có sợ ma mấy, chỉ sợ người thôi nên cũng im lặng mà xem, cũng chả bất ngờ gì với tình tiết trong phim.

Nhưng có vẫn đề ở đây là người ngồi kế bên đây này, cậu ta tay ôm lấy tay trái của Taehyumg, tay lại che mặt.
Quen biết bao lâu nay bây giờ mới biết bổn thiếu gia Jeon Jungkook này lại đi sợ ma.

Cô gái trong phim bây giờ đã mở hẳn cửa, trong đó cũng chả có gì chỉ có mấy cái quần áo cũ. Jungkook cũng bớt sợ mà bỏ tay xuống buông lỏng tay ôm Taehyung. Nào ngờ khi khép cửa tủ lại như cũ trong gương lại xuất hiện con ma, thế là....người ấy...

"Á...á....á.....á.....á..". Jungkook kêu lên thảm thiết như ai sắp giết mình vậy.

Tay cậu che kín mắt mà kêu lên, tay kia thì ôm vô cùng chặt tay của Taehyung khiến cho tay cậu đỏ lên đau quá nên cũng kêu lên.

Jungkook nghe Taehyung kêu đau cũng buông lỏng ra, hai người nhìn nhau. Jungkook "mới " lúc này mới để ý đôi mắt của Taehyung cũng vô cùng đẹp, vô cùng thơ mộng mà sâu thẳm, trong đó có chứa một chút gì đó phiền muộn và hơi buồn.

Nhìn nhau cỡ 5s thì hai người quay mặt lại bình thường.

"Thôi không xem nữa". Jungkook nói, Taehyung ngồi bên cạnh cười khúc khích vì sự nhác gan của cậu ta.
------------------------
"Tối nay cậu ngủ lại với tôi được không??". Jungkook bất giác đề nghị với Taehyung sau khi ăn xong

Taehyung đứng hình

"Vì tôi ngủ một mình chán lắm, cậu ngủ lại với tôi đi, ta có thể xem phim".

"Được thôi, tối nay nhà tôi không có ai cả nên ở lại đây cũng được". Taehyung cười thầm trong lòng với cậu trai thỏ đế này. Sợ ma nên mới bảo cậu ngủ lại chứ gì!?!!??

Vì trong phòng chỉ có giường đơn và ghế sofa nên Taehyung đành phải nằm sofa. Jungkook nằm trên giường nhìn Taehyung ưỡn ẹo không thoải mái nên cũng bảo cậu lên giường nằm.

Vì là giường đơn nên hai người cũng phải nhường cho người kia một xíu, nhất là tên Jungkook vai rộng kia càng phải nhường cho Taehyung.

Đang nằm thì Jungkook đẩy Taehyung qua một xíu, nằm lại tư thế thoải mái chỉ còn chừa một xíu cho Taehyung.
Cứ nghĩ Jungkook ích kỉ nhưng cậu lại kéo Taehyung ôm lấy mình, Taehyung nghiêng người , tay trái ôm lấy bụng , tay phải choàng qua cổ Jungkook.

"Thoải mái chứ!!!"

"Ờ...thoải....mái"

Cảm giác không khí hơi ngượng ngùng nên Jungkook đề nghị cả hai hãy ngủ đi. Taehyung cũng không chịu được nên cũng ngoan ngoãn im lặng ngủ đi.

Tối đó, Taehyung gác chân qua đùi Jungkook mặt thì cứ kề vào cổ thân xác to lớn kia. Gác cao lên một chút thì........"hơi cứng đó", lớp quần mỏng manh của bộ đồ bệnh viên có hơi.....
Taehyung lại cảm thấy vô cùng thoải mái mà trong vô thức cũng dùng đùi vuốt tới vuốt lui chổ ấm ấm kia. Jungkook hình như cũng cảm nhận kích thích dù đang ngủ, cậu nghiêng người qua phía Taehyung mà ôm chặt "tềnh êu" của mình.
Đúng thật là một đêm gian khổ, hai thân xác thì mãi giữ vị trí của mình trên chiếc giường bé nhỏ mà ôm lấy nhau nồng nhiệt. Tới mức "Tae nhỏ" và "Kook nhỏ" chạm vào nhau mà ma sát lúc nào không hay..!!!!
(Trời đựu, tao đang viết huần hè gì thế này, oh no, chái Tym chong xáng của tao)
------------------------Ngày hôm sau

Hình như hai người rất thoải mái với thế ngủ đó hay sao mà bọn họ dậy hơi trễ. Taehyung hôm nay muốn dẫn Jungkook đi chơi nên cũng về nhà thay đồ tiện thể đem thêm đồ cho Jungkook thay.

Hôm nay bọn họ đi tới hội chợ, ở đó có sách nè, đồ ăn, áo quần....v...v. Nghĩ tới thôi mà muốn ở đó cả ngày rồi!
Hôm nay Taehyung mang một cái áo màu vàng hình vịt con, thêm đôi giày cũng có một chút chi tiết màu vàng, bây giờ nhìn cậu ta chả khác gì con vịt trời! (Đm dễ thưn chết mất).

"Túi, túi tote kìa, trời ơi!!". Taehyung bất giác kêu lên kéo tay Jungkook đi tới cửa hàng túi tote kia.

"Túi tote thôi mà có cần phấn khích vậy không!!"

"Đương nhiên rồi, tôi chưa có cái nào cả, mà ở đây nhiều mẫu quá nè trời ơi!"

"Uầy....". Jungkook nhăn mặt tỏ vẻ khinh thường quay đi chổ khác

"Úi, cái túi này in hình Park BoGum nè chời ơi!!". Taehyung sung sướng cầm túi đó lên như tên khùng

"Uầy , có gì mà thích cơ chứ!!!"

"Diễn viên nổi tiếng đó, đệp trai, diễn giỏi, đương nhiên phải thích rồi"

"Bỏ cái đó xuống đi, lấy cái này nè". Jungkook cầm chiếc túi của Taehyung trả lại chổ cũ, vớ tay lấy cái túi tote hình con thỏ Line, cơ mà không phải thỏ bình thường con này có cơ bắp cuồn cuộn ở dưới.

"Úi, hình nhìn biến thái thế nà lấy à!!"

"Hai em dễ thương thiệt đó, để chị giảm 30% cho hai em nha!!". Chị bán hàng cười gian xảo nhìn cặp đôi trước mặt.

"Cám ơn chị". Jungkook vui vẻ trả tiền cho chị bán hàng rồi kéo Taehyung sàn quầy đồ ăn.
--------------------------------
Bọn mầy bỏ chuyện của tao rồi chứ gì!!!
Có bọn cmt bảo tao bán bột giặt...
Ừ tao bán bột giặt đấy, tide, omo, vì dân, ân, loại nào ta cũng bán...
Tao còn pr nhiều hãng nữa nên tụi bây từ từ...

Diễn biến về sau : truyện sẽ dài đấy, tụi mầy yên tâm, kết vẫn HE nhé
Tao có thể thay đổi tùy theo tâm trạng của tao, có gì tao thông báo sau
Hoặc là tiếp tục trong một bộ luô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro