Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Phong đứng dậy, anh nhìn Tiêu Chiến.

” Tiêu Chiến, em không được ăn nói với bà như vậy “.

” Được rồi được rồi, lâu lâu nhà chúng ta mới tụ họp, mau, mau đi dùng bữa tối đi ” Lão phu nhân vội xen vào.

Nếu cứ để như vậy thật sự sẽ xảy ra nội chiến đấy!

Đáng ra Tiêu Chiến phải về ngày mai theo cuộc gọi nhận được cơ, nhưng hôm nay anh thích về đầy thình lình như vậy.

Ngồi ở bàn ăn, ai ai cũng có mặt đông đủ.

Nhất Bác ngồi cạnh anh, có chút áp lực, không khí chẳng mấy vui vẻ, mà cậu cũng đoán trước được rồi.

Tiêu Chiến nhìn bàn ăn, đúng là con trai cưng trở về, toàn nấu những món Tiêu Phong thích, bày đầy bàn thế cơ mà.

” Tiêu Chiến, bà cứ nghĩ cháu ngày mai mới về, thế nên…”.

” Không sao, để Nhất Bác ăn là được, những món này con bị dị ứng, không nuốt nổi ” Tiêu Chiến thản nhiên nói.

Anh quay sang nhìn Nhất Bác, mỉm cười.

Nhất Bác nhìn ngược lại bàn ăn, đống món ăn trên bàn này, vẫn có vài món anh hay ăn mà?

Sao lại bảo dị ứng chứ?

” Tiêu Chiến, con đừng có quá quắt lên ” Tiêu Thiệu tức giận, ông lớn tiếng quát.

” Con quá quắt sao? Ba mẹ cũng đâu biết con dị ứng cái gì, không ăn được gì đâu chứ? “ Tiêu Chiến đáp.

Nhất Bác vội kéo áo anh, ý muốn nói anh bình tĩnh lại.

Anh đang lớn tiếng đáp lại với ba mình đấy!

Tiêu Thiệu tức đến đỏ mặt, thật sự thì từ lâu ông và anh không hề hợp nhau, ngồi chung một chỗ thế này sẽ như nước với lửa vậy, đấu đá lẫn nhau y chang kẻ thù.

” Được rồi, Tiêu Chiến nó chỉ nói nó không ăn được thôi mà, con đừng có lớn tiếng ” Lão phu nhân lên tiếng, bà nhìn sang Tiêu Thiệu .

Bữa ăn này đúng là không vui vẻ mấy như bà đợi,

Tiêu Phong im lặng nãy giờ, anh nhìn sang phía Nhất Bác.

” Đây là em dâu sao? Chào em, anh là Tiêu Phong, anh trai của thằng nhóc này “ Tiêu Phong lên tiếng.

Anh không chú ý đến cuộc cãi vả hồi nãy của Tiêu Chiến và ba mình.

Nhất Bác vội cúi đầu chào Tiêu Phong.

Cậu cứ nghĩ mình đang ngồi trên đống lửa vậy đấy, thật sự quá làm người khác sợ hãi rồi.

” Nhất Bác không nói chuyện được, anh hai thông cảm ” Tiêu Chiến lên tiếng nói thay cậu.

” Không nói chuyện được, ít nhất cũng nên biết thân phận của mình ” Tiêu phu nhân bắt đầu cất giọng, từ đầu bà chỉ im không nói gì, nhưng chuyển hướng sang Nhất Bác liền mở miệng nói chuyện.

Biết bà đang nói gì, Tiêu Chiến bật cười:” Thì Nhất Bác là thiếu phu nhân của Tiêu gia, thân phận là như thế mà mẹ “.

” Cậu ấy dĩ nhiên biết thân phận mình ở đâu chứ ” Tiêu Chiến đáp trả lại.

Tiêu Phong thì không nói gì, chỉ im lặng nâng ly rượu vang lên uống.

Tiêu Thiệu lại càng không dám nói gì thay, lão phu nhân ăn cũng không nỗi nữa, cả nhà trở nên u ám hơn.

” Hôm nay con đến đây là để hỏi thăm anh hai…”.

” Đó là việc đầu tiên, nhưng còn có việc thứ hai con muốn nói với ba rằng “.

” Ba đừng nghĩ đến việc đưa Nhất Bác rời khỏi con”.

” Ba, ba biết mình đã làm gì rồi đó?”.

Tiêu Chiến bất ngờ kéo Nhất Bác đứng dậy, anh nắm lấy tay cậu đưa lên rồi bảo:” Ba, mẹ…con biết hai người trước giờ luôn muốn giữ cái hình tượng của mình thật tốt đẹp trước mặt người khác “.

” Nhưng lần này, hy vọng hai người đừng xen vào chuyện của con “.

Tiêu Chiến tuyên bố nói.

Hôm ba anh đến tìm cậu, đã có giúp việc lén báo lại với Tiêu Chiến. Tiêu Thiên Tuấn cũng báo liền sau đó, anh biết Nhất Bác sẽ không cho mình biết chuyện này.

Vì cậu nghĩ mình phải xa anh thật sự.

Tiêu Thiệu đen mặt nhìn con trai mình, đứa con này…

Nó là luôn chống đối ông!

Tiêu Phong coi như không có chuyện gì, vẫn cứ bình thản ngồi dùng bữa tối của mình.

Đồ ăn ngon như vậy, bỏ thì quá phí đi rồi.

Từ trước đến ai ai cũng biết rõ Tiêu Phong được tất cả xem trọng, còn Tiêu Chiến lại bị xem một kẻ phiền phức, gánh nặng lớn cho gia đình.

Nhưng nào ngờ được chứ, Tiêu Chiến bất thình lình nắm được Tiêu thị, trở thành người đứng đầu Tiêu gia.

Mặc dù Tiêu Phong là con trai trưởng, luôn sống trong sự kỳ vọng của ba mẹ, sự kỳ vọng hết sức cao cả.

Nhưng anh không quan tâm, chúng thật sự rất nhàm chán. Đó là lí do Tiêu Phong mượn cớ đi du học, sau đó liền không muốn trở về nước.

Đi cũng đã mấy năm liền, bà nội tuổi đã cao, đó chính là lí do Tiêu Phong quay về đây thôi. Cũng muốn xem em trai mình sống tốt thế nào rồi.

Tiêu Chiến nói xong liền kéo Nhất Bác rời đi không nói lời nào với ba mẹ mình.

Việc chính anh về đây là để nói rõ cho bọn họ biết, đừng bao giờ xen vào chuyện riêng tư của anh.

Đặc biệt là có ý nghĩ đưa Nhất Bác đi.

Thật ra trước khi kết hôn, Tiêu Thiệu đã nói với anh chỉ duy trì cuộc hôn nhân này trong sáu tháng, sau đó hãy li hôn.

Lúc đấy anh không có thiện cảm hay tình cảm gì với Nhất Bác nên chỉ gật đầu.

Giờ thì hay rồi, bị nghiệp quật cmnr!

Nhất Bác bị anh kéo ra xe, cậu vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tại sao anh biết về chuyện ba anh đã đến tìm cậu chứ?

Đây là lí do Tiêu Chiến trở về nhà chính rồi dẫn cậu đi cùng đấy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro