Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khẽ thở dài, Đỗ Khắc nhẹ nhàng nói: "Tôi lập tức sẽ đến gặp cậu, đừng quá lo lắng về Hùng Hoàng, có thể là trước khi bọn họ đến, chúng ta đã ra tiền tuyến rồi."

Tạ Duy Nhĩ gật đầu rồi cắt đứt liên lạc. Nhưng Hùng Hoàng không cho Tạ Duy Nhĩ chút thời gian nghỉ ngơi nào, trong khi toàn đế đô đang xôn xao nghi ngờ, thì tại kho gen, nơi mà tỷ lệ ghép gen của các hùng tử với Tạ Duy Nhĩ được công bố, quan mệnh lệnh cùng một đoàn nội vệ đông đảo bước vào quân khu.

Quan mệnh lệnh ngồi trong văn phòng của Tạ Duy Nhĩ, không chút vòng vo, thẳng thắn nói: "Thượng tướng, bệ hạ rất quan tâm đến ngài. Dù ngài đã từ chối bệ hạ ngày hôm qua, bệ hạ vẫn phái ta mang đến một nhóm hùng tử mới để ngài xem xét."

Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tạ Duy Nhĩ, quan truyền lệnh cảm thấy trong lòng như dâng lên một cơn sóng lửa, thầm nghĩ: "Tạ Duy Nhĩ, vẻ ngoài lạnh lùng của ngươi quả thật khiến người ta muốn chinh phục. Quả nhiên xứng đáng với công sức đi thuyết phục những hùng tử có tỷ lệ ghép gen cao của ta." Chỉ cần những hùng tử có tỷ lệ ghép gen trên 50% không chịu kết hôn với Tạ Duy Nhĩ, thì Tạ Duy Nhĩ sẽ không còn lựa chọn nào khác. Theo quy định của pháp luật tinh tế: Nếu tỷ lệ ghép gen giữa thư tử và hùng tử không đạt 40% thì thư tử đó không thể trở thành thư quân, họ chỉ có thể kết hôn với thân phận thư hầu hoặc trùng hầu, hai loại này có thể được tặng hoặc bán tùy ý.

Hôm này, quan truyền lệnh mang đến một nhóm hùng tử, những người có tỷ lệ ghép gen với Tạ Duy Nhĩ đạt ít nhất 40%. Nếu Tạ Duy Nhĩ vẫn từ chối, quan truyền lệnh sẽ có lý do chính đáng để đưa Tạ Duy Nhĩ trở về hoàng cung. Khi đó yêu cầu bệ hạ phân chia một phần lợi ích, bệ hạ chắc chắn sẽ không từ chối, vì không có ai muốn thư tử trở thành một món đồ chơi vô dụng. Suy nghĩ đến đây, quan mệnh lệnh giả vờ tỏ ra lo lắng, nói: "Tạ Duy Nhĩ, bệ hạ thực sự quan tâm đến ngài. Nghe nói tinh thần lực của ngài đã tiến vào thời kỳ hỗn loạn, mà ngài cũng rõ hơn ai hết, khi thư tử bước vào thời kỳ bạo động , trong vòng hai năm không thể duy trì được lâu.

"Bệ hạ đã rất lo lắng cho ngài, ngài có biết trong lịch sử có bao nhiêu thư tử được chọn hùng tử ? Đây là sự ưu ái mà bệ hạ dành cho ngài, nếu không phải do bệ hạ can thiệp, ngay cả một hùng tử muốn cưới ngài, ngàu cũng không thể chối từ." Quan truyền lệnh vờ vịt với vẻ mặt "bệ hạ cũng chỉ vì muốn tốt cho ngươi" đau khổ nói: "Sao ngài lại không hiểu lòng tốt của bệ hạ như vậy ?"

Tạ Duy Nhĩ không trả lời quan truyền lệnh mà trực tiếp hỏi Đỗ Khắc đứng bên cạnh: "Tinh thần lực của ta có tiến vào giai đoạn hỗn loạn hay không ?"

Đỗ Khắc khẳng định: "Không có."

Thực ra là đã có dấu hiệu chuyển biến, nhưng không biết tại sai lại ngưng lại. Đỗ Khắc nghi ngờ nguyên nhân có thể là do Lệ Chu. Quan truyền lệnh ngẩn ra trước cuộc đối thoại của hai người, thầm suy tính: "Không thể nào! Tại sao lại không tiến vào giai đoạn bạo động tinh thần lực ? Hai người này nhất định là đang lừa ta" Thấy hai người làm lơ mình, hắn ta tức giận nói: "Tạ Duy Nhĩ, đừng có đánh trống lảng, ta hỏi ngươi, chọn hay không chọn ?"

"Chọn"

"Không chọn"

Hai thanh âm đồng thời vang lên, một là của Đỗ Khắc, một là của Tạ Duy Nhĩ. Tuy nhiên, quan mệnh lệnh không thèm nhìn Đỗ Khắc, ánh mắt hắn ta chỉ tập trung vào Tạ Duy Nhĩ: "Ngươi nói gì ?"

"Không chọn." Tạ Duy Nhĩ đáp lại một cách dứt khoát.

Quan truyền lệnh làm Tạ Duy Nhĩ nổi giận. Thực tế, ngày thường Tạ Duy Nhĩ vốn không dễ bị kích động như vậy, nhưng hôm nay, từ khi quan truyền lệnh xuất hiện, cơn giận trong lòng hắn không ngừng dâng trào. Tuy nhiên, ngay sau khi nói xong, Tạ Duy Nhĩ liền cảm thấy hối hận, vì hắn nhận ra trên gương mặt tên quan truyền lệnh kia đang hiện rõ vẻ đắc thắng. Đỗ Khắc đứng bên cạnh cũng trở nên lo lắng, hắn dự định lừa tên quan truyền lệnh cho qua, nhưng không ngờ rằng tên đó liên tục khiêu khích Tạ Duy Nhĩ, khiến cho Tạ Duy Nhĩ mất đi sự bình tĩnh vốn có.

Khi Tạ Duy Nhĩ trả lời, quan truyền lệnh lập tức đứng dậy và lớn tiếng: "Tạ Duy Nhĩ thượng tướng trái lệnh của bệ hạ, theo quy định, hãy đưa Tạ DUy Nhĩ về hoàng cung để bệ hạ xử lý."

Nói xong, quan truyền lệnh vung tay ra hiệu, các nội vệ lập tức tiến lên để bắt Tạ Duy Nhĩ.

"Tạ Duy Nhĩ, ngươi muốn tạo phản sao ? Ngay lập tức cho thủ hạ của ngươi lui ra !" Quan truyền lệnh quát.

Nội vệ và nhóm quân thư đối đầu nhau, không khí trong phòng ngay lập tức trở nên căng thẳng, như thể sắp bùng nổ xung đột. Để ngăn chặn sự việc leo thang, Tạ Duy Nhĩ tiến lên định ngăn nhóm quân thư, nhưng đã bị Đỗ Khắc giữ lại. Kéo Tạ Duy Nhĩ về phía mình, Đỗ Khắc tiến lên một bước mỉm cười: "Quan mệnh lệnh, xin đừng nóng giận. Thượng tướng của chúng ta không phải không muốn kết hôn." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro