Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quan truyền lệnh liếc nhìn Đỗ Khắc một cách đầy nghi ngờ: "Ngươi nói rằng hắn không phản đối việc kết hôn ? Ta thấy các ngươi chỉ là nói với ta cho có lệ, bệ hạ đã lựa chọn những hùng tử có xác suất xứng đôi cao nhất cho hắn, chúng ta đều là quý tộc, chẳng lẽ thượng tướng không muốn làm thư quân mà muốn làm thư hầu sao ?"

"Ngươi !" Các quân thư đang đứng bảo vệ cho Tạ Duy Nhĩ không kiềm chế nổi giận dữ, họ không hiểu tại sao những hùng tử này lại dám nhục nhã thượng tướng mà họ luôn kính trọng như vậy.

Đỗ Khắc giơ tay ngăn cản nhóm quân thư đang có ý định đuổi tên quan truyền lệnh ra ngoài, hắn thu lại nụ cười, nghiêm túc: "Thượng tướng từ chối đơn giản chỉ là vì xác suất xứng đôi mà bệ hạ chọn lựa cho quá thấp."

" Quá thấp ? Ha Ha Ha !" Quan truyền lệnh cười khinh miệt

Chuyện này bệ hạ đã tính toán ngay từ khi Tạ Duy Nhĩ vẫn còn đang trong thời gian huấn luyện kia kìa. Quả thật, trong kho gen có hùng tử có tỷ lệ xứng đôi cao hơn, nhưng hùng tử đó chỉ mới 4 tuổi, còn Tạ Duy Nhĩ đã 65 tuổi, làm sao hắn ta có thể chờ đợi được.

Quan truyền lệnh hừ lạnh, giọng đầy vẻ mỉa mai: "Ngươi đừng nói chính là hùng tử mới 4 tuổi kia chứ, thượng tướng Tạ Duy Nhĩ của các ngươi chắc chắn không chờ nổi rồi. Tốt nhất là ngươi không nên chống cự mà theo ta trở về hoàng cung đi." Nói rồi, hắn ra nhìn Tạ Duy Nhĩ từ trên xuống dưới khinh khỉnh: "Có khi, bệ hạ còn xem những chiến công của ngươi với đế quốc........"

"Ài, không cần, hùng tử mà ta nói không phải 4 tuổi mà là 43 tuổi. Đó là hùng tử mà thượng tướng đã cứu từ một tinh cầu hoang, gần đây đã đăng ký với Hiệp hội bảo vệ trùng đực, bệ hạ chưa biết cũng là chuyện bình thường." Đỗ Khắc cắt ngang lời quan truyền lệnh, cười nhếch mép. Nhìn thấy sự tự tin trên mặt quan truyền lệnh chuyển thành nghi hoặc, Đỗ Khắc không khỏi cười thầm rồi nhẹ nhàng buông một câu khiến hắn ta phải suy nghĩ một phen.

"Gen của hùng tử kia với thượng tướng có tỷ lệ xứng đôi lên đến 99%" Đỗ Khắc tuyên bố, ngay lập tức không khí trong phòng như thay đổi.

"Ngươi nói cái gì ? Ta không tin ! Ta muốn thấy ngay hùng tử đó !" Quan truyền lệnh phẫn nộ, ánh mắt tóe lửa: "Nếu hôm nay ta không thấy được, ta sẽ lập tức thỉnh bệ hạ trực tiếp biếm Tạ Duy Nhĩ xuống làm thư kỹ."

Hắn ta liếc nhìn Tạ Duy Nhĩ, khuôn mặt không có ý tốt, rồi tiếp tục đay nghiến: "Dù sao thì hắn cũng sắp 66 tuổi rồi, không kết hôn thì cũng chỉ là vấn đề thời gian trước khi bị biến thành thư kỹ thôi. Không cần phải chờ đợi thêm vài tháng vô nghĩa làm gì cả."

"Vì đế quốc, việc tạo ra đời sau khỏe mạnh và có chất lượng cao cũng là một loại cống hiến lớn lao rồi."

"Ngươi !"

Nghe thấy lời đe dọa sẽ biến Tạ Duy Nhĩ thành thư kỹ, người luôn bình tĩnh như Đỗ Khắc cũng không thể kiếm chế được. Hắn tiến lên một bước, giơ tay lên định túm lấy cổ áo của tên quan truyền lệnh, nhưng Tạ Duy Nhĩ đã nhanh chóng ngăn lại.

Từ lực nắm cổ tay của Đỗ Khắc, hắn có thể cảm nhận được Tạ Duy Nhĩ đang phải chịu đựng một cơn đau không thể chịu đựng nổi.

Đỗ Khắc quay đầu nhìn Tạ Duy Nhĩ

Khuôn mặt Tạ Duy Nhĩ lúc này tái nhợt lại, đôi môi trắng bệnh, từng giợt mồ hôi nhỏ li ti chảy dọc xuống thái dương, nhưng dù vậy, hắn vẫn giữ được sự điềm tĩnh, bình thản mở miệng nói: "Ta có thể cho ngươi thấy hùng tử đó."

Sau khi nói xong, Tạ Duy Nhĩ buông tay đang nắm chặt Đỗ Khắc ra, liền liên hệ Lệ Chu qua tinh não.

Đỗ Khắc thở phào, chỉ cần Tạ Duy Nhĩ chịu đồng ý thì mối hôn sự này sẽ không bị ai phá hoại. Với tỷ lệ tương hợp lên đến 99%, hùng tử và thư tử chắc chắn phải kết hôn. Đây là một quy định khắt khe nhất của luật pháp tinh tế, ngay cả Hùng Hoàng có quyền lực cao đến đâu cũng không thể ngăn cản, vì mục tiêu là sinh ra thế hệ sau có chất lượng tối ưu.

Đỗ Khắc và các quân thư căng thẳng theo dõi từng hành động của Tạ Duy Nhĩ trên tinh não, hoàn toàn không mảy may để ý đến việc tên quan truyền lệnh đang lặng lẽ tiếp cận. 

Khi tiến gần Tạ Duy Nhĩ, hắn ta nở một nụ cười nham hiểm, hắn ta sẽ không thể để bất cứ điều gì phá hỏng kế hoạch của mình. Khi tiến gần Tạ Duy Nhĩ, hắn ta đã bí mật thấm vào quần áo một loại dược phẩm gây rối loạn tinh thần, loại dược này thường được dùng để trừng phạt những thư tử không nghe lời. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro