Chương 4: Nửa thi thể nữ giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người dịch: Jenny

Cô vừa nói xong, không riêng gì An Trường Bộ ngồi bên cạnh, mà đến cả Trình Phong cũng bị bất ngờ.

Trình Phong có lẽ cũng chỉ là ngạc nhiên. Còn An Trường Bộ trừ bỏ ngạc nhiên ra, còn hơn phân nửa là có chút buồn vô cớ. Anh cùng vị nữ cảnh sát Tần Nhược Nam này, từ lúc gặp mặt đến khi quen biết cũng không quá ba tiếng. Trong lúc đó cũng chẳng quát mắng hay trêu chọc gì. Bây giờ cô vô duyên vô cớ yêu cầu đổi người hợp tác, thế chẳng phải nói anh giống như đã bắt nạt cô.

Cô chẳng lẽ là vì vừa mới nãy ở trên đường trở về, anh đối với cô đưa ra một câu ý kiến?

An Trường Bộ khẽ nhíu mày, trong lòng cực kỳ uỷ khuất. Nhưng bên ngoài anh dù gì cũng là đàn ông, không nên biểu hiện quá mức tính toán chi li.

"Là tôi vừa rồi có làm chuyện gì khiến cô cảm thấy bị mạo phạm sao?" Không tính toán so đo nhưng mọi việc chung lại đều có nguyên do của nó. Việc điều tra phá án là một việc không thể cưỡng cầu. Nếu Tần Nhược Nam kiên trì muốn đổi người, anh cũng sẽ không miễn cưỡng. Nhưng cô đến cùng là vì sao lại bài xích anh, An Trường Bộ muốn làm cho ra rõ ràng.

Vấn đề mà An Trường Bộ hỏi một điểm cũng không quá đáng. Trình Phong nghe xong, cũng hướng mắt nhìn Tần Nhược Nam.

Tần Nhược Nam sắc mặt có chút phiếm hồng, xấu hổ nhỏ giọng nói: "Anh không có làm gì mạo phạm đến tôi. Tôi chỉ là cảm thấy hai chúng ta tính cách không hợp, không phù hợp cùng nhau phá án. Chỉ vậy thôi".

"Cô quen tôi rất lâu rồi sao?" An Trường Bộ nghe cô nói vậy, trong bụng không lý do liền phát hoả. Anh làm việc nhiều năm, nói có khá nhiều mối quan hệ thì cũng chả hoa trương. Nhưng là ít nhất chưa có ai đối với anh nói cá tính không hợp. Hiện tại, vô duyên vô cớ bị một nữ cộng sự xa lạ vừa mới quen biết đeo cho cái mũ như vậy, thật khiến lòng không thoải mái. "Cô quen biết tôi thời gian tổng cộng còn chưa đến vài giờ. Cô làm sao biết được tôi là người có tính cách thế nào? Cô biết thuật đọc tâm sao?"

Tần Nhược Nam gò má đã hồng nhuận. Nghe xong lời nói của An Trường Bộ cũng không trả lời mà hướng Trình Phong nói: "Thực xin lỗi, cháu vẫn kiên trì đề nghị của mình".

An Trường Bộ chưa bao giờ một bụng uất khí giống như hiện tại. Anh cơ hồ tức đến mức nói không lên lời, ánh mắt nhìn Trình Phong, chờ ông lên tiếng.

Trình Phong cũng thật bất đắc dĩ nhìn An Trường Bộ. Trước bảo Tần Nhược Nam ngồi xuống nói chuyện, sau đó từ từ hỏi: "Hai người vừa rồi có phát sinh việc gì tranh chấp sao?"

"Không có. Nếu nói có, đơn giản chỉ là tôi nhắc nhở một chút, khiến Tần Nhược Nam chú ý một chút thái độ nói chuyện đối với người báo án". An Trường Bộ trả lời chi tiết.

Trình Phong hỏi lại một chút việc đã xảy ra. Nghe xong nhìn nhìn Tần Nhược Nam. Tần Nhược Nam lúc này, sắc mặt tương đối kém nhưng không có đáp lại.

"Thật ra việc hai người vừa làm vừa đúng là một hình thức phối hợp rất tốt, hai người đếu không phát hiện ra sao?" Trình Phong ngẫm nghĩ rồi nở nụ cười "Tần Nhược Nam lời nói tuy rằng chọc giận đối phương, nhưng cũng đã thành công dời đi cảm xúc của bọn họ, khiến bọn họ tạm thời quên đi sự sợ hãi. An Trường Bộ lúc này nhân cơ hội trấn an rồi mới có thể bằng biện pháp tốc độ nhất, chất lượng nhất hỏi xong chuyện hai người báo án. Cho nên tôi thấy hai người tính cách mặc dù không hợp nhau nhưng là phối hợp làm việc vẫn rất thích hợp".

Tần Nhược Nam vừa nghe xong lời nói này, muốn mở miệng nói gì đó nhưng bị Trình Phong khoát tay ngăn lại.

"Được rồi!" Trình Phong nói xong, giơ tay xem đồng hồ "Đừng lãng phí thời gian nữa. Tôi không có tinh lực làm thầy giáo nhà trẻ điều hoà mối quan hệ ở chung của các bé đâu. Đã có phương hướng điều tra rồi thì nhanh chóng tận dụng thời gian làm việc đi".

An Trường Bộ hướng Trình Phong gật gật đầu. Đứng dậy đầu tiên đi ra khỏi văn phòng của Trình Phong. Tần Nhược Nam xấu hổ, ngơ ngác một lúc. Bắt gặp vẻ mặt tin cậy, chân thành của Trình Phong. Cô đành gật gật đầu chút rồi đứng dậy bước theo An Trường Bộ rời đi.

Thời gian cả ngày còn lại, Tần Nhược Nam cùng An Trường Bộ, hai người đều không có nói với nhau câu nào. Tần Nhược Nam căn bản dường như là không muốn nói chuyện với An Trường Bộ. Còn An Trường Bộ, hiện tại cảm thấy lòng tự trọng của mình đã bị nhận lấy vũ nhục nên tất nhiên sẽ không lần nữa tự đi làm mất mặt.

Hai người thế nhưng đối với việc phân công việc làm lại vô cùng ăn ý. Nhìn thấy người kia đang làm gì thì tự bản thân sẽ biết phải đi làm việc khác. Dù không hề có sự trao đổi nhưng lại có thể khiến công việc diễn ra vô cùng thuận lợi.

Trong cái không khí áp suất thấp như vậy, hai người họ cứ thế làm việc đến ba bốn ngày liền. Cũng trong ba bốn ngày này thế nhưng thu hoạch từ vụ án lại rất thấp. Toàn bộ những vụ án nam giới mất tính trong thành C đều đã tra qua, nhưng lại không có vụ án nào giống như thế này. Ngay đến cả người làm công, dân nhập cư, An Trường Bộ bọn họ cũng đã điều tra nhưng đồng dạng vẫn không có thu hoạch gì.

Phương hướng dọc theo ven bờ sông về phía thượng nguồn để tìm vớt phần thi thể còn lại cũng là công dã tràng. Đến ngay cả phần còn lại của chân tay đã bị cụt cũng không có phát hiện một chút dấu vết.

Những điều này khiến mọi người cảm thấy có chút bất ngờ.

Ở một mặt khác, Điền Dương cùng Mặc Đậu không thiếu việc chất vấn An Trường Bộ, đến cùng là đã làm cái gì mà ngay từ ngày đầu tiên đi làm trở về đã đem nữ cộng sự mới đến triệt để đắc tội như vậy? Náo động đến mức khiến đối phương phải chạy đi tìm Trình Phong yêu cầu sắp xếp khác, chỉ đến khi hỏi được nỗi khổ nói không lên lời của An Trường Bộ mới thôi.

Bận rộn thì bận rộn nhưng An Trường Bộ cũng không thể không khỏi nhớ lại tiếp xúc ngắn ngủi sáng hôm đó. Bất kể anh có nghĩ như thế nào, tưởng chừng đến vỡ tung đầu, nhưng cũng là không có cách nào tìm ra mình đã chọc giận Tần Nhược Nam cái gì? Trừ phi cô gái này thật sự quá khó tính rồi, đến cả một câu đề nghị đều không nghe được. Nếu thật sự như vậy, thì thật là một người phụ nữ không biết phân biệt công tư. Anh cũng không muốn đối phương có ấn tượng gì với mình.

Nhưng nói đến sự việc buồn bực nhất thì phải là ở vài ngày giữa chuyên án, An Trường Bộ dần dần nhận ra, Tần Nhược Nam tuy rằng tính cách khá quật cường nhưng đối với những cộng sự khác lại tương đối lễ phép, danh tiếng cũng rất khá. Lại duy trì chỉ có mình anh, không chỉ có lạnh lùng đối đãi mà còn tận lực lảng tránh. Liên tục nhiều ngày, An Trường Bộ luôn tìm cơ hội muốn phá vỡ cục diện bế tắc này của hai người. Nhưng lại vẫn luôn cảm nhận được sự trốn tránh của Tần Nhược Nam. Như thể duy trì hiện trạng xấu hổ này mới là giống với mong muốn của cô.

Từ trước tới nay, bao gồm cả thời gian hơn một năm đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ kia, An Trường Bộ cũng không thiếu việc khó giải quyết, nhưng là hiện tại anh thật sự cảm thấy Tần Nhược Nam này mới là việc khó giải quyết nhất.

Đương nhiên, tình hình này chỉ có mình anh lặng lẽ chịu đựng. Hai người Điền Dương cùng Mặc Đậu bận việc điều tra vụ án trước, nhìn thấy bộ dáng cam chịu của An Trường Bộ thì nhất loạt mang tâm tính ngồi xem náo nhiệt, làm sao sẽ đối với anh tỏ vẻ đồng tình đây?

Sau ba ngày liên tục dọc theo bờ thượng du nhưng không thu hoạch được gì, cảnh sát không thể không tạm ngừng việc tìm kiếm. Pháp y Triệu đối với nửa thân thi thể kia khám nghiệm cũng đã xong. Căn cứ theo báo cáo khám nghiệm. Phần thi thể này là sau khi chết, bị tên sát nhân dùng rừu chặt ngang chém đứt. Thời gian tử vong ước tính từ 24 đến hơn 36 giờ, độ phân huỷ ở thi mới xảy ra, máu đều đã đông lại trong mạch máu. Nguyên nhân chính gây ra cái chết thì vì chỉ tìm được nửa phần thi thể nên không có phương pháp xác định.

Pháp y Triệu cũng tiến hành kiểm tra xương thi thể, đưa ra đại khái ước đoán khoảng tuổi của nạn nhân. Cuối cùng kết luận là, người này khoảng 50 tuổi trên dưới từ 2 đến 3 tuổi.

Điều này làm cho phạm vi điều tra của An Trường Bộ cùng Tần Nhược Nam được thu hẹp đáng kể, khó khăn cũng dần giảm đi.

Đến thời điểm ngày thứ năm, ngay tại lúc việc tìm kiếm nạn nhân mất tích trên dưới 50 tuổi ở thành C vẫn đang bế tắc thì một cái báo án khác khiến bọn họ phải để ý.

Ở một đoạn hạ du, có một đội công nhân được ông chủ thuê buổi tối đi trộm đá ở trong lòng sông bán lấy tiền. Kết quả buổi tối hôm đấy tại lúc lấy đá, bọn họ lại đào lên được một phần thi thể.

Càng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc là, thi thể bị đội công nhân đó đào được, chẳng phải là nam giới, mà lại là nữ giới.

Điều này khiến An Trường Bộ và Tần Nhược Nan không khỏi có chút chấn động. Chẳng lẽ vụ án này không phải là giết người phanh thây đơn thuần, mà lại là giết người liên hoàn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro