Chương 12: Chim hoàng yến nhà người khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe bá tổng nói xong, mọi người giống như là mở máy phát, sôi nổi kể về chim hoàng yến trong nhà ......

Nào là chim hoàng yến nhà tôi vừa ngọt ngào vừa nghe lời, năng lực chuyên môn không phải bàn!

Nào là chim hoàng yến nhà tôi mỗi ngày cho dù trễ thế nào cũng phải chờ tôi, để diễn một màn yêu đương thắm thiết!

Nào là chim hoàng yến nhà tôi là đẳng cấp ảnh đế, ca hát khiêu vũ không thành vấn đề, đúng là đa tài đa nghệ ......

Ôn Ngôn: "......" Thật đau lòng mà, lẽ ra mình không nên tới tham gia!

Nhưng! Điều khiến Ôn Ngôn không ngờ chính là, chuyện đau lòng hơn còn ở phía sau!

Sau đó nghe thấy Hoàng bá tổng có quen biết với Ôn Ngôn mở miệng thở dài nói: "Haizz, hiện giờ thật sự là quá mức so kè nhau, các ngành các nghề đều so kè á, không chỉ giới bá tổng chúng ta so kè, ngay cả chim hoàng yến cũng vậy!"

Lời này vừa nói ra, lại được mọi người nhất trí tán thành!

Phú bá tổng vỗ đùi, lập tức tiếp lời: "Chứ gì nữa, các ông chắc từng nghe nói đến danh tiếng của Dương tổng Nam Thành đúng không, chim hoàng yến của người ta, chậc chậc chậc ......"

Phú bá tổng úp úp mở mở, sau khi khơi lên hứng thú của tất cả mọi người rồi mới chậm rãi mở miệng nói: "Người yêu đầu tiên kia của Dương tổng không phải đã biến mất sao, sau đó tìm được một chú chim hoàng yến tới để an ủi mình, phí lên sân khấu của chú chim hoàng yến đó cực kỳ đắt, một giờ thu phí 88 vạn 8 ngàn, hơn nữa nghe nói nha, đừng nói là bán nghệ không bán thân, người ta căn bản ngay cả nghệ cũng không bán, vị Dương tổng kia cũng chỉ có thể nhìn từ xa, người ta không hề cho đối phương tới gần! Nắm tay, tâm sự, vậy thì giá khác nhé!"

"Úi chà, đắt như vậy?" Các bá tổng khác đua nhau kêu lên kinh ngạc ......

Ôn Ngôn cũng thầm gật gật đầu yên lặng phụ họa, một giờ 88 vạn 8 ngàn, số tiền nhiều như vậy làm gì không làm, lại mời một con chim hoàng yến tới diễn kịch ......

Phú bá tổng cũng mặc kệ phản ứng của mọi người, nói tiếp: "Dương tổng yêu cầu rất cao nha, đó cũng không phải là việc mà người bình thường có thể nhận, phải biết rằng chim hoàng yến kia diễn giống y chang, cho dù chính chủ đứng ngay bên cạnh đoán chừng cũng không phân biệt được thật giả, các ông nói xem có chuyên nghiệp không, có đáng giá không!"

Mọi người nghe xong sôi nổi hùa theo, tỏ vẻ đáng giá, thật sự đáng giá! Cực kỳ đáng giá!

Ôn Ngôn: "......" Ở đây mình luôn cảm thấy lạc lõng! Cẩn thận nghĩ lại, Dương tổng kia chắc hẳn xem giá đó như là thế thân chứ không phải chim hoàng yến đúng không? Vẫn là không giống với tình huống của cậu ......

Nghĩ nghĩ mình tốn một ngàn rưỡi cho chim hoàng yến, rồi nghĩ nghĩ chim hoàng yến của người khác 88 vạn 8ngàn, vậy ...... cậu đột nhiên hình như cũng không cảm thấy đau lòng như vậy nữa, bay mất thì bay mất thôi!

Không đợi Ôn Ngôn phục hồi tinh thần lại từ trong 88 vạn 8 ngàn, lại nghe thấy một Kiều bá tổng khác nói: "Ai da, hiện tại chim hoàng yến ấy hả, so kè thì so kè, nhưng khó hầu hạ cũng thật sự là khó hầu hạ nha!"

Nghe thấy những lời này, Ôn Ngôn tràn đầy đồng cảm gật gật đầu!

Cậu cũng là người đã từng có được chim hoàng yến, tuy rằng chưa đủ 24 giờ, nhưng cậu vẫn rất đồng ý với điều này, Tiêu Thanh Hải khó hầu hạ bao nhiêu cơ chứ!

Tiếp đó nghe Kiều bá tổng cảm khái nói: "Chim hoàng yến nhà tôi, mỗi ngày phải mua trang sức ngọc ngà, hôm qua tôi mới nói cậu ta hai câu lập tức đã quăng cục lơ cho tôi, ai da, tôi chẳng qua chỉ nói cậu ta mỗi ngày xài một trăm vạn có hơi nhiều, cậu ta còn bày sắc mặt với tôi!"

Nghe phát ngôn của hắn, đám bá tổng bắt đầu sôi nổi khuyên giải an ủi Kiều bá tổng.

Cái gì mà chim hoàng yến chính là giá này, cậu vừa muốn người ta phục vụ cho cậu, vừa không chịu tiêu tiền, mạng của chim hoàng yến cũng là mạng nha ......

Cái gì mà nếu cậu không quý trọng cho đàng hoàng, thì đừng nuôi chim hoàng yến nữa, hiện tại bên ngoài có cả đống bá tổng còn đang xếp hàng chờ nuôi chim hoàng yến đó, phải biết rằng hiện giờ ngay cả một con cũng khó kiếm ......

Nào là bọn họ chính là bá tổng nhà giàu nha, điều cần thiết là phải hào phóng, cũng không thể bắt chước tiết mục khốn khổ theo đuổi vợ kia ở phòng kế bên, keo kiệt bủn xỉn không có mắt nhìn ......

Ôn Ngôn không có mắt nhìn: "......" Khó hầu hạ của tôi với khó hầu hạ của anh hình như không giống nhau!

Hôm nay Ôn Ngôn xem như được người ta cho lên lớp học một cách triệt để!

Không có so sánh sẽ không có đau thương, lúc này Ôn Ngôn mới biết được điểm tốt đẹp của Tiêu Thanh Hải, nhìn xem chim hoàng yến khó hầu hạ của người ta, lại nhìn xem chim hoàng yến của mình ......

Tuy rằng luôn luôn đen mặt, nhưng tốt xấu gì một ngày cũng không tốn tới một trăm vạn ......

Đã từng có một chú chim hoàng yến ở trước mặt ta, ta không quý trọng, cho đến đến khi ta mất đi ta mới hối hận không kịp, nếu trời cao có thể cho ta thêm một cơ hội nữa, ta sẽ nói với chim hoàng yến, ta, bá tổng, sẽ tăng giá nuôi anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro