Chương 8: Dẫn chim hoàng yến mua mua mua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ra khỏi khách sạn Ôn Ngôn dự định trực tiếp dẫn Tiêu Thanh Hải trở về căn hộ duplex của mình, nghĩ đến trong nhà cậu không có đồ dùng dự phòng, nếu Tiêu Thanh Hải dọn qua ở cùng cậu, chẳng phải còn cầnsắm thêm đồ dùng hay sao ......

Chuyện phải bỏ tiền, Ôn bá tổng chắc chắn không vui.

Ngay khi Ôn Ngôn vạn phần rối rắm, Tiêu Thanh Hải lên tiếng: "Có phải ngài đã hối hận rồi không, tiên sinh!"

Ôn Ngôn được Tiêu Thanh Hải gọi một tiếng "Tiên sinh" này vô cùng thỏa mãn, toàn thân thoải mái, ngất ngây bay bổng, không biết đêm nay là đêm nào ......

Cậu nghĩ nghĩ, nói chung không thể nói với chim hoàng yến của mình, tôi không muốn tốn tiền mua vật dụng hàng ngày cho anh, vậy mất giá biết bao nhiêu!

Làm một bá tổng, cậu quan trọng nhất chính là mặt mũi!

Vì thế Ôn Ngôn tìm một lý do uyển chuyển: "À thì, trong nhà anh có cần thu dọn mang đồ qua hay không?" Ôn Ngôn nghĩ Tiêu Thanh Hải ở công trường dọn gạch chắc gia cảnh sẽ không tốt lắm.

Tiêu Thanh Hải nhìn vào mắt Ôn Ngôn: "Không phải đã nói, tôi làm chim hoàng yến của cậu sao?"

Lời này khiến Ôn Ngôn á khẩu không trả lời được, nhưng nghĩ đến hôm nay đã tốn khoản tiền lớn một ngàn rưỡi, còn phải tiêu thêm tiền mua vật dụng hàng ngày, Ôn Ngôn lại cảm thấy ngực mình ẩn ẩn đau.

Đúng rồi, một ngàn rưỡi!

Nghĩ đến một ngàn rưỡi trước đó chuyển khoản cho Tiêu Thanh Hải, đôi mắt Ôn Ngôn bừng sáng lên, cậu đã nghĩ ra cách!

Chỉ thấy Ôn Ngôn hắng hắng giọng, giả bộ vẻ mặt sủng nịch nhìn chim hoàng yến không hiểu chuyện nhà mình: "Không phải tôi đã đưa anh một ngàn rưỡi sao, anh có thể dùng tiền này để mua!"

Nói xong, Ôn Ngôn ở trong lòng tự giơ ngón cái cho mình, đắc ý dào dạt nghĩ, cậu thật đúng là tiểu thiên tài bình thường!

Lúc này lại thấy Tiêu Thanh Hải mở chiếc điện thoại cũ kỹ của anh ra, từ trong đó liên tục vang dội phát ra vài đoạn ghi âm với giọng nói to rõ.

"Cho nên, anh đừng nhìn một ngàn đồng là ít, thế này cao hơn giá thị trường rồi. Như vậy đi, anh muốn mua cái gì thì trực tiếp nói với tôi, tôi sẽ sắp xếp cho anh, anh đòi nhiều tiền như vậy vô dụng ......"

""Cho nên, anh đừng nhìn một ngàn đồng là ít, thế này cao hơn giá ......"

Ôn Ngôn: "......" Mẹ kiếp, anh thế mà lại không có tinh thần thượng võ, đánh lén tôi!

Bumerang bắn ra cuối cùng vẫn là trở về trúng ngay tim Ôn Ngôn ......

Ôn Ngôn phục hồi tinh thần lại, cuống quít đưa tay muốn cướp chiếc điện thoại cũ trong tay Tiêu Thanh Hải, đáng tiếc đối phương trực tiếp giơ điện thoại lên cao.

Giơ! Lên! Cao!

Đây là độ cao mà Ôn Ngôn không thể nào với tới ......

Ôn Ngôn nhảy lên chụp nửa ngày không chụp được, âm lượng và lượng pin của chiếc điện thoại cũ cũng không tệ, sau khi lặp lại vô hạn n lần, Ôn Ngôn đành phải thỏa hiệp.

"Được rồi, chỉ cần anh tắt nó, chúng ta sẽ đi siêu thị!" Bá tổng làm thế nào cũng không nghĩ tới, có một ngày mình lại thua dưới tay một chiếc điện thoại cũ.

Ôn Ngôn luôn cảm thấy không thích hợp, người ta đều là chim hoàng yến xin chủ nhân mua mua mua, tại sao đến chỗ cậu, cậu lại trở thành bên bị uy hiếp ......

Thật là mất mặt giới bá tổng! Ôn Ngôn nhỏ giọng phỉ nhổ chính mình, để làm tốt vai trò một bá tổng lãnh khốc, Ôn Ngôn, mày phải cứng rắn lên!

Thấy Ôn Ngôn thầm lặng cổ vũ cho chính mình, biểu tình sống động, Tiêu Thanh Hải nhàn nhạt cong cong khóe miệng, anh nghĩ anh tìm ra được một trăm loại phương pháp để bắt chẹt Ôn Ngôn.

Bá tổng vì cố hết sức giảm thiểu những phí tổn không cần thiết, trên đường đi siêu thị vẫn luôn lải nhải dong dài.

"Anh thật sự không lấy chút đồ đạc gì qua hay sao?"

"Quần áo hàng ngày của anh đâu? Mấy thứ như quần áo sẽ không cần mua đúng không?"

"Nhà anh ở chỗ nào vậy, chúng ta đi đến nhà anh thu dọn đồ đạc trước, xem thử thứ nào có thể không cần mua nha!"

......

Ôn Ngôn ở đó nói đến miệng bốc khói cũng không nỡ xuống xe mua một chai nước, thấy chim hoàng yến nhà mình thờ ơ, bá tổng không vui!

Cậu chọc chọc cơ bụng săn chắc của Tiêu Thanh Hải: "Tôi đang nói chuyện với anh đó!"

Động tác này làm cho Tiêu Thanh Hải căng thẳng trong một tích tắc, chỉ tiếc rằng mọi suy nghĩ của Ôn Ngôn đều tập trung vào việc làm thế nào tiết kiệm tiền, không hề nhận ra điều này.

Tiêu Thanh Hải phát hiện Ôn Ngôn có dấu hiệu tức giận, không nhanh không chậm giải thích: "Tôi không có nhà!"

Nghe một câu này, Ôn Ngôn coi như lớn lên trong vại mật lập tức phản bác: "Sao có thể!"

Tiêu Thanh Hải tới bãi đậu xe của TTTM, đậu xe xong rồi mới bắt đầu kể quá khứ của mình cho Ôn Ngôn nghe ......

Anh thật ra không nhớ rõ được gì cả, anh không biết quá khứ của mình, cũng không nhớ mình từ đâu tới, anh chỉ nhớ tên của mình là ─ Tiêu Thanh Hải.

Đến khi Tiêu Thanh Hải tỉnh lại phát hiện mình ở trong một phòng khám nhỏ, một người phụ nữ ngồi bên cạnh, sau khi bà ta thấy anh mất trí nhớ làm như là có chút ngạc nhiên mừng rỡ, đối phương nói với anh, từ nhỏ anh đã bị người ta vứt bỏ, người phụ nữ đó vất vả nuôi anh đến lớn, đáng tiếc lúc anh ra ngoài làm công, bị đánh vỡ đầu không nhớ rõ.

Cái tên Tiêu Thanh Hải này cũng chỉ tồn tại trong đầu mình, rốt cuộc anh có phải là Tiêu Thanh Hải hay không, anh cũng không rõ.

Nhưng ơn cứu mạng của đối phương là thật, đối phương chữa trị cho anh cũng là thật, cho nên anh quyết định ở lại, cố gắng hết sức đáp trả phần ân tình này của đối phương, anh tin rằng một ngày nào đó anh sẽ nhớ ra!

Nhưng anh cũng không cảm thấy nơi đó là nhà của mình ......

Câu chuyện này làm cho bá tổng Ôn Ngôn của chúng ta cảm động đến rơi vỡ loảng xoảng.

Ôn Ngôn cảm thấy đối phương thật sự quá khổ, tuy rằng cậu lúc nhỏ từng có bất hạnh ngắn ngủi, nhưng ít ra hiện giờ cậu vẫn rất là hạnh phúc!

Nghe xong câu chuyện, vẻ mặt Ôn Ngôn đầy hào khí, mua mua mua, anh muốn mua cái gì cũng mua!

Tôi là bá tổng, tôi không thiếu tiền!

Ôn Ngôn hào khí bừng bừng đi trước mở đường, Tiêu Thanh Hải làm chim hoàng yến ngoan ngoãn đi theo phía sau Ôn Ngôn.

Nhìn bóng dáng hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang của Ôn Ngôn, Tiêu Thanh Hải sung sướng cong cong khóe miệng, tiểu bá tổng nhà mình thật đúng là dễ lừa nha ......

Anh cần phải xem trọng, không thể để người khác lừa mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro