2. Nymph

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi từ văn phòng hiệu trưởng về phòng kí túc xá, đêm đó, Jeong Jihoon đã có một giấc mơ.

Trong mơ, Jihoon thấy cậu ta đang nằm phơi mình trên một bãi cỏ xanh mướt và ánh nắng mặt trời ấm áp dịu dàng bao bọc lấy cơ thể cậu. Mấy tán cây ngô đồng tươi tốt bên cạnh đang đung đưa theo gió, nghe như một bản nhạc dương cầm réo rắt. Khung cảnh xung quanh có chút lạ mắt và Jihoon chắc chắn đây không phải bán đảo Scandinavia quen thuộc. Đang không biết đây là nơi nào, chợt sau lưng cậu vang lên tiếng rẽ nước rất khẽ. Jihoon cảnh giác quay đầu lại, một dòng suối nhỏ ngăn cách hai bờ và hình như Jihoon nghĩ mình bị hoa mắt hoặc nặng hơn là bị tên khốn nào đó chơi khăm hạ bùa hoang tưởng. Giữa dòng suối là hình ảnh một người đàn ông còn rất trẻ, hơn nữa người đó còn đang khoả thân. Exactly! Người. Lạ. Mặt. Ấy. Đang. Khoả. Thân

Dường như không nhận thức được có thêm một người lạ nữa đang ở đây, người đàn ông mà cậu không nhìn rõ mặt kia vẫn vô tư ngâm mình dưới dòng suối trong vắt. Jihoon nhìn đến xuất hồn, dù hắn biết hành động đó của mình rất thô thiển và có phần biến thái. Có vài vật cản che chắn tầm nhìn nhưng cậu rất chắc chắn người kia có một cơ thể hoàn hảo. Làn da trắng như tuyết, suối tóc đen óng mượt, vòng eo thon gọn và cặp mông tròn căng như mặt trăng đêm rằm.

Jihoon mơ màng nhớ đến hình ảnh những nàng tiên nước trong thần thoại Hy Lạp của Muggle. Họ được gọi là gì nhỉ? À đúng rồi, là Nymph, những thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp. Người kia cũng không kém phần, thậm chí còn hơn, đủ tiêu chuẩn của một Nymph, ngoại trừ việc là thiếu nữ. Nói anh ta mang dòng máu của Veela, Jihoon cũng không ngạc nhiên mấy.

Jihoon cứ đứng đực ở bãi cỏ như bị cây liễu roi quấn chân, đến lúc hồi thần thì người kia đã đi mất từ lúc nào. Thế nhưng mùi bạc hà và cam bergamot vẫn thoang thoảng trong không khí, quấn quýt lấy đầu mũi của Jihoon như muốn lưu lại điều gì đó.

Chắc đây có lẽ là mùi hương riêng thuộc về người kia. Thơm thật!

____________________________________

Theo như lời nhóc Suhwan kể lại, Jihoon đại khái biết mình đã phân hóa ngay trong đêm, cụ thể là gì thì cậu cũng không rõ lắm, chỉ biết là cả phòng đêm đó phải sơ tán gấp vì mùi tin tức tố bộc phát quá mạnh mẽ. Là mùi gỗ đàn hương và rượu vang tuyết. Phải, Jihoon phân hóa thành Alpha chỉ vì mơ thấy giấc mơ kia. Đến sáng hôm sau khi tỉnh dậy, một kí hiệu hình Alpaca bé tí xíu đã ngự trị trên cổ tay phải của cậu. Suhwan nói đó là kí hiệu bạn đời. Cả hai tức tốc lôi kéo nhau đến Chậu Tưởng Kí, đương nhiên những gì Jihoon có thể cho Suhwan xem là phân cảnh cậu ta nằm dài trên bãi cỏ ở nơi xa lạ kia. Nhóc Suhwan thông minh lập tức nhận ra đó là nơi nào. Thung lũng Godric, nước Anh- nơi khác hẳn với bán đảo Scandinavia quanh năm chìm trong băng tuyết.

"Suhwan này, tao quyết định rồi. Tao sẽ chuyển trường. Tao muốn đến Anh." Jihoon nói, giọng chắc nịch.

"Hả...hả, không phải hôm qua anh còn không muốn chuyển trường sao? Tự nhiên thay đổi ý định vậy?"

"Tao phải đến đó tìm Nymph của tao."

"Nymph của anh?"

"Ừ. Của tao."

Kể từ đêm hôm đó, Jihoon thường xuyên mơ thấy người đàn ông lạ mặt kia. Lúc thì ở dòng suối, lúc thì ở trong một căn phòng được trang trí bằng những hoa văn của người Anh. Bóng lưng người kia vẫn gây xao xuyến và có chất gây nghiện thực sự. Thế nhưng người đó luôn quay lưng về phía Jihoon, không nhìn lấy cậu dù chỉ là một chút. Mỗi khi Jihoon định vươn tay ra chạm vào người kia, bóng hình ấy lại tan biến ngay tức khắc.

Mấy ngày như thế, cuối cùng, Jihoon cũng đưa ra quyết định. Cậu sẽ chuyển trường, chuyển đến nơi người kia sống. Cậu muốn theo đuổi Nymph của mình. Vậy là Jeong Jihoon không cần đợi thời hạn một tuần như vị hiệu trưởng già đã cho, tức tốc khăn gói quả mướp, xách hành lý thẳng tiến đến nước Anh. Quyết định bất ngờ này làm lũ bạn của cậu nháo nhào lên, lão hiệu trưởng nào đó trước khi cậu đi còn cố nặn ra hai giọt nước mắt cầu vồng, tỏ vẻ buồn bã lắm vì phải chia tay cậu. Thực tế lão đang vui mừng kinh khủng, Durmstrang của lão từ giờ sẽ được yên ổn rồi.

"Tạm biệt Durmstrang và không hẹn ngày gặp lại!"

____________________________________

Sau mấy tiếng hết nằm lại ngồi trên thuyền, cuối cùng, hai người Jeong Kim cũng đến nơi. Thung lũng Godric tràn ngập ánh nắng, mấy tán cây ngô đồng to tướng đung đưa theo gió, quả đúng với giấc mơ của Jeong Jihoon - ngoại trừ việc không có Nymph.

Jihoon được gửi gắm cho một người bà cô gần xa sống ở đây. Bà cô Irelia là người quen của mẹ Jihoon, là một á phù thủy , một Beta trung niên, hiền lành chất phác. Ngay từ lúc thấy hai thằng nhóc cao lêu nghêu đứng trước cửa, bà đã niềm nở đón cả hai vào nhà. Biết Jihoon là Alpha còn Suhwan chưa phân hóa, bà đã sắp xếp cho cả hai mỗi đứa một phòng riêng của mình.

Đến chiều, bà kéo tay hai đứa trẻ sang chào hỏi hàng xóm xung quanh, mục đích chính là để "xin" cho hai đứa nhóc kia vào học. Đứng trước cửa một ngôi nhà nhìn có vẻ ấm cúng, bà Irelia gõ cửa rồi gọi thật to.

"Giáo sư ơi, giáo sư có nhà không? Tôi là Irelia."

"Vâng, bà đợi con một chút. Con ra ngay đây ạ." Có một giọng nam thanh thoát từ trong nhà vọng ra.

Trái ngược với vẻ hào hứng của bà cô và nhóc Suhwan, Jihoon chẳng có vẻ gì là quan tâm. Cậu hết nhìn trời rồi lại nhìn nước, nhìn dòng suối nhỏ uốn lượn như trông chờ vào một điều gì đó sẽ xảy ra vậy.

Không để ba người chờ lâu, cánh cửa bật mở. Một người đàn ông bước ra, niềm nở mời cả ba vào nhà. Jihoon còn đang lơ đễnh thả hồn theo gió, bỗng nhiên khựng lại. Cái mùi này, chính là mùi hương quen thuộc đã cuốn lấy cậu trong những giấc mơ gần đây. Mùi cam bergamot và bạc hà thân thuộc. Bóng lưng kia nữa, Jihoon chắc chắn mình không nhớ nhầm.

"Nymph?" Jihoon bật thốt ra trong vô thức.

"Hả?" Cả ba người đang đi vào nhà cũng khựng lại, quay đầu nhìn Jihoon với vẻ mặt đầy khó hiểu.

"Anh nói cái gì thế?"

"Nymph kìa."

"Đâu? Nymph nào cơ?" Suhwan khó hiểu. "Anh bị sao vậy?"

"Nhóc Jihoon ổn không thế?" Bà Irelia cũng sốt sắng hỏi

"Nymph? Là bức tranh này sao? Cậu nhóc này cũng quan tâm đến nghệ thuật Muggle hả?" Người đàn ông chỉ lên tường, quả thật, một bức tranh vẽ nàng tiên nước được treo ở đó. Đây là thành quả của một lần đi dạo ở thế giới Muggle, thấy bức tranh đẹp nên người đàn ông đã bỏ tiền mua về rồi treo ở phòng khách trong nhà.

"Hả?" Lần này là Jihoon hỏi ngược lại.

"Không phải cậu mới nói Nymph sao? Bức tranh này."

"À...à đúng vậy. Tôi rất ấn tượng với cái đẹp, Nymp rất đẹp." "Anh thì lại quá đỗi yêu kiều."

Tất nhiên là Jihoon chỉ dám nghĩ trong đầu. Cậu đã xác định chắc chắn đây chính là người đã ngự trị trong giấc mơ của mình mỗi đêm, không thể nhầm lẫn được. Với lại nhìn gương mặt của người kia, trông hiền lành chẳng khác nào một chú Alpaca vô hại. Lại bảo sai so với hình vẽ trên cổ tay cậu đi.

"Vậy sao? Cậu thú vị thật đó. Phải rồi, bà Irelia, có chuyện gì vậy ạ?"

"Tôi có hai đứa cháu, muốn nhờ cậy giáo sư cho hai đứa nó được vào học ở Hogwarts. Giáo sư có thể nào giúp tôi không?"

"Ồ, tất nhiên là được. Vậy, tên của hai nhóc là gì ạ?"

"Nhóc này là Kim Suhwan, còn đây là...."

"Tôi là Jeong Jihoon, giáo sư có thể gọi tôi là Jihoonie. Nếu giáo sư thích thì có thể gọi tôi là Chovy, tôi sẽ rất vui vì điều đó đấy. Thế còn tên của giáo sư là gì ạ?"

"Tôi tên Kim Hyukkyu."

"Ồ, vậy tôi có thể gọi anh là giáo sư Hyukkyu không? Anh cũng có thể gọi tôi là Jihoonie hay Chovy, thực ra thì mẹ tôi hay gọi tôi là Jihoonie hơn...ái ui da." Không để tên nhóc này ba hoa chích choè thêm nữa, bà Irelia vội thúc cùi chỏ vào eo Jihoon một cái, buộc cậu nhăn nhó vì đau rồi cười xin lỗi vị giáo sư trẻ kia. Người đàn ông cười hiền từ, tỏ vẻ không có gì cả.

Cuộc gặp mặt diễn ra được thêm ít phút nữa. Trước khi rời đi, Jihoon còn có vẻ muốn làm chim công xòe đuôi mà hôn mu bàn tay của Hyukkyu, may là bà Irelia đã kịp thời ngăn cản lại. Mãi đến khi cánh cửa đóng lại, Jihoon mới thôi nhìn theo. Về đến nhà, bà Irelia phàn nàn cậu về hành vi lỗ mãng ngày hôm nay, nhóc Suhwan thì ầm ĩ bảo rằng mấy hôm nay cậu ta có vẻ lạ lắm. Jihoon chẳng mấy để ý đến lời hai người kia, tâm trí giờ đây tràn ngập bóng hình của vị giáo sư trẻ. Trong trí tưởng tượng, mùi hương cam bergamot và bạc hà thơm ngát bỗng dưng lại bao trùm lấy khoang mũi cậu.

Nymph thân yêu của em, tìm thấy anh rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro