CHAP 1.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: 18+







Pheromone tràn ngập khắp căn phòng, tuyến thể sau gáy của Lee Sanghyuk không ngừng rỉ nước, cảm giác lạnh lẽo rơi trên mặt Jeong Jihoon, biểu cảm của hai người đều thay đổi. Cậu và Lee Sanghyuk, ở cùng phòng với một omega sắp đến kì phát tình, trong vali chỉ có ba viên thuốc ức chế alpha do bộ phận hậu cần chuẩn bị. Ở nơi cậu không thể thấy, Lee Sanghyuk siết chặt vạt áo, nói với giọng khàn đặc: "Đánh dấu tôi đi."

Người của Liên minh châu Á có lẽ tới chết cũng không thể ngờ, người được hời trong vụ này lại là Jeong Jihoon, đô đốc của cậu ta bị bắt, sau khi bị biến đổi lại chạy tới phòng cậu, đúng lúc tới kì phát tình, lại không có thuốc ức chế omega. Jeong Jihoon nhắm mắt lại - lạy chúa trên cao, tất cả những việc này là do công việc yêu cầu thôi.

Lee Sanghyuk túm lấy cổ áo cậu, mở hai cúc trên rồi ngã nhào xuống giường cùng Jeong Jihoon. Trên mặt đất có mảnh thủy tinh vỡ, Jeong Jihoon vòng tay qua eo Lee Sanghyuk, ôm lấy omega đang hôn cậu mãnh liệt, Jeong Jihoon có thể ngửi thấy mùi pheromone giống như nước lạnh ngày càng rõ ràng hơn, mờ nhạt nhưng lại ngập tràn trong mũi cậu. Đây có thật sự là một omega không?

Đưa ngón tay vào huyệt đạo anh, Jeong Jihoon kiên nhẫn đẩy từng cm từng cm một, da thịt mềm mại như vừa tránh né lại vừa nịnh nọt mà nuốt chửng từng đốt ngón tay của cậu. Năm ngón tay của Jeong Jihoon thon thả, bỗng uốn cong và ấn nhẹ, cậu nghe thấy tiếng rên rỉ của Lee Sanghyuk. Jeong Jihoon khẽ thì thầm vào bên tai anh: "Đô đốc, bên ngoài có người đấy." Vừa đảm bảo an toàn vừa theo dõi mọi động thái trong phòng, Lee Sanghyuk ngước mắt nhìn Jeong Jihoon, tên hậu bối mà anh còn chưa biết tên đã đưa ngón tay thứ ba vào huyệt đạo anh, kì phát tình khiến phía sau anh không ngừng rỉ nước. Những ngón tay của Jeong Jihoon đã ướt nhẹp thấm đẫm nước dâm, thỉnh thoảng cậu lại ấn vào bức vách trong anh ở những chỗ khác nhau. Lee Sanghyuk bám vào vai Jeong Jihoon, không chịu nổi mà kêu lên một tiếng nỉ non yếu ớt.

Bụng dưới ngứa ngáy, đầu óc trống rỗng, anh khẽ lắc nhẹ eo để nuốt sâu hơn những ngón tay của Jeong Jihoon, khiến chúng chạm vào điểm mẫn cảm của anh, chưa kịp kêu lên liền bị Jeong Jihoon đưa vào một nụ hôn sâu, pheromone alpha được cậu phóng ra để an ủi anh, trong đê mê dục vọng ánh mắt cậu vẫn giữ được sự bình tĩnh và tự kiềm chế, nhìn sâu vào đôi mắt Lee Sanghyuk. Rốt cuộc cậu là người của đội nào? Jeong Jihoon xoay người Lee sanghyuk lại, cậu đặt một cái nệm mềm dưới eo anh, từ từ đưa dương vật tiến vào trong anh, việc mở rộng và bôi trơn đều được thực hiện rất cẩn thận. Trong suốt cả quá trình, lời duy nhất Jeong Jihoon nói chỉ là nhắc nhở anh bên ngoài có người, sau đó cứ từ từ mở cơ thể Lee Sanghyuk ra từng chút một.

Jeong Jihoon ngoan ngoãn nhét dương vật vào cái lỗ mềm mại ấm nóng, khoái cảm chạy dọc từ sống lưng lên tới tận não bộ. Cơ thể Lee Sanghyuk bị kích thích, ngả toàn bộ ra phía sau, bụng dưới trắng nõn giờ chỉ còn lại một lớp cơ mỏng. Jeong Jihoon không hề nương tay, điên cuồng mà thúc vào anh một cách thô bạo, bàn tay đặt trên eo của Lee Sang Hyuk di chuyển xuống vùng bụng dưới của anh, ấn mạnh vào, cậu cảm nhận được dương vật của mình đang bị nuốt chửng và khuấy đảo bên trong cơ thể Lee Sanghyuk.

Thú vị thật đấy. Jeong Jihoon lần đầu tiên đánh dấu Đô đốc của mình, mãnh liệt đâm rút, liên tục chơi đùa với lỗ nhỏ ướt át của Lee Sanghyuk, huyệt đạo bị chơi tới sưng đỏ, Lee Sanghyuk dang rộng hai chân trước mặt Jeong Jihoon rồi quấn chúng quanh eo cậu một cách yếu ớt. Cậu còn nhàn nhã bóp véo lấy chân Lee Sanghyuk, những đường cơ trên bắp thịt đã trở nên phẳng hơn rất nhiều. Lee Sanghuyk bị thúc tới mềm nhũn cả chân, cắn chặt môi để không phát ra những âm thanh ám muội, nước mắt sinh lí theo bản năng tuôn trào không kiềm chế được. Jeong Jihoon cúi xuống hôn Lee Sanghyuk, mùi bạc hà bao trùm lấy cả hai người, cậu khẽ hôn vào trán Lee Sanghyuk như thật sự là một cặp đôi đang cùng nhau làm tình.

Omega quay đầu lại với những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt để Jeong Jihoon có thể cắn vào tuyến thể của mình, răng nanh xuyên qua lớp da, pheromone được truyền vào đều đặn, dương vật cắm sâu nơi huyệt đạo, tinh dịch ấm nóng tràn vào trong cơ thể anh, Lee Sanghyuk khẽ giật nảy lên vì sung sướng. Jeong Jihoon rút dương vật ra nước khi nút thắt được kết lại, môi vẫn dính chặt vào sau gáy Lee Sanghyuk khiến anh có mùi bạc hà bao bọc quanh mình. Tinh dịch tràn ngập trong cơ thể và tuyến thể đã được đánh dấu khiến Lee Sanghuyk thấm đẫm trong pheromone của Jeong Jihoon. Việc đánh dấu tạm thời được hoàn tất, mùi bạc hà lạnh bào trùm trên từng tấc da thịt anh. Jeong Jihoon nắm lấy tay Lee Sanghyuk, đan chặt các ngón tay vào nhau. Sau một trận mây mưa hiệu quả, cậu lật người omega lại và ôm anh vào lòng, Lee Sanghyuk nhìn cậu, Jeong Jihoon không rõ người trước mắt đang có cảm xúc gì trong lòng: bất lực, thỏa hiệp và thậm chí là có chút nhục nhã.

Sau khi tắm rửa lại lần thứ hai, Jeong Jihoon nằm xuống giường, tắt công tắc đèn bên phía mình. Lee Sanghyuk nằm co ro quay lưng về phía cậu, trông anh còn nhỏ bé hơn so với báo chí đưa tin lúc còn ở Liên minh Trung ương, Jeong Jihoon cảm thấy có chút thương xót: Nếu bản thận bị ép buộc thay đổi giới tính rồi bị người khác đánh dấu, chắc cậu cũng chẳng khá khẩm được hơn Lee Sanghyuk là bao. Điều này cũng có nghĩa là, trong tương lai, Lee Sanghyuk không còn được coi là một át chủ bài alpha, trở thành một người vợ, một lá bài mặc cả, đồng thời cũng mất đi cuộc đời quân ngũ, rời xa nơi tiền tuyến.

Jeong Jihoon vén chăn lên, nằm xuống bên cạnh Lee Sanghuyk, thì thầm: "Anh đừng nghĩ nhiều." Nghĩ đi nghĩ lại lại thấy không đúng lắm, liền dịch lại gần Lee Sanghyuk.

9h sáng, Ôn Mẫn đúng giờ gõ cửa phòng. Trước khi ra khỏi phòng, Jeong Jihoon còn nhắc nhở Lee Sanghyuk nhớ tránh phục vụ phòng, vết máu đêm qua cậu đã xử lí xong, chưa tới lúc phải đem Lee Sanghyuk đi cùng.

Trên đường tới địa điểm, máy truyền tin nhận được thông tin từ cấp trên, hỏi tình hình phía cậu thế nào rồi. Jeong Jihoon trả lời 100%, trước mắt là rất an toàn. Ôn Mẫn vừa cầm vô lăng vừa quan sát đường thật kĩ, không phát hiện ra ánh mắt dò xét từ bên phía ghế phụ. Jeong Jihoon bỗng giật mình, gõ tiếp câu thứ 2: Khả năng cao bị thay thế rồi.

Không nói rõ ràng, Jeong Jihoon tin rằng Son Siwoo có thể hiểu được ý của anh ta, không có gì để đảm bảo rằng máy truyền tin có thể theo dõi được lộ trình. Myanmar chưa bao giờ được đưa vào Liên minh Trung ương, chính phủ phải đảm bảo sự phát triển kinh tế ở những nơi buôn ma túy và buôn lậu đang được lan rộng, quyền lực của quân đội thậm chí còn lớn hơn cơ quan quản lí cao nhất của Tổng cục quản lí chính phủ, cấp trên chắc chắn sẽ bị quân đội chi phối.

Chuyến đi này mục đích là để kiểm tra xu hướng của dòng ngọc mới được sản xuất. Jeong Jihoon vừa bước xuống xe đã bị bụi bặm bám vào, không khí khô hanh nồng nặc mùi khoáng chất, xen lẫn với mùi thuốc súng còn chưa tan hết.

Jeong Jihoon yêu cầu đích thân tới địa điểm, Ôn Mẫn tưởng cậu sẽ trực tiếp đi đến văn phòng tổng giám đốc nằm trong tòa nhà ở trung tâm thành phố. Trông giống như bày ra cái vẻ giả vờ giả vịt, Jeong Jihoon tiến lại gần mỏ khai thác, quay lại hỏi: "Mỏ này mới được mở vài năm gần đây phải không?"

"Đúng vậy." Ôn Mẫn khoanh tay trước ngực, cẩn trọng trả lời.

"Lượng xuất khẩu ngọc bích của Lashio năm ngoái là bao nhiêu? Chưa lưu hành tới nổi 50000 tệ (tầm 171 triệu)?"

"Trong 5 tháng từ tháng 8 năm ngoái tới tháng 3 năm nay, chỉ được có 50000."

"Chắn chắn đây là một sự suy thoái."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro