CHAP 1.6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*WARNING: 18+


Mẹ nó, anh ta là đang có ý gì chứ. Đầu óc Jeong Jihoon choáng váng, đứng giữa phòng tắm bốc đầy hơi nước, tay đạt lên những viên gạch lát tường với làn nước tí tách nhỏ giọt. Lee Sanghyuk thế này là đang lợi dụng cậu, không phải vì cậu là Jeong Jihoon mà vì Jeong Jihoon là một alpha, alpha ngẫu nhiên được chọn lại là chính Jeong Jihoon này. Nước chảy vào mắt cậu cay xè, Jeong Jihoon nhắm mắt lại xin lỗi Ôn Mẫn và hai ống thuốc ức chế: Đắc tội rồi, khiến cậu phải làm việc vô ích, mẹ nó, đứa trẻ xui rủi mà trúng "giải độc đắc" rồi.

TV trong phòng không bật, Lee Sanghyuk nằm trên giường chờ cậu. Vừa ngồi xuống liền cảm thấy sự mềm mại bao chùm cả cơ thể, toàn thân Jeong Jihoon tràn ngập hơi nóng mãnh liệt. Lee Sanghyuk liếc nhìn, có muốn sấy tóc trước không? Jeong Jihoon vắt chiếc khăn tắm lên lưng ghế, đá dép ra rồi trèo lên giường: "Bắt đầu vào việc luôn đi." Động tác cậu có chút do dự liền bị Lee Sanghyuk giữ chặt lại, "Đừng cử động."

Jeong Jihoon bị Lee Sanghyuk đè xuống giường, omega ngồi lên bụng cậu, anh nhanh chóng cởi quần Jeong Jihoon, tay chạm vào người cậu, năm ngón tay nóng hầm hập và mảnh khảnh, da bọc xương không có lấy chút thịt nào. Jeong Jihoon cười khổ: nhún lên nhún xuống với cái kĩ thuật giống như học sinh cấp 3 vậy, mồ hôi chảy dài, pheromone từ từ lấp kín cả căn phòng, làn nước hồ vào buổi trưa mùa hè bị khuấy động bởi sự mát lạnh của bạc hà, quấn lấy cơ thể hừng hực của họ.

Lee Sanghyuk đã chuẩn bị rất kĩ để Jeong Jihoon chạm vào. Cậu ấy ắt hẳn không phải là loại người tùy tiện, cả hai lần đều dễ dàng chấp nhận làm như một nhiệm vụ, anh đã bôi trơn một chút trước khi đi tắm: hôm nay dù thế nào cũng phải để Jeong Jihoon đánh dấu một lần. Lee Sanghyuk ôm lấy ngực Jeong Jihoon, cảm nhận nhiệt độ cơ thể nóng hổi dưới da anh, huyết quản dâng trào cảm giác mãnh liệt như thiêu như đốt, từ từ đưa dương vật của alpha vào lỗ huyệt. Jeong Jihoon ngước nhìn lên và thấy khóe mắt Lee Sanghyuk đỏ hoe, anh nghiêm túc như đang ngắm bắn một mục tiêu, lộ ra chút ngây ngô thiếu kinh nghiệm, như lần đầu được trải đời vậy.

Niềm sung sướng chồng chất lên nhau, Jeong Jihoon ôm eo Lee Sanghyuk, nhìn anh bắt đầu tự mình di chuyển. Thứ bao bọc dương vật của cậu mười phút trước đã chuyển từ năm ngón tay của Lee Sanghyuk thành huyệt đạo của anh, cơn đau đớn ở hạ bộ của cậu là do Lee Sanghyuk đem đến, kèm theo đó là khoái cảm tột độ. Lee Sanghyuk lắc eo nhanh hơn Jeong Jihoon nghĩ, anh ngửa đầu hết về phía sau, thở hổn hển khi bị dương vật của Jeong Jihoon xâm nhập với tốc độ mà anh đang tự mình kiểm soát. Jeong Jihoon cẩn thận quan sát từng biểu cảm của Lee Sanghyuk dưới ánh đèn tường màu vàng ấm áp, khi vô tình chạm vào điểm mẫn cảm mắt sẽ nheo lại, mái tóc vừa gội của anh lại ướt đẫm mồ hôi. Jeong Jihoon nắm lấy eo của Lee Sanghyuk và ấn mạnh xuống, nuốt trọn lấy dương vật của cậu. Bị thâm nhập tới lút cán, Lee Sanghyuk run rẩy, cắn chặt môi dưới kiềm chế tiếng rên rỉ của bản thân.

"Đây có được coi là trả ơn không?" Có lẽ là vì muốn nói ra quân hàm của anh nhưng cảm thấy có gì đó vượt quá giới hạn sợ khiến Lee Sanghyuk phân tâm, môi cậu trai hơi hé mở và nói: "Lee Sanghyuk?"

Giọng nói của Jeong Jihoon lọt vào tai anh, Lee Sang Hyuk giơ tay cấu lấy yết hầu của Jeong Jihoon, hai tay anh bị liền bị chặn lại sau lưng, giống như ngày hai người gặp nhau, Jeong Jihoon nắm lấy hai cổ tay gầy gò của anh, Lee Sanghyuk lại bị đánh gục và mất đi toàn bộ sức lực, từ bỏ việc giãy dụa và nằm xuống giường, tới giờ mới cảm nhận được thể lực của mình đang suy giảm nghiêm trọng. Lee Sanghyuk chẳng nói chẳng rằng cũng chẳng thèm cử động nữa, Jeong Jihoon ngầm thừa nhận rằng suy đoán của mình là đúng. Lần trước việc đánh dấu ấn tạm là thời từ chính miệng Lee Sanghyuk đề nghị, lần này vẫn là do Lee Sanghyuk đưa ra yêu cầu, chỉ có điều vị thủ lĩnh đây đã bị biến đổi thành một omega rồi. Jeong Jihoon buông tay Lee Sanghyuk ra, vén tóc mái anh lên và chạm vào vầng trán mịn màng của anh, phần thân dưới của dính lấy nhau không chút kẽ hở, Lee Sanghyuk chăm chú nhìn Jeong Jihoon, bản thân đang quay lưng về phía nguồn sáng, anh có thể thấy rõ khuôn mặt của Jeong Jihoon, ánh sáng mỏng manh phát ra từ cánh cửa gỗ đã mục nát một nửa.

Jeong Jihoon kêu lên đau đớn vì Lee Sanghyuk nhéo mạnh vào đùi cậu giống một con mèo sẽ xù lông cắn lại nếu không chiều theo ý nó. Nhìn vẻ mặt của Lee Sanghyuk, ham muốn chỉ nổi lên trên da trên thịt chứ không hề hiện lên trong trái tim anh. Jeong Jihoon ôm eo anh, ngắm nhìn mồ hôi chảy ròng trên khuôn mặt anh. Cậu lấy lại thế chủ động và bắt đầu di chuyển ra vào cơ thể của Lee Sanghyuk. Lee Sanghyuk hoàn toàn bối rối trước đòn tấn công bất ngờ đến mức thở hổn hển. Nếu không phải Jeong Jihoon đang ôm lấy anh trong vòng tay ấm áp, thì chắc chắn đã không nghĩ đây là một omega rồi? Cậu lần theo rãnh mông anh mà đút vào sâu trong cơ thể anh. Thành ruột của anh bị kéo căng tới cực độ, lỗ thịt mềm mại bao lấy dương vật cậu. Dâm thủy từ cơ thể Lee Sanghyuk chảy dọc theo dương vật của Jeong Jihoon, mồ hôi nhễ nhại nhỏ từng giọt, những âm thanh xấu hổ vang lên suốt quá trình làm tình.

Làm một hồi Lee Sanghyuk bỗng lại biến thành người nằm dưới, Jeong Jihoon đẩy eo vào giữa hai chân anh, thứ nước ấm nóng và tinh dịch hòa vào nhau. Lee Sanghyuk bị đụ đến điên loạn. Mắt anh trợn lên, kiệt sức bởi phía dưới bị dương vật của Jeong Jihoon xâm nhập, phía trên bị alpha hôn đến nỗi hô hấp cũng trở nên khó khăn, lưỡi cậu càn miệng mèo đáng thương. Lưng anh rải đầy vết hôn, mông bị va chạm liên tục, lốm đốm và đỏ tươi như máu. Jeong Jihoon rút dương vật của mình ra, khiến cái lỗ chưa kịp thu lại phát ra một âm thanh nhẹ. Chân của Lee Sanghyuk bóng loáng vì mồ hôi và dịch nhầy. Jeong Jihoon nắm lấy vai Lee Sang Hyuk, nghiêng người anh, ngậm lấy miệng mèo sưng tấy.

Lee Sanghyuk bị một màn này làm cho tinh thần như lơ lửng trên không, hơi thở của Jeong Jihoon phả vào cổ anh, hòa theo nhịp đập của anh. Hương bạc hà trở nên mơ hồ lại bao bọc lấy Lee Sanghyuk một cách đẫm đà mãnh liệt.

"Anh xong chưa?" Jeong Jihoon đứng trước cửa phòng tắm hỏi. Lee Sanghyuk mở cửa và lẩm bẩm: "Đừng có giục." Anh phải mất tới 15 phút để vật lộn với miếng da nhân tạo, Jeong Jihoon ngồi trên giường mở laptop đọc một số thông tin liên lạc, thấy gói hàng khẩn cấp đã được chuyển đến, chốc chốc lại nghe thấy Lee Sanghyuk than vãn: Thứ này khó dùng quá. Jeong Jihoon lại thở dài, Park Dohyeon và những người khác đã chỉnh sửa nâng cấp da nhân tạo từ nửa năm trước, giúp việc ngụy trang trở nên dễ dàng hơn, nghĩ đến lúc đó, cậu không khỏi cảm thấy nghẹn ngào trong cổ họng. Lee Sanghyuk đã bị bắt nên đương nhiên không có cơ hội sử dụng lớp da nhân tạo mới.

Hộp tiếp tế phải mất đến hai ngày mới được đưa đến đặt ở cửa, Jeong Jihoon nói lời cảm ơn, phát hiện ra rằng những người canh ở cửa đã được thay đổi, cậu nhìn sang và không thấy Ôn Mẫn. Sau khi Lee Sanghyuk đắp lớp da nhân tạo lên thì cậu đã mang chiếc hộp về phòng, hai khẩu súng lục Type 54, 150 viên đạn 7,62 và một máy liên lạc có kết nối mạng của Myanmar. Lee Sanghyuk không khỏi cau mày khi nhìn thấy khẩu súng lục: "Cho cậu khẩu súng cũ như vậy thôi à?"

Jeong Jihoon đưa cho anh một khẩu súng, đeo vào thắt lưng anh: "Có súng cho tôi đã là tốt lắm rồi, anh thực sự cho rằng họ muốn tôi điều tra ra điều gì đó sao? Mấy lão này chỉ mong sao ngày mai tôi biến về lại Liên minh Trung ương thôi." Đây là sự thật, Jeong Jihoon đã được sắp xếp lên máy bay đến Mandalay nhưng không được phép bay thẳng đến Lashio. Bề ngoài là vì lý do an toàn, nhưng thực chất là để anh ta đi xa thêm 260 dặm như một lời cảnh báo. Vào buổi tối, họ đã chuẩn bị mọi thứ để dẫn dụ cậu chìm vào ham muốn của dục vọng, dù nói đúng ra, ham muốn dục vọng đã tự mình đến cửa đấy chứ. Hộp tiếp tế đến tận ngày thứ ba sau khi từ mỏ đá trở về mới được phát, Jeong Jihoon về cơ bản chắc chắn mười mươi rằng vị trí lãnh đạo cao nhất của Nhà nước Độc lập Myanmar đã bị quân đội tiếp quản rồi. Cậu nhắm mắt lại và suy nghĩ một lúc: Câu hỏi quan trọng hơn là, quân đội tới từ đâu vậy.

"Tôi nhờ Ôn Mẫn đưa xe cho tôi, tiểu đội nói để hỗ trợ thực hiện nhiệm vụ tốt nhất là nên giám sát tôi, tôi phải làm phiền anh lái xe cho đến khi xong nhiệm vụ vậy." Jeong Jihoon nói rồi liền ném chìa khóa cho Lee Sanghyuk, anh đưa tay ra bắt lấy. Anh đã dùng miếng da nhân tạo để hóa trang theo cậu bé trong máy truyền tin của Jeong Jihoon, nhìn khuôn mặt xa lạ trong gương, anh mới nhận ra rằng Jeong Jihoon đã đặc biệt chọn một cậu bé có chiều cao tương đương với anh.

__________________________________

Ê vẫn chưa có hết cái chap 1 í=)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro