21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tinh lực tràn đầy

Trựcgiác Tả Xuyên Trạch luôn luôn rất chuẩn, đặc biệtlúc khi hắn nhắm mắt lại, việc này khiến cho hắn đốivới kích thích bên ngoài dị thường mẫn cảm, cho nênkhi Tống Triết trong mắt loé lên một tia sáng lạnh lùngthì, hắn cũng cảm giác được phía sau truyền tới sátkhí chợt loé lên. Hắn biết cổ sát khí đó không phảihướng về phía mình mà tới, nhưng là đồng thời hiếukỳ đến tột cùng là nguyên nhân gì khiến cho ngườinày luôn tự chủ rất mạnh nhịn không được tâm tìnhhiện rõ ràng như vậy.

Vì vậykhi hắn vừa nhận thấy được cổ sát khí kia mà vừalúc người phía sau nghiêng về trước gội đầu, hắnliền hơi mở mắt ra bình tĩnh nhìn y một chút, chỉ thấyTống Triết mắt xếch trong trẻo nhưng lạnh lùng vẫncòn mang ý muốn độc chiếm chưa biến mất, mà loạiý muốn độc chiếm đó đúng là người này cho dù nóimuốn đem hắn coi như thú cưng nhốt vào lồng cũng chưatừng xuất hiện qua, sự tồn tại mãnh liệt cực kỳ rõràng, khiến cho y luôn luôn khoác vẻ ngoài ôn hoà cũngtrở nên vô cùng nguy hiểm.

TảXuyên Trạch hơi sửng sờ, bỗng nhiên xoay người nằm ởtrên người y thấp giọng nở nụ cười, cười đến cảngười đều run nhè nhẹ, rõ ràng rất hài lòng.

TốngTriết, thì ra anh vậy mà thích tôi sao? Người như anh vậycũng có thể thua bởi trong tay của tôi, ha ha ha, sướng,thật là vui sướng.

TảXuyên Trạch so với Tống Triết thấp hơn một chút, nhưvậy khom lưng cuối đầu cười thì đỉnh đầu của hắnvừa vặn đến cằm Tống Triết, Tống Triết đem xàphòng ở trên đầu hắn rửa sạch, một bên xoa một bênhỏi, "Cậu lại nổi điên gì đó, đang tốt bỗng nhiêncười gì chứ?"

TảXuyên Trạch nở nụ cười rất lâu lại ngẩng đầu đốivới y nhướng đôi mắt đẹp, một cái chớp mắt khiếncho con người mang theo loại phong hoa tuyệt đại* [hào hoaphong nhã], hắn con ngươi yêu dã* [diêm dúa lẳng lơ] mangtheo ý cười không chút che giấu, nhìn y nghiền ngẫm saumột lúc lâu vậy mà cái gì cũng không nói, xoay ngườisang chỗ khác để cho y tiếp tục tắm.

TốngTriết bị hắn làm cho mạc danh kỳ diệu* [chẳng biếttại sao], lắc đầu cười khẽ, "Cậu rốt cuộc làmsao vậy?"

"Khôngcó gì," Tả Xuyên Trạch trong giọng nói cũng mang theomột chút ý cười, một lần nữa nhắm mắt lại, nói,"Chỉ là đột nhiên cảm giác được nghiệt duyên giữachúng ta hình như càng ngày càng sâu a."

TốngTriết cười nói, "Như vậy không tốt sao?"

"Khôngtốt," Tả Xuyên Trạch hơi nghiêng đầu lên khiến bọtxà phòng của nước gội đầu không đi vào mắt,tiếp tục nói, "Cùng con rắn độc anh đây dây dưa mộtchỗ có gì tốt, nếu như thời gian ngắn tôi còn miễncưỡng coi như lạc thú, một lúc sau thì phiền toái."

TốngTriết đem tóc của hắn rửa sạch sẽ, cười nhạt nói,"Vậy cậu cũng chỉ có thể chịu đựng, trừ phi cậunghĩ ra biện pháp lao vĩnh dật* [một lần vất vả suốtđời nhàn nhã] tốt nhất ."

TảXuyên Trạch khoé miệng câu lên, "Ví dụ như?"

"Vídụ như nghĩ biện pháp giải quyết tôi." Tống Triếtđem bọt trên người hắn rửa sạch, chậm rãi xoa nắn,lại cọ rửa, Tả Xuyên Trạch da rất mịn, tái nhợt cònmang theo một chút cảm giác mát lạnh, sờ lên giống nhưbạch ngọc [1] tốt nhất. Tay của Tống Triết trượt mộtchút, rất nhanh đi xuống tới vùng trung tâm đã mềm, bắtđầu chậm rãi vuốt ve.

TảXuyên Trạch thở dốc một tiếng, rốt cục mở mắt ranhìn y một chút, nhướng mi cười nói, "Tống Triết,anh chơi với lửa."

CằmTống Triết đang để ở trên vai hắn, mỉm cười nhìnhắn, môi Tả Xuyên Trạch bởi vì bị nước xói qua cóchút phai màu, thế nhưng cười rộ lên vẫn như cũ làmcho người khác cảm thấy xinh đẹp không gì sánh được,thật là một yêu tinh.

"Không,"Tống Triết tiến tới vành tai của hắn cắn một cái,thấp giọng cười nói, "Tôi đang đùa cậu." Y nóixong liền theo vành tai của hắn trượt xuống phía dướihôn tới, Tả Xuyên Trạch nghiêng đầu muốn né tránh,trái lại bởi vì da gáy dính vào nhau mà càng thêm cảmgiác tiếp xúc được rõ ràng mặt trên truyền tới, hắnkhông khỏi lại thở dốc một tiếng, âm thanh cũng cóchút khàn khàn, "Tống Triết, anh cho tôi làm rõ ràng làtôi phải làm anh, không phải anh trên tôi, lần trước làvận may anh tốt, anh đừng tưởng tôi đây còn có thểđể cho làm."

TốngTriết ở cổ hắn nhẹ nhàng cắn một cái, cảm giácđược hắn rõ ràng run lên một cái mới buông ra, độngtác trong cũng không dừng, cười nói, "Tôi biết, nhưngmà cậu đã không chịu làm đoạn mở đầu vậy cũngchỉ có tôi tới."

Y nóimôi chậm rãi hướng về phía trước vòng quanh, nhẹnhàng hôn lên trên môi của hắn, sau đó lè lưỡi liếmmột chút, Tả Xuyên Trạch bị y khơi dậy ham muốn liềnvươn tay ôm lấy cổ của y cùng y môi lưỡi giao nhau,đồng thời dây dưa càng ngày càng kịch liệt, mũi thởra nhiệt độ cùng càng ngày càng cao, thậm chí còn khónhịn cố ý ưỡn thắt lưng một chút.

TốngTriết cảm thấy trong tay biến hoá, tay ở hông của hắngia tăng động tác, Tả Xuyên Trạch cả người cứng đờ,yết hầu đúng lúc nhịn không được phát sinh một tiếngrên rỉ nhu hoà ngay sau đó liền mềm nhũn ra, nằm ởtrên vai của y một trận thở dốc, một lát sau mới khànkhàn cười nhẹ, "Tống Triết, anh đừng tưởng rằngnhư vậy tôi có thể buông tha anh, tinh lực của tôi thếnhưng tương đối tràn đầy, một hồi trên giường tôisẽ khiến anh tự mình thể nghiệm một chút." Hắn cốý đè nặng hai chữ "Tự mình", trong giọng nói lộ vẻtà ác.

"A,tốt." Tống Triết cười ra tiếng, đóng vòi sen lạitay kéo khăn mặt qua đem hắn xoay qua chỗ khác cho y lautóc, Tả Xuyên Trạch lồng ngực phập phồng vẫn còn cóchút kịch liệt, hắn buông xuống suy tư, nhìn qua rấtthoải mái, lông mi vểnh lên cong về phía trước thànhmột vòng cung đẹp mắt.

TốngTriết mắt xếch hẹp dài híp một cái, khăn mặt theo cổcủa hắn chậm rãi xuống phía dưới, tiếp đó lúc hắncòn chưa phản ứng kịp thì rất nhanh đem hai tay của hắnbị người ở sau dùng khăn mặt trói lại.

Độngtác của y phải có hiểu quả đầy đủ gồm tốc độvà sức lực của một bộ đội đặc chủng ưu tú, TảXuyên Trạch bỗng nhiên mở mắt ra, hơi biến sắc mặt,"Tống Triết anh ... a ..."

Hắnmột câu còn chưa nói xong liền bị một tay bịt miệnglại, tiếp đó cả người hắn đều bị một lực lớnkéo qua, Tống Triết đem hắn vững vàng vây vào ngựcmình, cúi đầu để sát vào bên tai của hắn cười nhẹ,"Tôi không phải đã cảnh cáo cậu không nên ởtrước mặt tôi phát ra tiếng sao, cậu sao không nghe lờirồi, thế nào, mới vừa rồi thoải mái như vậy sao?"

TảXuyên Trạch liếc mắt trừng y, vừa muốn giãy dụa liềnphát hiện tay Tống Triết theo lưng hắn nhanh chóng trượtvề phía sau, bỗng nhiên dò vào một ngón tay, không cóqua bôi trơn lối vào truyền đến nóng bỏng đau đớn,hắn nhịn không được hừ một tiếng.

TốngTriết hôn vành tai của hắn cười nhẹ, "Cậu cóthể thử kêu nhiều hơn mấy tiếng nữa, tôi không ngạicùng cậu tiếp tục chơi, đã quên nói cho cậu biết,tinh lực của tôi cũng rất tràn đầy." Y vừa dứt lờiliền rút ngón tay ra, không cho cự tuyệt, ôn nhu mà tànnhẫn trực tiếp vọt vào.

TảXuyên Trạch lại nhịn không được hừ một tiếng, TốngTriết một tay cầm hai tay của hắn phòng ngừa hắn thựcsự thoát ra, tay kia trượt xuống gắt gao chế trụ hôngcủa hắn, cúi đầu hôn đôi tai tinh tế.

"TốngTriết ..." Tả Xuyên Trạch âm thanh khàn khàn mang theohổn hển, "Con mẹ nó anh ... Ưm ..."

Hắncòn chưa có nói xong liền cả người run lên, Tống Triếtthẳng tắp đụng phải một điểm nhạy cảm trong cơ thểhắn, điên lưu khoái cảm từ xương sống xông đến đạinão, khiến cho hắn không thể chịu đựng được phát ramột tiếng rên nhu hoà.

"Khôngphải nói cho cậu biết đừng lên tiếng sao?" TốngTriết mắt xếch xinh đẹp bởi vì tình d*c nhuộm mộttầng sáng nhu hoà, làm trung hoà một phần trong trẻonhưng lạnh lùng của thường ngày, lại có vẻ có chútthâm tình, y cúi đầu bên vành tai hắn cắn một cái, nóikhàn khàn, "Cậu kêu thêm nữa tôi nói không chừngthực sự làm chết cậu."

Lờimặc dù nói như vậy, nhưng động tác của y không chútchậm trễ nào, hướng về phía trước không ngừng đánhtới. Tả Xuyên Trạch trong cơ thể thật vất vả mới tụtập sức lực lần hai liền bị xói mòn sạch sẽ, thânthể cũng không có cách nào khống chế run rẩy, loạibùng nổ khoái cảm này khiến trong đầu hắn trong nhấtthời hiện lên trống rỗng.

TốngTriết thủ sẵn hông của hắn, không đến mức khiếnhắn tuột xuống, phát tiết qua một lần sau đó tiếnđến bên tai của hắn cười nhẹ, "Cậu lần nàyhình như không có chuyện phải chạy đi xử lý đúngkhông, cho nên chúng ta có thời gian rất dài từ từ đến."Dứt lời lại bắt đầu một lần vận động mới.

TảXuyên Trạch cả người như nhũn ra, không nhịn đượcnói, "Tống Triết ... con mẹ nó anh ... Khốn nạn ... Tôikhông tha cho anh ... Anh tốt nhất đừng thả, nếu khôngtôi tuyệt đối ... Tuyệt đối sẽ không buông tha anh ..."

"Tôiđây liền tuân mệnh không buông tha cho cậu đâu."Tống Triết tiến tới hôn hắn, đầu lưỡi vói vàotrong cùng hắn triền miên một trận mới buông hắn racười nói, "Cậu có thể nghìn vạn lần đừng ngấtđi."

TảXuyên Trạch nhịn không được dưới đáy lòng mắng to,Tống Triết người này tuy rằng nét mặt luôn luôn taonhã, đối với người nào đều rất hoà thuận ôn hoà,nhưng tuyệt đối không tính là một người tốt, y thậmchí so với hắn càng thêm âm hiểm độc ác, bản thânbây giờ rơi xuống trong tay của y là tuyệt đối khôngdễ dàng thoát thân như vậy.

Mà thựcsự giống như Tả Xuyên Trạch nghĩ trong lòng vậy, TốngTriết vẫn không buông hắn ra, đợi thấy được hắn cómột chút sức lực mới bắt đầu thay hắn tẩy trừ,sau đó cởi khăn mặt ra rồi ôm ngang hắn đến trêngiường, tiếp đó giơ chân của hắn lên lần thứ haivọt vào.

"TốngTriết ..." Tại cái tên khốn kiếp này ban tặng, tiếngnói của Tả Xuyên Trạch vẫn trong trạng thái khàn khàn,hắn phẫn hận nhìn y chằm chằm, hận không thể đánh ymột trận, nhưng hắn thật sự là không có bao nhiêu sứclực phản kháng, ngay cả âm thanh cũng đứt quảng, "Anh... Con mẹ nó anh ... Ưm ... Còn, còn chưa xong ..."

"Chưaxong." Tống Triết cả người đè xuống bắt đầu ởtrên người hắn hôn đôi môi nhỏ nhắn, khàn khàn cườinói, "Đã không phải nói với cậu tinh lực củatôi cũng rất tràn đầy sao, trí nhớ thế nào kém nhưvậy? Hơn nữa cậu càng kêu càng hưng phấn, làm saobây giờ?"

TảXuyên Trạch nằm ở trên giường thở hào hển, vòng ởcổ chân bởi vì va chạm cho nên cũng phát sinh tiếngchuông vang theo quy luật, khiến bầu không khí càng thêmhoang lạc, hắn rên rỉ đứt quảng, "Tôi muốn làm thịtanh ... Tôi nhất định ... Ưm ... Phải làm thịt anh ..."

TốngTriết cúi đầu nhìn hắn, Tả Xuyên Trạch hơi khép mắt,lông mi như cánh bướm nhẹ nhàng run rẩy, rất là yếuđuối, giống như đụng vào liền vỡ, thế nhưng mi mắtlộ ra một chút con ngươi vẫn một màu cực đen, yêu mịnhư trước, khung xương hắn tinh tế đều đặn, cao tràođã tới, toàn thân hắn đều phủ một tầng phấn hồngnhàn nhạt, đánh vào thị giác của người ta một cáchmãnh liệt, làm cho nhịn không được hãm sâu trong đó,nghiện trúng độc.

"Cậu đúngthật là một yêu tinh ..." Tống Triết thấp giọng lẩmbẩm một câu, mặc kệ bản thân tiếp tục sa vào.

TảXuyên Trạch cũng không chịu nổi giày vò vô độ, ý thứccủa hắn càng ngày càng không rõ, sau cùng nương theo bêntai có chứa tiết tấu tiếng chuông, hôn mê bất tỉnh.

TốngTriết đem hắn ăn sạch sẽ từ đầu đến chân lúc sauđem hắn vào phòng tắm thay hắn rửa sạch một lần, sauđó đem hắn một lần nữa ôm trở về giường, lúc nhìnhắn ngủ say nhu thuận, thấp giọng nói một câu "Ngủngon, Trạch" liền hài lòng chậm rãi đưa hắn ôm vàotrong lòng đi ngủ.

Mà bọnhọ cũng không biết bọn họ vô cùng hưởng thụ đêmnay, Địch Hàn bên này đang ở trong rừng rậm lo lắnghốt hoảng, trong quán rượu kết thúc trận đấu giữatrùm thuốc phiện và đầu sỏ lưu manh cũng ở đây pháitừng người điều tra tung tích của bọn họ, mà ở TamGiác Vàng một phòng thí nghiệm bí mật dưới lòng đất,một người đang nói chuyện điện thoại, "Oh? Mộtngười con trai tóc dài xuất sắc kiêu ngạo mặc hồngbào thêu hoa? Bên cạnh cậu ta chỉ có một người? Tốt,đi điều tra một chút nhìn cậu ta hiện tại ở đâu,tôi muốn phương thức liên lạc nơi đó ..."

Ánhnắng sáng sớm một lần nữa chiếu vào cả một vùngđất, Tang tướng quân mới vừa rồi bị điện thoạiđánh thức, ông đứng dậy nghe, chỉ nói vài câu liềncúp. Cú điện thoại kia do bạn bè ông trong giới gọiđiện, thường xuyên hướng ông truyền đạt tin tức mớinhất, theo lời hắn ta nói Tống Triết tối hôm qua cũngđã trong giới tuyên bố muốn cùng Tam Giác Vàng làm buônbán súng ống đạn dược, bây giờ mọi người ở tronggiới đều biết.

Tuy ykhông có nói rõ là muốn độc quyền, nhưng y gióng trốngkhua chiêng tuyên truyền như vậy sau này những thươngnhân súng ống đạn dược bởi vì e ngại địa vị củay với lại không rõ dụng ý của y cho nên trong khoảngthời gian ngắn chắc là sẽ không đến Tam Giác Vàng, chonên đối với bọn họ mà nói không cần thiết vì mộtvùng hỗn loạn mà đắc tội Tống Triết, nói cách khác,như vậy trong khoảng thời gian ngắn thương nhân làm ănsúng ống đạn dược với Tam Giác Vàng cũng chỉ còn lạimột mình Tống Triết.

Bọn họhiện tại chính là thời gian tu dưỡng, súng ống đạndược đối với bọn họ đặc biệt trọng yếu, cho nênbọn họ liền không thể đối Tống Triết ra tay, tráilại còn phải bảo hộ y, thực sự là giả dối. Tangtướng quân ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ, trong mắtloé lên một tia tán thưởng.

Mà Tangtướng quân tán thưởng người đàn ông bây giờ đangnằm ở Thiện bang bên trong một gian phòng cho khách tạimột quán rượu cao cấp, cả đêm thoả thích sau đó yngủ một giấc rất say, cho tới bây giờ còn không cótỉnh, trong lòng của y ôm một người đàn ông tóc dài,khoé môi nhếch lên một nụ cười nhạt hài lòng.

Thờigian từng giờ trôi qua, người trong lòng y lông mi dàivểnh giật giật, mở mắt trước tiên.

——

[1] Bạchngọc :

———

Edit Hthật là mệt ヽ(゚Д゚)ノ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro